VÒNG TRÒN

Chương 31 - Chương 31

/70


Có chuyện gì với con vậy, Phương Minh Vĩ . . .?

Cái gì mà ‘chuyện gì’ chứ? Phương Minh Vĩ giả bộ ngu.

Mã Anh vừa nghe thấy con trai của bà dùng cái loại giọng này nói chuyện với bà, bà thật đau đầu, xem ra không thể cứng rắn với nó được, nên lúc này Mã Anh liền thay đổi giọng: Minh Vĩ à, mẹ già rồi, không phải chỉ trông cậy vào con lấy vợ cho ổn định, rồi sinh con sớm chút sao!

Hừ . . . Phương Minh Vĩ cười lạnh: Mẹ, lúc đầu không phải con đã cưới vợ yên ổn rồi sao? Là mẹ không hỏi nguyên do mà đã ly hôn giúp con đấy thôi.

Trong nháy mắt, sắc mặt Mã Anh xám xịt, lại nữa rồi, bà đã làm sai việc này, nên mỗi một lần nói đến chuyện kết hôn với anh thì anh đều muốn lôi ra chặn họng bà. Ông chồng mình nói chuyện với mình, cũng là cái thái độ như vậy chứ. Vì một người phụ nữ mà nhiều năm nay có thể đối xử với bà như vậy, xem ra ban đầu giúp anh ly hôn là đúng, nếu không bây giờ nhất định sẽ ầm ĩ thế nào đây?

Phương Minh Vĩ, đã nhiều năm rồi, con có thể đừng viện cớ như vậy không, hả? Hiện tại, mẹ thật cảm thấy ban đầu giúp con ly hôn là đúng . . .

Mẹ . . .! Phương Minh Vĩ cắt ngang lời bà, mệt mỏi nện tay xuống, đã sáu năm rồi, mà bà vẫn không cảm thấy ban đầu mình làm sai chút nào cả ư!

Con còn biết mẹ là mẹ của con sao? Mã Anh cũng cao giọng.

Phương Minh Vĩ lấy tay đập mạnh xuống bàn, ngẩng đầu nhìn mẹ mình: Vâng, chính là bởi vì mẹ là mẹ con, cho nên mẹ tự tiện giúp con ly hôn, như vậy con cũng không thể làm gì mẹ. Nhưng mẹ à, mẹ có thể đừng như vậy ích kỷ hay không, đây là tìm vợ cho con, tại sao lại cứ muốn hợp ý của mẹ chứ!?

Tìm vợ cho con là đúng, nhưng cũng không thể quá kém được . . . Mẹ Phương nói đến đây thì giọng có phần sợ hãi.

Con không biết là, trừ gia thế ra thì Hi Tuyền còn kém hơn ai chứ? Mà con cũng như nhà mình, đâu cần bất cứ sự viện trợ nào từ bên ngoài đâu. Đối với quan niệm môn đăng hộ đối này của mẹ, Phương Minh Vĩ thật sự là ghét cay ghét đắng.

Mẹ cũng không để ý như vậy đâu, lại nói con bé đó thật sự là quá . . . Phương Minh Vĩ trợn mắt nhìn Mã Anh một cái, Mã Anh có lúc cũng sợ ánh mắt của đứa con nhà mình, không thể làm gì khác hơn là yên lặng ngậm miệng. Nghĩ tới mục đích hôm nay tới, vẫn nhịn không được khuyên đứa con mình: Minh Vĩ, mẹ thấy Tiểu Mẫn tốt vô cùng, con xem hai đứa tụi con thử gặp gỡ nhau xem? Mã Anh thăm dò.

Phương Minh Vĩ trong lòng cười lạnh một tiếng, xem ra anh rất coi trọng Trần Mẫn trong chuyện này, thời gian mới không bao lâu, mà mẹ anh đã che chở cô như vậy. Nhưng con lại thấy cô thật chẳng tốt gì cả. Phương Minh Vĩ nói thẳng cảm nhận trong lòng ra.

Mã Anh ngẩn người một chút, căn bản là bà không ngờ con trai của bà sẽ từ chối thẳng như vậy, cũng may cô bé kia không có ở đây, nếu như mà nghe được, thì có lẽ cái cô con dâu đã sắp đến miệng này có thể lại bay đi mất.

Aizz . . ., mẹ rất vừa ý cô bé đó, ba con cũng cảm thấy con bé tốt vô cùng!

A, vậy sao, vậy thì mẹ nhận cô ta làm con gái đi. Phương Minh Vĩ nói.

Nói bậy, cái gì mà nhận con gái chứ, mẹ đã chọn con bé ấy làm con dâu mẹ rồi. Mã Anh vui mừng nói.

Phương Minh Vĩ day day huyệt thái dương: Mẹ, mẹ hãy tỉnh lại đi, con không thể nào cưới cô ấy được, con nói với mẹ thêm một lần nữa rằng, cả đời con chỉ có một người vợ, đó chính là Hạ Hi Tuyền!

Mã Anh liền tức giận nói không nên lời, chỉ vào Phương Minh Vĩ mà tay không ngừng run rẩy. Phương Minh Vĩ lo lắng nhìn bà một cái, đi tới đỡ bà. Mã Anh hất anh ra, cầm lấy túi xách.

Phương Minh Vĩ nhìn bà đi ra, thở dài, cầm điện thoại lên, để cho người bố trí xe đưa họ trở về trong thành phố!

Sau khi Mã Anh đi ra, thấy Trần Mẫn đứng ở đằng kia chờ, thu hồi cảm xúc, cười đi tới: Tiểu Mẫn, vừa rồi ở nhà gọi điện thoại tới, nói là có chuyện, bảo bác về ngay, cháu cũng cùng đi với bác luôn đi!

Trần Mẫn dĩ nhiên nói ‘Được’, kéo tay Mã Anh đi từng bước một ra ngoài: Bác gái, hồi nãy mẹ cháu gọi điện thoại tới, nói bác có rảnh rỗi thì mời bác đến nhà chơi một chút!

Được, như vậy đi, ngày mai nói mẹ cháu, chúng ta đi ra ngoài ăn một bữa cơm đi! Mã Anh đã hoàn toàn coi thường lời nói của con mình khi nãy.

Vâng ạ, vừa hay ngày mai mẹ cháu được nghỉ! Trần Mẫn hưng phấn nói, mới vừa rồi mẹ cô nói với cô là muốn gặp mặt với mẹ Phương Minh Vĩ.

Ngày hôm sau, Mã Anh cùng mẹ Trần gặp nhau, hai người vừa gặp đã thân, hàn huyên tới cuối

/70

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status