Mục đích xây dựng lên Khê Vân Đảo chính là bồi dưỡng ra cường giả sát phạt quả đoán chân chính, trở thành người nối nghiệp chống đỡ yêu thú sau này. Mà khi hoàn thành nhiệm vụ lịch lãm, tự nhiên có phần thưởng không hề nhỏ. Những phần thưởng này có thể là vũ kỹ, có thể là thân pháp, có thể là đan dược, có thể là vũ khí, có thể là đan dược… Rất nhiều loại khác nhau, nói chung thưởng phi thường lớn.
Hơn nữa hoàn thành nhiệm vụ lịch lãm, gia tộc còn có thể thu được lợi ích nhất định.
Ví dụ như một tiểu tổ đệ tử La gia nào đó hoàn thành được nhiệm vụ săn giết yêu thú cấp bảy sơ kỳ. Sauk hi hoàn thành nhiệm vụ, trừ thành viên trong tiểu đội đạt được phần thưởng nhất định, La gia cũng nhận thêm được một điểm tích phân…
Về phần điểm tích phân nhiều hay ít hoàn toàn căn cứ vào cấp độ, sự cường đại của yêu thú.
Nói chung, yêu thú cấp bảy sơ kỳ được nhận một điểm tích phân. Cấp bảy trung kỳ được năm điểm tích phân. Cấp bảy hậu kỳ được mười điểm tích phân. Cấp bảy đại viên mãn có hai mươi điểm tích phân. Cấp tám sơ kỳ có năm mươi điểm tích phân.
Mà trên Vân Khê Đảo, yêu thú mạnh nhất chính là cấp tám hậu kỳ. Nếu như săn giết được một đầu yêu thú cấp tám hậu kỳ có thể nhận được ba trăm điểm tích phân.
Mà tổng cộng điểm tích phân, cuối mỗi năm sẽ do người của Đô phủ và Đà Vân Tông cùng nhau tiến hành thống kê. Gia tộc có điểm tích phân cao nhất, năm sau có thể nhận được phần thưởng rất phong phú, mà đây cũng là lý do để La Thiên Phách nói ra những lời “làm vẻ vang La gia chúng ta” trong Tinh Võ Đường trước kia.
Về phần thưởng cho gia tộc…
Hổ Long Đan chỉ là một trong những phần thưởng trong đó mà thôi! Có thể tưởng tượng, những phần thưởng này to lớn như thế nào…
Lại nói tiếp, yêu thú cấp tám hậu kỳ cũng không tính quá mức cường đại. Trong bất cứ gia tộc nào có thể giành được một chỗ trên đảo, gia tộc nào không có cường giả trên tầng thứ tám, thậm chí là cường giả tầng thứ chín, tầng thứ mười, Tiên Thiên? Để hậu bối gia tộc tiếp nhận nhiệm vụ, sau đó để cường giả gia tộc xuất thủ đánh chết, mang theo những bộ vị quy định trở về, không phải có thể khiến cho điểm tích phân của gia tộc tăng lên nhanh hơn nhiều?
Thế nhưng không nên xem thường Đô phủ và Đà Vân Tông, nếu như bọn họ đã có quy định như vậy, nhất định đã có phương pháp khiến người khác không dám vi phạm.
Trước đây cũng đã có không ít gia tộc muốn đầu cơ trục lợi lừa gạt kiếm điểm tích phân, thế nhưng đều không ngoại lệ bị truy tìm ra được. Mà kết cục của những gia tộc này rất thảm, đó thủ tiêu tư cách tiến vào Vân Khê Đảo trong vòng mười năm.
Nghiêm phạt này nhìn có vẻ như không nặng, nhưng chỉ cần hơi suy nghĩ một chút liền khiến cho bất cứ người nào có cái đầu sáng suốt phải toát mồ hôi lạnh.
Giữa các gia tộc có sự tranh chấp với nhau không hề nhỏ. Mà khối bảo địa như Vân Khê Đảo này, thông qua sự nỗ lực của đệ tử hậu bối, hàng năm nhiều ít đều có thể kiếm được chỗ tốt không nhỏ từ trong tay Đô phủ và Đà Vân Tông. Trong đó tâm pháp, vũ kỹ, đan dược, vũ khí không hề thiếu. Những thứ này có thể đề cao thực lực của gia tộc rất lớn. Mười năm không cho phép tiến vào Vân Khê Đảo, tổn thất trong đó có thể nghĩ.
Trong thời gian bị cấm này, những gia tộc khác nguyên bản có thực lực tương đương với chính mình bởi vì nhận được không ít chỗ tốt tại Khê Vân Đảo, do đó đề cao chỉnh thể thực lực gia tộc không ít…
Bởi vậy, cho tới hiện tại, đã không có bất cứ gia tộc nào dám can đảm dựa vào thủ đoạn mờ ám lừa gạt điểm tích phân. Mà từ điểm này cũng thể hiện ra thế lực của Đô phủ và Đà Vân Tông mạnh mẽ tới mức nào…
…
“Ngày mai bắt đầu nhiệm vụ lịch lãm rồi sao?”
Trong lòng La Dật suy nghĩ, nhãn thần thoáng chớp động.
“Ba tháng này đã quá mức yên tĩnh rồi… Đại khái chính là chờ đợi ngày mai chăng?”
La Dật hít sâu một hơi, trong thần sắc lộ ra một tia hàn mang băng lãnh nhàn nhạt…
- Tốt!
Hàn quan chợt lóe qua, lập được được che giấu rất tốt!
La Dật nhìn bốn phía một chút, không thấy bóng dáng La Vũ, lúc này mới nghi hoặc hỏi:
- Vũ ca đâu rồi?
- Lão đại sau khi tiếp nhận nhiệm vụ liền nhanh chóng tới nội vụ bộ lĩnh một ít vật phẩm chuẩn bị cho chuyến đi. Không cần lo lắng cho hắn!
La Hành uống một ngụm rượu, tùy ý nói.
Doanh địa La gia cực lớn, trong một doanh địa to lớn như vậy, phương diện hậu cần tự nhiên có cơ cấu chuyên môn phụ trách. Thời điểm đệ tử La gia cần tới, trực tiếp tới lĩnh là được. Điều này có quan hệ trực tiếp tới bài danh tích phân hàng năm của La gia, tất nhiên phải ủng hộ rất mạnh.
La Dật nghe vậy gật đầu, trong lòng cũng thoáng cảm khái. Khải qua thời gian tiếp xúc vừa rồi, hắn đối tới tính nết của các thành viên trong tiểu tổ coi như nắm giữ bảy tám phần. La Vũ thân là đội trưởng, suy nghĩ trách nhiệm rất mạnh. Hơn nữa người này có tâm cơ tâm trí, thiên tư thiên chất không hề yếu, thành tựu sau này tự nhiên không thấp.
- Đầu Trọc, ngươi biết là nghiệm vụ gì không?
La Quỳnh một bên đột nhiên mở miệng hiếu kỳ dò hỏi.
- Điều này ta không biết… Lão đại bảo ta tại lúc dùng cơm tập hợp mọi người thông báo, nói vậy chắc hẳn là sẽ thông báo về nhiệm vụ ngày mai!
La Hành gãi đầu, lập tức nói.
- Đã như vậy, chúng ta nhanh chóng ăn cho xong… Ngày mai bắt đầu lịch lãm rồi, không thể kém tổ khác, tiểu tổ thứ ba nhất định xếp đầu mới được.
La Quỳnh nghe được, mở miệng cười nói.
Mọi người mỉm cười, tốc độ dùng cơm rõ ràng nhanh hơn nhiều.
…
Bữa cơm rất nhanh kết thúc.
Sau khi dùng cơm xong, thành viên tiểu tổ thứ ba đều tới chỗ ở của La Vũ, vừa nói chuyện vừa chờ đợi.
Đợi tới khi mặt trời đã lặn sau rặng núi phía tây, lúc này mới nhìn thấy La Vũ đeo một bao lớn sau lưng từ xa đi tới.
- Về rồi!
Nhãn thần La Hành sáng lên, vừa cười vừa nói. La Khải và La Dương bên cạnh hắn vội vã chay tới nghênh đón, hỗ trợ tiếp nhận cái bao lớn trên lưng La Vũ.
La Vũ cười, nói:
- Mấy thứ này thực nặng a…
Nói xong, nhìn mấy người cười cười.
- Tất cả mọi người đã tới đủ rồi?
- Uh, đều tới rồi, đang chờ một mình huynh!
La Quỳnh cũng hỗ trợ sắp xếp đồ, vừa cười vừa nói.
- Tốt, vào nhà rồi nói.
La Vũ cười gật đầu.
Lúc này, mọi người vào phòng.
Mấy cái bao lớn tùy ý đặt trên sàn nhà trong gian phòng, mà thành viên tiểu đội thứ ba đều tự kiếm chỗ ngồi, hoặc là ngồi trên giường, hoặc là ngồi trên ghế, ánh mắt đều nhìn về phía La Vũ.
Uống một ngụm nước, lúc này La Vũ mới cười nói:
- Trong những chiếc bao này chính là một ít đồ dùng nhất định cần tới trong chuyến lịch lãm ngày mai. Đợi một lúc nữa mỗi người tự nhận thứ mình thích mang đi.
Nhiệm vụ lịch lãm cần phải tiến vàu sâu trong Vân Khê Đảo, một lần nhiệm vụ như thế này, ngắn thì mười ngày, lâu thì hơn tháng, mà trong đoạn thời gian này tất nhiên phải chuẩn bị một ít đồ dùng các loại. Ví dụ như dược phẩm, thực vật, vũ khí, quần áo… Bất quá mọi người đều là võ giả, tự nhiên có nhiều thứ đơn giản hơn.
Hơn nữa hoàn thành nhiệm vụ lịch lãm, gia tộc còn có thể thu được lợi ích nhất định.
Ví dụ như một tiểu tổ đệ tử La gia nào đó hoàn thành được nhiệm vụ săn giết yêu thú cấp bảy sơ kỳ. Sauk hi hoàn thành nhiệm vụ, trừ thành viên trong tiểu đội đạt được phần thưởng nhất định, La gia cũng nhận thêm được một điểm tích phân…
Về phần điểm tích phân nhiều hay ít hoàn toàn căn cứ vào cấp độ, sự cường đại của yêu thú.
Nói chung, yêu thú cấp bảy sơ kỳ được nhận một điểm tích phân. Cấp bảy trung kỳ được năm điểm tích phân. Cấp bảy hậu kỳ được mười điểm tích phân. Cấp bảy đại viên mãn có hai mươi điểm tích phân. Cấp tám sơ kỳ có năm mươi điểm tích phân.
Mà trên Vân Khê Đảo, yêu thú mạnh nhất chính là cấp tám hậu kỳ. Nếu như săn giết được một đầu yêu thú cấp tám hậu kỳ có thể nhận được ba trăm điểm tích phân.
Mà tổng cộng điểm tích phân, cuối mỗi năm sẽ do người của Đô phủ và Đà Vân Tông cùng nhau tiến hành thống kê. Gia tộc có điểm tích phân cao nhất, năm sau có thể nhận được phần thưởng rất phong phú, mà đây cũng là lý do để La Thiên Phách nói ra những lời “làm vẻ vang La gia chúng ta” trong Tinh Võ Đường trước kia.
Về phần thưởng cho gia tộc…
Hổ Long Đan chỉ là một trong những phần thưởng trong đó mà thôi! Có thể tưởng tượng, những phần thưởng này to lớn như thế nào…
Lại nói tiếp, yêu thú cấp tám hậu kỳ cũng không tính quá mức cường đại. Trong bất cứ gia tộc nào có thể giành được một chỗ trên đảo, gia tộc nào không có cường giả trên tầng thứ tám, thậm chí là cường giả tầng thứ chín, tầng thứ mười, Tiên Thiên? Để hậu bối gia tộc tiếp nhận nhiệm vụ, sau đó để cường giả gia tộc xuất thủ đánh chết, mang theo những bộ vị quy định trở về, không phải có thể khiến cho điểm tích phân của gia tộc tăng lên nhanh hơn nhiều?
Thế nhưng không nên xem thường Đô phủ và Đà Vân Tông, nếu như bọn họ đã có quy định như vậy, nhất định đã có phương pháp khiến người khác không dám vi phạm.
Trước đây cũng đã có không ít gia tộc muốn đầu cơ trục lợi lừa gạt kiếm điểm tích phân, thế nhưng đều không ngoại lệ bị truy tìm ra được. Mà kết cục của những gia tộc này rất thảm, đó thủ tiêu tư cách tiến vào Vân Khê Đảo trong vòng mười năm.
Nghiêm phạt này nhìn có vẻ như không nặng, nhưng chỉ cần hơi suy nghĩ một chút liền khiến cho bất cứ người nào có cái đầu sáng suốt phải toát mồ hôi lạnh.
Giữa các gia tộc có sự tranh chấp với nhau không hề nhỏ. Mà khối bảo địa như Vân Khê Đảo này, thông qua sự nỗ lực của đệ tử hậu bối, hàng năm nhiều ít đều có thể kiếm được chỗ tốt không nhỏ từ trong tay Đô phủ và Đà Vân Tông. Trong đó tâm pháp, vũ kỹ, đan dược, vũ khí không hề thiếu. Những thứ này có thể đề cao thực lực của gia tộc rất lớn. Mười năm không cho phép tiến vào Vân Khê Đảo, tổn thất trong đó có thể nghĩ.
Trong thời gian bị cấm này, những gia tộc khác nguyên bản có thực lực tương đương với chính mình bởi vì nhận được không ít chỗ tốt tại Khê Vân Đảo, do đó đề cao chỉnh thể thực lực gia tộc không ít…
Bởi vậy, cho tới hiện tại, đã không có bất cứ gia tộc nào dám can đảm dựa vào thủ đoạn mờ ám lừa gạt điểm tích phân. Mà từ điểm này cũng thể hiện ra thế lực của Đô phủ và Đà Vân Tông mạnh mẽ tới mức nào…
…
“Ngày mai bắt đầu nhiệm vụ lịch lãm rồi sao?”
Trong lòng La Dật suy nghĩ, nhãn thần thoáng chớp động.
“Ba tháng này đã quá mức yên tĩnh rồi… Đại khái chính là chờ đợi ngày mai chăng?”
La Dật hít sâu một hơi, trong thần sắc lộ ra một tia hàn mang băng lãnh nhàn nhạt…
- Tốt!
Hàn quan chợt lóe qua, lập được được che giấu rất tốt!
La Dật nhìn bốn phía một chút, không thấy bóng dáng La Vũ, lúc này mới nghi hoặc hỏi:
- Vũ ca đâu rồi?
- Lão đại sau khi tiếp nhận nhiệm vụ liền nhanh chóng tới nội vụ bộ lĩnh một ít vật phẩm chuẩn bị cho chuyến đi. Không cần lo lắng cho hắn!
La Hành uống một ngụm rượu, tùy ý nói.
Doanh địa La gia cực lớn, trong một doanh địa to lớn như vậy, phương diện hậu cần tự nhiên có cơ cấu chuyên môn phụ trách. Thời điểm đệ tử La gia cần tới, trực tiếp tới lĩnh là được. Điều này có quan hệ trực tiếp tới bài danh tích phân hàng năm của La gia, tất nhiên phải ủng hộ rất mạnh.
La Dật nghe vậy gật đầu, trong lòng cũng thoáng cảm khái. Khải qua thời gian tiếp xúc vừa rồi, hắn đối tới tính nết của các thành viên trong tiểu tổ coi như nắm giữ bảy tám phần. La Vũ thân là đội trưởng, suy nghĩ trách nhiệm rất mạnh. Hơn nữa người này có tâm cơ tâm trí, thiên tư thiên chất không hề yếu, thành tựu sau này tự nhiên không thấp.
- Đầu Trọc, ngươi biết là nghiệm vụ gì không?
La Quỳnh một bên đột nhiên mở miệng hiếu kỳ dò hỏi.
- Điều này ta không biết… Lão đại bảo ta tại lúc dùng cơm tập hợp mọi người thông báo, nói vậy chắc hẳn là sẽ thông báo về nhiệm vụ ngày mai!
La Hành gãi đầu, lập tức nói.
- Đã như vậy, chúng ta nhanh chóng ăn cho xong… Ngày mai bắt đầu lịch lãm rồi, không thể kém tổ khác, tiểu tổ thứ ba nhất định xếp đầu mới được.
La Quỳnh nghe được, mở miệng cười nói.
Mọi người mỉm cười, tốc độ dùng cơm rõ ràng nhanh hơn nhiều.
…
Bữa cơm rất nhanh kết thúc.
Sau khi dùng cơm xong, thành viên tiểu tổ thứ ba đều tới chỗ ở của La Vũ, vừa nói chuyện vừa chờ đợi.
Đợi tới khi mặt trời đã lặn sau rặng núi phía tây, lúc này mới nhìn thấy La Vũ đeo một bao lớn sau lưng từ xa đi tới.
- Về rồi!
Nhãn thần La Hành sáng lên, vừa cười vừa nói. La Khải và La Dương bên cạnh hắn vội vã chay tới nghênh đón, hỗ trợ tiếp nhận cái bao lớn trên lưng La Vũ.
La Vũ cười, nói:
- Mấy thứ này thực nặng a…
Nói xong, nhìn mấy người cười cười.
- Tất cả mọi người đã tới đủ rồi?
- Uh, đều tới rồi, đang chờ một mình huynh!
La Quỳnh cũng hỗ trợ sắp xếp đồ, vừa cười vừa nói.
- Tốt, vào nhà rồi nói.
La Vũ cười gật đầu.
Lúc này, mọi người vào phòng.
Mấy cái bao lớn tùy ý đặt trên sàn nhà trong gian phòng, mà thành viên tiểu đội thứ ba đều tự kiếm chỗ ngồi, hoặc là ngồi trên giường, hoặc là ngồi trên ghế, ánh mắt đều nhìn về phía La Vũ.
Uống một ngụm nước, lúc này La Vũ mới cười nói:
- Trong những chiếc bao này chính là một ít đồ dùng nhất định cần tới trong chuyến lịch lãm ngày mai. Đợi một lúc nữa mỗi người tự nhận thứ mình thích mang đi.
Nhiệm vụ lịch lãm cần phải tiến vàu sâu trong Vân Khê Đảo, một lần nhiệm vụ như thế này, ngắn thì mười ngày, lâu thì hơn tháng, mà trong đoạn thời gian này tất nhiên phải chuẩn bị một ít đồ dùng các loại. Ví dụ như dược phẩm, thực vật, vũ khí, quần áo… Bất quá mọi người đều là võ giả, tự nhiên có nhiều thứ đơn giản hơn.
/200
|