Chương 178.2: Sách.
Editor: May
Trì Hoan, "..."
Cô chỉ nói kịch bản ra một chút, anh không đến mức sẽ phát giận đi.
Cô đứng ở tại chỗ, bất động.
"Lại đây."
Trì Hoan bĩu môi, ngược lại nghe lời đi qua.
Người đàn ông một tay kéo cô đến trong lòng của mình, ngồi ở trên đùi anh.
Ngón tay anh nhéo nhéo cằm của cô, thản nhiên nói, "Không phải em cảm thấy tôi ăn vào vô vị? Tôi nghĩ em ước gì tôi không quay về."
Trì Hoan, "..."
Anh còn thật là sinh khí vì những lời này a.
Cô nâng tay cầm bản tiểu thuyết kia lên, tùy tay lật lật, "Anh kaf vừa vặn xem bản tiểu thuyết này tiêu khiển , hay là anh cảm thấy bác sĩ bị vợ ngoại tình chết kia rất giống anh?"
Trì Hoan lại bĩu môi, không hờn giận nói, "Có phải anh còn cảm thấy nữ nhân vật chính xinh đẹp lại nông cạn kia rất giống tôi không?"
Cô nhớ rõ bác sĩ kia là một người sắt, quái gở, thông minh, cao thượng, lại không thú vị.
"Có sao."
"Đương nhiên không có, dán vàng lên mặt mình, còn nhân tiện làm thấp đi tôi, tôi nào có nông cạn, tục tằng, ngu xuẩn như vậy, " Cô thực không cao hứng nói, "Lại nói, người ta là yêu đến trong xương không chiếm được hồi báo, anh là quái vật không tình cảm, nhiều phụ nữ yêu anh, anh cũng không yếu."
Mặc Thời Khiêm hơi hơi nheo mắt lại, "Ừ, tôi chỉ là tiêu khiển mà thôi."
"Đã khuya, trở về ngủ."
/2908
|