Chương 170.2: Nấu ăn.
Editor: May
Lần đầu tiên, cảm giác thực kỳ diệu.
Cô lấy di động ra, nhìn thời gian trên màn hình, hơn sáu rưỡi, sao anh còn chưa có trở về.
Đang muốn gọi điện thoại qua, nhưng mà di động vừa mở khóa, ba chữ Mặc đầu gỗ sáng lên ở ngay trên màn hình.
Cô ngẩn ra, ý cười trên mặt dần dần tiêu tán .
Luôn cảm thấy anh gọi điện thoại trở về vào thời điểm này, ngoại trừ nói cho cô biết anh không trở về, giống như không còn nguyên nhân nào khác.
Ngón tay vừa trợt, cô tiếp điện thoại, cô mím môi nói, "Cơm đã làm xong rồi, chừng nào thì anh về nhà?"
Yên tĩnh một lát, người đàn ông ở đầu kia nói, "Sorry, bây giờ tôi không thể trở về, em ăn trước đi, hửm?"
"Chính anh nói hôm nay sẽ không tăng ca ."
Mặc Thời Khiêm trầm thấp thản nhiên nói, "Hạng mục bàn tốt tạm thời xảy ra chút vấn đề nhỏ, tôi muốn đi qua giải quyết... Em không cần chờ tôi, xử lý xong tôi sẽ trở lại ."
Trì Hoan nhắm mắt lại, cắn môi.
Có lẽ nghe cô không hé răng, người đàn ông cau mày lại gọi tên cô lần nữa, "Trì Hoan."
"Vậy anh còn trở về ăn bữa tối không?"
Vài giây sau, người đàn ông khàn khàn trả lời, "Không trở lại ."
"À, tôi đã biết, " Cô im lặng nói, "Vậy tôi ăn trước , anh làm việc đi, gặp sau."
Nói xong, không đợi anh trả lời, liền trực tiếp cắt đứt trò chuyện.
Cô ném điện thoại tới một bên, kéo ghế ăn ngồi xuống, cũng không ngẩng đầu lên thản thiên nói, "Mẹ Lý, anh ấy không trở lại , chính cháu ăn, người giúp cháu bới một chén cơm."
"Ôi chao, không trở lại sao?"
/2908
|