Lăng Thiếu Nghị lười giải thích với cô ta,chỉ hời hợt nói một câu: “Có tin hay không là tùy cô, nhưng tôi nói cho cô biết, cơ hội chỉ có một lần.’’
Dung Thi Tinh thấy vẻ mặt anh không có chút nào đùa giỡn,ngay sau đó cười duyên một tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy mỵ lực, chỉ thấy cô ta lắc lư từng bước đi đến trước mặt anh,sau đó không đợi anh đồng ý, lần nữa ngồi trên đùi anh, cánh tay quấn quanh cổ anh,dịu dàng nói:
“Tin, làm sao em lại không tin, A Nghị,anh giúp em như thế, em còn nghĩ sẽ báo đáp anh thật tốt!’’
Hô hấp của cô ta trở lên rối loạn,cánh tay càng thêm càn rỡ, chậm rãi thăm dò vào trong vạt áo của anh.
“Giúp lẫn nhau thôi!’’
Lăng Thiếu Nghị một tay hất tay Dung Thi Tinh ra,lạnh nhạt nói, sau đó đứng lên.
Dung Thi Tinh lảo đảo một cái,cô ta đưa tay muốn bắt được vật gì đó chống đỡ, lại túm được vạt áo Lăng Thiếu Nghị,Lăng Thiếu Nghị không ngờ sẽ như vậy, đứng vững một chút, sau đó hai người song song ngã xuống giường.
Thân thể to lớn của anh đột nhiên đè lên Dung Thi Tinh,mà lúc khẽ động,áo ngủ vốn mỏng như cánh ve của cô ta càng thêm mở rộng, áo của Lăng Thiếu Nghị do bị cô ta kéo, cơ bắp ngăm đen to lớn bại lộ dưới ánh đèn màu hồng ấm áp lãng mạn, càng tăng sự hấp dẫn, trong phút chốc, cả căn phòng tràn đầy hương vị mập mờ.
“Thật xin lỗi!’’
Lăng Thiếu Nghị cau mày, lại nói xin lỗi chỉ xuất phát từ lễ tiết,mà âm thanh trầm thấp,hấp dẫn của anh vang ở bên tai cô ta càng làm tăng thêm hương vị tư tình.
Dung Thi Tinh hô hấp càng thêm dồn dập,cười duyên một tiếng, rên rỉ, tay dần đần để lên đai lưng bên hông anh.
“A Nghị...Không cần cự tuyệt em, được không?’’Cô ta mềm mại dịu dàng nói, không chút nào muốn anh rời đi.
Một đôi con ngươi đen như mực của Lăng Thiếu Nghị xẹt qua vẻ không kiên nhẫn,hơn nữa là chán ghét: “Tôi không có thời gian cùng cô điên khùng!’’
Nói xong, anh liền đứng lên, đối với người phía dưới xuân sắc vô biên làm như không thấy.
Phản ứng của Lăng Thiếu Nghị hoàn toàn ngoài ý muốn của cô ta,cô ta không ngờ trên đời còn có người đàn ông ở thời khắc như vậy lại có thể bứt ra,trong lòng tự nhiên càng không cam lòng,vì vậy, khi anh vẫn chưa ra khỏi căn phòng,cô ta lập tức ôm lấy anh từ phía sau.
“A Nghị, không cần đi,vàn cầu anh, quay người lại xem xem, cho dù chỉ là một phút!’’
Cô ta cố ý thả nhẹ âm thanh,mục đích để người nghe thấy được vẻ điềm đạm đáng yêu của mình mà thôi.
Cô ta luôn tin tưởng vào vóc người của mình,cũng không tin anh thật sự là Liễu Hạ Huệ.
Lăng Thiếu Nghị nhếch mày kiếm lên,anh lạnh lùng quay đầu lại, bờ môi mỏng lạnh băng hé mở: “Cô hà tất phải như vậy?’’
Thấy anh quay đầu lại,tròng mắt đen thâm thúy như đầm lầy của phái nam trong nháy nhắt liền đem cô ta hòa tan thật sâu, cô ta càng thêm muốn có người đàn ông này.
Vì vậy, cô ta không cần chỉ bảo cái gì, chớp nhẹ hàng mi dài yên tĩnh,nâng chiếc cằm nhỏ bé lên, chủ động dán lên môi anh,môi hồng hé mở,dùng tình cảm mãnh liệt nồng nhiệt hôn Lăng Thiếu Nghị.
Lăng Thiếu Nghị nén lại tính tình, không đẩy cô ta ra, chỉ là vẻ mặt càng thêm nặng nề.
Nhận thấy anh không cự tuyệt,trên gương mặt xinh đẹp của Dung Thi Tinh nở nụ cười đắc ý.
Cô biết bất kỳ người đàn ông nào,cho dù lạnh lùng nghiêm nghị đi nữa,cũng không cự tuyệt được sắc đẹp đưa tới cửa.
Không đợi Lăng Thiếu Nghị động thủ,cô ta liền dùng sức kéo đai váy ngủ khiêu gợi xuống, trong nháy mắt,váy ngủ đã rơi xuống dưới chân.
Thân thể cô ta lạnh run,nhìn anh như muốn nói điều gì,nhìn khuôn mặt vô cùng đẹp trai này, đôi mắt cô ta càng trở lên mờ mịt.
Tối nay, cô ta quyết tâm muốn quyến rũ anh!
“Thích không?’’
Váy ngủ đã tụt đến dưới chân,Dung Thi Tinh leo lên lồng ngực Lăng Thiếu Nghị.
Khắp phòng tràn đầy hương vị đàn ông của anh,nhiệt độ nóng bỏng không ngừng xuyên thấu qua vải vóc truyền tới da thịt cô ta,trên gương mặt trắng như tuyết của cô ta đã sớm không kiềm hãm được, hiện lên hai luồng đỏ bừng.
“Thực sự rất đẹp!’’Lăng Thiếu Nghị ca ngợi đúng trọng tâm, nhưng mà trên mặt không có một tia tình dục nào.
Đối với nhưng thứ tốt đẹp,anh hoàn toàn không cần phải ngụy trang cái gì,đối với cái tốt có thể thưởng thức,mặc dù dung mạo của cô ta không phải khuynh quốc khuynh thành, nhưng xác thực vóc người hoàn mỹ có tư cách hấp dẫn đàn ông,nhưng mà, vóc người hoàn mỹ hấp dẫn và nữ tính hơn cô ta, cũng không phải anh chưa từng xem qua.
“Thật không ngờ, anh sẽ bình tĩnh như vậy!’’
Phản ứng của Lăng Thiếu Nghị làm cho Dung Thi Tinh cảm thấy thất bại vô cùng,lần đầu tiên cô ta gặp một người đàn ông sẽ thản nhiên thưởng thức thân thể của mình như thế,nhưng chỉ là đơn thuần thưởng thức, ánh mắt không chứa bất kỳ tạp chất nào.
Tại sao có thể như vậy?
“ Tối lắm, cô cho tôi xem, tôi đã xem rồi,nghỉ ngơi sớm một chút đi!’’
Lăng Thiếu Nghị ung dung thong thả nói ra từng câu chữ tàn khốc, sau đó xoay người đi.
“Chậm đã!’’
Dung Thi Tinh lập tức ngăn trước mặt anh,hoàn toàn không chút nào quan tâm mình đang lõa thể.
“A Nghị, làm sao anh có thể như vậy?Anh biết rõ em muốn không chỉ là lời tán thưởng của anh!’’
Người đàn ông này, thật sự là Liễu Hạ Huệ sao?
Đối mặt với dáng người hoàng kim của mình sao vẫn thờ ơ như thế?
“Vậy cô còn muốn nghe cái gì?’’
Lăng Thiếu Nghị Vẫn ung dung,cùng với kích động của cô ta tạo ra sự chênh lệch rõ ràng,con ngươi thâm trầm lạnh lùng nhìn cô ta.
“Chẳng lẽ người không mảnh vải che thân như em đây, cũng không chút nào hấp dẫn được anh sao?’’
Dung Thi Tinh làm cơ bản thân tận lực dịu dàng, thậm chí ăn nói khép nép,thêm chút tư thái điềm đạm đáng yêu.
Một đầu tóc quăn hấp dẫn có mấy lọn tóc rơi xuống trên bộ ngực lớn hai tay nắm không hết của cô ta, hấp dẫn không thôi.
Đàn ông sẽ không ngu ngốc cự tuyệt con mồi đã đưa tới cửa,trừ phi người đó không phải là đàn ông,nhưng cô hoàn toàn có thể cảm nhận được, A Nghị sẽ là một người tình rất tốt.
Dung Thi Tinh thấy vẻ mặt anh không có chút nào đùa giỡn,ngay sau đó cười duyên một tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy mỵ lực, chỉ thấy cô ta lắc lư từng bước đi đến trước mặt anh,sau đó không đợi anh đồng ý, lần nữa ngồi trên đùi anh, cánh tay quấn quanh cổ anh,dịu dàng nói:
“Tin, làm sao em lại không tin, A Nghị,anh giúp em như thế, em còn nghĩ sẽ báo đáp anh thật tốt!’’
Hô hấp của cô ta trở lên rối loạn,cánh tay càng thêm càn rỡ, chậm rãi thăm dò vào trong vạt áo của anh.
“Giúp lẫn nhau thôi!’’
Lăng Thiếu Nghị một tay hất tay Dung Thi Tinh ra,lạnh nhạt nói, sau đó đứng lên.
Dung Thi Tinh lảo đảo một cái,cô ta đưa tay muốn bắt được vật gì đó chống đỡ, lại túm được vạt áo Lăng Thiếu Nghị,Lăng Thiếu Nghị không ngờ sẽ như vậy, đứng vững một chút, sau đó hai người song song ngã xuống giường.
Thân thể to lớn của anh đột nhiên đè lên Dung Thi Tinh,mà lúc khẽ động,áo ngủ vốn mỏng như cánh ve của cô ta càng thêm mở rộng, áo của Lăng Thiếu Nghị do bị cô ta kéo, cơ bắp ngăm đen to lớn bại lộ dưới ánh đèn màu hồng ấm áp lãng mạn, càng tăng sự hấp dẫn, trong phút chốc, cả căn phòng tràn đầy hương vị mập mờ.
“Thật xin lỗi!’’
Lăng Thiếu Nghị cau mày, lại nói xin lỗi chỉ xuất phát từ lễ tiết,mà âm thanh trầm thấp,hấp dẫn của anh vang ở bên tai cô ta càng làm tăng thêm hương vị tư tình.
Dung Thi Tinh hô hấp càng thêm dồn dập,cười duyên một tiếng, rên rỉ, tay dần đần để lên đai lưng bên hông anh.
“A Nghị...Không cần cự tuyệt em, được không?’’Cô ta mềm mại dịu dàng nói, không chút nào muốn anh rời đi.
Một đôi con ngươi đen như mực của Lăng Thiếu Nghị xẹt qua vẻ không kiên nhẫn,hơn nữa là chán ghét: “Tôi không có thời gian cùng cô điên khùng!’’
Nói xong, anh liền đứng lên, đối với người phía dưới xuân sắc vô biên làm như không thấy.
Phản ứng của Lăng Thiếu Nghị hoàn toàn ngoài ý muốn của cô ta,cô ta không ngờ trên đời còn có người đàn ông ở thời khắc như vậy lại có thể bứt ra,trong lòng tự nhiên càng không cam lòng,vì vậy, khi anh vẫn chưa ra khỏi căn phòng,cô ta lập tức ôm lấy anh từ phía sau.
“A Nghị, không cần đi,vàn cầu anh, quay người lại xem xem, cho dù chỉ là một phút!’’
Cô ta cố ý thả nhẹ âm thanh,mục đích để người nghe thấy được vẻ điềm đạm đáng yêu của mình mà thôi.
Cô ta luôn tin tưởng vào vóc người của mình,cũng không tin anh thật sự là Liễu Hạ Huệ.
Lăng Thiếu Nghị nhếch mày kiếm lên,anh lạnh lùng quay đầu lại, bờ môi mỏng lạnh băng hé mở: “Cô hà tất phải như vậy?’’
Thấy anh quay đầu lại,tròng mắt đen thâm thúy như đầm lầy của phái nam trong nháy nhắt liền đem cô ta hòa tan thật sâu, cô ta càng thêm muốn có người đàn ông này.
Vì vậy, cô ta không cần chỉ bảo cái gì, chớp nhẹ hàng mi dài yên tĩnh,nâng chiếc cằm nhỏ bé lên, chủ động dán lên môi anh,môi hồng hé mở,dùng tình cảm mãnh liệt nồng nhiệt hôn Lăng Thiếu Nghị.
Lăng Thiếu Nghị nén lại tính tình, không đẩy cô ta ra, chỉ là vẻ mặt càng thêm nặng nề.
Nhận thấy anh không cự tuyệt,trên gương mặt xinh đẹp của Dung Thi Tinh nở nụ cười đắc ý.
Cô biết bất kỳ người đàn ông nào,cho dù lạnh lùng nghiêm nghị đi nữa,cũng không cự tuyệt được sắc đẹp đưa tới cửa.
Không đợi Lăng Thiếu Nghị động thủ,cô ta liền dùng sức kéo đai váy ngủ khiêu gợi xuống, trong nháy mắt,váy ngủ đã rơi xuống dưới chân.
Thân thể cô ta lạnh run,nhìn anh như muốn nói điều gì,nhìn khuôn mặt vô cùng đẹp trai này, đôi mắt cô ta càng trở lên mờ mịt.
Tối nay, cô ta quyết tâm muốn quyến rũ anh!
“Thích không?’’
Váy ngủ đã tụt đến dưới chân,Dung Thi Tinh leo lên lồng ngực Lăng Thiếu Nghị.
Khắp phòng tràn đầy hương vị đàn ông của anh,nhiệt độ nóng bỏng không ngừng xuyên thấu qua vải vóc truyền tới da thịt cô ta,trên gương mặt trắng như tuyết của cô ta đã sớm không kiềm hãm được, hiện lên hai luồng đỏ bừng.
“Thực sự rất đẹp!’’Lăng Thiếu Nghị ca ngợi đúng trọng tâm, nhưng mà trên mặt không có một tia tình dục nào.
Đối với nhưng thứ tốt đẹp,anh hoàn toàn không cần phải ngụy trang cái gì,đối với cái tốt có thể thưởng thức,mặc dù dung mạo của cô ta không phải khuynh quốc khuynh thành, nhưng xác thực vóc người hoàn mỹ có tư cách hấp dẫn đàn ông,nhưng mà, vóc người hoàn mỹ hấp dẫn và nữ tính hơn cô ta, cũng không phải anh chưa từng xem qua.
“Thật không ngờ, anh sẽ bình tĩnh như vậy!’’
Phản ứng của Lăng Thiếu Nghị làm cho Dung Thi Tinh cảm thấy thất bại vô cùng,lần đầu tiên cô ta gặp một người đàn ông sẽ thản nhiên thưởng thức thân thể của mình như thế,nhưng chỉ là đơn thuần thưởng thức, ánh mắt không chứa bất kỳ tạp chất nào.
Tại sao có thể như vậy?
“ Tối lắm, cô cho tôi xem, tôi đã xem rồi,nghỉ ngơi sớm một chút đi!’’
Lăng Thiếu Nghị ung dung thong thả nói ra từng câu chữ tàn khốc, sau đó xoay người đi.
“Chậm đã!’’
Dung Thi Tinh lập tức ngăn trước mặt anh,hoàn toàn không chút nào quan tâm mình đang lõa thể.
“A Nghị, làm sao anh có thể như vậy?Anh biết rõ em muốn không chỉ là lời tán thưởng của anh!’’
Người đàn ông này, thật sự là Liễu Hạ Huệ sao?
Đối mặt với dáng người hoàng kim của mình sao vẫn thờ ơ như thế?
“Vậy cô còn muốn nghe cái gì?’’
Lăng Thiếu Nghị Vẫn ung dung,cùng với kích động của cô ta tạo ra sự chênh lệch rõ ràng,con ngươi thâm trầm lạnh lùng nhìn cô ta.
“Chẳng lẽ người không mảnh vải che thân như em đây, cũng không chút nào hấp dẫn được anh sao?’’
Dung Thi Tinh làm cơ bản thân tận lực dịu dàng, thậm chí ăn nói khép nép,thêm chút tư thái điềm đạm đáng yêu.
Một đầu tóc quăn hấp dẫn có mấy lọn tóc rơi xuống trên bộ ngực lớn hai tay nắm không hết của cô ta, hấp dẫn không thôi.
Đàn ông sẽ không ngu ngốc cự tuyệt con mồi đã đưa tới cửa,trừ phi người đó không phải là đàn ông,nhưng cô hoàn toàn có thể cảm nhận được, A Nghị sẽ là một người tình rất tốt.
/325
|