Nếu giống như là lúc trước Tả Tả đối với Thần Mặc không động tâm, có thể nàng vẫn giữ mình được, vấn đề là bây giờ, qua việc mấy ngày nay cùng ở chung, nàng đã động tâm, chỉ là nàng sợ đau nên mới không cùng hắn làm cái việc kia đi. Như vậy xem ra, chỉ cần mang vấn đề "Đau" đi giải quyết, cái việc kia hình như sẽ thành chuyện đương nhiên rồi,...
Dường như Tả Tả cũng không bài xích cái việc kia đi!
Tả Tả kinh nguyệt lại tới một lần nữa, sức mạnh của nàng trở nên cực kỳ suy yếu, ngay cả ngưng tụ một thủy cầu ma pháp bằng quả trứng gà lớn đều rất khó khăn. Hiện tại, nàng rốt cuộc có thể cảm nhận được chỗ tốt của " vu nữ thuần huyết " của sư phụ rồi, không có kỳ kinh nguyệt, một năm bốn mùa liền không có ngày mà ma pháp bị suy kiệt, tức là không có nhược điểm! Thật tốt a!
Nàng nghĩ rằng nàng đã trở nên rất lợi hại, nhưng mà vừa đến kỳ kinh nguyệt, sức mạnh của nàng liền yếu đi gấp bội. Nếu như kẻ thù mạnh đến ngay lúc này mà tấn công nàng, nàng chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm! Khó trách, rất nhiều người không phải "Bất tử chi vu" , không phải là "vu nữ thuần huyết" thì các nàng đều không để cho người khác biết kỳ kinh nguyệt của các nàng! Đây là nhược điểm trí mạng a!
Heo: cái đoạn "Bất tử chi vu" này ta cũng chả hỉu nó ra làm sao. Nàng nào đọc xong tự nghĩ nya =,=!) :sweat:
Lúc này, Thần Mặc chắc chắn sẽ không mang nàng vào rừng. Thần Mặc giải thích, trên người của nàng có mùi máu, sẽ hấp dẫn dã thú, như vậy, hắn không thể không ở bên cạnh nàng sẽ không có khả năng đi săn nữa!
Giống như vài lần trước, Tả Tả ở lại trong sơn động.
Chỉ là, sơn động cách xa mặt đất, cũng không thấy an toàn! Trừ mặt đất chỉ còn lại bầu trời...
"Chiêm chiếp thu..."
Tả Tả đang nằm ở trên giường mơ mơ hồ hồ , chợt nghe thấy ở cửa động truyền đến một hồi tiếng chim hót, lập tức tỉnh dậy. Thần Mặc mang con mồi còn sống trở về? Nhưng Thần Mặc đi ra ngoài chưa được bao lâu mà...
Tả Tả vừa nghĩ tới đây, lập tức đã bị một con chim khổng lồ khoảng ba thước cắt đứt suy nghĩ. Chỉ thấy nó hé ra móng vuốt sắc nhọn, từng bước chân một di chuyển vào trong động đến chỗ cách nàng mười thước thì ngừng lại. Nó vươn cái cổ, ở trong phạm vi không gian khoảng trăm mét hung ác vỗ cánh quét ngang, mặc dù không có tấn công tới đây, nhưng nàng bị đôi đồng tử thị huyết nhìn chằm chằm, cái mỏ chim lớn mở to, phát ra tiếng thét chói tai uy hiếp, nàng có thể thấy rõ ràng, trong mỏ nó đầy những hàm răng sắc bén...
Có lẽ, bởi vì ... này ngồi trong sơn động có mùi của Thần Mặc, mà toàn thân nàng đầy mùi của Thần Mặc, lúc này lại bị chảy máu, nó nghĩ nàng là mãnh thú bị thương!
Tả Tả cả người cứng đờ. Căn bản không dám động. Ô... Vì sao con chim khổng lồ này lại xuất hiện ở kỳ kinh nguyệt của nàng a? ! Nếu như là ngày hôm qua, nàng còn có thể...
Ô... Nàng ngay cả ngưng tụ một cái thủy cầu như cái trứng gà đều khó khăn, đánh thế nào được hả? Chết tiệt đồ Ngốc Mặc Mặc, không phải nói sơn động rất an toàn sao? An toàn cái P! Nếu như an toàn, đây là chim khổng lồ ở đâu ra? !
Chết tiệt Ngốc Mặc Mặc, còn không mau trở về, chậm chễ thì nàng ngay cả xương cốt đều không còn... Tả Tả có thể rõ ràng, ở đây ,xương cốt nàng yếu đuối thế nào chỉ cần nó hé cái mỏ cứng rắn ra, "Ca bính" một tiếng, có thể cắt đứt! Thời điểm Thần Mặc thường gặm xương cốt thú chỉ cần xương đó không quá cứng rắn, sẽ ăn vào bụng hết! Nhân loại xương cốt, có thể không cứng bằng hung ác độc địa dã thú này! Ngoại trừ ma pháp của nàng, nàng ở thế giới của bọn hắn, căn bản chính là một người yếu , bị người khi dễ...
Tả Tả cũng biết, Thần Mặc mới đi ra ngoài không lâu. Nơi này cách địa điểm hắn đi săn có hơi xa, mà chim khổng lồ còn cố ý giảm thanh âm thấp xuống, lát nữa mặc kệ ở đây làm ầm ĩ thế nào, thanh âm cũng không thể truyền tới cách sơn động hơn mười thước dưới mặt đất, càng không khả năng truyền tới Thần Mặc ở khu đi săn cách núi rừng vài dặm...
Không có biện pháp, ai bảo tốc độ Thần Mặc cùng ô tô có chạy liều mạng làm chi? Hắn luôn luôn đi săn ở nơi cách sơn động vài dặm, theo cách nói của nàng chính là "Thỏ không ăn cỏ gần hang" !
Cái này được rồi, ngoại trừ nàng tự cứu lấy bản thân, căn bản không có biện pháp nào khác!
Ngón tay Tả Tả giật giật, nàng còn nhớ, trong dây xích tay có chứa vài hạt châu, là để đặt vài vật sắc bén, ví dụ như lần trước nàng lấy ra một thanh trường kiếm! Này, vốn là người khác đưa cho nàng làm đồ chơi, nàng cũng chỉ là coi nó như phế vật ném ở nơi này, không ngờ, vừa đến thế giới này, trường kiếm nhưng không chỉ có một mà là ba tác dụng!
Phốc ——
Rốt cục, chim khổng lồ đã có động tác, đôi cánh khẽ động, tựu như mũi tên loại đánh tới, móng vuốt hung hăng hướng trên giường...
Tả Tả nhanh chóng lăn một vòng dưới giường, lấy thanh trường kiếm từ dây xích tay, hướng về đuôi chim khổng lồ đâm một nhát.
"Thu..."
Chim khổng lồ kêu lên một tiếng thê thảm, thanh âm làm cả sơn động đều chấn động. Giường đá dưới móng vuốt nó vỡ thành mấy khối!
Tả Tả cực kỳ chật vật, nàng căn bản không dám cùng nó giao chiến, liền hướng phía cửa sơn động chạy đi. Nàng không dám tưởng tượng, nếu như nàng còn ở trên giường sẽ thành mấy khối, đó chỉ còn là thi thể của nàng!
Ở phía sau , chỉ thấy chim khổng lồ xoay người lại, hai mắt lý mạo hiểm hùng hùng liệt hỏa, thanh trường kiếm cắm ở trên cái mông nó vẫn còn đung đưa. May mắn, cái sơn động này chỉ có trăm mét vuông, không thích hợp để nó mở rộng cánh bay lên, nếu như, như vậy, Tả Tả căn bản không kịp chạy đến cửa sơn động đã bị đuổi kịp!
"Thu..."
Chim khổng lồ mang theo lửa giận, dùng hai cái chân khổng lồ mặc dù không phải là rất linh hoạt, nhưng lại có thể chạy nhanh đến đánh về phía nàng!
Đứng ở cửa động, Tả Tả nhanh chóng móc ra một bó đao sắc bén, cấp tốc ném về hướng chim khổng lồ. May mắn, có thể là do mấy ngày gần đây nàng cần luyện tập công phu ma pháp : thủy cầu cho nên nàng ném ra thường trúng mục tiêu, một cái dao trúng ngay mắt chim khổng lồ, hai cái dao găm Thụy Sĩ không đâm trúng vào cánh chim khổng lồ...
"Thu..."
Chim khổng lồ kêu lên vài tiếng thảm thiết, đỏ mặt, không chịu buông tha bay nhào tới, như thề phải xé xác nàng bằng mỏ nhọn và móng vuốt của nó.
"A..."
Tả Tả thét chói tai, cơ thể hơi ngã về phía sau một chút liền rơi xuống khỏi cửa động.
Bính ——
Chim khổng lồ đập đầu vào đá lớn trên cửa sơn động chỉ rộng khoảng ba thước, đầu nó bị chảy máu liền hôn mê bất tỉnh.
Vì chứng sợ độ cao Tả Tả thét chói tai, đột nhiên vớ được cây chổi của vu nữ không biết đã bị nàng ném đến chỗ nào, không biết có phải là do huyết thống vu nữ nổi lên một điểm tác dụng hay không, ngay lúc nàng sắp ngã xuống mặt đất , nàng tay cầm cây chổi của vu nữ (phù thủy) theo trực giác vừa đưa hướng lên trên, thì…
Sưu ——
Chổi của vu nữ mang theo nàng, quay quay, bay về phía bầu trời. Mạo hiểm dị thường! ! ! Nàng kém chút nữa đã thành bánh thịt!
"A..."
"A..."
"A..."
Nàng lại kêu vài tiếng tiếng thét chói tai, cả người run lẩy bẩy. Nàng ở trên cái chổi đã tới phía trên rừng rậm, hoảng a hoảng a! Có vài lần suýt chút nữa thì nàng đụng trúng vào ngọn cây rồi! May mắn nàng thoát hiểm, không có ngã thành bánh thịt, nếu đụng phải ngọn cây chắc chắn nàng sẽ trở thành thịt xiên mất!
Thật vất vả, Tả Tả một thân mồ hôi lạnh mới mạo hiểm điều khiển được cây chổi đưa nàng “hạ cánh” xuống mặt đất.
"Rống..."
Một chân còn chưa chạm đất đã nghe một tiếng rống to của dã thú ngay bên tai, có cái gì đó đang bổ nhào tới.
"A..."
Tả tả không còn hơi sức đâu mà chạy trốn, lập tức chân mềm nhũn ngồi phệt trên mặt đất.
"Tả Tả..." Vừa nhào vào trên người nàng dã thú trong nháy mắt giữa hóa thành hình người, ôm nàng liền liếm liếm, trong thanh âm tràn đầyhoảng hốt, ngay cả cánh tay đang ôm nàng cũng run run.
Vừa thấy đấy là Thần Mặc, Tả Tả lập tức ôm cổ hắn, khóc lớn: "Oa ô ô..."
"Tả Tả... Tả Tả..." Thần Mặc ở bên cạnh liếm láp mọi chỗ da thịt trên người nàng một bị hở ra. Hắn sợ hãi, khi hắn kéo con mồi về đến chân núi thì chợt nghe trong sơn động có tiếng rống to của chim khổng lồ, có thét chói tai của nàng, hắn cho rằng...
Hắn thật sự cho rằng nàng đã mất mạng! ! ! Khi đó, hắn rất hối hận, hối hận để nàng ở lại trong sơn động một mình.
Khi đó hắn đâu còn âm trí đi lo lắng đám mồi mới săn nữa, lập tức vứt bỏ con mồi , vội vàng muốn chạy về sơn động. Nhưng mà sơn động cách mặt đất những hơn ba bốn mươi thước không có khả năng nhảy một cái là lên tới nơi , lúc đó hắn lại hận bản thân tại sao lại đem sơn động xây ở nơi cao như vậy làm gì? !
Hắn vừa mới nhảy lên theo vách đá được vài thước đã thấy nàng từ trên cao thẳng tắp rơi xuống, hướng về mặt đất, hắn lập tức xoay người, chạy tới muốn đỡ nhưng đã i không kịp. Mắt thấy, nàng sẽ rơi xuống nơi cách hắn vài mét trở thành bánh thịt, sau đó lại thấy trong tay nàng đột nhiên hiện ra một vật gì đó ngay giữa lúc nguy hiểm cả hai liền bay lên trời...
Thấy nàng còn sống, hắn thở phào nhẹ nhõm một hơi. May mắn, nàng còn sống...
Nàng bay lên bầu trời ở phía trên rừng rậm hắn liền vội vã chạy theo nàng suốt quãng đường, mấy lần nhìn thấy nàng suýt chút nữa bị đâm vào đầu ngọn cây, trái tim hắn đều tắc tới cổ họng. Hắn rất sợ nàng chạy thoát được móng vuốt chim khổng lồ, thoát khỏi việc vì rơi xuống sơn động mà chết, lại chết vì bị ngọn cây đâm trúng!
May mắn, may mắn ... Tuy nói, có chút mạo hiểm, nhưng cuối bình an xuống tới mặt đất...
Dường như Tả Tả cũng không bài xích cái việc kia đi!
Tả Tả kinh nguyệt lại tới một lần nữa, sức mạnh của nàng trở nên cực kỳ suy yếu, ngay cả ngưng tụ một thủy cầu ma pháp bằng quả trứng gà lớn đều rất khó khăn. Hiện tại, nàng rốt cuộc có thể cảm nhận được chỗ tốt của " vu nữ thuần huyết " của sư phụ rồi, không có kỳ kinh nguyệt, một năm bốn mùa liền không có ngày mà ma pháp bị suy kiệt, tức là không có nhược điểm! Thật tốt a!
Nàng nghĩ rằng nàng đã trở nên rất lợi hại, nhưng mà vừa đến kỳ kinh nguyệt, sức mạnh của nàng liền yếu đi gấp bội. Nếu như kẻ thù mạnh đến ngay lúc này mà tấn công nàng, nàng chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm! Khó trách, rất nhiều người không phải "Bất tử chi vu" , không phải là "vu nữ thuần huyết" thì các nàng đều không để cho người khác biết kỳ kinh nguyệt của các nàng! Đây là nhược điểm trí mạng a!
Heo: cái đoạn "Bất tử chi vu" này ta cũng chả hỉu nó ra làm sao. Nàng nào đọc xong tự nghĩ nya =,=!) :sweat:
Lúc này, Thần Mặc chắc chắn sẽ không mang nàng vào rừng. Thần Mặc giải thích, trên người của nàng có mùi máu, sẽ hấp dẫn dã thú, như vậy, hắn không thể không ở bên cạnh nàng sẽ không có khả năng đi săn nữa!
Giống như vài lần trước, Tả Tả ở lại trong sơn động.
Chỉ là, sơn động cách xa mặt đất, cũng không thấy an toàn! Trừ mặt đất chỉ còn lại bầu trời...
"Chiêm chiếp thu..."
Tả Tả đang nằm ở trên giường mơ mơ hồ hồ , chợt nghe thấy ở cửa động truyền đến một hồi tiếng chim hót, lập tức tỉnh dậy. Thần Mặc mang con mồi còn sống trở về? Nhưng Thần Mặc đi ra ngoài chưa được bao lâu mà...
Tả Tả vừa nghĩ tới đây, lập tức đã bị một con chim khổng lồ khoảng ba thước cắt đứt suy nghĩ. Chỉ thấy nó hé ra móng vuốt sắc nhọn, từng bước chân một di chuyển vào trong động đến chỗ cách nàng mười thước thì ngừng lại. Nó vươn cái cổ, ở trong phạm vi không gian khoảng trăm mét hung ác vỗ cánh quét ngang, mặc dù không có tấn công tới đây, nhưng nàng bị đôi đồng tử thị huyết nhìn chằm chằm, cái mỏ chim lớn mở to, phát ra tiếng thét chói tai uy hiếp, nàng có thể thấy rõ ràng, trong mỏ nó đầy những hàm răng sắc bén...
Có lẽ, bởi vì ... này ngồi trong sơn động có mùi của Thần Mặc, mà toàn thân nàng đầy mùi của Thần Mặc, lúc này lại bị chảy máu, nó nghĩ nàng là mãnh thú bị thương!
Tả Tả cả người cứng đờ. Căn bản không dám động. Ô... Vì sao con chim khổng lồ này lại xuất hiện ở kỳ kinh nguyệt của nàng a? ! Nếu như là ngày hôm qua, nàng còn có thể...
Ô... Nàng ngay cả ngưng tụ một cái thủy cầu như cái trứng gà đều khó khăn, đánh thế nào được hả? Chết tiệt đồ Ngốc Mặc Mặc, không phải nói sơn động rất an toàn sao? An toàn cái P! Nếu như an toàn, đây là chim khổng lồ ở đâu ra? !
Chết tiệt Ngốc Mặc Mặc, còn không mau trở về, chậm chễ thì nàng ngay cả xương cốt đều không còn... Tả Tả có thể rõ ràng, ở đây ,xương cốt nàng yếu đuối thế nào chỉ cần nó hé cái mỏ cứng rắn ra, "Ca bính" một tiếng, có thể cắt đứt! Thời điểm Thần Mặc thường gặm xương cốt thú chỉ cần xương đó không quá cứng rắn, sẽ ăn vào bụng hết! Nhân loại xương cốt, có thể không cứng bằng hung ác độc địa dã thú này! Ngoại trừ ma pháp của nàng, nàng ở thế giới của bọn hắn, căn bản chính là một người yếu , bị người khi dễ...
Tả Tả cũng biết, Thần Mặc mới đi ra ngoài không lâu. Nơi này cách địa điểm hắn đi săn có hơi xa, mà chim khổng lồ còn cố ý giảm thanh âm thấp xuống, lát nữa mặc kệ ở đây làm ầm ĩ thế nào, thanh âm cũng không thể truyền tới cách sơn động hơn mười thước dưới mặt đất, càng không khả năng truyền tới Thần Mặc ở khu đi săn cách núi rừng vài dặm...
Không có biện pháp, ai bảo tốc độ Thần Mặc cùng ô tô có chạy liều mạng làm chi? Hắn luôn luôn đi săn ở nơi cách sơn động vài dặm, theo cách nói của nàng chính là "Thỏ không ăn cỏ gần hang" !
Cái này được rồi, ngoại trừ nàng tự cứu lấy bản thân, căn bản không có biện pháp nào khác!
Ngón tay Tả Tả giật giật, nàng còn nhớ, trong dây xích tay có chứa vài hạt châu, là để đặt vài vật sắc bén, ví dụ như lần trước nàng lấy ra một thanh trường kiếm! Này, vốn là người khác đưa cho nàng làm đồ chơi, nàng cũng chỉ là coi nó như phế vật ném ở nơi này, không ngờ, vừa đến thế giới này, trường kiếm nhưng không chỉ có một mà là ba tác dụng!
Phốc ——
Rốt cục, chim khổng lồ đã có động tác, đôi cánh khẽ động, tựu như mũi tên loại đánh tới, móng vuốt hung hăng hướng trên giường...
Tả Tả nhanh chóng lăn một vòng dưới giường, lấy thanh trường kiếm từ dây xích tay, hướng về đuôi chim khổng lồ đâm một nhát.
"Thu..."
Chim khổng lồ kêu lên một tiếng thê thảm, thanh âm làm cả sơn động đều chấn động. Giường đá dưới móng vuốt nó vỡ thành mấy khối!
Tả Tả cực kỳ chật vật, nàng căn bản không dám cùng nó giao chiến, liền hướng phía cửa sơn động chạy đi. Nàng không dám tưởng tượng, nếu như nàng còn ở trên giường sẽ thành mấy khối, đó chỉ còn là thi thể của nàng!
Ở phía sau , chỉ thấy chim khổng lồ xoay người lại, hai mắt lý mạo hiểm hùng hùng liệt hỏa, thanh trường kiếm cắm ở trên cái mông nó vẫn còn đung đưa. May mắn, cái sơn động này chỉ có trăm mét vuông, không thích hợp để nó mở rộng cánh bay lên, nếu như, như vậy, Tả Tả căn bản không kịp chạy đến cửa sơn động đã bị đuổi kịp!
"Thu..."
Chim khổng lồ mang theo lửa giận, dùng hai cái chân khổng lồ mặc dù không phải là rất linh hoạt, nhưng lại có thể chạy nhanh đến đánh về phía nàng!
Đứng ở cửa động, Tả Tả nhanh chóng móc ra một bó đao sắc bén, cấp tốc ném về hướng chim khổng lồ. May mắn, có thể là do mấy ngày gần đây nàng cần luyện tập công phu ma pháp : thủy cầu cho nên nàng ném ra thường trúng mục tiêu, một cái dao trúng ngay mắt chim khổng lồ, hai cái dao găm Thụy Sĩ không đâm trúng vào cánh chim khổng lồ...
"Thu..."
Chim khổng lồ kêu lên vài tiếng thảm thiết, đỏ mặt, không chịu buông tha bay nhào tới, như thề phải xé xác nàng bằng mỏ nhọn và móng vuốt của nó.
"A..."
Tả Tả thét chói tai, cơ thể hơi ngã về phía sau một chút liền rơi xuống khỏi cửa động.
Bính ——
Chim khổng lồ đập đầu vào đá lớn trên cửa sơn động chỉ rộng khoảng ba thước, đầu nó bị chảy máu liền hôn mê bất tỉnh.
Vì chứng sợ độ cao Tả Tả thét chói tai, đột nhiên vớ được cây chổi của vu nữ không biết đã bị nàng ném đến chỗ nào, không biết có phải là do huyết thống vu nữ nổi lên một điểm tác dụng hay không, ngay lúc nàng sắp ngã xuống mặt đất , nàng tay cầm cây chổi của vu nữ (phù thủy) theo trực giác vừa đưa hướng lên trên, thì…
Sưu ——
Chổi của vu nữ mang theo nàng, quay quay, bay về phía bầu trời. Mạo hiểm dị thường! ! ! Nàng kém chút nữa đã thành bánh thịt!
"A..."
"A..."
"A..."
Nàng lại kêu vài tiếng tiếng thét chói tai, cả người run lẩy bẩy. Nàng ở trên cái chổi đã tới phía trên rừng rậm, hoảng a hoảng a! Có vài lần suýt chút nữa thì nàng đụng trúng vào ngọn cây rồi! May mắn nàng thoát hiểm, không có ngã thành bánh thịt, nếu đụng phải ngọn cây chắc chắn nàng sẽ trở thành thịt xiên mất!
Thật vất vả, Tả Tả một thân mồ hôi lạnh mới mạo hiểm điều khiển được cây chổi đưa nàng “hạ cánh” xuống mặt đất.
"Rống..."
Một chân còn chưa chạm đất đã nghe một tiếng rống to của dã thú ngay bên tai, có cái gì đó đang bổ nhào tới.
"A..."
Tả tả không còn hơi sức đâu mà chạy trốn, lập tức chân mềm nhũn ngồi phệt trên mặt đất.
"Tả Tả..." Vừa nhào vào trên người nàng dã thú trong nháy mắt giữa hóa thành hình người, ôm nàng liền liếm liếm, trong thanh âm tràn đầyhoảng hốt, ngay cả cánh tay đang ôm nàng cũng run run.
Vừa thấy đấy là Thần Mặc, Tả Tả lập tức ôm cổ hắn, khóc lớn: "Oa ô ô..."
"Tả Tả... Tả Tả..." Thần Mặc ở bên cạnh liếm láp mọi chỗ da thịt trên người nàng một bị hở ra. Hắn sợ hãi, khi hắn kéo con mồi về đến chân núi thì chợt nghe trong sơn động có tiếng rống to của chim khổng lồ, có thét chói tai của nàng, hắn cho rằng...
Hắn thật sự cho rằng nàng đã mất mạng! ! ! Khi đó, hắn rất hối hận, hối hận để nàng ở lại trong sơn động một mình.
Khi đó hắn đâu còn âm trí đi lo lắng đám mồi mới săn nữa, lập tức vứt bỏ con mồi , vội vàng muốn chạy về sơn động. Nhưng mà sơn động cách mặt đất những hơn ba bốn mươi thước không có khả năng nhảy một cái là lên tới nơi , lúc đó hắn lại hận bản thân tại sao lại đem sơn động xây ở nơi cao như vậy làm gì? !
Hắn vừa mới nhảy lên theo vách đá được vài thước đã thấy nàng từ trên cao thẳng tắp rơi xuống, hướng về mặt đất, hắn lập tức xoay người, chạy tới muốn đỡ nhưng đã i không kịp. Mắt thấy, nàng sẽ rơi xuống nơi cách hắn vài mét trở thành bánh thịt, sau đó lại thấy trong tay nàng đột nhiên hiện ra một vật gì đó ngay giữa lúc nguy hiểm cả hai liền bay lên trời...
Thấy nàng còn sống, hắn thở phào nhẹ nhõm một hơi. May mắn, nàng còn sống...
Nàng bay lên bầu trời ở phía trên rừng rậm hắn liền vội vã chạy theo nàng suốt quãng đường, mấy lần nhìn thấy nàng suýt chút nữa bị đâm vào đầu ngọn cây, trái tim hắn đều tắc tới cổ họng. Hắn rất sợ nàng chạy thoát được móng vuốt chim khổng lồ, thoát khỏi việc vì rơi xuống sơn động mà chết, lại chết vì bị ngọn cây đâm trúng!
May mắn, may mắn ... Tuy nói, có chút mạo hiểm, nhưng cuối bình an xuống tới mặt đất...
/17
|