Nơi này là đình viện lớn nhất trong doanh địa La gia, đồng thời cũng là nơi an tĩnh nhất trong doanh địa… Bởi vì nếu không có sự việc đặc thù, sẽ không có người đi tới nơi này, không dám dễ dàng quấy rầy La Thiên Hưng.
La Thiên Hưng, Tam gia La gia, có địa vị cực cao trong gia tộc. Tại trong doanh địa này, càng là tồn tại tối cao. Bình thường, đệ tử La gia có ai dám tùy ý quấy nhiễu hắn?
Thế nhưng ngày hôm nay…
- Cái gì?
Một tiếng thanh âm khiếp sợ vô cùng vang lên tại phòng khách trong đình viện của La Thiên Hưng. Thanh âm vang vọng ra tới ngoià cửa, khiến hai gã hộ vệ tại cửa đại viện cũng hơi bị chấn động, lập tức đều nghi hoặc liếc mắt nhìn nhau.
- Vừa rồi tiểu thư La Tình dẫn theo tiểu tổ số hai ba vội vã đi đến, nhìn thần sắc liền biết đã xảy ra chuyện không nhỏ… Hiện tại xem ra, sự tình quả nhiên không bình thường…
Một gã hộ vệ quay đầu nhìn thoáng qua bên trong đình viện, sau đó mới nói với người đồng bạn.
Gã đồng đồng bạn gật đầu thật sâu, ánh mắt cũng liếc nhìn vào bên trong.
- Với tính nết của đại nhân, cư nhiên cũng khiếp sợ như vậy… Xem ra, sự tình thực sự không nhỏ.
- Cũng không biết rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì rồi…
Trong đại sảnh, La Thiên Hưng không giữ nổi dáng dấp bình tĩnh vốn có, khuôn mặt hiện lên vài phần khiếp sợ. Hắn đứng ngay chỗ chủ vị, trong hai tròng mắt phòng xuất ra thần sắc không thể tin được, gắt gao nhìn thẳng vào một vật trước người.
Tại trước người hắn, một chi tiểu đội đang đứng trong phòng khách.
Một gã thanh niên cao gầy, trong tay đang cầm một thứ gì đó, toàn thân cừng còng đứng im tại chỗ… Ánh mắt La Thiên Hưng như thể thực chất, khiến hắn chỉ với tu vi tầng sáu sơ kỳ, căn bản không thể chịu đựng. Nhưng vào lúc này, hắn cũng không dám biểu lộ ra nửa phần, chỉ biết cắn răng cúi đầu, tận lực không muốn nhìn vào con ngươi bùng phát tinh mang của La Thiên Hưng.
Những người này, chính là một tiểu tổ La gia tại ba ngày trước đã đi qua chỗ tiếp giáp hai dãy nũi kia, sau đó phát hiện thấy nơi táng thân của đám người La Đỉnh.
Còn vật trong tay gã thanh niên cao gầy kia, bất ngờ chính là thủ cấp của La Đỉnh.
- Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Thanh âm lạnh lẽo của La Thiên Hưng chậm rãi vang lên, hai mắt hắn tản mát ra hàn mang khiếp người, lập tức ánh mắt di động, nhìn về phía nữ tử xinh đẹp tuyệt trần đang đứng ở một bên…
Sắc mặt nữ tử xinh đẹp tuyệt trần không có bao nhiêu biến hóa, thoáng khom người, nói:
- Tại ba ngày trước, tiểu tổ số hai ba do Tình nhi dẫn đầu, sau khi hoàn thành nhiệm vụ lịch lãm, trên đường trở về doanh địa đã đi qua chỗ tiếp giáp…
Lúc này, nữ tử xinh đẹp tuyệt trần bắt đầu kể lại đầu đuôi việc bọn họ làm sao phát hiện ra chiếc đầu của La Đỉnh. La Thiên Hưng vừa nghe, hai mắt lóe ra hàn mang nhàn nhạt, nhếch nhếch môi, sắc mặt âm trầm, lẳng lặng lắng nghe.
- … Tại hiện trường, ngoại từ di thể Thập Tam ca, chúng ta còn phát hiện…
Nữ tử xinh đẹp nói, nhìn thoáng qua phía sau, hai gã thanh niên vội vàng đứng ra, đi tới trước mặt mọi người.
Sau lưng hai người bọn họ đeo một bao lớn một bao nhỏ. Bọn họ đặt hai bao bọc này xuống mặt đất, sau đó mở ra…
La Thiên Hưng nhất thời chuyển mắt nhìn về phía hai bao bọc kia.
Bên trong bao bọc nhỏ bày chỉnh tề chín dạng binh khí, trong đó có năm thanh trường đao, bốn thanh trường kiếm… La Thiên Hưng nhất thời nhận ra, những binh khí này chính là của các thành viên tiểu tổ số một… Một thanh đao trong đó càng là do La Thiên Hưng hắn tự mình tặng cho bọn họ!... Khuôn mặt La Thiên Hưng lúc này càng âm trầm xuống.
Bên trong bao bọc lớn kia, lộ ra một thân thể ngăm đen, La Thiên Hưng nhìn kỹ lại, khuôn mặt nhất thời biến đổi.
- Thị Huyết Dứu?
Bên trong bao bọc này, rõ ràng là nửa đoạn thân thể Thị Huyết Dứu!... Phần nửa dưới thân thể nó đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lưu lại đầu và hai chân trước… Nhưng cũng không ảnh hưởng tới phán đoán của mọi người về thân phận của nó.
Nữ tử xinh đẹp thoáng gật đầu, nhìn nửa đoạn thi thể Thị Huyết Dứu, nói:
- Trên thực tế, trước khi chúng ta phát hiện di thể Thập Tam ca, tại một chỗ cách đó chừng một dặm đã gặp được không ít Thị Huyết Dứu… Lúc đó, tại xung quanh di thể Thập Tam ca, cũng phát hiện di thể mấy đầu Thị Huyết Dứu.
Nói tới đây, nữ tử xinh đẹp tuyệt trần liền không nói thêm gì nữa.
Khuôn mặt âm tình bất định của La Thiên Hưng nhìn chằm chằm vào thi thể Thị Huyết Dứu… Trên đầu Thị Huyết Dứu có một vết thương thật sâu, chính vết thương này đã phá vỡ toàn bộ đầu của nó. Hiển nhiên đây là vết thương trí mạng, nhìn ra phán đoán, đây là do một đao đoạt mạng.
- Ý của ngươi là… Đám tiểu tổ số một của La Đỉnh đi nhầm vào sào huyệt Thị Huyết Dứu, sau đó mới bị truy sát tới chết ?
La Thiên Hưng nhìn ra ngoài môt hồi, đột nhiên hít sâu một hơi, nhắm lại hai mắt. Khi hắn mở mắt trở lại, tinh mang bùng lên trong mắt hắn đã dần biến mất, thay vào đó là một vẻ âm trầm.
Nữ tử xinh đẹp tuyệt trần thoáng trầm ngâm, lập tức lắc đầu nói :
- Tình nhi không dám vọng đoán…
Thoáng dừng lại một chút, nàng nói tiếp :
- Có điều lấy lý giải của Tình nhi về Thập Tam ca, dựa theo sự cẩn thận của hắn, hẳn sẽ không phạm phải sai lầm kiểu này.
La Thiên Hưng hít sâu một hơi, sát khí trong mắt không nhịn được nữa, âm lão chớp động.
- Ta có thể khẳng định… Chắc chắn không phải như vậy! Lấy tính tình La Đỉnh, ta rất rõ ràng, hắn là người cơ trí và cẩn thận, tuyệt đối sẽ không đưa mình vào chỗ sai lầm ngu ngốc tới trí mạng này.
Sâu trong đôi mắt La Thiên hưng lóe ra sát khí mịt mờ, nhìn đồ vật trong hai bao bọc một lớn một nhỏ, khuôn mặt âm tình bất định.
- Trước đó có người giết chết đám La Đỉnh, sau đó lại chạy tới chỗ sào huyệt Thị Huyết Dứu, lại chém giết rồi mới dẫn Thị Huyết Dứu tới… Đến lúc này, yêu thú xung quanh tất nhiên bị mùi máu tươi khi hắn chém giết đám người La Đỉnh hấp dẫn tới, thay hắn làm công tác hủy thi diệt tích… Sau đó, hắn lại vất những thi thể Thị Huyết Dứu mới chém giết sau đó vào trong đám yêu thú… Kể từ đó liền chế tạo ra một hiện trường yêu thú giết người hoàn mỹ.
Nói tới đây, La Thiên Hưng hít sâu một hơi, cắn chặt hàm răng, nói:
- Người này tâm kế thâm trầm, thủ đoạn thật độc ác…
Nữ tử xinh đẹp tuyệt trần nghe vậy, cũng không khỏi thoáng cau mày, trầm ngâm một lát, nhịn không được nói:
- Nói tới, thực lực hung thủ này tất nhiên rất mạnh… Nếu hắn đã mạnh nhưu vậy, cần gì phải hao tốn tâm sức như thế? Giết người xong rồi, cứ trực tiếp rời đi, tự nhiên sẽ có yêu thú bị mùi máu hấp dẫn đến, thay hắn làm công tác hủy thi diệt tích… Hà cớ gì phải mạo hiểm truy sát Thị Huyết Dứu như vậy làm gì?
- Hắn làm như vậy, tự nhiên có mục đích của hắn.
Hai mắt La Thiên Hưng không ngừng lóe lên.
- Đây là hắn cố ý bố trí mê trận, nhiễu loạn tầm nhìn của chúng ta…
- Nhiễu loạn tầm nhìn chúng ta?
Nữ tử xinh đẹp thoáng sửng sốt, đôi mi thanh tú cau lại, lộ ra vài phần hồ nghi.
La Thiên Hưng, Tam gia La gia, có địa vị cực cao trong gia tộc. Tại trong doanh địa này, càng là tồn tại tối cao. Bình thường, đệ tử La gia có ai dám tùy ý quấy nhiễu hắn?
Thế nhưng ngày hôm nay…
- Cái gì?
Một tiếng thanh âm khiếp sợ vô cùng vang lên tại phòng khách trong đình viện của La Thiên Hưng. Thanh âm vang vọng ra tới ngoià cửa, khiến hai gã hộ vệ tại cửa đại viện cũng hơi bị chấn động, lập tức đều nghi hoặc liếc mắt nhìn nhau.
- Vừa rồi tiểu thư La Tình dẫn theo tiểu tổ số hai ba vội vã đi đến, nhìn thần sắc liền biết đã xảy ra chuyện không nhỏ… Hiện tại xem ra, sự tình quả nhiên không bình thường…
Một gã hộ vệ quay đầu nhìn thoáng qua bên trong đình viện, sau đó mới nói với người đồng bạn.
Gã đồng đồng bạn gật đầu thật sâu, ánh mắt cũng liếc nhìn vào bên trong.
- Với tính nết của đại nhân, cư nhiên cũng khiếp sợ như vậy… Xem ra, sự tình thực sự không nhỏ.
- Cũng không biết rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì rồi…
Trong đại sảnh, La Thiên Hưng không giữ nổi dáng dấp bình tĩnh vốn có, khuôn mặt hiện lên vài phần khiếp sợ. Hắn đứng ngay chỗ chủ vị, trong hai tròng mắt phòng xuất ra thần sắc không thể tin được, gắt gao nhìn thẳng vào một vật trước người.
Tại trước người hắn, một chi tiểu đội đang đứng trong phòng khách.
Một gã thanh niên cao gầy, trong tay đang cầm một thứ gì đó, toàn thân cừng còng đứng im tại chỗ… Ánh mắt La Thiên Hưng như thể thực chất, khiến hắn chỉ với tu vi tầng sáu sơ kỳ, căn bản không thể chịu đựng. Nhưng vào lúc này, hắn cũng không dám biểu lộ ra nửa phần, chỉ biết cắn răng cúi đầu, tận lực không muốn nhìn vào con ngươi bùng phát tinh mang của La Thiên Hưng.
Những người này, chính là một tiểu tổ La gia tại ba ngày trước đã đi qua chỗ tiếp giáp hai dãy nũi kia, sau đó phát hiện thấy nơi táng thân của đám người La Đỉnh.
Còn vật trong tay gã thanh niên cao gầy kia, bất ngờ chính là thủ cấp của La Đỉnh.
- Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Thanh âm lạnh lẽo của La Thiên Hưng chậm rãi vang lên, hai mắt hắn tản mát ra hàn mang khiếp người, lập tức ánh mắt di động, nhìn về phía nữ tử xinh đẹp tuyệt trần đang đứng ở một bên…
Sắc mặt nữ tử xinh đẹp tuyệt trần không có bao nhiêu biến hóa, thoáng khom người, nói:
- Tại ba ngày trước, tiểu tổ số hai ba do Tình nhi dẫn đầu, sau khi hoàn thành nhiệm vụ lịch lãm, trên đường trở về doanh địa đã đi qua chỗ tiếp giáp…
Lúc này, nữ tử xinh đẹp tuyệt trần bắt đầu kể lại đầu đuôi việc bọn họ làm sao phát hiện ra chiếc đầu của La Đỉnh. La Thiên Hưng vừa nghe, hai mắt lóe ra hàn mang nhàn nhạt, nhếch nhếch môi, sắc mặt âm trầm, lẳng lặng lắng nghe.
- … Tại hiện trường, ngoại từ di thể Thập Tam ca, chúng ta còn phát hiện…
Nữ tử xinh đẹp nói, nhìn thoáng qua phía sau, hai gã thanh niên vội vàng đứng ra, đi tới trước mặt mọi người.
Sau lưng hai người bọn họ đeo một bao lớn một bao nhỏ. Bọn họ đặt hai bao bọc này xuống mặt đất, sau đó mở ra…
La Thiên Hưng nhất thời chuyển mắt nhìn về phía hai bao bọc kia.
Bên trong bao bọc nhỏ bày chỉnh tề chín dạng binh khí, trong đó có năm thanh trường đao, bốn thanh trường kiếm… La Thiên Hưng nhất thời nhận ra, những binh khí này chính là của các thành viên tiểu tổ số một… Một thanh đao trong đó càng là do La Thiên Hưng hắn tự mình tặng cho bọn họ!... Khuôn mặt La Thiên Hưng lúc này càng âm trầm xuống.
Bên trong bao bọc lớn kia, lộ ra một thân thể ngăm đen, La Thiên Hưng nhìn kỹ lại, khuôn mặt nhất thời biến đổi.
- Thị Huyết Dứu?
Bên trong bao bọc này, rõ ràng là nửa đoạn thân thể Thị Huyết Dứu!... Phần nửa dưới thân thể nó đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lưu lại đầu và hai chân trước… Nhưng cũng không ảnh hưởng tới phán đoán của mọi người về thân phận của nó.
Nữ tử xinh đẹp thoáng gật đầu, nhìn nửa đoạn thi thể Thị Huyết Dứu, nói:
- Trên thực tế, trước khi chúng ta phát hiện di thể Thập Tam ca, tại một chỗ cách đó chừng một dặm đã gặp được không ít Thị Huyết Dứu… Lúc đó, tại xung quanh di thể Thập Tam ca, cũng phát hiện di thể mấy đầu Thị Huyết Dứu.
Nói tới đây, nữ tử xinh đẹp tuyệt trần liền không nói thêm gì nữa.
Khuôn mặt âm tình bất định của La Thiên Hưng nhìn chằm chằm vào thi thể Thị Huyết Dứu… Trên đầu Thị Huyết Dứu có một vết thương thật sâu, chính vết thương này đã phá vỡ toàn bộ đầu của nó. Hiển nhiên đây là vết thương trí mạng, nhìn ra phán đoán, đây là do một đao đoạt mạng.
- Ý của ngươi là… Đám tiểu tổ số một của La Đỉnh đi nhầm vào sào huyệt Thị Huyết Dứu, sau đó mới bị truy sát tới chết ?
La Thiên Hưng nhìn ra ngoài môt hồi, đột nhiên hít sâu một hơi, nhắm lại hai mắt. Khi hắn mở mắt trở lại, tinh mang bùng lên trong mắt hắn đã dần biến mất, thay vào đó là một vẻ âm trầm.
Nữ tử xinh đẹp tuyệt trần thoáng trầm ngâm, lập tức lắc đầu nói :
- Tình nhi không dám vọng đoán…
Thoáng dừng lại một chút, nàng nói tiếp :
- Có điều lấy lý giải của Tình nhi về Thập Tam ca, dựa theo sự cẩn thận của hắn, hẳn sẽ không phạm phải sai lầm kiểu này.
La Thiên Hưng hít sâu một hơi, sát khí trong mắt không nhịn được nữa, âm lão chớp động.
- Ta có thể khẳng định… Chắc chắn không phải như vậy! Lấy tính tình La Đỉnh, ta rất rõ ràng, hắn là người cơ trí và cẩn thận, tuyệt đối sẽ không đưa mình vào chỗ sai lầm ngu ngốc tới trí mạng này.
Sâu trong đôi mắt La Thiên hưng lóe ra sát khí mịt mờ, nhìn đồ vật trong hai bao bọc một lớn một nhỏ, khuôn mặt âm tình bất định.
- Trước đó có người giết chết đám La Đỉnh, sau đó lại chạy tới chỗ sào huyệt Thị Huyết Dứu, lại chém giết rồi mới dẫn Thị Huyết Dứu tới… Đến lúc này, yêu thú xung quanh tất nhiên bị mùi máu tươi khi hắn chém giết đám người La Đỉnh hấp dẫn tới, thay hắn làm công tác hủy thi diệt tích… Sau đó, hắn lại vất những thi thể Thị Huyết Dứu mới chém giết sau đó vào trong đám yêu thú… Kể từ đó liền chế tạo ra một hiện trường yêu thú giết người hoàn mỹ.
Nói tới đây, La Thiên Hưng hít sâu một hơi, cắn chặt hàm răng, nói:
- Người này tâm kế thâm trầm, thủ đoạn thật độc ác…
Nữ tử xinh đẹp tuyệt trần nghe vậy, cũng không khỏi thoáng cau mày, trầm ngâm một lát, nhịn không được nói:
- Nói tới, thực lực hung thủ này tất nhiên rất mạnh… Nếu hắn đã mạnh nhưu vậy, cần gì phải hao tốn tâm sức như thế? Giết người xong rồi, cứ trực tiếp rời đi, tự nhiên sẽ có yêu thú bị mùi máu hấp dẫn đến, thay hắn làm công tác hủy thi diệt tích… Hà cớ gì phải mạo hiểm truy sát Thị Huyết Dứu như vậy làm gì?
- Hắn làm như vậy, tự nhiên có mục đích của hắn.
Hai mắt La Thiên Hưng không ngừng lóe lên.
- Đây là hắn cố ý bố trí mê trận, nhiễu loạn tầm nhìn của chúng ta…
- Nhiễu loạn tầm nhìn chúng ta?
Nữ tử xinh đẹp thoáng sửng sốt, đôi mi thanh tú cau lại, lộ ra vài phần hồ nghi.
/200
|