Mặt trời chiều ngã về Tây, đem bóng dáng người kéo dài ra, lúc này trên đường xuất hiện một hồi tiếng vó ngựa, bụi đất tung bay.
Trên một con khoái mã, một thanh y thiếu niên, chạy nhanh trên quan đạo.
Trên quan đạo, một tòa thị trấn không lớn xuất hiện ở trong tầm mắt Diệp Hi Văn, từ khi ra khỏi Thanh Phong sơn, Diệp Hi Văn đi trên quan đạo đã hai ngày rồi, ở dưới trấn Thanh Phong hắn một con khoái mã, trọn vẹn bỏ ra 500 khối Hạ Phẩm Linh Thạch, đây không phải Bảo mã bình thường, mà là trong cơ thể của nó chảy huyết mạch Yêu Thú, Thanh Phong sơn cách Nhất Nguyên Tông tổng tông khoảng cách rất xa, nếu ngày đêm không ngừng chạy đi cũng mất hai tháng, có bảo mã, có thể không đến một phần mười, là đén nơi.
Đối với người bình thường mấy đêm không là không chịu nổi, nhưng đối với Diệp Hi Văn mà nói, bình thường.
Hắn có công lực, mấy ngày mấy đêm không ngủ thì căn bản không có gì, nhưng là ngựa thì không được, hơn nữa Yêu Thú huyết mạch khoái mã tốc độ cực nhanh, so vói Bảo mã còn nhanh hơn gấp đôi, điều này khiến cho Diệp Hi Văn có thể không cần nhiều thời gian có thể chạy đến nơi.
Diệp Hi Văn tiến vào cái trấn nhỏ này, hỏi mọt chút mới biết được, cái trấn nhỏ này tên là Tào Gia Tập, thế lực lớn trong trấn đúng là Tào gia, thậm chí cái trấn này dựa vào Tào gia trang mới chậm rãi phát triển lên.
Diệp Hi Văn tiến vào thị trấn nhỏ, có rất nhiều Võ Giả ra vào, thực lực có mạnh có yếu, yếu nhất là Hậu Thiên Lục Trọng, cường đại là nửa bước Tiên Thiên Cảnh Giới.
Tìm được khách sạn đặt chân, sau đó đem ngựa an trí tốt, vừa mới ngồi xuống, thì có điếm tiểu nhị nhiệt tình ra đón.
- Khách quan, ngài muốn gọi món gì?
- Trước cho ta một chén trà lạnh, các loại ăn sáng đều cho ta một chút.
Diệp Hi Văn nói xong, người đi đường thời điểm ăn cơm cũng không đúng, dù sao không phải luôn ở thời điểm thích hợp, tiện đâu thì ăn ở đấy.
- Vâng.
Tiểu nhị trả lời nói.
- Tiểu nhị, ngươi chờ một chút, ta có việc muốn hỏi ngươi, nơi này là Tào Gia Tập, có phải có chuyện gì hay không, ta xem tại đây rất nhiều Võ Giả.
Diệp Hi Văn hỏi.
- Vị khách quan kia, thì ra ngươi không phải đến chiêu mộ sao?
Tiểu nhị kinh ngạc nói.
Là như thế này, Tào Gia Tập chúng ta ở hướng nam, lòng đất nham thạch nóng chảy, gần đây có người phát hiện, ngọn núi lửa không hoạt động, có một đóa Địa Thương Hỏa Liên, rất nhiều Võ Giả đều mộ danh mà đến, hai ngày trước Tào gia gia chủ chúng ta bắt đầu chiêu mộ dũng sĩ tiến về nơi đây.
Địa Thương Hỏa Liên? Diệp Hi Văn sững sờ, không nghĩ tới lại là loại thiên tài địa bảo này, trong tạp ký có ghi lại, Địa Thương Hỏa Liên chỉ sinh trưởng tại một nơi nham thạch nóng chảy.
Đương nhiên, ăn vào cũng nhiều chỗ tốt, thân thể có thể chuyển biến thành Hỏa linh thể, từ nay về sau tu luyện Hỏa thuộc tính Công Pháp rất nhanh, loại thiên tài địa bảo này cực kỳ khó có được.
- Nhưng làm sao còn muốn chiêu mộ dũng sĩ?
Diệp Hi Văn hỏi, loại thứ tốt này, dựa theo người bình thường nghĩ, nhất định là muốn độc chiếm.
- Khách quan hỏi thật hay, bởi vì bên trong nham thạch nóng chảy, có quái vật thủ hộ.
Tiểu nhị nói ra quái vật kia, không khỏi run lên.
Nghe nói quái vật kia trời sinh tính hung tàn, có mấy Võ Giả dò xét, đều bị nó ăn sống rồi.
- Thì ra là có loại chuyện này.
Diệp Hi Văn nhíu mày, bên cạnh thiên tài địa bảo thường có Yêu Thú thủ hộ, nhyuwng đây hiển nhiên không phải là Yêu Thú, bằng không thì cũng không gây ra động tĩnh lớn như vậy.
- Quái vật kia là gì các ngươi có biết không?
Diệp Hi Văn hỏi.
- Quái vật này chúng ta có thể biết rõ, nhưng tin tức này nghe nói sớm được Tào gia truyền tới, hiện tại Tào gia đang chiêu mộ dũng sĩ, tiến đến trảm yêu trừ ma, khách quan nếu có hứng thú, không ngại đến hỏi.
Điếm tiểu nhị nói ra.
-Nếu như có thể đem quái vật kia giết chết thì tốt rồi, chúng ta cách nơi nham thạch nóng chảy không xa, lúc trước quái vật kia liên tiếp đến đây, nhưng cũng kỳ quái, người bị quái vật kia giết chết, đều là người Tào gia.
Vốn chỉ là muốn một chỗ nghỉ chân một chút, Diệp Hi Văn lúc này muốn ngừng lại, hắn muốn nhìn một chút, xem tình huống như thế nào, đối với Địa Thương Hỏa Liên, Diệp Hi Văn cũng rất là có hứng thú.
Thời gian trôi qua từng phút, trong khách sạn thời gian dần qua, Diệp Hi Văn ở một gian phòng, chầm chậm ngồi xuống, bắt đầu ăn uống, lúc này hắn cũng có thời gian buông lỏng ăn cơm.
Bỗng dưng, Diệp Hi Văn chú ý tới, cửa ra vào vào có một nam tử cường tráng, nhìn lướt qua người ở trong khách sạn, sau đó thấy được Diệp Hi Văn ngồi ở bên cửa sổ, sau đó đến trước mặt Diệp Hi Văn, ồm ồm nói:
- Tiểu tử, cút nhanh lên, gia gia tha cho ngươi một mạng.
- Cút.
Diệp Hi Văn không có quay đầu lại, chỉ là khẽ quát một tiếng, ở thế giới thực lực vi tôn này, loại tình huống nhượng bộ, sẽ không có phong độ, mà là nhu nhược.
- Cái gì, ranh con.
Tên tráng hán lập tức trừng to mắt, hùng hùng hổ hổ, bàn tay như bồ đoàn lớn lập tức hướng về phía Diệp Hi Văn đạp tới.
- Bành.
Diệp Hi Văn vỗ mạnh cái bàn một cái, lập tức chiếc đũa trên mặt bàn phi ra, bàn tay Diệp Hi Văn vỗ, dùng tới phương pháp phát lực của Bàn Long chưởng.
- Xíu…
Chiếc đũa phát ra tiếng xé gió sắc bén, mang theo tốc độ không gì sánh kịp, nhanh như tia chớp hướng bàn tay tráng hán bay đi.
- Ah.
Tráng hán hét thảm một tiếng, chiếc đũa trực tiếp xuyên thấu lòng bàn tay của hắn, lực đạo khủng bố đem thân thể tráng hán cường tráng hung hăng đụng trên vách tường, bàn tay của hắn bị chiếc đũa đính tại trên vách tường.
Tráng hán tại trên vách tường kêu rên không thôi, Diệp Hi Văn lại giống như sự tình đều không có phát sinh, thản nhiên từ trong hộp đũa lấy ra hai chiếc đũa, tiếp tục ăn uống.
Diệp Hi Văn biết rõ, thời điểm lúc này khẳng định có vô số ánh mắt nhìn mình chằm chằm, những điều này đều là Võ Giả kiệt ngao, nguyên một đám đều là dân liều mạng, tuy tại đây Tiên Thiên Cảnh Giới đều không có, Diệp Hi Văn không sợ bọn họ, nhưng dù sao cũng phiền toái, bởi vì Địa Thương Hỏa Liên cùng quái vật kia, có không ít cường giả đều bị hấp dẫn tới, loại sự tình này, Diệp Hi Văn cũng không muốn quá xích mích với mọi người ở đây.
Bởi vậy sự tình này đã đem một ít gia hỏa có dã tâm bừng bừng bị chấn nhiếp, quả nhiên, Diệp Hi Văn có thể cảm giác được, ánh mắt nhìn về phía mình, có vài ánh mắt bất thiện, lặng lẽ thu trở về.
- Ha ha ha, vị huynh đệ kia, thân thủ tốt.
Trên một con khoái mã, một thanh y thiếu niên, chạy nhanh trên quan đạo.
Trên quan đạo, một tòa thị trấn không lớn xuất hiện ở trong tầm mắt Diệp Hi Văn, từ khi ra khỏi Thanh Phong sơn, Diệp Hi Văn đi trên quan đạo đã hai ngày rồi, ở dưới trấn Thanh Phong hắn một con khoái mã, trọn vẹn bỏ ra 500 khối Hạ Phẩm Linh Thạch, đây không phải Bảo mã bình thường, mà là trong cơ thể của nó chảy huyết mạch Yêu Thú, Thanh Phong sơn cách Nhất Nguyên Tông tổng tông khoảng cách rất xa, nếu ngày đêm không ngừng chạy đi cũng mất hai tháng, có bảo mã, có thể không đến một phần mười, là đén nơi.
Đối với người bình thường mấy đêm không là không chịu nổi, nhưng đối với Diệp Hi Văn mà nói, bình thường.
Hắn có công lực, mấy ngày mấy đêm không ngủ thì căn bản không có gì, nhưng là ngựa thì không được, hơn nữa Yêu Thú huyết mạch khoái mã tốc độ cực nhanh, so vói Bảo mã còn nhanh hơn gấp đôi, điều này khiến cho Diệp Hi Văn có thể không cần nhiều thời gian có thể chạy đến nơi.
Diệp Hi Văn tiến vào cái trấn nhỏ này, hỏi mọt chút mới biết được, cái trấn nhỏ này tên là Tào Gia Tập, thế lực lớn trong trấn đúng là Tào gia, thậm chí cái trấn này dựa vào Tào gia trang mới chậm rãi phát triển lên.
Diệp Hi Văn tiến vào thị trấn nhỏ, có rất nhiều Võ Giả ra vào, thực lực có mạnh có yếu, yếu nhất là Hậu Thiên Lục Trọng, cường đại là nửa bước Tiên Thiên Cảnh Giới.
Tìm được khách sạn đặt chân, sau đó đem ngựa an trí tốt, vừa mới ngồi xuống, thì có điếm tiểu nhị nhiệt tình ra đón.
- Khách quan, ngài muốn gọi món gì?
- Trước cho ta một chén trà lạnh, các loại ăn sáng đều cho ta một chút.
Diệp Hi Văn nói xong, người đi đường thời điểm ăn cơm cũng không đúng, dù sao không phải luôn ở thời điểm thích hợp, tiện đâu thì ăn ở đấy.
- Vâng.
Tiểu nhị trả lời nói.
- Tiểu nhị, ngươi chờ một chút, ta có việc muốn hỏi ngươi, nơi này là Tào Gia Tập, có phải có chuyện gì hay không, ta xem tại đây rất nhiều Võ Giả.
Diệp Hi Văn hỏi.
- Vị khách quan kia, thì ra ngươi không phải đến chiêu mộ sao?
Tiểu nhị kinh ngạc nói.
Là như thế này, Tào Gia Tập chúng ta ở hướng nam, lòng đất nham thạch nóng chảy, gần đây có người phát hiện, ngọn núi lửa không hoạt động, có một đóa Địa Thương Hỏa Liên, rất nhiều Võ Giả đều mộ danh mà đến, hai ngày trước Tào gia gia chủ chúng ta bắt đầu chiêu mộ dũng sĩ tiến về nơi đây.
Địa Thương Hỏa Liên? Diệp Hi Văn sững sờ, không nghĩ tới lại là loại thiên tài địa bảo này, trong tạp ký có ghi lại, Địa Thương Hỏa Liên chỉ sinh trưởng tại một nơi nham thạch nóng chảy.
Đương nhiên, ăn vào cũng nhiều chỗ tốt, thân thể có thể chuyển biến thành Hỏa linh thể, từ nay về sau tu luyện Hỏa thuộc tính Công Pháp rất nhanh, loại thiên tài địa bảo này cực kỳ khó có được.
- Nhưng làm sao còn muốn chiêu mộ dũng sĩ?
Diệp Hi Văn hỏi, loại thứ tốt này, dựa theo người bình thường nghĩ, nhất định là muốn độc chiếm.
- Khách quan hỏi thật hay, bởi vì bên trong nham thạch nóng chảy, có quái vật thủ hộ.
Tiểu nhị nói ra quái vật kia, không khỏi run lên.
Nghe nói quái vật kia trời sinh tính hung tàn, có mấy Võ Giả dò xét, đều bị nó ăn sống rồi.
- Thì ra là có loại chuyện này.
Diệp Hi Văn nhíu mày, bên cạnh thiên tài địa bảo thường có Yêu Thú thủ hộ, nhyuwng đây hiển nhiên không phải là Yêu Thú, bằng không thì cũng không gây ra động tĩnh lớn như vậy.
- Quái vật kia là gì các ngươi có biết không?
Diệp Hi Văn hỏi.
- Quái vật này chúng ta có thể biết rõ, nhưng tin tức này nghe nói sớm được Tào gia truyền tới, hiện tại Tào gia đang chiêu mộ dũng sĩ, tiến đến trảm yêu trừ ma, khách quan nếu có hứng thú, không ngại đến hỏi.
Điếm tiểu nhị nói ra.
-Nếu như có thể đem quái vật kia giết chết thì tốt rồi, chúng ta cách nơi nham thạch nóng chảy không xa, lúc trước quái vật kia liên tiếp đến đây, nhưng cũng kỳ quái, người bị quái vật kia giết chết, đều là người Tào gia.
Vốn chỉ là muốn một chỗ nghỉ chân một chút, Diệp Hi Văn lúc này muốn ngừng lại, hắn muốn nhìn một chút, xem tình huống như thế nào, đối với Địa Thương Hỏa Liên, Diệp Hi Văn cũng rất là có hứng thú.
Thời gian trôi qua từng phút, trong khách sạn thời gian dần qua, Diệp Hi Văn ở một gian phòng, chầm chậm ngồi xuống, bắt đầu ăn uống, lúc này hắn cũng có thời gian buông lỏng ăn cơm.
Bỗng dưng, Diệp Hi Văn chú ý tới, cửa ra vào vào có một nam tử cường tráng, nhìn lướt qua người ở trong khách sạn, sau đó thấy được Diệp Hi Văn ngồi ở bên cửa sổ, sau đó đến trước mặt Diệp Hi Văn, ồm ồm nói:
- Tiểu tử, cút nhanh lên, gia gia tha cho ngươi một mạng.
- Cút.
Diệp Hi Văn không có quay đầu lại, chỉ là khẽ quát một tiếng, ở thế giới thực lực vi tôn này, loại tình huống nhượng bộ, sẽ không có phong độ, mà là nhu nhược.
- Cái gì, ranh con.
Tên tráng hán lập tức trừng to mắt, hùng hùng hổ hổ, bàn tay như bồ đoàn lớn lập tức hướng về phía Diệp Hi Văn đạp tới.
- Bành.
Diệp Hi Văn vỗ mạnh cái bàn một cái, lập tức chiếc đũa trên mặt bàn phi ra, bàn tay Diệp Hi Văn vỗ, dùng tới phương pháp phát lực của Bàn Long chưởng.
- Xíu…
Chiếc đũa phát ra tiếng xé gió sắc bén, mang theo tốc độ không gì sánh kịp, nhanh như tia chớp hướng bàn tay tráng hán bay đi.
- Ah.
Tráng hán hét thảm một tiếng, chiếc đũa trực tiếp xuyên thấu lòng bàn tay của hắn, lực đạo khủng bố đem thân thể tráng hán cường tráng hung hăng đụng trên vách tường, bàn tay của hắn bị chiếc đũa đính tại trên vách tường.
Tráng hán tại trên vách tường kêu rên không thôi, Diệp Hi Văn lại giống như sự tình đều không có phát sinh, thản nhiên từ trong hộp đũa lấy ra hai chiếc đũa, tiếp tục ăn uống.
Diệp Hi Văn biết rõ, thời điểm lúc này khẳng định có vô số ánh mắt nhìn mình chằm chằm, những điều này đều là Võ Giả kiệt ngao, nguyên một đám đều là dân liều mạng, tuy tại đây Tiên Thiên Cảnh Giới đều không có, Diệp Hi Văn không sợ bọn họ, nhưng dù sao cũng phiền toái, bởi vì Địa Thương Hỏa Liên cùng quái vật kia, có không ít cường giả đều bị hấp dẫn tới, loại sự tình này, Diệp Hi Văn cũng không muốn quá xích mích với mọi người ở đây.
Bởi vậy sự tình này đã đem một ít gia hỏa có dã tâm bừng bừng bị chấn nhiếp, quả nhiên, Diệp Hi Văn có thể cảm giác được, ánh mắt nhìn về phía mình, có vài ánh mắt bất thiện, lặng lẽ thu trở về.
- Ha ha ha, vị huynh đệ kia, thân thủ tốt.
/282
|