Dương Khai hừ một tiếng, từ trong hư không hạ xuống, châm chọc nói: - Hai tên rác rưởi, có thể chết dưới thần thông Tuế Nguyệt Đại Đế, cũng không hối tiếc rồi.
- Tuế Nguyệt... Đại Đế! Tên sư huynh hiển nhiên đã nghe qua đại danh Tuế Nguyệt Đại Đế, lập tức ánh mắt tỏ ra kinh hãi, hô hấp dồn dập, cổ họng rên ư ử, nhưng chỉ có hít vào mà không có thở ra, rất nhanh liền ngoẹo đầu một cái, mất mạng.
Tên sư đệ mặc dù không chết ngay lập tức, nhưng cũng không tốt hơn gì, khí tức đã suy nhược đến cực điểm. Lúc này trừ khi có bảo vật khôi phục sinh mệnh lực cực mạnh cho hắn uống, chẳng hạn như Bất Tử Nguyên Dịch trên Bất Lão Thụ, bằng không hắn tuyệt không sống nổi.
Vẻ hối hận nồng đậm tràn ngập trong ánh mắt của hắn. Nếu sớm biết Dương Khai cường đại như vậy, huynh đệ bọn chúng nào dám trêu chọc tên sát tinh này chứ?
Rất nhanh, tên sư đệ này cũng không còn khí tức, cặp mắt trợn trừng, chết không nhắm mắt.
Bỗng nhiên có hai luồng sáng kèm theo tiếng kêu "Vèo vèo" bắn nhanh tới, Dương Khai thấy rõ, hai luồng sáng này chính là Ngũ Giác Tinh Ấn từ mu bàn tay hai tên này bắn ra.
Trường hợp như vậy hắn đã từng thấy qua, lúc trước ở trong Tứ Quý Chi Địa, hắn giết đã từng giết một tên có Tinh Ấn trên người. Tên kia sau khi chết, Tinh Ấn của hắn cũng bay ra như vậy.
2 khối Ngũ Giác Tinh Ấn bay ra, cũng không có bay đi mất, mà như được thứ gì đó dẫn dắt, bay vòng quay Dương Khai vài vòng, sau đó hạ xuống mu bàn tay của hắn.
Dương Khai cảm thấy mu bàn tay hơi nóng lên, nhìn lại, Ngũ Giác Tinh Ấn vốn có trên mu bàn tay dường như đã trở nên rõ ràng hơn một chút.
Hắn hơi kinh ngạc, không biết tại sao Tinh Ấn của hai tên vừa giết lại dung hợp vào Tinh Ấn của mình.
Ngay tại thời điểm hắn đang nghi hoặc không rõ, bỗng nhiên Ngũ Giác Tinh Ấn trên mu bàn tay hắn bắn ra hào quang chói mắt, ngay sau đó lập tức vỡ ra, biến thành từng điểm sáng.
Dương Khai trợn mắt há hốc mồm!
Lúc trước hai huynh đệ kia muốn cướp Tinh Ấn của hắn, hắn vốn tưởng rằng đoạt được Tinh Ấn của người khác sẽ có chỗ tốt to lớn gì đó, nhưng tình huống lúc này lại khiến cho hắn trở tay không kịp.
Tinh Ấn của mình dung hợp với Tinh Ấn của người khác, rồi sau đó lại nổ tung!
Thế này thì phải làm sao đây? Tuy nói đã tới Toái Tinh Hải, Tinh Ấn dùng để làm căn cứ đã không còn ý nghĩa gì nữa, nhưng nó vẫn có thể cảm ứng ược vị trí lực lượng căn nguyên a. Không có Tinh Ấn, ở nơi Toái Tinh Hải mênh mông này hắn biết tìm kiếm lực lượng căn nguyên như thế nào chứ?
Sớm biết như thế, hắn tuyệt đối sẽ không để Tinh Ấn của mình dung hợp với Tinh Ấn của người khác. Dương Khai trong lòng rỉ máu.
Nhưng ngay sau đó, dị biến lại nổi lên.
Những đốm sáng vỡ ra kia lại lần nữa hướng mu bàn tay Dương Khai hạ lạc ấn xuống, một cảm giác nóng rực đau đớn truyền tới, ngay sau đó, một dấu Tinh Ấn mới lại hiện ra trong mắt Dương Khai.
- Lục Mang Tinh? Dương Khai không nhịn được khẽ kêu lên.
Hắn quả thực không thể tin được vào mắt của mình!
Tâm trạng chuyển biến quá đột ngột, khiến Dương Khai đứng tại chỗ không ngừng run rẩy.
Hắn lặng lẽ cảm thụ một lát, phát hiện sau khi Lục Mang Tinh Ấn xuất hiện, sự liên lạc với lực lượng căn nguyên trên hành tinh bị tàn phá này càng trở nên rõ ràng hơn.
- Chẳng lẽ cấp bậc Tinh Ấn càng cao, càng dễ dàng cảm ứng được lực lượng căn nguyên? Một suy đoán to gan bỗng hiện lên trong đầu Dương Khai, suy đoán này mặc dù không thể tìm được người xác nhận, nhưng từ những gì hắn đã cảm nhận, tuyệt đối có thể tin tưởng được.
Dương Khai nhớ lại khi ở trong Tứ Quý Chi Địa chiếm được 7 cái Tinh Ấn kia, trong đó có Tam Giác Tinh Ấn, có Lăng Hình Tinh Ấn, cũng có Ngũ Giác Tinh Ấn.
Lúc đó hắn đã nghe Lam Huân công chúa của Tinh Thần Cung nói, cấp bậc Tinh Ấn càng cao, thì khi đến Toái Tinh Hải lại càng dễ dàng chiếm được chỗ tốt.
Việc này, cao tầng Thanh Dương Thần Điện dường như cũng đã nhắc tới.
Chỉ là không có ai nói tỉ mỉ cho hắn biết.
Hiện tại suy nghĩ một chút, chỗ tốt mà họ nói có lẽ chính là cảm ứng đối với lực lượng căn nguyên. Cấp bậc Tinh Ấn càng cao, càng dễ dàng cảm ứng được căn nguyên ở phạm vi xa hơn, phương hướng và vị trí càng chính xác hơn.
Hiện tại Tinh Ấn của hắn đã tấn cấp thành Lục Mang Tinh Ấn, so với Ngũ Giác Tinh Ấn chắc chắn là tốt hơn nhiều.
Lam Huân còn nói qua, trên Lục Mang Tinh Ấn còn có Thất Mang Tinh Ấn, Bát Mang Tinh Ấn, cùng với Cửu Mang Tinh Ấn cao cấp nhất!
Chỉ là theo Dương Khai biết được, những Tinh Ấn mà các võ giả khác lấy được trong Tứ Quý Chi Địa, cao cấp nhất cũng chỉ là Ngũ Giác Tinh Ấn mà thôi. Lúc trước hắn còn không biết làm sao mới có thể có Tinh Ấn cao cấp hơn xuất hiện, hiện tại xem ra, những Tinh Ấn cao cấp hơn không phải tự nhiên mà có, mà là phải thông qua từng bước một thăng cấp lên.
Lục Mang Tinh Ấn của hắn chính là minh chứng tốt nhất.
Hai tên bị hắn giết vừa rồi đều có Ngũ Giác Tinh Ấn, bản thân hắn có cũng là Ngũ Giác Tinh Ấn, ba cái Ngũ Giác Tinh Ấn dung hợp làm một liền thăng cấp thành Lục Mang Tinh Ấn.
Nói cách khác, nếu hắn lại chiếm được 2 cái Lục Mang Tinh Ấn nữa, sẽ có thể thăng cấp thành Thất Mang Tinh Ấn, cứ theo đà này, sớm muộn gì cũng có một ngày hắn sẽ có được Cửu Mang Tinh Ấn cao cấp nhất.
Một khi có Cửu Mang Tinh Ấn, hắn sẽ có thể ở vị trí cực xa mà vẫn cảm ứng được căn nguyên tinh tú, không cần phải mò mẫm đi tìm như vậy nữa.
Sau khi phân tích một hồi, Dương Khai bỗng nhiên hiểu được rất nhiều huyền bí về Tinh Ấn, Toái Tinh Hải.
Chẳng trách hai tên kia muốn đoạt Tinh Ấn của hắn, Dương Khai lập tức sáng tỏ.
Tuy nhiên muốn thăng cấp Tinh Ấn của mình thành Cửu Mang Tinh Ấn, chắc chắn không phải là chuyện dễ dàng, chỉ riêng đối tượng cần tranh đoạt cũng đã rất nhiều rồi, Dương Khai cũng không phải là người thích giết chóc cho nên trong lòng cũng không có quá nhiều cưỡng cầu.
Lục Mang Tinh Ấn cũng có thể dùng, cần gì phải theo đuổi Cửu Mang Tinh Ấn cao cấp nhất chứ?
Dương Khai đứng tại chỗ trầm ngâm thật lâu, rồi sau đó xoay người nhặt hai chiếc nhẫn không gian lên. Dường như là do bị thần thông của hắn tác động, thi thể của hai tên này lập tức vỡ nát thành phấn vụn.
Dương Khai thầm kinh hãi, hắn chỉ vừa lĩnh ngộ ra thần thông Tuế Nguyệt Như Toa, mặc dù biết uy lực thần thông này tuyệt đối không nhỏ, nhưng bởi vì chưa từng dùng qua, cho nên cũng không để trong lòng, hôm nay chỉ dùng thử một chút mà thôi.
Không ngờ chỉ một chiêu, hai tên võ giả ngang cấp đã không còn sức đánh trả, bị lực lượng tuế nguyệt hủ hóa thành như vậy.
Xem ra uy năng thần thông này còn trên cả dự liệu của hắn, không hổ là thần thông của Tuế Nguyệt Đại Đế, có thể có uy năng như vậy cũng chẳng có gì lạ. Hơn nữa, theo lực tăng của Dương Khai dần tăng lên, việc lĩnh ngộ thần thông cũng sâu hơn, uy lực sẽ còn tiếp tục tăng lên, sau này nhất định sẽ trở thành đòn sát thủ của hắn giống như thần thông không gian vậy.
Dương Khai quét thần niệm đảo qua hai chiếc nhẫn một chút, không nhịn hừ lạnh một tiếng, bởi vì hắn phát hiện trong nhẫn không gian của hai tên này, không ngờ lại không thiếu đồ vật vừa nhìn là biết không phải của hai tên này, trong đó bao gồm cả đồ vật của nữ nhân.
Hiển nhiên hai tên này đã làm không ít chuyện giết người cướp của.
Nói không chừng trong một năm Toái Tinh Hải mở ra này, bọn chúng vẫn thường xuyên liên thủ giết địch, cướp đoạt đồ vật cùng Tinh Ấn của người khác cũng nên.
Chẳng trách bọn chúng đều có Ngũ Giác Tinh Ấn, có lẽ Tinh Ấn của bọn chúng cũng dần dần được thăng cấp mà lên, không biết có bao nhiêu người đã trúng phải độc thủ của chúng.
Dương Khai thuận tay ném hai chiếc nhẫn vào trong Huyền Giới Châu, đã có pháp thân thay hắn sắp xếp lại đồ vật bên trong.
Nơi này hiện tại chỉ còn lại một mình hắn, lực lượng căn nguyên trên hành tinh này tuy rằng đã bị tàn phá, nhưng dầu gì cũng là căn nguyên, Dương Khai dĩ nhiên sẽ không bỏ qua.
Nghĩ nghĩ một chút, hắn liền phất tay một cái, ngay sau đó, Hoa Thanh Ti bỗng nhiên hiện ra trước mặt.
Hoa tỷ vừa xuất hiện liền đánh giá xung quanh, ánh mắt lóe lên kinh ngạc, ngay sau đó kích động kêu lên:
- Dương thiếu, nơi này không phải là Toái Tinh Hải đó chứ?
- Hoa tỷ quả nhiên học thức uyên bác, nơi này chính là Toái Tinh Hải! Dương Khai mỉm cười, vừa nói chuyện vừa chăm chú quan sát động tĩnh của Hoa Thanh Ti.
Hoa Thanh Ti run giọng nói: - Đúng là Toái Tinh Hải rồi! Đây chính là nơi mà mọi võ giả Đạo Nguyên Cảnh đều hướng tới, nếu có thể chiếm được cơ duyên ở chỗ này, tấn cấp lên Đế Tôn Cảnh tuyệt đối không thành vấn đề... Nói rồi, nàng liền nhìn Dương Khai với ánh mắt cổ quái nói:
- Sao ngươi lại nhìn ta chằm chằm như vậy?
Dương Khai nói: - Ngươi có cảm thấy khó chịu gì không? Có cảm giác sắp bị bài xích ra ngoài không?
Hoa Thanh Ti ngẩn ra, tuy nhiên rất nhanh đã hiểu rõ Dương Khai có ý gì, khẽ mỉm cười nói: - Ngươi đưa ta vào đây, sợ ta không có Tinh Ấn mà bị truyền tống ra ngoài?
- Ừm!
Dương Khai gật gật đầu.
Hoa Thanh Ti khoát tay nói: - Sẽ không đâu, điểm này ngươi yên tâm đi, rất nhiều võ giả lịch lãm trong Toái Tinh Hải bị người ta đoạt mất Tinh Ấn, cũng vẫn có thể ở lại nơi này đó thôi.
Nghe nàng nói như vậy, bỗng nhiên Dương Khai vỗ đầu một cái, thầm mắng mình quả thực rất ngu xuẩn.
Nếu hắn muốn dò la tin tức Toái Tinh Hải, thì tìm tới Hoa Thanh Ti không được sao? Tốt xấu gì nàng cũng là đệ tử Tinh Thần Cung, hiểu biết về nơi này nhất định sẽ không kém hơn người khác. Vậy mà trong khoảng thời gian này hắn lại một mực quên mất nàng, không đưa nàng ra.
Đã xác định được dù không có Tinh Ấn vẫn có thể lưu lại Toái Tinh Hải, Dương Khai liền phất tay thả Lưu Viêm cùng Trương Nhược Tích ra ngoài.
Trương Nhược Tích rất ít khi rời khỏi Huyền Giới Châu, ngoại trừ lần trước đột phá đại cảnh giới, lần này thấy Dương Khai đưa mình ra ngoài, không khỏi tò mò nhìn về phía hắn, không biết hắn muốn làm gì.
- Nơi này là Toái Tinh Hải, nơi mà võ giả tinh nhuệ trên toàn Tinh Giới đều tập trung về đây, cũng lại một nơi có đại cơ duyên. Hoa tỷ, ngươi nói cho chúng ta biết, ở nơi này cần chú ý những gì!
Hoa Thanh Ti gật gật đầu, sửa sang lại suy nghĩ rồi nói ra một mạch những tin tức mà mình biết.
Phần lớn tin tức mà nàng nói, Dương Khai đều đã suy đoán ra, bao gồm việc Tinh Ấn thăng cấp và cách thức sử dụng cụ thể. Song Hoa Thanh Ti nói lại càng hoàn chỉnh hơn, theo lời nàng nói, cấp bậc Tinh Ấn càng cao, chẳng những có thể cảm ứng được vị trí lực lượng căn nguyên càng xa, mà thậm chí còn có thể cảm ứng được vị trí những Tinh Ấn có cấp bậc thấp hơn.
- Tuế Nguyệt... Đại Đế! Tên sư huynh hiển nhiên đã nghe qua đại danh Tuế Nguyệt Đại Đế, lập tức ánh mắt tỏ ra kinh hãi, hô hấp dồn dập, cổ họng rên ư ử, nhưng chỉ có hít vào mà không có thở ra, rất nhanh liền ngoẹo đầu một cái, mất mạng.
Tên sư đệ mặc dù không chết ngay lập tức, nhưng cũng không tốt hơn gì, khí tức đã suy nhược đến cực điểm. Lúc này trừ khi có bảo vật khôi phục sinh mệnh lực cực mạnh cho hắn uống, chẳng hạn như Bất Tử Nguyên Dịch trên Bất Lão Thụ, bằng không hắn tuyệt không sống nổi.
Vẻ hối hận nồng đậm tràn ngập trong ánh mắt của hắn. Nếu sớm biết Dương Khai cường đại như vậy, huynh đệ bọn chúng nào dám trêu chọc tên sát tinh này chứ?
Rất nhanh, tên sư đệ này cũng không còn khí tức, cặp mắt trợn trừng, chết không nhắm mắt.
Bỗng nhiên có hai luồng sáng kèm theo tiếng kêu "Vèo vèo" bắn nhanh tới, Dương Khai thấy rõ, hai luồng sáng này chính là Ngũ Giác Tinh Ấn từ mu bàn tay hai tên này bắn ra.
Trường hợp như vậy hắn đã từng thấy qua, lúc trước ở trong Tứ Quý Chi Địa, hắn giết đã từng giết một tên có Tinh Ấn trên người. Tên kia sau khi chết, Tinh Ấn của hắn cũng bay ra như vậy.
2 khối Ngũ Giác Tinh Ấn bay ra, cũng không có bay đi mất, mà như được thứ gì đó dẫn dắt, bay vòng quay Dương Khai vài vòng, sau đó hạ xuống mu bàn tay của hắn.
Dương Khai cảm thấy mu bàn tay hơi nóng lên, nhìn lại, Ngũ Giác Tinh Ấn vốn có trên mu bàn tay dường như đã trở nên rõ ràng hơn một chút.
Hắn hơi kinh ngạc, không biết tại sao Tinh Ấn của hai tên vừa giết lại dung hợp vào Tinh Ấn của mình.
Ngay tại thời điểm hắn đang nghi hoặc không rõ, bỗng nhiên Ngũ Giác Tinh Ấn trên mu bàn tay hắn bắn ra hào quang chói mắt, ngay sau đó lập tức vỡ ra, biến thành từng điểm sáng.
Dương Khai trợn mắt há hốc mồm!
Lúc trước hai huynh đệ kia muốn cướp Tinh Ấn của hắn, hắn vốn tưởng rằng đoạt được Tinh Ấn của người khác sẽ có chỗ tốt to lớn gì đó, nhưng tình huống lúc này lại khiến cho hắn trở tay không kịp.
Tinh Ấn của mình dung hợp với Tinh Ấn của người khác, rồi sau đó lại nổ tung!
Thế này thì phải làm sao đây? Tuy nói đã tới Toái Tinh Hải, Tinh Ấn dùng để làm căn cứ đã không còn ý nghĩa gì nữa, nhưng nó vẫn có thể cảm ứng ược vị trí lực lượng căn nguyên a. Không có Tinh Ấn, ở nơi Toái Tinh Hải mênh mông này hắn biết tìm kiếm lực lượng căn nguyên như thế nào chứ?
Sớm biết như thế, hắn tuyệt đối sẽ không để Tinh Ấn của mình dung hợp với Tinh Ấn của người khác. Dương Khai trong lòng rỉ máu.
Nhưng ngay sau đó, dị biến lại nổi lên.
Những đốm sáng vỡ ra kia lại lần nữa hướng mu bàn tay Dương Khai hạ lạc ấn xuống, một cảm giác nóng rực đau đớn truyền tới, ngay sau đó, một dấu Tinh Ấn mới lại hiện ra trong mắt Dương Khai.
- Lục Mang Tinh? Dương Khai không nhịn được khẽ kêu lên.
Hắn quả thực không thể tin được vào mắt của mình!
Tâm trạng chuyển biến quá đột ngột, khiến Dương Khai đứng tại chỗ không ngừng run rẩy.
Hắn lặng lẽ cảm thụ một lát, phát hiện sau khi Lục Mang Tinh Ấn xuất hiện, sự liên lạc với lực lượng căn nguyên trên hành tinh bị tàn phá này càng trở nên rõ ràng hơn.
- Chẳng lẽ cấp bậc Tinh Ấn càng cao, càng dễ dàng cảm ứng được lực lượng căn nguyên? Một suy đoán to gan bỗng hiện lên trong đầu Dương Khai, suy đoán này mặc dù không thể tìm được người xác nhận, nhưng từ những gì hắn đã cảm nhận, tuyệt đối có thể tin tưởng được.
Dương Khai nhớ lại khi ở trong Tứ Quý Chi Địa chiếm được 7 cái Tinh Ấn kia, trong đó có Tam Giác Tinh Ấn, có Lăng Hình Tinh Ấn, cũng có Ngũ Giác Tinh Ấn.
Lúc đó hắn đã nghe Lam Huân công chúa của Tinh Thần Cung nói, cấp bậc Tinh Ấn càng cao, thì khi đến Toái Tinh Hải lại càng dễ dàng chiếm được chỗ tốt.
Việc này, cao tầng Thanh Dương Thần Điện dường như cũng đã nhắc tới.
Chỉ là không có ai nói tỉ mỉ cho hắn biết.
Hiện tại suy nghĩ một chút, chỗ tốt mà họ nói có lẽ chính là cảm ứng đối với lực lượng căn nguyên. Cấp bậc Tinh Ấn càng cao, càng dễ dàng cảm ứng được căn nguyên ở phạm vi xa hơn, phương hướng và vị trí càng chính xác hơn.
Hiện tại Tinh Ấn của hắn đã tấn cấp thành Lục Mang Tinh Ấn, so với Ngũ Giác Tinh Ấn chắc chắn là tốt hơn nhiều.
Lam Huân còn nói qua, trên Lục Mang Tinh Ấn còn có Thất Mang Tinh Ấn, Bát Mang Tinh Ấn, cùng với Cửu Mang Tinh Ấn cao cấp nhất!
Chỉ là theo Dương Khai biết được, những Tinh Ấn mà các võ giả khác lấy được trong Tứ Quý Chi Địa, cao cấp nhất cũng chỉ là Ngũ Giác Tinh Ấn mà thôi. Lúc trước hắn còn không biết làm sao mới có thể có Tinh Ấn cao cấp hơn xuất hiện, hiện tại xem ra, những Tinh Ấn cao cấp hơn không phải tự nhiên mà có, mà là phải thông qua từng bước một thăng cấp lên.
Lục Mang Tinh Ấn của hắn chính là minh chứng tốt nhất.
Hai tên bị hắn giết vừa rồi đều có Ngũ Giác Tinh Ấn, bản thân hắn có cũng là Ngũ Giác Tinh Ấn, ba cái Ngũ Giác Tinh Ấn dung hợp làm một liền thăng cấp thành Lục Mang Tinh Ấn.
Nói cách khác, nếu hắn lại chiếm được 2 cái Lục Mang Tinh Ấn nữa, sẽ có thể thăng cấp thành Thất Mang Tinh Ấn, cứ theo đà này, sớm muộn gì cũng có một ngày hắn sẽ có được Cửu Mang Tinh Ấn cao cấp nhất.
Một khi có Cửu Mang Tinh Ấn, hắn sẽ có thể ở vị trí cực xa mà vẫn cảm ứng được căn nguyên tinh tú, không cần phải mò mẫm đi tìm như vậy nữa.
Sau khi phân tích một hồi, Dương Khai bỗng nhiên hiểu được rất nhiều huyền bí về Tinh Ấn, Toái Tinh Hải.
Chẳng trách hai tên kia muốn đoạt Tinh Ấn của hắn, Dương Khai lập tức sáng tỏ.
Tuy nhiên muốn thăng cấp Tinh Ấn của mình thành Cửu Mang Tinh Ấn, chắc chắn không phải là chuyện dễ dàng, chỉ riêng đối tượng cần tranh đoạt cũng đã rất nhiều rồi, Dương Khai cũng không phải là người thích giết chóc cho nên trong lòng cũng không có quá nhiều cưỡng cầu.
Lục Mang Tinh Ấn cũng có thể dùng, cần gì phải theo đuổi Cửu Mang Tinh Ấn cao cấp nhất chứ?
Dương Khai đứng tại chỗ trầm ngâm thật lâu, rồi sau đó xoay người nhặt hai chiếc nhẫn không gian lên. Dường như là do bị thần thông của hắn tác động, thi thể của hai tên này lập tức vỡ nát thành phấn vụn.
Dương Khai thầm kinh hãi, hắn chỉ vừa lĩnh ngộ ra thần thông Tuế Nguyệt Như Toa, mặc dù biết uy lực thần thông này tuyệt đối không nhỏ, nhưng bởi vì chưa từng dùng qua, cho nên cũng không để trong lòng, hôm nay chỉ dùng thử một chút mà thôi.
Không ngờ chỉ một chiêu, hai tên võ giả ngang cấp đã không còn sức đánh trả, bị lực lượng tuế nguyệt hủ hóa thành như vậy.
Xem ra uy năng thần thông này còn trên cả dự liệu của hắn, không hổ là thần thông của Tuế Nguyệt Đại Đế, có thể có uy năng như vậy cũng chẳng có gì lạ. Hơn nữa, theo lực tăng của Dương Khai dần tăng lên, việc lĩnh ngộ thần thông cũng sâu hơn, uy lực sẽ còn tiếp tục tăng lên, sau này nhất định sẽ trở thành đòn sát thủ của hắn giống như thần thông không gian vậy.
Dương Khai quét thần niệm đảo qua hai chiếc nhẫn một chút, không nhịn hừ lạnh một tiếng, bởi vì hắn phát hiện trong nhẫn không gian của hai tên này, không ngờ lại không thiếu đồ vật vừa nhìn là biết không phải của hai tên này, trong đó bao gồm cả đồ vật của nữ nhân.
Hiển nhiên hai tên này đã làm không ít chuyện giết người cướp của.
Nói không chừng trong một năm Toái Tinh Hải mở ra này, bọn chúng vẫn thường xuyên liên thủ giết địch, cướp đoạt đồ vật cùng Tinh Ấn của người khác cũng nên.
Chẳng trách bọn chúng đều có Ngũ Giác Tinh Ấn, có lẽ Tinh Ấn của bọn chúng cũng dần dần được thăng cấp mà lên, không biết có bao nhiêu người đã trúng phải độc thủ của chúng.
Dương Khai thuận tay ném hai chiếc nhẫn vào trong Huyền Giới Châu, đã có pháp thân thay hắn sắp xếp lại đồ vật bên trong.
Nơi này hiện tại chỉ còn lại một mình hắn, lực lượng căn nguyên trên hành tinh này tuy rằng đã bị tàn phá, nhưng dầu gì cũng là căn nguyên, Dương Khai dĩ nhiên sẽ không bỏ qua.
Nghĩ nghĩ một chút, hắn liền phất tay một cái, ngay sau đó, Hoa Thanh Ti bỗng nhiên hiện ra trước mặt.
Hoa tỷ vừa xuất hiện liền đánh giá xung quanh, ánh mắt lóe lên kinh ngạc, ngay sau đó kích động kêu lên:
- Dương thiếu, nơi này không phải là Toái Tinh Hải đó chứ?
- Hoa tỷ quả nhiên học thức uyên bác, nơi này chính là Toái Tinh Hải! Dương Khai mỉm cười, vừa nói chuyện vừa chăm chú quan sát động tĩnh của Hoa Thanh Ti.
Hoa Thanh Ti run giọng nói: - Đúng là Toái Tinh Hải rồi! Đây chính là nơi mà mọi võ giả Đạo Nguyên Cảnh đều hướng tới, nếu có thể chiếm được cơ duyên ở chỗ này, tấn cấp lên Đế Tôn Cảnh tuyệt đối không thành vấn đề... Nói rồi, nàng liền nhìn Dương Khai với ánh mắt cổ quái nói:
- Sao ngươi lại nhìn ta chằm chằm như vậy?
Dương Khai nói: - Ngươi có cảm thấy khó chịu gì không? Có cảm giác sắp bị bài xích ra ngoài không?
Hoa Thanh Ti ngẩn ra, tuy nhiên rất nhanh đã hiểu rõ Dương Khai có ý gì, khẽ mỉm cười nói: - Ngươi đưa ta vào đây, sợ ta không có Tinh Ấn mà bị truyền tống ra ngoài?
- Ừm!
Dương Khai gật gật đầu.
Hoa Thanh Ti khoát tay nói: - Sẽ không đâu, điểm này ngươi yên tâm đi, rất nhiều võ giả lịch lãm trong Toái Tinh Hải bị người ta đoạt mất Tinh Ấn, cũng vẫn có thể ở lại nơi này đó thôi.
Nghe nàng nói như vậy, bỗng nhiên Dương Khai vỗ đầu một cái, thầm mắng mình quả thực rất ngu xuẩn.
Nếu hắn muốn dò la tin tức Toái Tinh Hải, thì tìm tới Hoa Thanh Ti không được sao? Tốt xấu gì nàng cũng là đệ tử Tinh Thần Cung, hiểu biết về nơi này nhất định sẽ không kém hơn người khác. Vậy mà trong khoảng thời gian này hắn lại một mực quên mất nàng, không đưa nàng ra.
Đã xác định được dù không có Tinh Ấn vẫn có thể lưu lại Toái Tinh Hải, Dương Khai liền phất tay thả Lưu Viêm cùng Trương Nhược Tích ra ngoài.
Trương Nhược Tích rất ít khi rời khỏi Huyền Giới Châu, ngoại trừ lần trước đột phá đại cảnh giới, lần này thấy Dương Khai đưa mình ra ngoài, không khỏi tò mò nhìn về phía hắn, không biết hắn muốn làm gì.
- Nơi này là Toái Tinh Hải, nơi mà võ giả tinh nhuệ trên toàn Tinh Giới đều tập trung về đây, cũng lại một nơi có đại cơ duyên. Hoa tỷ, ngươi nói cho chúng ta biết, ở nơi này cần chú ý những gì!
Hoa Thanh Ti gật gật đầu, sửa sang lại suy nghĩ rồi nói ra một mạch những tin tức mà mình biết.
Phần lớn tin tức mà nàng nói, Dương Khai đều đã suy đoán ra, bao gồm việc Tinh Ấn thăng cấp và cách thức sử dụng cụ thể. Song Hoa Thanh Ti nói lại càng hoàn chỉnh hơn, theo lời nàng nói, cấp bậc Tinh Ấn càng cao, chẳng những có thể cảm ứng được vị trí lực lượng căn nguyên càng xa, mà thậm chí còn có thể cảm ứng được vị trí những Tinh Ấn có cấp bậc thấp hơn.
/2840
|