Vợ Yêu Vô Giá: Chọc Nhầm Tổng Giám Đốc Si Tình

Chương 13: Về Vinh Công Quán (2)

/1320


Chương 13: Về Vinh Công Quán (2)

Trong phòng khách, ông Vinh đã tám mươi tuổi nhưng tinh thần và sắc mặt vẫn rất tốt, sức khỏe cũng vì chăm chỉ tập luyện mà rất nhanh nhẹn. Cha của Vinh Viêm vì bệnh mà chết sớm, chỉ để lại hai mẹ con Giang Bội Hoa.

Đừng tưởng Giang Bội Hoa đã ở tuổi trung niên mà nhầm, vì chăm sóc da kỹ lưỡng, nên trông bà vẫn rất trẻ đẹp, trông không khác gì phụ nữ hơn ba mươi tuổi, cả người toát lên khí chất cao quý, phóng khoáng tự nhiên.

Với hai người thân còn lại, Vinh thiếu có thể gọi là ngoan ngoãn, ngay tới cả chuyện hôn nhân cũng hoàn toàn để ông Vinh quyết định.

“Ông nội, mẹ, con xin lỗi, để hai người đợi lâu rồi. “Lạc An Ninh chào hỏi trước, cô dễ thương, cứ thể pha trò cho ông Vinh cười không khép được miệng.

Vinh thiếu cười nhạt: “Ông nội, mẹ, chúng con về rồi.”

Ông Vinh cười vẫy tay với An Ninh tới: “An Ninh lại đây với ông nội.”

An Ninh ngoan ngoãn đi tới trước mặt ông Vinh. Ông Vinh rút từ đằng sau ra một chiếc hộp gấm, đưa tới trước mặt cô: “An Ninh, mau mở ra xem, có thích không?”

Giang Bội Hoa nói thêm vào: “An Ninh à, ông nội mong con tới, đã chuẩn bị quà từ trước cho con. Đây là chiếc nhẫn bằng ngọc lục bảo mới đặt ở Newyork về tuần trước, ngay lập tức phải bảo tên nhóc kia dẫn con tới.”

Lạc An Ninh mở chiếc hộp ra xem, màu sắc và ánh sáng của ngọc lục bảo hiện ra trước mắt, chỉ nhìn thoáng qua cô đã rất thích phần quà này: “Cảm ơn ông nội, cháu rất thích món quà này, ông nội lại tốn kém rồi.”

“Ha ha, An Ninh thích là được, ngàn vàng cũng không mua được niềm vui. Chỉ cần An Ninh thích, tốn bao nhiêu tiền thì có sao đâu.” Ông Vinh cười đẩy sảng khoái.

Ông Vinh rất vui, Giang Bội Hoa cũng vui, Vinh thiếu thì lại khá khó chịu, anh cảm thấy đứa cháu ruột, con ruột như mình bị bỏ mặc.

Bắt đầu từ khi nào thì Lạc An Ninh lại cướp mất sự yêu thương chiều chuộng vốn thuộc về anh, trở thành đối tượng được yêu thương nhất của mẹ và ông nội chứ?

Cơm tối vẫn chưa làm xong, ông Vinh kéo Lạc An Ninh đi đánh cờ. Giang Bội Hoa đích thân gọt một đĩa hoa quả mang tới cho hai người. Một mình Vinh thiếu bị bỏ rơi ngồi trên ghế sofa, buồn chán chuyển kênh xem TV.

Ánh mắt thỉnh thoảng lại liếc nhìn về Lạc Anh Ninh đang rất vui vẻ với ông nội mình, Vinh thiếu lại càng khó chịu.

Tại sao anh lại bị bỏ rơi, còn Lạc An Ninh người phụ nữ chết tiệt kia lại được yêu thương?

Không can tâm, thật sự không can tâm.

“Mẹ, con đói rồi….” Vinh thiếu nói, ánh mắt mang theo một chút mong đợi nhìn người mẹ xinh đẹp không bị thời gian tàn phá kia của mình.

Bình thường chỉ cần anh hơi kêu một chút, Giang Bội Hoa sẽ nóng lòng bảo anh chịu một chút, sau đó đi tới nhà bếp giục họ làm nhanh một chút, không để con trai cục cưng của bà đói được.

Vinh thiếu nhíu mày, đợi sự quan tâm và lo lắng của Giang Bội Hoa, ai ngờ, Giang Bội Hoa chỉ liếc nhìn anh một cái “Trước mặt con không phải có bánh ngọt đấy sao? Ăn trước lót dạ là được rồi.”

“Bụp” Điều khiển rơi từ trên tay anh xuống.

Thật sự ức hiếp người quá đáng!  Có cần thiên vị thế không!

Ông Vinh đang đánh cờ với Lạc An Ninh nghe thấy động, hai người lần lượt quay lại nhìn, Vinh thiếu thức giận trừng mắt nhìn Lạc An Ninh: Nhìn gì mà nhìn, chưa thấy trai đẹp bao giờ à!

Lạc An Ninh bĩu môi: chưa thấy ai tự tin như thế, đồ không biết xấu hổ!

Ánh mắt của hai người chạm nhau bị ông Vinh và Giang Bội Hoa hiểu thành liếc mắt đưa tình, sau đó hai người cười không khép được miệng.

Xem ra chắt mình sắp xuất hiện rồi, hồi đó còn lo hai đứa trẻ không thể hòa hợp, không ngờ mới chỉ trong hai năm, đã tiến triển nhanh như thế.

Là một dấu hiệu tốt!

………


/1320

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status