Đến đây thì La Dật thở phào nhẹ nhõm, quay đầu nhìn ngoài động phủ. Yêu thú bay đuổi giết con khỉ, đa số khỉ xung quanh sợ chạy trốn. Bên ngoài vang tiếng chít chít the té, tiếng chim hót réo rắt văng vẳng từ xa.
La Dật mỉm cười nói:
- An toàn.
Giây sau La Dật quay đầu lại cẩn thận đánh giá động phủ.
Động phủ này rất lớn, cửa hang ba, bốn chục thước nhưng đi sâu vào mới biết hai bên kéo dài vào trong không gian sáu, bảy chục thước, dốc nghiêng xuống uốn lượn kéo dài. Trên cao năm, sáu chục thước hơi cong, khá giống thân bình.
Rộng, rất rộng, nhưng không sâu, làm La Dật ngây người. Từ cửa hang đến vách đá bên trong chỉ cỡ hai,ba mươi thước, liếc sơ là thấy hết.
La Dật hơi thất vọng nói:
- Thì ra chỉ là một ổ khỉ.
- Chít chít!
La Dật đang thất vọng thì có tiếng chít chít mỏng manh chui vào lỗ tai hắn. La Dật sửng sốt, mắt nhìn hướng phát ra thanh âm.
Trong một cái góc có bệ đạ hình thành tự nhiên, trên động phủ có thạch nhũ vừa đúng treo trên bệ đá, từng giọt nước từ từn hỏ xuống. Tí tách tí tách rơi xuống bệ đá, bào mòn một chỗ trên bệ đá lõm xuống.
Tiếng chít chít phát ra bên kia bệ đá, vì có cái bệ che chắn nên La Dật nhìn không rõ ràng.
Lại một tiếng kêu khe khẽ:
- Chít chít!
La Dật thầm khó hiểu, sao thanh âm này nghe có vẻ thoải mái?
La Dật quay đầu nhìn ngoài hang, bên ngoài bây giờ đã yên tĩnh, mơ hồ có tiếng chim hót réo rắt từ xa vọng lại. Hiển nhiên yêu thú bay và nhiều con khỉ đã đi xa, nơi này tạm thời xem như an toàn.
La Dật tò mò đi hướng bệ đá.
La Dật vòng qua bệ đá, không lâu sau một con khỉ kỳ lạ trên mặt đất đập vào mắt hắn.
Con khỉ này cao to hơn con khỉ khác một chút, lông rất dài, màu vàng kim, sáng bóng như sợi tơ làm bằng vàng ròng, làm người hoa mắt.
Khiến La Dật ngạc nhiên là móng vuốt con khỉ đang ôm dụng cụ kỳ lạ làm bằng đá, nó nằm nghiêng dưới đất sau bệ đá, khóe miệng có vệt nước, mắt nhắm như đang ngủ. Lúc ngủ mớ con khỉ thỉnh thoảng kêu chít chít tiếng rên kỳ lạ.
La Dật mắt lóe tia sáng thầm nghĩ:
- Con khỉ này khác hẳn đám khỉ bên ngoài, chắc là Hầu Vương trong tộc khỉ.
Loài khỉ là động vật gần con người nhất, bình thường trong đàn khỉ lớn sẽ có thủ lĩnh của nó, thủ lĩnh đó là vua khỉ.
Con khỉ này màu vàng kim, cao lớn hơn khỉ bình thường một nửa, nhìn hình thể như vậy không khó đoán ra thân phận của nó.
La Dật buồn cười thầm nghĩ:
- Hầu Vương này thật kỳ lạ, đám khỉ con khỉ cháu bị con yêu thú bay truy sát còn nó thì ngủ ngon.
La Dật nhìn món đồ Hầu Vương lông vàng ôm, bên trong còn đọng lại chút chất lỏng đỏ thẫm màu yêu dị, nhưng chỉ có một lớp mỏng.
La Dật sửng sốt:
- Đây là . . .
Kiếp trước trên Trái Đất La Dật có nghe về Hầu Nhi tửu, rượu rất ngon. Thứ con khỉ ôm có khi nào là Hầu Nhi tửu không?
Hầu Nhi tửu, vật trong truyền thuyết trên Trái Đất chỉ nghe tiếng chứ không thấy. Tương truyền các con khỉ chọn lựa trái cây tỉ mỉ, qua nước suối thấm nhuần, ủ cuối cùng nhưỡng ra rượu trái cây. Mùi rượu ngọt lành, hương thơm mê người, có hương hoa say lòng người.
Nhìn bộ dạng con Hầu Vương lông vàng trước mắt hơi giống uống say.
La Dật bật cười lắc đầu thầm nghĩ:
- Hèn gì bên ngoài ầm ĩ vậy mà nó còn có thể ngủ say như chết.
La Dật chuẩn bị rời đi, nghe đồn Hầu Nhi tửu rất ngon nhưng hắn không ham rượu nên không bị hấp dẫn.
Không biết khi nào con yêu thú bay mới ăn no, chờ nó ăn no rồi thì đàn khỉ sẽ trở lại, nếu ở lại đây e rằng sẽ kinh động chúng nó.
La Dật vừa suy nghĩ vừa xoay người định đi.
La Dật mới quay người chợt nghe tiếng khỉ rít cực kỳ tức giận:
- Chít!
La Dật sửng sốt, còn chưa lấy lại tinh thần thì quyền phong sắc bén ập đến.
La Dật giật bắn người nhưng động tác không chậm, hắn nhào tới trước né khỏi đòn công kích này, giây sau vụt xoay người.
Hầu Vương lông vàng mới rồi còn ngủ say như chết đã tỉnh từ khi nào, nó gầm rống giận dữ rồi tấn công La Dật.
Thấy La Dật tránh thoát công kích, Hầu Vương nổi giận, mắt màu xám đen đổi thành đỏ thẫm lao vào hắn.
Khi Hầu Vương thể hiện tốc độ thì La Dật giật nảy mình:
- Nhanh quá!
Ngay khi đối phương lao tới liền đến trước mặt La Dật, một đấm đánh mạnh vào hắn.
Con ngươi La Dật co rút, người hắn lóe tia sáng tụ tập năm mươi phần teăm sức mạnh đấm vào Hầu Vương.
Rầm!
Khiến La Dật bất ngờ là hai nắm đấm va nhau không có chuyện Hầu Vương bay ngược đi như hắn tưởng, ngược lại hắn bị đấm bay. Sức mạnh vượt mức tưởng tượng dọc theo cánh tay ập hướng La Dật.
La Dật giật mình kêu lên:
- Sức quá mạnh!
La Dật nhìn bầy khỉ bên ngoài khá yếu, khoảng tam giai đến tứ giai là cùng nên nghĩ Hầu Vương cũng không mạnh bao nhiêu.
La Dật không ngờ Hầu Vương mạnh vượt ngoài dự đoán của hắn, cú đấm đánh hắn văng ra ngoài, cảm giác bị xé rách từ nắm tay truyền vào người hắn, nội tạng vốn bị thương một chút càng đau nhói.
La Dật thầm nghĩ:
- Sơ suất quá.
Nhưng may mắn Hầu Vương không biết công kích chân khí gì, cú đấm này hoàn toàn là sức mạnh nên không kèm theo ám kình hoặc tổn thương thuộc tính xen lẫn vào người La Dật.
Nếu không thì lần này La Dật sơ sẩy đủ khiến hắn bị thương nặng hơn.
Nhưng Hầu Vương được thế không tha người, La Dật chơi đáp xuống đất nó đã hú lên, mắt đỏ ngầu lao vào hắn, tốc độ nhanh như cái bóng màu vàng.
La Dật hừ lạnh một tiếng:
- Hừ! Nghiệt súc!
La Dật mắt lóe tia sáng, chân vừa chạm đất thì lực lượng, chân khí trong tay dâng cao tám phần vung nắm đấm vào nắm tay của Hầu Vương.
Nắm đấm màu tinh lam đụng mạnh với nắm tay của Hầu Vương.
Lại vang tiếng nổ điếc tai.
Rầm!
La Dật lần nữa giật mình, tám mươi phần trăm sức mạnh nhưng vẫn làm hắn thụt lùi ba bước.
Con khỉ chỉ hơi lảo đảo rồi lại bình yên như không xông lên.
La Dật trợn to mắt nói:
- Thân thể này quá mạnh!
Hiện tại La Dật có thể phát huy từ hậu kỳ đệ bát giai đến đỉnh viên mãn, tám mươi phần trăm sức mạnh là sơ kỳ đệ bát giai.
Tuy La Dật không dùng vũ kỹ gì nhưng lực công kích không thể coi thường.
Con khỉ này rõ ràng không có năng lực gì khác, chỉ dựa vào sức mạnh cơ bắp mà đỡ được lực lượng sơ kỳ bát giai của La Dật, hơn nữa nó chỉ hơi lảo đảo.
Thân thể con kh ri này làm bằng gì vậy?
Không đợi La Dật kinh hoàng xong, Hầu Vương đã đến trước mắt.
La Dật thầm nghĩ:
- Ta chống mắt xem cơ thể của ngươi mạnh đến mức nào!
La Dật vận dụng sức chiến đấu mạnh nhất có thể phát huy ra lần nữa đánh hướng nắm tay của Hầu Vương.
Rầm!!!
Thanh âm lớn hơn hai lần trước truyền ra, La Dật ngạc nhiên cảm giác cánh tay phải của mình tê dại, cơ thể lại thụt lùi một bước. Hầu Vương mới chỉ lùi ba bước.
Hầu Vương liên tục lùi ba bước thì rất tức giận, nó gầm rống một lúc rồi như không có việc gì lại lao vào La Dật.
Lần này La Dật thật sự giật mình.
Lực lượng đỉnh hậu kỳ đệ bát giai, đấy là lực lượng cường đại biết bao. Nếu đấm xuống đất thì mặt đất sẽ thủng cái lỗ to ngay, nhưng con khỉ này không có chút chân khi, chỉ dựa vào thân thể đón đỡ mà vẫn bình yên?
La Dật mỉm cười nói:
- An toàn.
Giây sau La Dật quay đầu lại cẩn thận đánh giá động phủ.
Động phủ này rất lớn, cửa hang ba, bốn chục thước nhưng đi sâu vào mới biết hai bên kéo dài vào trong không gian sáu, bảy chục thước, dốc nghiêng xuống uốn lượn kéo dài. Trên cao năm, sáu chục thước hơi cong, khá giống thân bình.
Rộng, rất rộng, nhưng không sâu, làm La Dật ngây người. Từ cửa hang đến vách đá bên trong chỉ cỡ hai,ba mươi thước, liếc sơ là thấy hết.
La Dật hơi thất vọng nói:
- Thì ra chỉ là một ổ khỉ.
- Chít chít!
La Dật đang thất vọng thì có tiếng chít chít mỏng manh chui vào lỗ tai hắn. La Dật sửng sốt, mắt nhìn hướng phát ra thanh âm.
Trong một cái góc có bệ đạ hình thành tự nhiên, trên động phủ có thạch nhũ vừa đúng treo trên bệ đá, từng giọt nước từ từn hỏ xuống. Tí tách tí tách rơi xuống bệ đá, bào mòn một chỗ trên bệ đá lõm xuống.
Tiếng chít chít phát ra bên kia bệ đá, vì có cái bệ che chắn nên La Dật nhìn không rõ ràng.
Lại một tiếng kêu khe khẽ:
- Chít chít!
La Dật thầm khó hiểu, sao thanh âm này nghe có vẻ thoải mái?
La Dật quay đầu nhìn ngoài hang, bên ngoài bây giờ đã yên tĩnh, mơ hồ có tiếng chim hót réo rắt từ xa vọng lại. Hiển nhiên yêu thú bay và nhiều con khỉ đã đi xa, nơi này tạm thời xem như an toàn.
La Dật tò mò đi hướng bệ đá.
La Dật vòng qua bệ đá, không lâu sau một con khỉ kỳ lạ trên mặt đất đập vào mắt hắn.
Con khỉ này cao to hơn con khỉ khác một chút, lông rất dài, màu vàng kim, sáng bóng như sợi tơ làm bằng vàng ròng, làm người hoa mắt.
Khiến La Dật ngạc nhiên là móng vuốt con khỉ đang ôm dụng cụ kỳ lạ làm bằng đá, nó nằm nghiêng dưới đất sau bệ đá, khóe miệng có vệt nước, mắt nhắm như đang ngủ. Lúc ngủ mớ con khỉ thỉnh thoảng kêu chít chít tiếng rên kỳ lạ.
La Dật mắt lóe tia sáng thầm nghĩ:
- Con khỉ này khác hẳn đám khỉ bên ngoài, chắc là Hầu Vương trong tộc khỉ.
Loài khỉ là động vật gần con người nhất, bình thường trong đàn khỉ lớn sẽ có thủ lĩnh của nó, thủ lĩnh đó là vua khỉ.
Con khỉ này màu vàng kim, cao lớn hơn khỉ bình thường một nửa, nhìn hình thể như vậy không khó đoán ra thân phận của nó.
La Dật buồn cười thầm nghĩ:
- Hầu Vương này thật kỳ lạ, đám khỉ con khỉ cháu bị con yêu thú bay truy sát còn nó thì ngủ ngon.
La Dật nhìn món đồ Hầu Vương lông vàng ôm, bên trong còn đọng lại chút chất lỏng đỏ thẫm màu yêu dị, nhưng chỉ có một lớp mỏng.
La Dật sửng sốt:
- Đây là . . .
Kiếp trước trên Trái Đất La Dật có nghe về Hầu Nhi tửu, rượu rất ngon. Thứ con khỉ ôm có khi nào là Hầu Nhi tửu không?
Hầu Nhi tửu, vật trong truyền thuyết trên Trái Đất chỉ nghe tiếng chứ không thấy. Tương truyền các con khỉ chọn lựa trái cây tỉ mỉ, qua nước suối thấm nhuần, ủ cuối cùng nhưỡng ra rượu trái cây. Mùi rượu ngọt lành, hương thơm mê người, có hương hoa say lòng người.
Nhìn bộ dạng con Hầu Vương lông vàng trước mắt hơi giống uống say.
La Dật bật cười lắc đầu thầm nghĩ:
- Hèn gì bên ngoài ầm ĩ vậy mà nó còn có thể ngủ say như chết.
La Dật chuẩn bị rời đi, nghe đồn Hầu Nhi tửu rất ngon nhưng hắn không ham rượu nên không bị hấp dẫn.
Không biết khi nào con yêu thú bay mới ăn no, chờ nó ăn no rồi thì đàn khỉ sẽ trở lại, nếu ở lại đây e rằng sẽ kinh động chúng nó.
La Dật vừa suy nghĩ vừa xoay người định đi.
La Dật mới quay người chợt nghe tiếng khỉ rít cực kỳ tức giận:
- Chít!
La Dật sửng sốt, còn chưa lấy lại tinh thần thì quyền phong sắc bén ập đến.
La Dật giật bắn người nhưng động tác không chậm, hắn nhào tới trước né khỏi đòn công kích này, giây sau vụt xoay người.
Hầu Vương lông vàng mới rồi còn ngủ say như chết đã tỉnh từ khi nào, nó gầm rống giận dữ rồi tấn công La Dật.
Thấy La Dật tránh thoát công kích, Hầu Vương nổi giận, mắt màu xám đen đổi thành đỏ thẫm lao vào hắn.
Khi Hầu Vương thể hiện tốc độ thì La Dật giật nảy mình:
- Nhanh quá!
Ngay khi đối phương lao tới liền đến trước mặt La Dật, một đấm đánh mạnh vào hắn.
Con ngươi La Dật co rút, người hắn lóe tia sáng tụ tập năm mươi phần teăm sức mạnh đấm vào Hầu Vương.
Rầm!
Khiến La Dật bất ngờ là hai nắm đấm va nhau không có chuyện Hầu Vương bay ngược đi như hắn tưởng, ngược lại hắn bị đấm bay. Sức mạnh vượt mức tưởng tượng dọc theo cánh tay ập hướng La Dật.
La Dật giật mình kêu lên:
- Sức quá mạnh!
La Dật nhìn bầy khỉ bên ngoài khá yếu, khoảng tam giai đến tứ giai là cùng nên nghĩ Hầu Vương cũng không mạnh bao nhiêu.
La Dật không ngờ Hầu Vương mạnh vượt ngoài dự đoán của hắn, cú đấm đánh hắn văng ra ngoài, cảm giác bị xé rách từ nắm tay truyền vào người hắn, nội tạng vốn bị thương một chút càng đau nhói.
La Dật thầm nghĩ:
- Sơ suất quá.
Nhưng may mắn Hầu Vương không biết công kích chân khí gì, cú đấm này hoàn toàn là sức mạnh nên không kèm theo ám kình hoặc tổn thương thuộc tính xen lẫn vào người La Dật.
Nếu không thì lần này La Dật sơ sẩy đủ khiến hắn bị thương nặng hơn.
Nhưng Hầu Vương được thế không tha người, La Dật chơi đáp xuống đất nó đã hú lên, mắt đỏ ngầu lao vào hắn, tốc độ nhanh như cái bóng màu vàng.
La Dật hừ lạnh một tiếng:
- Hừ! Nghiệt súc!
La Dật mắt lóe tia sáng, chân vừa chạm đất thì lực lượng, chân khí trong tay dâng cao tám phần vung nắm đấm vào nắm tay của Hầu Vương.
Nắm đấm màu tinh lam đụng mạnh với nắm tay của Hầu Vương.
Lại vang tiếng nổ điếc tai.
Rầm!
La Dật lần nữa giật mình, tám mươi phần trăm sức mạnh nhưng vẫn làm hắn thụt lùi ba bước.
Con khỉ chỉ hơi lảo đảo rồi lại bình yên như không xông lên.
La Dật trợn to mắt nói:
- Thân thể này quá mạnh!
Hiện tại La Dật có thể phát huy từ hậu kỳ đệ bát giai đến đỉnh viên mãn, tám mươi phần trăm sức mạnh là sơ kỳ đệ bát giai.
Tuy La Dật không dùng vũ kỹ gì nhưng lực công kích không thể coi thường.
Con khỉ này rõ ràng không có năng lực gì khác, chỉ dựa vào sức mạnh cơ bắp mà đỡ được lực lượng sơ kỳ bát giai của La Dật, hơn nữa nó chỉ hơi lảo đảo.
Thân thể con kh ri này làm bằng gì vậy?
Không đợi La Dật kinh hoàng xong, Hầu Vương đã đến trước mắt.
La Dật thầm nghĩ:
- Ta chống mắt xem cơ thể của ngươi mạnh đến mức nào!
La Dật vận dụng sức chiến đấu mạnh nhất có thể phát huy ra lần nữa đánh hướng nắm tay của Hầu Vương.
Rầm!!!
Thanh âm lớn hơn hai lần trước truyền ra, La Dật ngạc nhiên cảm giác cánh tay phải của mình tê dại, cơ thể lại thụt lùi một bước. Hầu Vương mới chỉ lùi ba bước.
Hầu Vương liên tục lùi ba bước thì rất tức giận, nó gầm rống một lúc rồi như không có việc gì lại lao vào La Dật.
Lần này La Dật thật sự giật mình.
Lực lượng đỉnh hậu kỳ đệ bát giai, đấy là lực lượng cường đại biết bao. Nếu đấm xuống đất thì mặt đất sẽ thủng cái lỗ to ngay, nhưng con khỉ này không có chút chân khi, chỉ dựa vào thân thể đón đỡ mà vẫn bình yên?
/200
|