Chương 171.2: Mất hứng.
Editor: May
Mặc Thời Khiêm hé mắt, "Tôi không trở về, cô ấy rất mất hứng?"
"Ngài đâu chỉ là không trở về..." Mẹ Lý thán thở, "Hôm nay lúc Trì tiểu thư trở về vốn tốt lắm, còn nói ngài tặng quà cho cô ấy, cho nên cô ấy cũng muốn cho ngài một kinh hỉ, cố ý tự mình xuống bếp làm cơm chiều, ngón tay vừa bị vết cắt, lại bị phỏng ... Kết quả ngài không trở về, cô ấy tức giận đến đều đổ hết đồ ăn cô ấy tân tân khổ khổ làm hơn ba tiếng."
Mặt mày thâm trầm đạm mạc của Mặc Thời Khiêm hơi hơi chấn động, "Cô ấy xuống bếp?"
Lúc trước anh làm vệ sĩ của Trì Hoan, có thể nói đều rõ ràng Trì Hoan có thể "Lười" hơn bất kỳ kẻ nào, cô ngậm thìa vàng sinh ra, lớn như vậy ngay cả khăn lau đều có thể chưa từng chạm qua.
Xuống bếp?
Dùng lời nói trước kia của cô ấy, hủy làn da, tổn thương tay.
Sau khi cô mua nhà ra ngoài, cơ bản đều là mời nấu cơm làm theo giờ, hoặc là gọi mua ngoài, phòng bếp của cô có bộ dáng như thế nào cô đều có thể không biết.
"Đúng vậy, bởi vì là lần đầu tiên, cho nên làm hơn ba tiếng, tất cả đều đổ hết..."
Mặc Thời Khiêm theo bản năng nhìn lầu hai, hạ mi, thu hồi cảm xúc, chỉ thản nhiên nói, "Tôi đã biết, bà tiếp tục làm việc."
"A."
Trì Hoan ngồi xếp bằng ở trong sô pha đơn rất to, tính chất mềm mại, trong phòng là chỉnh tốt ấm áp, nghe tiếng cuồng phong bên ngoài, có loại thích ý và cảm giác an toàn nói không nên lời.
Động tác người đàn ông đẩy cửa vào, đánh vỡ yên tĩnh này.
Chân dài đi bước chân trầm ổn không nói một lời đi về phía cô.
Cô gái trong sô pha ngẩng đầu, thần sắc cô tự nhiên bình thường, cũng không có "Sinh khí" như mẹ Lý nói, tiếng nói thanh tịnh, "Nếu em không nhận phim của Khương Tùng, anh còn có thể đầu tư không?"
/2908
|