"Sính Đình, không được qua đấy!"
Cody không chút suy nghĩ lập tức ngăn cô lại, nắm chặt cánh tay của cô .
Sính Đình không ngờ hắn ta lại muốn gặp mình, trước kia nếu hắn ta gọi cô qua, cô chắc chắn sẽ qua đó, nhưng bây giờ, hắn lại là tên giết người điên cuồng và vô cùng biến thái, cô không muốn qua để chịu chết!
Dựng mày liễu lên, khinh bỉ nhìn chằm chằm Vu Minh Huy !
"Vu Minh Huy, anh cho rằng tôi sẽ ngoan ngoãn đi qua sao? Anh không muốn tự thú, vậy tôi sẽ bắt mẹ anh, đem mẹ anh đập chết, tôi xem khi anh chứng kiến người thân của anh chết đi, xem anh có ngủ được không?" Sính Đình nổi trận lôi đình, tà ác nhìn Minh Huy hét lớn, nhìn thấy ánh mắt hắn lóe lên một vẻ bối rối, nụ cười khóe miệng càng thêm tà ác.
Cody không ngờ Sính Đình lại nói ra như vậy, ai cũng biết Ngọc Sính Đình tính khí nóng nảy tới cực điểm, phá án cũng không theo quy tắc thường quy, nhưng không ngờ cô lại còn nói muốn giết mẹ người ta!
Đây thật sự là một bài học cho anh!
Mọi người càng thêm kinh ngạc nhìn nữ cảnh sát nóng tính trong truyền thuyết, nhưng không dám hé răng thở mạnh!
"Ngọc Sính Đình, cô đừng nghĩ như vậy có thể hù được tôi...tôi sẽ không mắc mưu của cô!"
Rất nhanh Vu Minh Huy đã tỉnh táo lại, nhìn Ngọc Sính Đình kêu gào.
Ngọc Sính Đình cười lạnh, lấy giấy bút soàn soạt soàn soạt viết xuống một địa chỉ giao cho hai cảnh sát phía sau, dặn dò bọn họ đi đón mẹ hắn!
"Vu Minh Huy, đợi tôi đập chết mẹ anh đã, để xem cái gì gọi là nợ cha con trả, con nợ mẹ trả, tôi nhớ hình như mẹ anh cũng hơn sáu mươi tuổi rồi, sống cũng đủ rồi, dứt khoát giết bà ta bằng một phát súng, sau đó nấu cho anh ăn!"
Sính Đình gắng nhịn sự ghê tởm trong lòng, cái này gọi là nắm bắt tâm lý, đối với kẻ biến thái, cũng phải dùng phương pháp biến thái.
Đây cũng là điểm đặc biệt của Sính Đình khi phá án!
"Ngọc Sính Đình, tên biến thái!"
Vu Minh Huy rống to, cả người cũng không ngừng run rẩy, người hắn quan tâm nhất đúng là mẹ hắn, hắn không thể để cho mẹ hắn chết!
Sính Đình lại cười lạnh lẽo muốn đ1ng băng, châm chọc nhìn hắn.
" Vu Minh Huy, chúng ta đều như vậy!"
Bộ dáng kia, muốn có bao nhiêu đáng ghét thì sẽ có bấy nhiêu đáng ghét!
Vu Minh Huy lấy súng lục hướng về phía Sính Đình đột ngột bắn một phát, Cody liền nhanh chóng kéo Sính Đình ra, đè cô ngã xuống đất, tránh thoát kiếp này!
Vu Minh Huy bắn thêm vài phát súng ra các phía, Cody và Sính Đình vội vàng né tránh, tránh hắn đang bắn loạn!
"Vu Minh Huy, nếu anh còn bắn loạn, chúng tôi liền giết mẹ anh!"
Hai người cảnh sát theo Ngọc Sính Đình làm việc rất nhanh đã đem mẹ Vu Minh Huy tới, dùng súng chỉa vào đầu bà lão.
Bà lão còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra liền bị cảnh sát chỉa súng vào đầu!
"Con à! Cảnh sát này làm gì vậy, sao lại muốn giết mẹ?"
Mẹ Vu Minh Huy la lớn, Vu Minh Huy nhìn thấy mẹ mình bị súng chỉa vào đầu, vẻ mặt đầy hốt hoảng.
"Mẹ!"
Sính Đình đi tới, cầm lấy khẩu súng của người cảnh sát, gí sát vào đầu mẹ của Minh Huy, nhìn Minh Huy nói lớn tiếng.
"Vu Minh Huy, anh còn không chịu đầu hàng, tôi sẽ giết chết mẹ anh, dù sao anh cũng đã giết vợ con anh rồi!"
Âm thanh lạnh lẽo của Sính Đình khiến tay chân Minh Huy tê dại!
"Minh Huy, con. . . . . ."
Nói xong liền tức giận ngã quỵ xuống!
Vu Minh Huy không ngờ Ngọc Sính Đình lại hèn hạ như thế, đem sự thật tàn nhẫn như vậy nói cho mẹ hắn biết, nhìn mẹ mình sắp xỉu, vội vàng nói.
"Ngọc Sính Đình, thả mẹ tao ra!"
Sính Đình cười lạnh, đùa bỡn cây súng lục nhỏ màu bạc trong tay, châm chọc nói: "Tại sao tôi lại phải thả mẹ anh, anh còn không tới đây tự thú, tôi liền giết bà ta!"
Nói qua đặt tay vào cò súng, Vu Minh Huy sợ hãi ngay lập tức vứt súng đi, còn chưa kịp nói gì, liền bị hai người cảnh sát vũ trang giữ chặt, không thể động đậy!
"Ngọc Sính Đình!"
Vu Minh Huy cắn răng nghiến lợi rống to, người cảnh sát khác nhanh chóng tháo bỏ thuốc nổ, mẹ của Vu Minh Huy cũng lộ ra bộ mặt thật, một nữ cảnh sát khoảng hơn hai mươi tuổi!
Cody không chút suy nghĩ lập tức ngăn cô lại, nắm chặt cánh tay của cô .
Sính Đình không ngờ hắn ta lại muốn gặp mình, trước kia nếu hắn ta gọi cô qua, cô chắc chắn sẽ qua đó, nhưng bây giờ, hắn lại là tên giết người điên cuồng và vô cùng biến thái, cô không muốn qua để chịu chết!
Dựng mày liễu lên, khinh bỉ nhìn chằm chằm Vu Minh Huy !
"Vu Minh Huy, anh cho rằng tôi sẽ ngoan ngoãn đi qua sao? Anh không muốn tự thú, vậy tôi sẽ bắt mẹ anh, đem mẹ anh đập chết, tôi xem khi anh chứng kiến người thân của anh chết đi, xem anh có ngủ được không?" Sính Đình nổi trận lôi đình, tà ác nhìn Minh Huy hét lớn, nhìn thấy ánh mắt hắn lóe lên một vẻ bối rối, nụ cười khóe miệng càng thêm tà ác.
Cody không ngờ Sính Đình lại nói ra như vậy, ai cũng biết Ngọc Sính Đình tính khí nóng nảy tới cực điểm, phá án cũng không theo quy tắc thường quy, nhưng không ngờ cô lại còn nói muốn giết mẹ người ta!
Đây thật sự là một bài học cho anh!
Mọi người càng thêm kinh ngạc nhìn nữ cảnh sát nóng tính trong truyền thuyết, nhưng không dám hé răng thở mạnh!
"Ngọc Sính Đình, cô đừng nghĩ như vậy có thể hù được tôi...tôi sẽ không mắc mưu của cô!"
Rất nhanh Vu Minh Huy đã tỉnh táo lại, nhìn Ngọc Sính Đình kêu gào.
Ngọc Sính Đình cười lạnh, lấy giấy bút soàn soạt soàn soạt viết xuống một địa chỉ giao cho hai cảnh sát phía sau, dặn dò bọn họ đi đón mẹ hắn!
"Vu Minh Huy, đợi tôi đập chết mẹ anh đã, để xem cái gì gọi là nợ cha con trả, con nợ mẹ trả, tôi nhớ hình như mẹ anh cũng hơn sáu mươi tuổi rồi, sống cũng đủ rồi, dứt khoát giết bà ta bằng một phát súng, sau đó nấu cho anh ăn!"
Sính Đình gắng nhịn sự ghê tởm trong lòng, cái này gọi là nắm bắt tâm lý, đối với kẻ biến thái, cũng phải dùng phương pháp biến thái.
Đây cũng là điểm đặc biệt của Sính Đình khi phá án!
"Ngọc Sính Đình, tên biến thái!"
Vu Minh Huy rống to, cả người cũng không ngừng run rẩy, người hắn quan tâm nhất đúng là mẹ hắn, hắn không thể để cho mẹ hắn chết!
Sính Đình lại cười lạnh lẽo muốn đ1ng băng, châm chọc nhìn hắn.
" Vu Minh Huy, chúng ta đều như vậy!"
Bộ dáng kia, muốn có bao nhiêu đáng ghét thì sẽ có bấy nhiêu đáng ghét!
Vu Minh Huy lấy súng lục hướng về phía Sính Đình đột ngột bắn một phát, Cody liền nhanh chóng kéo Sính Đình ra, đè cô ngã xuống đất, tránh thoát kiếp này!
Vu Minh Huy bắn thêm vài phát súng ra các phía, Cody và Sính Đình vội vàng né tránh, tránh hắn đang bắn loạn!
"Vu Minh Huy, nếu anh còn bắn loạn, chúng tôi liền giết mẹ anh!"
Hai người cảnh sát theo Ngọc Sính Đình làm việc rất nhanh đã đem mẹ Vu Minh Huy tới, dùng súng chỉa vào đầu bà lão.
Bà lão còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra liền bị cảnh sát chỉa súng vào đầu!
"Con à! Cảnh sát này làm gì vậy, sao lại muốn giết mẹ?"
Mẹ Vu Minh Huy la lớn, Vu Minh Huy nhìn thấy mẹ mình bị súng chỉa vào đầu, vẻ mặt đầy hốt hoảng.
"Mẹ!"
Sính Đình đi tới, cầm lấy khẩu súng của người cảnh sát, gí sát vào đầu mẹ của Minh Huy, nhìn Minh Huy nói lớn tiếng.
"Vu Minh Huy, anh còn không chịu đầu hàng, tôi sẽ giết chết mẹ anh, dù sao anh cũng đã giết vợ con anh rồi!"
Âm thanh lạnh lẽo của Sính Đình khiến tay chân Minh Huy tê dại!
"Minh Huy, con. . . . . ."
Nói xong liền tức giận ngã quỵ xuống!
Vu Minh Huy không ngờ Ngọc Sính Đình lại hèn hạ như thế, đem sự thật tàn nhẫn như vậy nói cho mẹ hắn biết, nhìn mẹ mình sắp xỉu, vội vàng nói.
"Ngọc Sính Đình, thả mẹ tao ra!"
Sính Đình cười lạnh, đùa bỡn cây súng lục nhỏ màu bạc trong tay, châm chọc nói: "Tại sao tôi lại phải thả mẹ anh, anh còn không tới đây tự thú, tôi liền giết bà ta!"
Nói qua đặt tay vào cò súng, Vu Minh Huy sợ hãi ngay lập tức vứt súng đi, còn chưa kịp nói gì, liền bị hai người cảnh sát vũ trang giữ chặt, không thể động đậy!
"Ngọc Sính Đình!"
Vu Minh Huy cắn răng nghiến lợi rống to, người cảnh sát khác nhanh chóng tháo bỏ thuốc nổ, mẹ của Vu Minh Huy cũng lộ ra bộ mặt thật, một nữ cảnh sát khoảng hơn hai mươi tuổi!
/307
|