Sính Đình chợt hắt hơi một cái, đáng chết, người nào đang chửi cô, mặc kệ, hiện giờ tâm trạng cô rất tốt, Mạc Thiên Kình, Ngọc Sính Đình tôi quăng anh!
Sính Đình chạy thẳng một đường trở lại biệt thự của mình, bài hát “Cung dưỡng tình yêu” của Dương Mịch lại vang lên!
Liếc nhìn màn ảnh, cau mày ấn nút nhận nghe.
"Có chuyện gì sao?"
Sính Đình tâm trạng rất tốt thoải mái nằm trên giường lớn của mình, thật là thoải mái a!
"Em chạy đi đâu rồi hả?"
Mạc Thiên Kình rất không vui hỏi, nghe âm thanh của cô hình như tâm trạng không tệ, người phụ nữ đáng chết, rời anh đi, tâm trạng lại tốt như vậy sao?
Sính Đình cười nhạt: "Thượng tướng Mạc, tôi về nhà, ngày mai còn phải đi làm, anh có chuyện gì sao? Không có việc gì thì tôi cúp!"
Hừ, cái loại chim nhỏ, nếu không phải vì sợ anh nghi ngờ động cơ của mình, cô mới lười phải tiếp điện thoại của anh, anh cho là anh là ai ?
Chủ tịch nước sao?
Tại sao cô phải báo cáo tình hình của mình với anh , thiệt là!
Mạc Thiên Kình rất tức giận, nhíu chặt lông mày, cô lại muốn phủi tay nhanh như vậy sao.
"Ngọc Sính Đình, em ngoan ngoãn đi làm, chờ anh giải quyết Hắc Lang xong, sẽ đi tìm em, đến lúc đó chúng ta đi đăng ký kết hôn!"
"Cái gì!"
Sính Đình từ trên giường ngồi bật dậy, âm thanh lớn khiến Mạc Thiên Kình nhíu mày, còn chưa mở lời, Sính Đình đã rất tức giận chất vấn.
"Mạc Thiên Kình, có phải không có người phụ nữ nào muốn anh hay không, tại sao anh cứ muốn lấy tôi...tôi đã nói tôi không thích anh, không muốn kết hôn với anh!"
Sao chứ, cô tuyệt đối không muốn cùng cưới người đàn ông hứa hôn từ nhỏ ở với nhau cả đời, chỉ nghĩ tới chuyện hứa hôn thì cô đã không chịu nổi, nếu không phải để cho ông nội có cớ khước từ, sao cô có thể đi gặp mặt anh được, chỗ chết người nhất chính là cứ như vậy bị anh đè xuống giường ăn thịt!
Mà người đàn ông này lại là xử nam, buồn cười hơn chính là cả đêm anh phá tới hai nơi của cô!
Đáng ghét, vô cùng đáng ghét!
"Ngọc Sính Đình, em nói lời này là có ý gì, hứa hôn từ bé thì sao, mấu chốt là ở chúng ta, sau khi kết hôn, tình cảm có thể từ từ bồi dưỡng, lại nói, em đã là người của anh rồi, chẳng lẽ em còn muốn gả cho người đàn ôngkhác sao? Ai sẽ muốn em, một người phụ nữ không còn trong sạch!"
Mạc Thiên Kình rất không hài lòng chỉ trích, Sính Đình bị chọc giận muốn động kinh luôn rồi!
Cầm điện thoại hét lớn với anh: "Mạc Thiên Kình, anh nói cái gì, cái gì mà kêu tôi là người của anh, tôi không trong sạch, Ngọc Sính Đình tôi dáng dấp như hoa như ngọc, muốn ngực có ngực, muốn mông có mông, hơn nữa não của tôi cũng không phải làm từ đậu hũ, tôi là cái gì mà không có ai muốn!"
Tức chết cô, người đàn ông xấu xa này, anh cho anh là ai ?
Lại còn nói không ai muốn cô, cô nhất định sẽ tìm người đàn ông có gậy to hơn so với anh, đến lúc đó tức chết anh, tức chết anh!
Cố gắng trấn tĩnh bởi vì tức giận mà thở hổn hển, có thể thấy được giờ phút này cô tức giận đến thế nào!
Mạc Thiên Kình nhếch miệng cười tà ác: "Ngọc Sính Đình, nơi nào trên người em mà anh chưa nhìn qua chứ, không cần phải nói anh cũng biết rõ số đo của em!"
"Mạc Thiên Kình! Tên khốn kiếp này!"
Tức chết anh, không phải chỉ vì anh mạnh hơn thôi sao? Không phải chỉ là tình một đêm thôi sao? Ách... . Hai đêm thôi sao?
Vậy mà đã nhớ được số đo của cô, người đàn ôngnhư vậy tuyệt đối không phải là người đàn ông tốt!
"Ồ! Thì ra là Ngọc Sính Đình em thích khốn kiếp?"
Mạc Thiên Kình vừa dứt lời, Sính Đình mắng to: "Ai thích anh!"
Anh khốn kiếp, tuyệt đối là tên siêu cấp khốn kiếp!
Chỉ là. . . . . .
"Mạc Thiên Kình, tôi cho anh biết một chuyện rất quan trọng!"
Sính Đình chạy thẳng một đường trở lại biệt thự của mình, bài hát “Cung dưỡng tình yêu” của Dương Mịch lại vang lên!
Liếc nhìn màn ảnh, cau mày ấn nút nhận nghe.
"Có chuyện gì sao?"
Sính Đình tâm trạng rất tốt thoải mái nằm trên giường lớn của mình, thật là thoải mái a!
"Em chạy đi đâu rồi hả?"
Mạc Thiên Kình rất không vui hỏi, nghe âm thanh của cô hình như tâm trạng không tệ, người phụ nữ đáng chết, rời anh đi, tâm trạng lại tốt như vậy sao?
Sính Đình cười nhạt: "Thượng tướng Mạc, tôi về nhà, ngày mai còn phải đi làm, anh có chuyện gì sao? Không có việc gì thì tôi cúp!"
Hừ, cái loại chim nhỏ, nếu không phải vì sợ anh nghi ngờ động cơ của mình, cô mới lười phải tiếp điện thoại của anh, anh cho là anh là ai ?
Chủ tịch nước sao?
Tại sao cô phải báo cáo tình hình của mình với anh , thiệt là!
Mạc Thiên Kình rất tức giận, nhíu chặt lông mày, cô lại muốn phủi tay nhanh như vậy sao.
"Ngọc Sính Đình, em ngoan ngoãn đi làm, chờ anh giải quyết Hắc Lang xong, sẽ đi tìm em, đến lúc đó chúng ta đi đăng ký kết hôn!"
"Cái gì!"
Sính Đình từ trên giường ngồi bật dậy, âm thanh lớn khiến Mạc Thiên Kình nhíu mày, còn chưa mở lời, Sính Đình đã rất tức giận chất vấn.
"Mạc Thiên Kình, có phải không có người phụ nữ nào muốn anh hay không, tại sao anh cứ muốn lấy tôi...tôi đã nói tôi không thích anh, không muốn kết hôn với anh!"
Sao chứ, cô tuyệt đối không muốn cùng cưới người đàn ông hứa hôn từ nhỏ ở với nhau cả đời, chỉ nghĩ tới chuyện hứa hôn thì cô đã không chịu nổi, nếu không phải để cho ông nội có cớ khước từ, sao cô có thể đi gặp mặt anh được, chỗ chết người nhất chính là cứ như vậy bị anh đè xuống giường ăn thịt!
Mà người đàn ông này lại là xử nam, buồn cười hơn chính là cả đêm anh phá tới hai nơi của cô!
Đáng ghét, vô cùng đáng ghét!
"Ngọc Sính Đình, em nói lời này là có ý gì, hứa hôn từ bé thì sao, mấu chốt là ở chúng ta, sau khi kết hôn, tình cảm có thể từ từ bồi dưỡng, lại nói, em đã là người của anh rồi, chẳng lẽ em còn muốn gả cho người đàn ôngkhác sao? Ai sẽ muốn em, một người phụ nữ không còn trong sạch!"
Mạc Thiên Kình rất không hài lòng chỉ trích, Sính Đình bị chọc giận muốn động kinh luôn rồi!
Cầm điện thoại hét lớn với anh: "Mạc Thiên Kình, anh nói cái gì, cái gì mà kêu tôi là người của anh, tôi không trong sạch, Ngọc Sính Đình tôi dáng dấp như hoa như ngọc, muốn ngực có ngực, muốn mông có mông, hơn nữa não của tôi cũng không phải làm từ đậu hũ, tôi là cái gì mà không có ai muốn!"
Tức chết cô, người đàn ông xấu xa này, anh cho anh là ai ?
Lại còn nói không ai muốn cô, cô nhất định sẽ tìm người đàn ông có gậy to hơn so với anh, đến lúc đó tức chết anh, tức chết anh!
Cố gắng trấn tĩnh bởi vì tức giận mà thở hổn hển, có thể thấy được giờ phút này cô tức giận đến thế nào!
Mạc Thiên Kình nhếch miệng cười tà ác: "Ngọc Sính Đình, nơi nào trên người em mà anh chưa nhìn qua chứ, không cần phải nói anh cũng biết rõ số đo của em!"
"Mạc Thiên Kình! Tên khốn kiếp này!"
Tức chết anh, không phải chỉ vì anh mạnh hơn thôi sao? Không phải chỉ là tình một đêm thôi sao? Ách... . Hai đêm thôi sao?
Vậy mà đã nhớ được số đo của cô, người đàn ôngnhư vậy tuyệt đối không phải là người đàn ông tốt!
"Ồ! Thì ra là Ngọc Sính Đình em thích khốn kiếp?"
Mạc Thiên Kình vừa dứt lời, Sính Đình mắng to: "Ai thích anh!"
Anh khốn kiếp, tuyệt đối là tên siêu cấp khốn kiếp!
Chỉ là. . . . . .
"Mạc Thiên Kình, tôi cho anh biết một chuyện rất quan trọng!"
/307
|