Vọng đoạn kiếp này không còn thuộc về người

Chương 2

/2


Chương 2 :

Mệt mỏi thả lỏng chân xuống, vừa chạm đến nền nhà, đôi mắt đượm buồn, có phần lạnh nhạt, chiếu trải khắp nơi nhưng vẫn lạnh.

Ghé mắt nhìn xung quanh, nhanh tay lại y phục, mặc vào. Mặc dù bị Huyết Vũ xé… Bất quá cũng che được chỗ cần che… Đảo mắt lần nữa “Quả thật tốt!!!” Khuôn mặt nhỏ nhắn, hồng thuận đáng yêu thêm vài phần gợi cho người ta cảm giác ấm áp chứ không hề lạnh nhạt như vừa nãy.
Choàng áo khoác của Huyết Vũ, Mỹ Nhược có chút vui vẻ. Buộc tóc cao lên, có vẻ thanh tú kiều diễm . Vừa bước ra khỏi lều lớn, Mỹ Nhược chẳng thấy một bóng người. Cạnh nàng lại có người đến cầm theo balo cùng một bộ y phục nam nhân“Này, là vương gia dặn ta! Đây là doanh trại, không có đồ nữ nhân, ngươi có thể không thông cảm cho ta”Người này cư nhiên là Hoằng Thuyền. Sau đó dẫn cô đến lều nhỏ hơn so với các lều khác. Trong có một thùng gỗ đầy nước ấm “Nha ~~~” Thật thoải mái trút bỏ đồ trên người, Mỹ Nhược bước vào không suy nghĩ .

Cảm giác này không phải rất tốt hay sao … Nàng đang làm gì vậy … U Mỹ Nhược thầm cười … Nàng biết rõ đó không phải Bối Lý nhưng trong khoảng khắc đó nàng không kềm được gọi tên anh . Cái tên của người đoạt trái tim của nàng rồi lại biến mất .

Nàng nhận mình là người rất nhạy cảm … nàng không muốn khóc ngàn lần không muốn khóc không muốn bản thân giống như cái tên của mình . Nàng thật thích khi đó Bối Lý đã cốc vào đầu nàng rồi nói : “U Mỹ Nhược tên rất hay anh thích . Tiểu Nhược nhẹ nhàng đơn giản uyển chuyển như cái tên , nên Tiểu nhược đừng có ghét tên của mình như vậy”

Lặn chìm trong kí ức U Nhược lại ngâm cả thân vào thùng nước ấm . Đôi mắt mở to đau rát … nước mắt mặn hòa vào dòng nước ấm … “Thật phiền lòng”

Mỗi lần khóc nàng lại hụt mặt xuống nước … “Cảm giác như mình không hề phí phạm một giọt nào , cảm giác nỗi buồn được nước cuốn trôi đi mất rất thoải mái . Tất cả sẽ ổn nếu em không hề khóc đúng không anh ?”

Một bóng dáng buồn bã đứng ngoài lều suy nghĩ rất nhiều rất nhiều …. Hoằng Thuyên im lặng một chút ủ rũ , chạm đến tâm người nhìn . Nét mặt tiêu soái có điểm mạnh mẽ nhưng lại có chút nhạt nhòa … Ánh mắt ấy là gì “Ta động tâm với nàng sao ?”

Thực ra chuyện chuẩn bị cho nàng là do hắn tự làm không phải do vương gia sai bảo , chẳng lẽ hắn dễ dàng động tâm như vậy . Thật không đúng chút nào.

Khi thấy nàng ở trong chiến trường Hoằng Thuyên đã không nhịn được suy nghĩ thật muốn lao đến bên nàng ở bên cạnh nàng … Một nữ nhi khiến hắn giật thót tim ở giữa chiến trường … Một nữ nhi mỏng manh đi với vũ khí nguy hiểm , thân thủ cực kì nhanh nhẹn …
Hắn thoạt nhìn đã biết nàng không như vẻ ngoài của mình nàng không hề cường như người khác thấy . Hoằng Thuyên đứng dưới gốc đa , vào thu lá vàng rơi rụng khắp nơi … Hoằng Thuyền lúc này nhìn thật rất đẹp . U Mỹ Nhược không tìm được từ nào để tả “Đẹp như tranh vẽ” nàng không muốn sử dụng câu này để diễn tả nam nhân ôn nhu trước mắt mình nhưng thật sự là vậy .

U Nhược trước giờ không phải không thấy mỹ nam nhưng không có nghĩa là thấy được “nam nhân” vừa tốt vừa có thể thuận mắt đến vậy .

Hoằng Thuyên nhận được ánh mắt nóng bỏng của nàng khiến hắn cảm thấy hơi khó thở .Hắn không hiểu được nữ nhân trước mắt càng khó mà để nàng biết được tình cảm của hắn. Hắn sợ một ngày nàng biết và không chấp nhận ... Hắn thật không dám tưởng tượng ngày đó. Hoằng thuyên ho khẽ :

-     Ngươi gọi ... À xưng như thế nào.

Nàng có cảm giác thật tốt đối với người trước mặt , không biết có nên thân không . U Nhược cười một cái đáng yêu có chút chột dạ :

- Cứ gọi ta là U Nhược .

Nàng không thể tin tưởng ai được kể cả người này . Đôi mắt trong phút chốc lạnh lùng đi đến tột đỉnh . Hoằng thuyên không vui vì sao nàng lại lộ ra dáng vẻ đó ? Hoằng thuyên cũng cho qua dẫn nàng đến chỗ vương gia

Đi cùng nàng hắn lại cảm thấy hạnh phúc nhưng chịu không được với cái bộ mặt băng lãnh của nàng , biết được Hoằng Thuyền không thích nàng bắt chuyện vài câu  . Nàng đứng sau  bức bình phong nghe giọng của hắn :

-     Hiện tại Ngọa quốc sẽ không đụng chạm đến ta .

Một giọng khác vang lên hùng hồn :

-     Ngọa quốc không tấn công bây giờ , không có nghĩa là về sau sẽ không tấn công . Thái tử tuy là nhàn nhã nhưng nội tâm quả thật có đủ độ ngoan độc nếu không đã không toàn thành mà sống đến bây giờ . Về phần Mạc quốc theo người là đã tạo phản không có lí nào lại vì nữ nhân kia mà đồng ý cầu hòa . Mạc tướng không tin được lại có việc như vậy nhất định là cái bẫy . Vũ Hoàng đã bị chia ra thành tam “vùng bạc” mạc tướng không muốn cứ như thế mà xé toan thành tứ  ngũ lục …. ngài nghĩ sao với lời đề nghị này của Mạc  quốc .

Âu Dương Huyết Vũ đôi mắt khẽ động bóng dáng nhỏ xuất hiện trước mặt hắn . Khí thế của hắn nhìn thật lười nhác nhưng lại cả ngàn lần cao ngạo , khí thế bức người , làm người khác hoang mang . U Mỹ Nhược thấy Bối Lý thực giống với người này nhưng dáng vẻ hành động lại là một cách chân thật không hề mị hoặc như người trước mặt mình .

U Nhược nhớ rõ tên hắn là “Âu Dương Huyết Vũ” … Trên đường lúc đến đây nàng đã tranh thủ hỏi Hoằng Thuyên vài câu , hắn trả lời rất nhiệu tình . Lòng nàng thật  rất cảm kích tên này rất dễ gần .

Nhẽ nhàng lấy cánh tay chống đỡ con ngươi một lúc càng sâu :

-     Nàng đến đây làm gì ?

Miệng cong lên ẩn nét cười … Khuôn mặt này thật yêu nghiệt , nàng thầm rủa trong lòng . Miệng mở ra không lấy một tia cảm xúc :

-     Ta … ừ là muốn giúp ngươi một tháng toàn thắng . Có thể ngươi sẽ không tin tưởng giao cho ta .

Nét cười trên mặt Huyết Vũ càng sâu rồi dần nhạt đi , đôi mắt sâu đầy ấm áp kia bây giờ như một viên đạn bắn xuyên qua tim nàng . Nắm chặt cái balo trên tay , hắn lạnh lùng thành tiếng :
-     Lấy gì để chắc là ta sẽ tin tưởng ngươi ?

U Nhược im lặng chưa bao giờ nàng cảm thấy mình cần được ai bảo bọc như lúc này . Biết bao nhiêu ánh mắt xung quanh từ khi nàng bước ra từ tấm bình phong đã xem nàng như kẻ thù bị bắt mang theo ý châm chọc . Nàng nhớ hết từng ánh mắt trong đây như muốn xuyên thấu con người nàng .

“Ta” vừa định mở miệng hắn rót ra một ly nước đen đặc , mùi rất khó ngửi nghe thôi cũng đã khiến người ta cảm thấy rợn hết toàn thân :

-     Nếu ngươi uống hết ly thuốc này … Hà … Ta có thể tin ngươi , ngươi dám không .

Trong đáy mắt của mọi người xoẹt qua tia kinh hãi rồi một trận xì xào … Nàng nhìn vào chiếc ly nhỏ được khắc tinh xảo trên tay hắn . Đôi tay thật to , thật là đôi tay tối qua đã du ngoạn khắp trên người nàng . Nhịn không được mà mặt càng xanh thêm , rốt cuộc người này như thế nào . Cong người kia cũng đang đánh giá vật nhỏ trước mặt mình Hoằng Thuyền cuối cùng lên tiếng : “Ta thấy không cần thiết . Ngươi không nên đối với nàng như vậy”

Mọi người trong đây hết kinh ngạc này thì đã bị động trời khác đánh cho sợ sắp ngất . Lần nào , từ khi nào mà Hoằng tướng quân lại nói chuyện lạnh nhạt đến vậy thật lời như dao cắt đứt cổ người . Hắn mở miệng :


-     Nàng có thể từ chối .


-     Ta uống đương nhiên là uống .

Hai tay mặc kệ , nhận ly nước thật muốn nôn kia nuốt tất cả vào bụng … Rất khó chịu . Hắn cười lớn một lúc càng lớn :

-     Các ngươi cút hết cho ta .

Mọi người không khỏi hoảng sợ nhanh chóng di dời đi nơi khác . Trong phút chốc chỉ còn nàng và Huyết Vũ …

Nàng và hắn thật gần nhưng thật xa cách . Hoằng Thuyên cũng bất mãn đã rời đi , thật không muốn tiếp tục thấy U Nhược như vậy , nhưng hắn phải chấp nhận thôi . Huyết Vũ nâng cằm nàng , nhìn vào đôi mắt lạnh lẽo mà nàng mang lại cho hắn .

Đáy mắt hắn lúc này không lấy một tia ôn nhu dằn xéo lên đôi môi của nàng . Tham lam mút lấy đầu lưỡi đắng không cảm giác lấy một ý vị . Cảm xúc hỗn độn thật khó thở . U Nhược đẩy Huyết Vũ ra không nói gì chỉ là đây rốt cuộc sẽ là đau khổ hay hạnh phúc , bụng nàng vì thuốc như đang bị ai cào cấu máu từng giọt từng giọt rỉ ra . Huyết Vũ lại ôm nàng hôn một lần nữa … có thứ gì tràn vào miệng nàng “Thật ngọt” … không còn đau nữa .

Đôi mắt vẫn lãnh nhưng mơ hồ có chút trong suốt , nhịn đến bây giờ U Mỹ Nhược thật sự không muốn rơi lệ đâu . Ngước lên rồi lại cố ngước lên đến khi nước mắt chảy ngược lại vào trong .

Loạn choặng từng bước chân khập khiển … “A” hai má nàng hồng thuận đáng yêu , đau thật đau. Hoằng Thuyên ôm nàng vào lòng . Tức tưởi bấy lâu , trong lồng ngực ấm áp mọi thứ trở nên tối tăm nhưng thật ấp áp bất quá bây giờ nàng khóc , khóc đến thương tâm . “ Ô … ô … ô đến rốt cuộc là gì … ta phải làm sao … ta sai … Ô … ô …ô là ta yêu hắn ư ?” Đôi tay nhỏ chỉ vào chính bản thân … Rồi lần lần đánh lên nơi nương tựa . Chỉ còn thấy lực trên tay không giảm xuống mà ôm chặt lấy U Nhược , gục đi trên lồng ngực đó .


/2

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status