"Có thật không?"
Thủy Nhi nghe Thượng Quan Quân Triết nói vậy, xúc động đến sắp khóc, hơn một tháng rồi rốt cuộc cũng nghe được tin tức của Mạc Thiên Kình, sao mà không kích động được cơ chứ!
"Đúng vậy, hiện tại anh đang chạy tới chỗ của tên Bernard, nếu có tin gì anh sẽ lập tức thông báo cho em!"
Thượng Quan Quân Triết cũng rất kích động nói, hiện tại anh hận không thể lập tức bay đến chỗ kia hỏi cho ra lẽ tin tức của Mạc Thiên Kình, muốn biết đại ca bây giờ còn ở nơi đó hay không.
"Được!"
Thủy Nhi kích động đáp ứng một tiếng, nhưng Thượng Quan Quân Triết đã cúp điện thoại, Thủy Nhi đang muốn mở miệng nói tin tức tốt này cho Sính Đình thì đã nhìn thấy Sính Đình lệ rơi đầy mặt nhào tới, ôm lấy cô lớn tiếng khóc.
"Rốt cuộc anh ấy đã có tin tức!"
Mặc dù tin tức này tương đương với không có gì, nhưng tối thiểu có thể biết được vị trí của Mạc Thiên Kình rồi, một tháng lẻ bảy ngày chờ đợi, lần này rốt cuộc đã lấy được đáp án.
Sính Đình không nhịn được rơi lệ, nước mắt như vỡ đê từ hốc mắt tuôn ra xối xả, khiến cho cô muốn ngừng mà không ngừng được.
"Đúng vậy!"
Thủy Nhi vỗ vỗ vào lưng của Sính Đình nước mắt cũng tràn mi rốt cuộc cũng đã có tin tức rồi.
"Chúng ta nhanh đi về nói cho ông nội biết, để cho ông vui lây, còn có cả Lý Băng, Hâm Hâm và Hào Hào nữa!"
Sính Đình vui mừng lau khô nước mắt, giờ phút này thật rất muốn ôm Hâm Hâm và Hào Hào vào lòng, nói cho chúng biết ba của chúng đã có tung tích rồi!
Thủy Nhi gật đầu rồi cùng với Sính Đình vội vã lên xe, đi về nhà.
Thượng Quan Quân Triết lái xe tới phòng bệnh mà Belle đang nằm, Belle đã tỉnh lại, đang làm các kiểm tra, có mấy bác sĩ đứng ở nơi đó, hí hoáy ghi chép.
Nhìn thấy bọn họ tới, vội vàng ra nghênh đón.
Thượng Quan Quân Triết thấy Belle đã tỉnh, vội vàng hỏi.
"Belle, Mạc Thiên Kình đâu!"
Belle nhìn Thượng Quan Quân Triết, mặt đầy vẻ nghi hoặc nhìn anh hỏi:
"Anh là ai?"
Thượng Quan Quân Triết bị hắn hỏi vậy, liền sửng sốt một trận, lúc đó bác sĩ liền đi tới nói cho anh biết Belle bị mất trí nhớ!
"Làm sao có thể mất trí nhớ chứ, anh nói cho tôi biết, Mạc Thiên Kình đang ở chỗ nào!"
Thượng Quan Quân Triết liền không khống chế được lay lay cánh tay của Belle, thái độ rất hung dữ, dọa Belle sợ đến xanh mặt, lão K thấy thế liền vội vàng đi tới kéo ra.
"Thượng Quan, đừng như vậy!"
"Anh là ai, tôi thật sự không biết anh, Mạc Thiên Kình là ai, tôi thật sự không biết!"
Belle thật không biết tại sao anh ta luôn hỏi mình Mạc Thiên Kình ở chỗ nào, hắn chỉ biết hiện tại hắn rất khó chịu.
"Cảnh sát Thượng Quan, anh ta đã bị mất một phần trí nhớ, anh có thể hỏi một chút xem anh ta bị thương như thế nào, biết đau anh ta lại có thể nhớ đến!"
Bác sĩ đem hiện trạng của Belle cặn kẽ nói với Thượng Quan Quân Triết, Belle chỉ mất đi phần trí nhớ mà thôi, hoặc là đối với chuyện nào đó, người nào đó hắn sẽ quên mất, nhưng cũng không phải mất toàn bộ trí nhớ.
Thượng Quan Quân Triết nhìn Belle, kìm nén tức giận xuống đáy lòng, rất ôn hòa hỏi.
"Belle, anh nói cho tôi biết, sao anh lại bị thương?!"
Belle lại nhìn Thượng Quan, lạnh lùng hỏi.
"Anh là ai!"
Thượng Quan Quân Triết đang muốn nổi đóa thì lão K lại kéo anh ra, sau đó liền giải thích:
"Chúng tôi là cảnh sát Trung Quốc, Mạc Thiên Kình là thượng tướng của chúng tôi, anh ấy và anh cùng nhau mất tích, chúng tôi muốn từ anh biết được tung tích của anh ấy, xin anh phối hợp chút được không!"
"Được!"
Belle vô cùng phối hợp nói.
"Tôi chỉ nhớ mình bị bom nổ nên rơi vào cống thoát nước, chính là ở biệt thự của Cody, nắp của cống thoát nước ở đó bị kênh lên, nên tôi liền rơi vào trong đó, không biết chạm phải thứ gì, mà làm cho cả người đều bị thương, mơ mơ màng màng nghe thấy hình như có người đang gọi mình, sau đó tôi liền bắt được chân của người kia.
Tôi cũng không biết anh ta là ai, mơ hồ biết được anh ta cõng tôi trên lưng mà rời khỏi chỗ vừa bẩn vừa thối đó, khi tôi tỉnh lại lần nữa liền phát hiện có một người nằm ở bên cạnh mình, nhưng tôi không biết anh ta đã chết hay chưa. Lúc ấy tôi đau muốn chết, tôi gọi anh ta nhưng anh ta lại không để ý tới tôi, cho nên tôi liền bò khỏi đó, không biết bò bao lâu thì cảm thấy choáng váng, sau đó cũng không biết gì nữa khi tỉnh lại thì đã thấy mình ở chỗ này rồi!"
"Cái người mà đã cứu anh ra khỏi đó chính là Mạc Thiên Kình?"
Thượng Quan Quân Triết kích động hỏi, theo lời Belle nói, Mạc Thiên Kình nhất định vẫn chưa chết!
Chỉ là nếu anh ấy chưa chết, tại sao lại không trở lại, chẳng lẽ anh ấy cũng bị trọng thương, nghĩ tới đây, Thượng Quan Quân Triết liền không nhịn được mà trách cứ Belle: "Tại sao anh lại ích kỷ như vậy, dù gì anh ấy cũng cứu anh ra ngoài, làm sao anh lại có thể một mình rời đi như thế chứ!"
Nếu như Mạc Thiên Kình xảy ra chuyện gì, cả đời này anh cũng sẽ không tha thứ cho hắn ta!
Belle nhìn Thượng Quan Quân Triết, lạnh giọng nói:
"Tôi đã gọi rồi, nhưng anh ta lại không hề phản ứng, nên cuối cùng không thể nào cùng ở đó mà ngủ với anh ta được!"
Lúc đó hắn cũng vội muốn chết, làm sao còn nghĩ được cái gì nữa chứ.
Thượng Quan Quân Triết bị lời nói kia làm cho tức giận gần chết, muốn đánh hắn một trận nhưng lại không thể xuống tay.
"Anh còn nhớ rõ mình ngất xỉu ở đâu không?"
Lão K rất bình tĩnh hỏi.
Belle nhìn anh rồi gật đầu nói: "Tôi nhớ được mình nằm ở một vùng ngoại ô, nơi đó có rất nhiều cây cối, anh có thể hỏi những vị bác sĩ này, bọn họ đã cứu tôi tới đây, đó là một con đường rất hoang vắng."
Hắn cũng nhớ rất rõ ràng con đường kia không được tu sửa, khắp nơi đều là đất bụi.
"Chúng tôi ở vùng ngoại ô nhặt được anh ta, tôi có thể dẫn các anh đến đó!"
Cô y tá người Mĩ nhìn Thượng Quan Quân Triết và lão K một cái rất nhiệt tình nói.
Hai chàng trai đều là cực phẩm, so với người ở trên giường hình như còn đẹp trai hơn.
Thượng Quan Quân Triết và lão K đưa mắt nhìn nhau, rồi nhìn nữ y tá người Mỹ háo sắc kia đồng thanh nói: "Quấy rầy rồi!"
"Không vấn đề gì!"
Cô y tá nhiệt tình lôi kéo Thượng Quan Quân Triết và lão K đi ra ngoài cửa, dẫn bọn họ đi tới chỗ đã nhìn thấy Belle, Thượng Quan Quân Triết lái xe theo hướng trước mặt, tìm đến chỗ Belle đã nói nhưng lại không nhìn thấy ai cả, mười dặm chung quanh nơi đó đều không có bóng người.
"Mạc Thiên Kình sẽ đi chỗ nào chứ?"
Thượng Quan Quân Triết ảo não nện xuống tay lái, chẳng lẽ đầu mối tới đây lại đứt rồi!
Nghĩ thế Thượng Quan Quân Triết càng thêm tức giận.
"Nơi này còn có một thôn du lịch, chỉ là có rất ít người đến, nơi đó giống như thâm sơn cùng cốc vậy, nghe nói có một thị trấn Trung Quốc nhỏ ở bên trong, nhưng mà chúng tôi cũng không thể đến được, bởi vì nơi đó có cảnh sát canh giữ, không thể tùy tiện ra vào!"
Cô y tá dùng tiếng Anh giới thiệu, Thượng Quan Quân Triết nhìn lão K, rồi nói với cô y tá:.
"Cô xác định bên trong thật sự có thôn xóm sao?"
Coi như Mạc Thiên Kình bị thương, anh ấy nhất định sẽ đi ra ngoài, làm sao có thể đi vào đó được?
Thượng Quan Quân Triết và lão K đều cảm thấy khả năng không lớn, hơn nữa còn có cảnh sát canh giữ nên càng thêm không thể nào.
"Lão K, anh lập tức phái người ở nơi đến tìm kiếm ở trong trấn nhỏ kia đi, tôi nghĩ đại ca có thể ở trong thị trấn này!"
Thượng Quan Quân Triết nhìn vào thị trấn nhỏ, đoán chừng phải mất mấy ngày mới có thể điều tra tìm hiểu rõ toàn bộ người ở đó.
"Được, tôi sẽ phái người tới điều tra, có vào trong đó xem không?"
Lão K chỉ vào hướng bên trong nói, anh cũng cảm thấy khả năng rất nhỏ, chỉ là không muốn buông tha mà thôi!
"Trước tiên cứ điều tra trên thị trấn đã, xong rồi lại nói!"
Khả năng cũng không lớn, hơn nữa Mạc Thiên Kình làm sao có thể qua mặt được những cảnh sát kia mà đi vào bên trong chứ?
"Được!"
Sau khi Lý Băng trở lại biệt thự Diệp Duệ, lập tức liền bị Diệp Duệ ôm vào trong lòng nói: "Băng, em đi đâu vậy, làm anh sợ muốn chết!"
Thủy Nhi nghe Thượng Quan Quân Triết nói vậy, xúc động đến sắp khóc, hơn một tháng rồi rốt cuộc cũng nghe được tin tức của Mạc Thiên Kình, sao mà không kích động được cơ chứ!
"Đúng vậy, hiện tại anh đang chạy tới chỗ của tên Bernard, nếu có tin gì anh sẽ lập tức thông báo cho em!"
Thượng Quan Quân Triết cũng rất kích động nói, hiện tại anh hận không thể lập tức bay đến chỗ kia hỏi cho ra lẽ tin tức của Mạc Thiên Kình, muốn biết đại ca bây giờ còn ở nơi đó hay không.
"Được!"
Thủy Nhi kích động đáp ứng một tiếng, nhưng Thượng Quan Quân Triết đã cúp điện thoại, Thủy Nhi đang muốn mở miệng nói tin tức tốt này cho Sính Đình thì đã nhìn thấy Sính Đình lệ rơi đầy mặt nhào tới, ôm lấy cô lớn tiếng khóc.
"Rốt cuộc anh ấy đã có tin tức!"
Mặc dù tin tức này tương đương với không có gì, nhưng tối thiểu có thể biết được vị trí của Mạc Thiên Kình rồi, một tháng lẻ bảy ngày chờ đợi, lần này rốt cuộc đã lấy được đáp án.
Sính Đình không nhịn được rơi lệ, nước mắt như vỡ đê từ hốc mắt tuôn ra xối xả, khiến cho cô muốn ngừng mà không ngừng được.
"Đúng vậy!"
Thủy Nhi vỗ vỗ vào lưng của Sính Đình nước mắt cũng tràn mi rốt cuộc cũng đã có tin tức rồi.
"Chúng ta nhanh đi về nói cho ông nội biết, để cho ông vui lây, còn có cả Lý Băng, Hâm Hâm và Hào Hào nữa!"
Sính Đình vui mừng lau khô nước mắt, giờ phút này thật rất muốn ôm Hâm Hâm và Hào Hào vào lòng, nói cho chúng biết ba của chúng đã có tung tích rồi!
Thủy Nhi gật đầu rồi cùng với Sính Đình vội vã lên xe, đi về nhà.
Thượng Quan Quân Triết lái xe tới phòng bệnh mà Belle đang nằm, Belle đã tỉnh lại, đang làm các kiểm tra, có mấy bác sĩ đứng ở nơi đó, hí hoáy ghi chép.
Nhìn thấy bọn họ tới, vội vàng ra nghênh đón.
Thượng Quan Quân Triết thấy Belle đã tỉnh, vội vàng hỏi.
"Belle, Mạc Thiên Kình đâu!"
Belle nhìn Thượng Quan Quân Triết, mặt đầy vẻ nghi hoặc nhìn anh hỏi:
"Anh là ai?"
Thượng Quan Quân Triết bị hắn hỏi vậy, liền sửng sốt một trận, lúc đó bác sĩ liền đi tới nói cho anh biết Belle bị mất trí nhớ!
"Làm sao có thể mất trí nhớ chứ, anh nói cho tôi biết, Mạc Thiên Kình đang ở chỗ nào!"
Thượng Quan Quân Triết liền không khống chế được lay lay cánh tay của Belle, thái độ rất hung dữ, dọa Belle sợ đến xanh mặt, lão K thấy thế liền vội vàng đi tới kéo ra.
"Thượng Quan, đừng như vậy!"
"Anh là ai, tôi thật sự không biết anh, Mạc Thiên Kình là ai, tôi thật sự không biết!"
Belle thật không biết tại sao anh ta luôn hỏi mình Mạc Thiên Kình ở chỗ nào, hắn chỉ biết hiện tại hắn rất khó chịu.
"Cảnh sát Thượng Quan, anh ta đã bị mất một phần trí nhớ, anh có thể hỏi một chút xem anh ta bị thương như thế nào, biết đau anh ta lại có thể nhớ đến!"
Bác sĩ đem hiện trạng của Belle cặn kẽ nói với Thượng Quan Quân Triết, Belle chỉ mất đi phần trí nhớ mà thôi, hoặc là đối với chuyện nào đó, người nào đó hắn sẽ quên mất, nhưng cũng không phải mất toàn bộ trí nhớ.
Thượng Quan Quân Triết nhìn Belle, kìm nén tức giận xuống đáy lòng, rất ôn hòa hỏi.
"Belle, anh nói cho tôi biết, sao anh lại bị thương?!"
Belle lại nhìn Thượng Quan, lạnh lùng hỏi.
"Anh là ai!"
Thượng Quan Quân Triết đang muốn nổi đóa thì lão K lại kéo anh ra, sau đó liền giải thích:
"Chúng tôi là cảnh sát Trung Quốc, Mạc Thiên Kình là thượng tướng của chúng tôi, anh ấy và anh cùng nhau mất tích, chúng tôi muốn từ anh biết được tung tích của anh ấy, xin anh phối hợp chút được không!"
"Được!"
Belle vô cùng phối hợp nói.
"Tôi chỉ nhớ mình bị bom nổ nên rơi vào cống thoát nước, chính là ở biệt thự của Cody, nắp của cống thoát nước ở đó bị kênh lên, nên tôi liền rơi vào trong đó, không biết chạm phải thứ gì, mà làm cho cả người đều bị thương, mơ mơ màng màng nghe thấy hình như có người đang gọi mình, sau đó tôi liền bắt được chân của người kia.
Tôi cũng không biết anh ta là ai, mơ hồ biết được anh ta cõng tôi trên lưng mà rời khỏi chỗ vừa bẩn vừa thối đó, khi tôi tỉnh lại lần nữa liền phát hiện có một người nằm ở bên cạnh mình, nhưng tôi không biết anh ta đã chết hay chưa. Lúc ấy tôi đau muốn chết, tôi gọi anh ta nhưng anh ta lại không để ý tới tôi, cho nên tôi liền bò khỏi đó, không biết bò bao lâu thì cảm thấy choáng váng, sau đó cũng không biết gì nữa khi tỉnh lại thì đã thấy mình ở chỗ này rồi!"
"Cái người mà đã cứu anh ra khỏi đó chính là Mạc Thiên Kình?"
Thượng Quan Quân Triết kích động hỏi, theo lời Belle nói, Mạc Thiên Kình nhất định vẫn chưa chết!
Chỉ là nếu anh ấy chưa chết, tại sao lại không trở lại, chẳng lẽ anh ấy cũng bị trọng thương, nghĩ tới đây, Thượng Quan Quân Triết liền không nhịn được mà trách cứ Belle: "Tại sao anh lại ích kỷ như vậy, dù gì anh ấy cũng cứu anh ra ngoài, làm sao anh lại có thể một mình rời đi như thế chứ!"
Nếu như Mạc Thiên Kình xảy ra chuyện gì, cả đời này anh cũng sẽ không tha thứ cho hắn ta!
Belle nhìn Thượng Quan Quân Triết, lạnh giọng nói:
"Tôi đã gọi rồi, nhưng anh ta lại không hề phản ứng, nên cuối cùng không thể nào cùng ở đó mà ngủ với anh ta được!"
Lúc đó hắn cũng vội muốn chết, làm sao còn nghĩ được cái gì nữa chứ.
Thượng Quan Quân Triết bị lời nói kia làm cho tức giận gần chết, muốn đánh hắn một trận nhưng lại không thể xuống tay.
"Anh còn nhớ rõ mình ngất xỉu ở đâu không?"
Lão K rất bình tĩnh hỏi.
Belle nhìn anh rồi gật đầu nói: "Tôi nhớ được mình nằm ở một vùng ngoại ô, nơi đó có rất nhiều cây cối, anh có thể hỏi những vị bác sĩ này, bọn họ đã cứu tôi tới đây, đó là một con đường rất hoang vắng."
Hắn cũng nhớ rất rõ ràng con đường kia không được tu sửa, khắp nơi đều là đất bụi.
"Chúng tôi ở vùng ngoại ô nhặt được anh ta, tôi có thể dẫn các anh đến đó!"
Cô y tá người Mĩ nhìn Thượng Quan Quân Triết và lão K một cái rất nhiệt tình nói.
Hai chàng trai đều là cực phẩm, so với người ở trên giường hình như còn đẹp trai hơn.
Thượng Quan Quân Triết và lão K đưa mắt nhìn nhau, rồi nhìn nữ y tá người Mỹ háo sắc kia đồng thanh nói: "Quấy rầy rồi!"
"Không vấn đề gì!"
Cô y tá nhiệt tình lôi kéo Thượng Quan Quân Triết và lão K đi ra ngoài cửa, dẫn bọn họ đi tới chỗ đã nhìn thấy Belle, Thượng Quan Quân Triết lái xe theo hướng trước mặt, tìm đến chỗ Belle đã nói nhưng lại không nhìn thấy ai cả, mười dặm chung quanh nơi đó đều không có bóng người.
"Mạc Thiên Kình sẽ đi chỗ nào chứ?"
Thượng Quan Quân Triết ảo não nện xuống tay lái, chẳng lẽ đầu mối tới đây lại đứt rồi!
Nghĩ thế Thượng Quan Quân Triết càng thêm tức giận.
"Nơi này còn có một thôn du lịch, chỉ là có rất ít người đến, nơi đó giống như thâm sơn cùng cốc vậy, nghe nói có một thị trấn Trung Quốc nhỏ ở bên trong, nhưng mà chúng tôi cũng không thể đến được, bởi vì nơi đó có cảnh sát canh giữ, không thể tùy tiện ra vào!"
Cô y tá dùng tiếng Anh giới thiệu, Thượng Quan Quân Triết nhìn lão K, rồi nói với cô y tá:.
"Cô xác định bên trong thật sự có thôn xóm sao?"
Coi như Mạc Thiên Kình bị thương, anh ấy nhất định sẽ đi ra ngoài, làm sao có thể đi vào đó được?
Thượng Quan Quân Triết và lão K đều cảm thấy khả năng không lớn, hơn nữa còn có cảnh sát canh giữ nên càng thêm không thể nào.
"Lão K, anh lập tức phái người ở nơi đến tìm kiếm ở trong trấn nhỏ kia đi, tôi nghĩ đại ca có thể ở trong thị trấn này!"
Thượng Quan Quân Triết nhìn vào thị trấn nhỏ, đoán chừng phải mất mấy ngày mới có thể điều tra tìm hiểu rõ toàn bộ người ở đó.
"Được, tôi sẽ phái người tới điều tra, có vào trong đó xem không?"
Lão K chỉ vào hướng bên trong nói, anh cũng cảm thấy khả năng rất nhỏ, chỉ là không muốn buông tha mà thôi!
"Trước tiên cứ điều tra trên thị trấn đã, xong rồi lại nói!"
Khả năng cũng không lớn, hơn nữa Mạc Thiên Kình làm sao có thể qua mặt được những cảnh sát kia mà đi vào bên trong chứ?
"Được!"
Sau khi Lý Băng trở lại biệt thự Diệp Duệ, lập tức liền bị Diệp Duệ ôm vào trong lòng nói: "Băng, em đi đâu vậy, làm anh sợ muốn chết!"
/307
|