Chương 160.2: Đại diện phát ngôn.
Editor: May
Cô xoay mặt qua thản nhiên nói, "Người còn sống ai không có chút mất hứng chứ, tôi xem phim thì tốt rồi, anh đi tắm rửa nhanh đi."
Đợi một hồi lâu, người đàn ông đều không có buông tay.
"Mặc Thời Khiêm, anh còn muốn làm gì?"
Môi mỏng của người đàn ông in trên gương mặt của cô, hô hấp nóng rực, tiếng nói đặc biệt trầm thấp, "Tôi còn chưa ăn cơm chiều, mẹ Lý nói em cũng chỉ ăn một chút, theo bồi tôi đi ăn chút cơm."
Cô lẳng lặng thản nhiên, "Chính anh đi ăn đi, buổi tối tôi ăn cháo, hơn nữa tôi muốn bảo trì dáng người, không thể ăn nhiều quá."
Mặc Thời Khiêm nhìn chằm chằm mặt của cô, một ngụm khí ở trong lòng kia vẫn còn tỏa ra, nhưng anh không phát tác nữa, "Được, " anh cúi đầu thản nhiên nói, "Vậy em trước hôn tôi một chút."
Trì Hoan nâng mắt, nhìn người đàn ông trước mắt, "Cái gì?"
Hôn anh?
Từ trước đến nay anh muốn hôn liền tự mình hôn, cô nguyện ý chính là hôn môi, không muốn chính là cường hôn.
"Hôn tôi."
"Vừa rồi anh hôn chưa đủ sao?"
"Em đang tức giận, nhìn qua không muốn để ý tôi, tôi sẽ ăn không ngon."
Trì Hoan, "..."
Cô không muốn để ý đến anh, vươn một bàn tay ra liền muốn đi đẩy cánh tay của anh.
Nhưng cánh tay người đàn ông giống thiết, cô hoàn toàn không nhúc nhích được nửa phần.
Hơi thở người đàn ông càng gần đè ép xuống dưới, dán bên tai của cô, "Em không hôn, tôi sẽ không đi ăn cơm."
"Thích ăn hay không thì tùy."
/2908
|