Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn

Chương 34. Vệ sĩ nhà cô thật không đơn giản.

/2908


Chương 34. Vệ sĩ nhà cô thật không đơn giản.

Trì Hoan vốn chuẩn bị rời đi, dù sao chuyện của Mặc Thời Khiêm cô không tiện hỏi tới. Nhưng là cô vừa định kéo tay Du Nhiên lại phát hiện bên cạnh trống không. Trì Hoan sững sờ ngẩng đầu. Thế mà lại thấy người vừa ở bên cạnh đã bị Đường Việt Trạch giam trong ngực cưỡng hôn.

Muốn tránh cũng không được.

Mặc Thời Khiêm thấy rõ ràng Trì Hoan giận tái mặt. Cô là người bao che ra sao anh rất rõ ràng, không nói Ninh Du Nhiên người này là bằng hữu tốt nht của Trì Hoan, dù cho là người lạ cô cũng đều có thể gặp chuyện bất bình chng tha.

Đường Việt Trạch tay hơi buông lỏng một chút, còn chưa kịp nhìn rõ mặt người con gái trong lòng, lồng ngực đã trống rỗng, tiếp đó là một cái tát vang dội.

Trì Hoan thật sự tức giận: “Đường Việt Trạch! Cái đồ thần kinh nhà anh! Gặp người liền hôn. Anh cho rng anh là n cá hay sao? Du Nhiên nhà tôi là người mà i thứ đàn ông năm ngoặt bảy rẽ như anh có thể đụng vào à?”.

Đường Việt Trạch bị đánh mộng mị cả người, chưa kịp phản ứng đã lại bị mắng ti cẩu huyết lâm đầu.

Vệ sĩ đi theo nhìn không nổi liền tiến lên muốn động thủ với Trì Hoan, nhưng là một sợi tóc còn chưa kịp động vào, cổ tay đã bị người bẻ gập, giọng đàn ông lnh lẽo đầy nguy him vang lên: “Muốn động cô ấy, hửm?

Lương Mãn Nguyệt đứng ở một bên kinh ngạc nhìn Mặc Thời Khiêm đột nhiên ra tay, trong nháy mắt khí tức toàn thân đột biến, lệ khí tràn đầy, mắt thật sâu trầm xuống.

Đường Việt Trạch sờ sờ chỗ bị đánh. Mặt trầm xuống nhìn Ninh Du Nhiên, sau đó gắt gao nhìn chm chm cô gái nãy giờ đứng bên cạnh cùng người đàn ông đang xuất thủ tương trợ.

Anh ta kéo kéo môi cười thành tiếng: “Mặc Thời Khiêm! Tôi đây thy anh đối với vị hôn thê cũng không ra sức bằng vị tiểu thư này đâu. Nếu không làm sao ngay cả cha vợ tương lai nhập vin anh cũng không biết!”.

Lời này hin nhiên là nhát dao đâm vào lòng Lương Mãn Nguyệt, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch.

Muốn khích bác ly gián sao?

Trì Hoan nguyên bản còn chưa nguôi giận, cô căn bản không muốn dây dưa với cái loại mặt hàng này, hung chi nội tâm đương nhiên nghiêng về phía Mặc Thời Khiêm – người một nhà. Mặc dù cô đối với Lương Mãn Nguyệt tràn đầy bất mãn, vì cô ta mà Mặc Thời Khiêđã cự tuyệt không biết bao nhiêu người, chỉ bằng Đường Việt Trạch cũng xứng cho cô ta thay lòng”.

Nhưng nói thế nào cũng không thể trơ mắt nhìn vị hôn thê của Mặc Thời Khiêm bị người ta cướp đi, Trì Hoan bỗng dưng cười lạnh lên tiếng: “Đường Việt Trạch! Anh lừa cô gái nhỏ trẻ người non dạ không hiểu sự đời thế này mà không thy chột dạ sao?”.

Mặc Thời Khiêm nghe lời này liếc mắt nhìn cô.

Cô gái nhỏ” là chỉ ai đây, tiu thư cô còn nhỏ hơn người ta hai tuổi đấy.

Đường Việt Trạch giễu cợt: “Tôi lừa cô ấy?”.

-“Người ta đã có hôn ước. Đường thiếu! Cưỡng ép chen mt chân vào người ta đã gọi là tiểu tam, anh hiểu không? Hay anh cho rng anh là đàn ông thì không thể kêu tiểu tam? Lại nói anh giả bộ lừa gạt người ta cũng tht cảm động. Anh yêu cô ấy như vậy! Nhưng là anh thực sự sẽ cưới người ta sao? Đường gia chn con dâu, điều kiện xét tuyển có kể cũng không hết, tạm không nói tới anh có quyn quyết định hôn nhân của mình hay không, nhưng mà anh qua lại với nhiều đàn bà như vậy, anh chc chn anh đối với Lương tiu thư đây là tình cm chân thành hay vn chỉ là cảm giác mới mẻ thêm ham mun chinh phc?”.

Đường Việt Trạch tun nhan cng nhc, trong lúc nht thi cũng nói không ra li phản bác, anh nhìn cô gái quyết liệt trước mặt cười lạnh mt tiếng :”Trì Hoan, cô cho là đàn ông ai cũng giống Mạc Tây Cố sao, đến hôn nhân của bản thân cũng không thể làm ch, cui cùng chỉ có thể chấp nhận kết hôn với một người mình không yêu?”

Tươi cười trên mặt Trì Hoan phai nhạt đi: “Kẻ thất bại lại có tư cách gì đi quyết định hôn nhân?” . Cô lạnh lùng cười nói: “Xem thường Mạc Tây Cố cưới người không yêu? Vậy thì thế nào, so ra ít nhất tôi cũng thích anh ấy, còn anh cam nguyện làm tiểu tam cũng không cưới được người ta”.

Ninh Du Nhiên nhẹ nhàng lôi kéo Trì Hoan tỏ ý cô không cn phi như vậy. Trì Hoan ban đầu là vì che chở cho cô mới bị Đường Việt Trạch đâm chọt vào nỗi đau.

-“Đủ rồi!”.

Hai chữ đột nhiên vang lên, lại là từ người nãy giờ vẫn không lên tiếng Lương Mãn Nguyệt.

i xong câu đó cô liền nhc chân chạy ra ngoài.

Đường Việt Trạch thần sắc chợt động muốn đuổi theo nhưng bị Trì Hoan trực tiếp ngăn lại.

Anh giật giật chân mày kiềm chế nói: “Trì Hoan! Cô tránh ra cho tôi!”.

-“Nói xin lỗi bạn tôi trước, tôi liền để anh đi!”.

Ninh Du Nhiên “…”

Mặc Thời Khiêm nhìn Trì Hoan cản trước mặt Đường Việt Trạch, anh làm sao không hiểu ý cô, hơi nhếch môi cười cười ngay sau đó ngước mắt nhìn về người nào đó đang đứng trên lầu xem cuc vui nãy giờ. Ánh mắt ý tứ rõ ràng nhc nhở người kia để mắt Trì Hoan, một sợi tóc cũng không thể thiếu.

Người đàn ông trên lầu nhả một vòng khói khoát khoát tay, không nhịn được nghĩ thầm : “Người đàn bà phin phc chọc bao nhiêu rắc rối như vậy có cái gì tốt mà đuổi theo, lo lắng đầu mình còn chưa đủ xanh?”.

Đường Việt Trạch lạnh lùng nhìn Trì Hoan, liếc sang Ninh Du Nhiên càng là âm trầm.

Ninh Du Nhiên giơ tay lên dùng tay áo lau lau miệng, động tác này càng khiến huyệt thái dương người đàn ông nảy lên kịch liệt, tròng mắt híp lại lạnh lẽo nói: “Cô dám nói cô không ái mộ tôi?”.

Tay ca Ninh Du Nhiên khẽ ngừng, trên mặt nóng bỏng đứng ngẩn ra. Trì Hoan càng tức giận hơn. Tiện tay bắt lấy người ta còn cường hôn, biết rõ Du Nhiên thích anh ta li càng ức hiếp cô, quá vô sỉ. Chân cô dùng dng bước lên lại bị Du Nhiên cản lại.

Ninh Du Nhiên ngẩng đầu nhìn người đàn ông đối din, nghiêm túc nói: “Đường thiếu, tôi nghĩ anh nên đuổi theo Lương tiu thư, cô thy quả thực giận anh nên mới bỏ chạy”.

Đường Việt Trạch nghe lời này hơi sửng sốt, tầm mắt rơi lên người cô mấy giây sau đó trực tiếp lách người đi qua.

Trì Hoan nhìn bóng lưng ca anh ta mà phát cáu: “Du Nhiên!”.

Ninh Du Nhiên kéo cổ tay cô bất đắc dĩ: “Chẳng lẽ cậu còn muốn đánh anh ta? Mc Thời Khiêm không có ở đây. Nhỡ đâu người ca anh ta ra tay thì biết làm sao bây giờ?”.

Trì Hoan mím môi tức giận :“Nhìn mà tức”.

Ninh Du Nhiên kéo cô đi về phía thang máy: “Được rồi! được rồi! Cu ngay trước mặt mọi người cho anh ta mt cái tát đã khiến anh ta đủ mất mặt lắm rồi!”.

Trì Hoan nhìn cô chằm chằm: “Cậu không phải đau lòng thay anh ta đấy ch?”.

Du Nhiên trừng mắt nhìn cô: “Chẳng qua chưa thy anh ta nghiêm túc với ai như vậy thôi”.

-“Nghiêm túc thì ng chỉ là cái đồ tiểu tam!”.

Ninh Du Nhiên “…”

-“Nhưng mà Trì Hoan, vệ sĩ của cậu có vẻ cũng không phải là người đơn giản đâu”.

Không cần cô nói thì Trì Hoan cũng nhận ra được, mà thc ra cô cũng đã sớm nhận ra từ lâu, người với người nếu như chênh lch quá nhiều sẽ rất khó trở thành bng hu. Nhìn bạn bè của anh mà xem.

-“Anh ta ở bên cậu nhiều năm như vậy, cậu không biết sao?”.

Trì Hoan nhấp nhấp môi nhàn nhạt: “Không biết. Không rõ lắm!”.

-“Nhưng mà ban nãy cậu rất thiên vị anh ta đó nha! Ngăn Đường Việt Trạch đuổi theo Lương Mãn Nguyt chng phải vì sợ anh ta bị bỏ rơi à!”.

-“Tớ trước giờ vẫn luôn nghĩa khí có được không? Hung chi tên kia còn là kẻ thứ ba mặt dày!”.


/2908

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status