Tốc độ của Diệp Hi Văn cực nhanh, thân hình rất là tiêu sái, giống như thiên tiên cất bước, nhàn nhã dạo chơi, sau một lát cũng đã hoàn toàn vượt qua đám Hậu Thiên Bát Trọng Võ Giả thứ tư rồi
Tốc độ càng lúc càng nhanh, không được bao lâu, nhìn thấy được đoàn Hậu Thiên Cửu Trọng Võ Giả thứ hai.
Lúc này đoàn thứ hai đang vùi đầu chạy như điên, ý đồ đuổi theo đoàn nhất tập, đột nhiên đằng sau xuất hiện một hồi tiếng bước chân dồn dập truyền đến, quay đầu nhìn lại, đã nhìn thấy Diệp Hi Văn với một tốc độ kinh người đuổi theo.
Nhưng lúc này thân hình của Diệp Hi Văn tốc độ nhanh như ánh sáng xuyên thẳng qua, làm cho đám người này chỉ có trợn mắt kinh ngạc mà thôi.
Những người này đều là đệ tử tinh anh trong tinh anh, bọn họ tu luyện thân pháp đều không kém, trong đó cũng không thiếu người đem Trung cấp thân pháp luyện đến cảnh giới tiểu thành, nhưng trước tốc độ ánh sáng của Diệp Hi Văn, thì những người này không phải là đối thủ.
Bọn họ lúc này cũng không có bất luận cái động tác gì, đã bị Diệp Hi Văn vượt qua rồi, sau khi thành công vượt qua đoàn thứ hai, Diệp Hi Văn bắt đầu hướng về phía đoàn nhất tập đuổi tới, không nhanh không chậm, tùy ý khống chế tiết tấu trong tay.
Tuy hắn rất rõ ràng, lúc này là tỷ thí thân pháp, nhưng cũng mới bắt đầu hắn cũng chẳng gấp làm gì.
Lúc này Diệp Hi Văn đã chạy đến giữa sườn núi rồi, giữa sườn núi toàn bộ đều bị mây mù bao trùm, Diệp Hi Văn có thị lực như vậy mà không nhìn thấy qua được 10m, lúc này nếu không cẩn thận bị ngã xuống, với thực lực Hậu Thiên Cửu Trọng, không chết cũng trọng thương.
Người bình thường đến nơi này, đều lựa chọn giảm tốc độ, nhưng Diệp Hi Văn lại không sợ, Thiên Tiên Bộ, tuy tốc độ cực nhanh, giống như thiên tiên bước chậm, thoải mái rảo bước, nhưng am hiểu chính là xê dịch phạm vi nhỏ, lúc này tu luyện Thiên Tiên Bộ đến đại thành, Diệp Hi Văn tuyệt đối sẽ không bị té xuống.
Lúc này trong núi có chỗ được Diệp Hi Văn chui ra, sương mù dày đặc vẫn không ngừng lượn lờ.
Xa xa tháp thoáng bóng dáng của đoàn thứ nhất lờ mờ có thể thấy được rồi, chạy ở sau cùng, chính là Trương Vân Thiên.
Tiếp theo là Nhất Nguyên Tông Tiền Uyển Như, Ngô Hạo, Trương Văn hiểu, Trương tử Thu, Trương quốc Kỳ, những người này cơ hồ là chạy cùng nhau, chẳng phân biệt được trước sau, mà Trương Vân Thiên thì là rớt lại phía sau mấy bước, hiển nhiên hắn bị thương do Diệp Hi Văn lúc trước, đối với hắn ảnh hưởng rất lớn.
Trương Vân Thiên nghe được đằng sau có tiếng bước chân, hắn cảm thấy chút kỳ quái, quay đầu nhìn lại, lập tức quá sợ hãi:
Lại là ngươi, Diệp Hi Văn.
Lúc trước hắn luôn chú ý đến Diệp Hi Văn, sau khi xuất phát hắn mới phát hiện, Diệp Hi Văn không biết làm cái gì, ở phía sau lề mề, rất nhanh rớt lại phía sau rất nhiều, căn bản là không thấy bóng dáng đâu rồi. Nhưng đối với hắn không có để ở trong lòng, tuy hắn không biết là nguyên nhân gì, nhưng lúc này Diệp Hi Văn muốn đuổi theo cũng là mơ tưởng, bởi vì ở đây mọi người đều không đơn giản, từng người đều là những người nổi bật, nhất là bọn hắn đỉnh cấp đệ tử, đều có tuyệt học trong người, Diệp Hi Văn rớt lại phía sau nhiều như vậy, còn muốn đuổi theo, trừ phi là mọi người phía trước đều chết sạch.
Nhưng không nghĩ tới, rõ ràng hắn thấy được Diệp Hi Văn đuổi theo.
- Làm sao có thể làm được như vậy, thân pháp của hắn làm sao có thể lợi hại như vậy.
Nhìn Diệp Hi Văn càng đuổi càng gần, Trương Vân Thiên trong lòng hoảng hốt, hắn đối với Diệp Hi Văn ấn tượng khắc sâu nhất, nhất là đao pháp của Diệp Hi Văn, đao pháp của Diệp Hi Văn thật sự là quá đáng sợ, tàn nhẫn và quả quyết, hắn biết những người trẻ tuổi dùng đao, không có người nào có thể so sánh cùng Diệp Hi Văn.
Nhưng hắn không nghĩ tới thân pháp của Diệp Hi Văn đáng sợ như vậy, người trong nhà biết rõ chuyện nhà mình, thân pháp của hắn là hắn biết rõ nhất, hắn có một môn Trung cấp thân pháp luyện đến đại thành, ở trong đám Hậu Thiên Cửu Trọng Đỉnh Phong đệ tử cũng không kém hơn, lúc này chẳng qua là công lực hơn kém mà có chút chênh lệch mà thôi.
Nhưng tốc độ của Diệp Hi Văn đó là cái gì, rõ ràng càng đuổi càng gần, thân pháp của hắn tuyệt đối so với hắn cao minh hơn, có thể đó là một loại cao cấp thân pháp, nhưng Diệp Hi Văn đã luyện đến cảnh giới cực kỳ cao thâm, bằng không thì cũng phát huy ra uy lực như thế.
Trong lúc hắn tâm thần hoảng hốt, Diệp Hi Văn đã đuổi theo hắn, chẳng bao lâu, cũng đã vượt qua, nhanh chóng hướng về phía đoàn thứ nhất đuổi tới.
Lúc này mọi người chạy đã tiếp cận đỉnh núi rồi, Diệp Hi Văn đã có thể nhìn thấy thân ảnh của mấy người đệ tử có thực lực mạnh nhất rồi, chạy đầu tiên, lại là đại ca Diệp Hi Văn, Diệp Phong.
Diệp Phong chạy đầu tiên, dưới chân sinh ra luồng gió, thân pháp tuyệt nhanh, tiếp phía sau là hai tên đệ tử Trương gia là Trương Cảnh, Trương Võ, sau đó là Nhất Nguyên Tông một tên khác đệ tử, sau đó là Trương Dương, Trương Nguyệt Liên.
Diệp Phong chạy nhanh nhất, là đệ tử thứ nhất chạy đến đỉnh núi.
Bốn trưởng lão đã đứng ở đỉnh núi rồi, đang chờ đợi đệ tử chạy đến, từ trên mặt của bọn họ nhìn không ra dấu vết bốn người vừa rồi đọ sức ai thắng ai thua.
Nhìn thấy người thứ nhất là Diệp Phong đã chạy đến, hai vị trưởng lão béo gầy trên mặt mang theo nụ cười, hiển nhiên là có chút thoả mãn, mà hai vị trưởng lão Trương gia, sắc mặt có chút trầm xuống.
Ngay sau đó, Diệp Phong dừng bước, người thứ hai cũng đã chạy đến, là Trương gia Trương Cảnh, chỉ kém Diệp Phong nửa cái chân, mà Trương Võ cũng ngay sau đó kém hơn Trương Cảnh cũng nửa bước chân mà thôi.
Ngay sau đó Nhất Nguyên Tông Trương Dương cũng đã chạy tới đỉnh núi, đoàn nhất đều là đỉnh cấp đệ tử, lúc này Trương Nguyệt Liên chạy sắp đến nơi.
Đột nhiên có một đạo thân ảnh giống như một đạo điện quang, lập tức vượt qua Trương Nguyệt Liên, bước chân vào đỉnh núi.
- Lại là ngươi sao.
- Tam đệ, là ngươi, thật tốt quá.
...
Người này là Diệp Hi Văn, lập tức làm cho rất nhiều người kinh hô, không phải bọn họ không có chú ý tới Diệp Hi Văn, mà là bọn họ lúc nào cũng chú ý đến Diệp Hi Văn, từ Trương Vân Thiên, bọn họ cũng biết, Diệp Hi Văn là cường địch, Diệp Hi Văn trước đó bị rớt lại phía sau nhiều lắm, một hồi lâu mới bắt đầu chạy, không nghĩ tới người xếp thứ năm lại chính là hắn.
Nhất là Trương gia đệ tử, sắc mặt đều có chút khó coi, bọn họ đều nghĩ đến, nếu như không phải Diệp Hi Văn ngay từ đầu một hồi lâu lề mề không xuất phát, chỉ sợ ba vị trí đầu Nhất Nguyên Tông bao chọn hết.
Nhưng tất cả mọi người cũng không nghĩ nhiều, cũng đều bắt đầu ngồi xuống khôi phục chân khí, một đường chạy lên, chân khí của bọn họ tiêu hao rất nhiều.
Tốc độ càng lúc càng nhanh, không được bao lâu, nhìn thấy được đoàn Hậu Thiên Cửu Trọng Võ Giả thứ hai.
Lúc này đoàn thứ hai đang vùi đầu chạy như điên, ý đồ đuổi theo đoàn nhất tập, đột nhiên đằng sau xuất hiện một hồi tiếng bước chân dồn dập truyền đến, quay đầu nhìn lại, đã nhìn thấy Diệp Hi Văn với một tốc độ kinh người đuổi theo.
Nhưng lúc này thân hình của Diệp Hi Văn tốc độ nhanh như ánh sáng xuyên thẳng qua, làm cho đám người này chỉ có trợn mắt kinh ngạc mà thôi.
Những người này đều là đệ tử tinh anh trong tinh anh, bọn họ tu luyện thân pháp đều không kém, trong đó cũng không thiếu người đem Trung cấp thân pháp luyện đến cảnh giới tiểu thành, nhưng trước tốc độ ánh sáng của Diệp Hi Văn, thì những người này không phải là đối thủ.
Bọn họ lúc này cũng không có bất luận cái động tác gì, đã bị Diệp Hi Văn vượt qua rồi, sau khi thành công vượt qua đoàn thứ hai, Diệp Hi Văn bắt đầu hướng về phía đoàn nhất tập đuổi tới, không nhanh không chậm, tùy ý khống chế tiết tấu trong tay.
Tuy hắn rất rõ ràng, lúc này là tỷ thí thân pháp, nhưng cũng mới bắt đầu hắn cũng chẳng gấp làm gì.
Lúc này Diệp Hi Văn đã chạy đến giữa sườn núi rồi, giữa sườn núi toàn bộ đều bị mây mù bao trùm, Diệp Hi Văn có thị lực như vậy mà không nhìn thấy qua được 10m, lúc này nếu không cẩn thận bị ngã xuống, với thực lực Hậu Thiên Cửu Trọng, không chết cũng trọng thương.
Người bình thường đến nơi này, đều lựa chọn giảm tốc độ, nhưng Diệp Hi Văn lại không sợ, Thiên Tiên Bộ, tuy tốc độ cực nhanh, giống như thiên tiên bước chậm, thoải mái rảo bước, nhưng am hiểu chính là xê dịch phạm vi nhỏ, lúc này tu luyện Thiên Tiên Bộ đến đại thành, Diệp Hi Văn tuyệt đối sẽ không bị té xuống.
Lúc này trong núi có chỗ được Diệp Hi Văn chui ra, sương mù dày đặc vẫn không ngừng lượn lờ.
Xa xa tháp thoáng bóng dáng của đoàn thứ nhất lờ mờ có thể thấy được rồi, chạy ở sau cùng, chính là Trương Vân Thiên.
Tiếp theo là Nhất Nguyên Tông Tiền Uyển Như, Ngô Hạo, Trương Văn hiểu, Trương tử Thu, Trương quốc Kỳ, những người này cơ hồ là chạy cùng nhau, chẳng phân biệt được trước sau, mà Trương Vân Thiên thì là rớt lại phía sau mấy bước, hiển nhiên hắn bị thương do Diệp Hi Văn lúc trước, đối với hắn ảnh hưởng rất lớn.
Trương Vân Thiên nghe được đằng sau có tiếng bước chân, hắn cảm thấy chút kỳ quái, quay đầu nhìn lại, lập tức quá sợ hãi:
Lại là ngươi, Diệp Hi Văn.
Lúc trước hắn luôn chú ý đến Diệp Hi Văn, sau khi xuất phát hắn mới phát hiện, Diệp Hi Văn không biết làm cái gì, ở phía sau lề mề, rất nhanh rớt lại phía sau rất nhiều, căn bản là không thấy bóng dáng đâu rồi. Nhưng đối với hắn không có để ở trong lòng, tuy hắn không biết là nguyên nhân gì, nhưng lúc này Diệp Hi Văn muốn đuổi theo cũng là mơ tưởng, bởi vì ở đây mọi người đều không đơn giản, từng người đều là những người nổi bật, nhất là bọn hắn đỉnh cấp đệ tử, đều có tuyệt học trong người, Diệp Hi Văn rớt lại phía sau nhiều như vậy, còn muốn đuổi theo, trừ phi là mọi người phía trước đều chết sạch.
Nhưng không nghĩ tới, rõ ràng hắn thấy được Diệp Hi Văn đuổi theo.
- Làm sao có thể làm được như vậy, thân pháp của hắn làm sao có thể lợi hại như vậy.
Nhìn Diệp Hi Văn càng đuổi càng gần, Trương Vân Thiên trong lòng hoảng hốt, hắn đối với Diệp Hi Văn ấn tượng khắc sâu nhất, nhất là đao pháp của Diệp Hi Văn, đao pháp của Diệp Hi Văn thật sự là quá đáng sợ, tàn nhẫn và quả quyết, hắn biết những người trẻ tuổi dùng đao, không có người nào có thể so sánh cùng Diệp Hi Văn.
Nhưng hắn không nghĩ tới thân pháp của Diệp Hi Văn đáng sợ như vậy, người trong nhà biết rõ chuyện nhà mình, thân pháp của hắn là hắn biết rõ nhất, hắn có một môn Trung cấp thân pháp luyện đến đại thành, ở trong đám Hậu Thiên Cửu Trọng Đỉnh Phong đệ tử cũng không kém hơn, lúc này chẳng qua là công lực hơn kém mà có chút chênh lệch mà thôi.
Nhưng tốc độ của Diệp Hi Văn đó là cái gì, rõ ràng càng đuổi càng gần, thân pháp của hắn tuyệt đối so với hắn cao minh hơn, có thể đó là một loại cao cấp thân pháp, nhưng Diệp Hi Văn đã luyện đến cảnh giới cực kỳ cao thâm, bằng không thì cũng phát huy ra uy lực như thế.
Trong lúc hắn tâm thần hoảng hốt, Diệp Hi Văn đã đuổi theo hắn, chẳng bao lâu, cũng đã vượt qua, nhanh chóng hướng về phía đoàn thứ nhất đuổi tới.
Lúc này mọi người chạy đã tiếp cận đỉnh núi rồi, Diệp Hi Văn đã có thể nhìn thấy thân ảnh của mấy người đệ tử có thực lực mạnh nhất rồi, chạy đầu tiên, lại là đại ca Diệp Hi Văn, Diệp Phong.
Diệp Phong chạy đầu tiên, dưới chân sinh ra luồng gió, thân pháp tuyệt nhanh, tiếp phía sau là hai tên đệ tử Trương gia là Trương Cảnh, Trương Võ, sau đó là Nhất Nguyên Tông một tên khác đệ tử, sau đó là Trương Dương, Trương Nguyệt Liên.
Diệp Phong chạy nhanh nhất, là đệ tử thứ nhất chạy đến đỉnh núi.
Bốn trưởng lão đã đứng ở đỉnh núi rồi, đang chờ đợi đệ tử chạy đến, từ trên mặt của bọn họ nhìn không ra dấu vết bốn người vừa rồi đọ sức ai thắng ai thua.
Nhìn thấy người thứ nhất là Diệp Phong đã chạy đến, hai vị trưởng lão béo gầy trên mặt mang theo nụ cười, hiển nhiên là có chút thoả mãn, mà hai vị trưởng lão Trương gia, sắc mặt có chút trầm xuống.
Ngay sau đó, Diệp Phong dừng bước, người thứ hai cũng đã chạy đến, là Trương gia Trương Cảnh, chỉ kém Diệp Phong nửa cái chân, mà Trương Võ cũng ngay sau đó kém hơn Trương Cảnh cũng nửa bước chân mà thôi.
Ngay sau đó Nhất Nguyên Tông Trương Dương cũng đã chạy tới đỉnh núi, đoàn nhất đều là đỉnh cấp đệ tử, lúc này Trương Nguyệt Liên chạy sắp đến nơi.
Đột nhiên có một đạo thân ảnh giống như một đạo điện quang, lập tức vượt qua Trương Nguyệt Liên, bước chân vào đỉnh núi.
- Lại là ngươi sao.
- Tam đệ, là ngươi, thật tốt quá.
...
Người này là Diệp Hi Văn, lập tức làm cho rất nhiều người kinh hô, không phải bọn họ không có chú ý tới Diệp Hi Văn, mà là bọn họ lúc nào cũng chú ý đến Diệp Hi Văn, từ Trương Vân Thiên, bọn họ cũng biết, Diệp Hi Văn là cường địch, Diệp Hi Văn trước đó bị rớt lại phía sau nhiều lắm, một hồi lâu mới bắt đầu chạy, không nghĩ tới người xếp thứ năm lại chính là hắn.
Nhất là Trương gia đệ tử, sắc mặt đều có chút khó coi, bọn họ đều nghĩ đến, nếu như không phải Diệp Hi Văn ngay từ đầu một hồi lâu lề mề không xuất phát, chỉ sợ ba vị trí đầu Nhất Nguyên Tông bao chọn hết.
Nhưng tất cả mọi người cũng không nghĩ nhiều, cũng đều bắt đầu ngồi xuống khôi phục chân khí, một đường chạy lên, chân khí của bọn họ tiêu hao rất nhiều.
/282
|