Lúc này trên thân thể Diệp Hi Văn mồ hôi thấm ướt, toàn thân đều xuất hiện một ít tạp chất màu đen.
- Thật tốt quá, đột phá đến đệ ngũ trọng, lại có Ngũ Hổ Chi Lực, hơn nữa Bôn Lôi Thủ đánh ra tám tiếng nổ, đến lúc đó, đệ lục trọng cao thủ đều có thể đánh bại, quả thực là có thể tăng mạnh đột phá.
Diệp Hi Văn mừng rỡ nói,
Hậu Thiên Cửu Trọng, mỗi một trọng đều hơn kém thật lớn, mới vào Hậu Thiên Ngũ Trọng bất quá là Nhị Hổ Chi Lực mà thôi, nhưng là Hậu Thiên Lục Trọng lại có Ngũ Hổ Chi Lực, vượt qua 2500 trăm cân.
Luận về sức chiến đấu mà nói, nếu có thể đánh bại đệ lục trọng cao thủ, thực lực Diệp Hi Văn tại Nội Môn Đệ Tử có thể xếp nhất lưu rồi, bất quá muốn tấn chức thành đệ tử hạch tâm, lúc này còn chưa đủ.
Trừ phi Diệp Hi Văn có thể đột phá đến Hậu Thiên Lục Trọng, đến lúc đó hy vọng có thể tấn chức đệ tử hạch tâm.
Thuận lợi đột phá đến Ngũ Hổ Chi Lực, Diệp Hi Văn tiện tay đánh ra một quyền, đều có thể chấn động không khí, so với lúc trước càng thêm khác biệt.
Bất quá thực lực phi tốc tăng lên, nhưng phải trả một cái giá lớn, Địa Tâm Quả đã hoàn toàn tiêu hóa sạch sẽ, còn bốn mươi khối linh thạch cũng suy diễn Bôn Lôi Thủ mà tiêu hao không còn, so về trước khi suy diễn Bôn lôi thủ tám tiếng nổ tiêu hao lớn hơn nhiều.
Đương nhiên Bôn Lôi Thủ tiếng nổ thứ tám suy diễn ra, uy lực Bôn Lôi Thủ cũng không thể so sánh nổi, có thể đạt đến Trung cấp Công Pháp.
Muốn cho thực lực trong thời gian ngắn đột nhiên tăng mạnh, vô luận là vì suy diễn võ học, hay vẫn là cảnh giới tiến bộ, đều phải có rất nhiều linh thạch. Địa Tâm Quả và các loại thiên tài địa bảo cũng chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, phương pháp xử lý ổn thỏa trước mắt là săn giết Yêu Thú, sau đó đổi thành tinh thạch, còn có thể gia tăng kinh nghiệm chiến đấu.
Quyết định chủ ý xong, Diệp Hi Văn nhanh chóng đi ra khỏi Nhất Nguyên Tông, hướng Thanh Phong Sơn đi tới.
Thời gian từng ngày trôi qua, Diệp Hi Văn đã tại Thanh Phong Sơn ba ngày thời gian. Diệp Hi Văn tiến nhập Thanh Phong Sơn rất sâu rồi, hiện tại có thể nhìn thấy một ít Hậu Thiên Ngũ Trọng, thậm chí là Hậu Thiên Lục Trọng Yêu Thú qua lại.
Ngày hôm qua Diệp Hi Văn đụng phải một đầu Hậu Thiên Lục Trọng đỉnh phong Yêu Thú, suýt nữa chết tại trong miệng con Yêu Thú này.
Lúc ấy thật sự là mệnh lớn, Diệp Hi Văn cũng có cảm giác sâu sắc, không có binh khí đúng là không tiện, cùng người quyết đấu còn khá tốt, nhưng cùng Yêu Thú quyết đấu, đúng là chịu thiệt rồi, rốt cuộc tay không không thể cùng nanh vuốt Yêu Thú so sánh.
Ngày hôm nay, Diệp Hi Văn đã vượt qua một cái hạp cốc, tại trên vách đá dựng đứng, phát hiện một cây huyết sắc nhân sâm, Diệp Hi Văn từng ở một bản tạp ký đọc được loại huyết sắc nhân sâm này, là nhân sâm biến chủng, bình nhân sâm thường đều có công hiệu gia tăng công lực, nhưng loại huyết sắc nhân sâm này càng hơn nhân sâm bình thường rất nhiều.
Nhìn bên ngoài của Xích Huyết Sâm, tối thiểu cũng hơn một trăm năm hỏa hầu rồi, nếu như có thể ăn vào Xích Huyết Nhân Sâm, Diệp Hi Văn tối thiểu có thể trực tiếp đột phá đến Hậu Thiên Lục Trọng, đến lúc đó Diệp Hi Văn vững vàng có thể tấn chức đệ tử hạch tâm rồi, xem đến lúc đó còn có ai dám xem thường hắn nữa không.
Diệp Hi Văn không hề do dự, vội vàng leo lên vách đá, động tác linh hoạt vô cùng, giống như một con linh vượn, rất nhanh bò tới vị trí của Xích Huyết Sâm.
Diệp Hi Văn đưa ra bàn tay, hướng Xích Huyết Sâm chộp tới.
- Bành.
Tay Diệp Hi Văn chụp trúng một nắm bùn đất, cũng chưa bắt được Xích Huyết Sâm, ngẩng đầu nhìn lên, Xích Huyết Sâm rõ ràng xuất hiện ở cách nơi này hơn trăm mét.
- Xích Huyết Sâm rõ ràng đã có ý thức.
Diệp Hi Văn rất là kinh ngạc, ở thiên địa, vạn vật có linh, coi như là một khối linh thạch, trải qua ức vạn năm thời gian cũng chưa chắc không có hi vọng đắc đạo, nhân sâm cũng là thiên tài địa bảo như vậy, càng tập hợp đầy đủ Thiên Địa tinh hoa, ngàn năm sâm vương có thể sinh ra ý thức, người bình thường cho dù phát hiện cũng bắt không được, nhân sâm trời sinh có Thổ hệ thần thông, thậm chí có thể ngày đi mấy trăm dặm, nếu như sâm vương có thể có vạn năm hỏa hầu, thậm chí có thể hóa thành nhân hình, trở thành Tinh Linh trong núi.
Mà Xích Huyết nhân sâm không hổ là nhân sâm biến dị, bất quá là trăm năm hỏa hầu, rõ ràng đã có thể sinh ra tiềm thức rồi, xem ra không cần ngàn năm có thể biến hóa, nhưng đã bị Diệp Hi Văn thấy được, tự nhiên sẽ không bỏ qua.
Diệp Hi Văn toàn thân vận kình, chân khí bạo liệt ra, thân hình lập tức bay vút đến, ở giữa không trung giống như đại ưng săn mồi hướng Xích Huyết Sâm đánh tới.
- Bành.
Diệp Hi Văn trảo vào bên trong vách đá, một tay lấy Xích Huyết Sâm tới tay, Xích Huyết Sâm cũng không kịp đào tẩu đã bị Diệp Hi Văn túm lấy, loại bỏ hết đất, lúc này Xích Huyết Sâm có Thổ hệ thần thông cũng vô dụng.
Diệp Hi Văn mỉm cười, bò xuống vách đá, đột nhiên có một tiếng quát lớn từ phía sau truyền đến.
- Giao ra Xích Huyết Sâm.
Diệp Hi Văn quay đầu nhìn lại, thấy ba người trẻ tuổi vẻ mặt lạnh lùng nhìn hắn.
Ba người trẻ tuổi này, hai cái trong đó ước chừng hơn hai mươi tuổi, phân biệt một người mặc Thanh y cùng áo tím, mà một thiếu niên chính giữa ước chừng mười bảy mười tám tuổi, một thân áo bào trắng, cùng Diệp Hi Văn niên kỷ không sai biệt lắm, vẻ mặt ngạo khí, phát ra âm thanh là Thanh y thanh niên kia.
- Ngươi là đệ tử Nhất Nguyên Tông.
Thanh y thanh niên vẻ mặt kiêu căng nhìn Diệp Hi Văn nói.
- Các ngươi là người của Trương gia?
Diệp Hi Văn thấy được gia huy bọn hắn, lập tức có chút cảnh giác, Thanh Phong Sơn kéo mấy trăm dặm, là một cái chi nhánh Đại Việt Quốc Việt Dịch Sơn Hệ, tại Thanh Phong Sơn, tổng cộng có hai thế lực, một là Nhất Nguyên Tông, một là Trương gia.
Nhất Nguyên Tông là chi nhánh Đại Việt Quốc Nhất Nguyên Tông tổng tông, mà sau lưng Trương gia chính là Đại Việt Quốc Thiên Phong Đường, thế lực này to lớn hoàn toàn không dưới Nhất Nguyên Tông, cũng chính là hai thế lực bất đồng, bởi vậy song phương quan hệ một mực đều khẩn trương.
Lúc này ở ngoài sáng, đều cố kỵ bối cảnh thế lực đối phương, còn bảo trì biểu hiện ra hòa khí, nhưng là ở trong bóng tối không ngừng xung đột, tại chỗ sâu trong Thanh Phong Sơn, song phương đệ tử ở trong đó lịch lãm rèn luyện, một lời không hợp hạ sát thủ cũng không có gì mới lạ.
- Đúng vậy, đây là Trương gia Thiếu chủ chúng ta, giao ra Xích Huyết Sâm vừa rồi đi.
Thanh y thanh niên kêu gào nói.
- Đây là vật ta tìm được.
Diệp Hi Văn cảnh giác nói, trong nội tâm âm thầm suy tư, chẳng lẽ Sát Nhân đoạt bảo sao.
- Lời của thiếu chủ của chúng ta ngươi không nghe thấy sao?
Thanh y thanh niên, nói.
- Ngươi cùng hắn nói nhảm cái gì, bất quá là Nhất Nguyên Tông rác rưởi mà thôi, giết hắn đi, Xích Huyết Sâm không phải chúng ta cướp được rồi sao?
Áo tím thanh niên có chút không kiên nhẫn nói, trên mặt lộ ra vài phần dữ tợn.
- Thật tốt quá, đột phá đến đệ ngũ trọng, lại có Ngũ Hổ Chi Lực, hơn nữa Bôn Lôi Thủ đánh ra tám tiếng nổ, đến lúc đó, đệ lục trọng cao thủ đều có thể đánh bại, quả thực là có thể tăng mạnh đột phá.
Diệp Hi Văn mừng rỡ nói,
Hậu Thiên Cửu Trọng, mỗi một trọng đều hơn kém thật lớn, mới vào Hậu Thiên Ngũ Trọng bất quá là Nhị Hổ Chi Lực mà thôi, nhưng là Hậu Thiên Lục Trọng lại có Ngũ Hổ Chi Lực, vượt qua 2500 trăm cân.
Luận về sức chiến đấu mà nói, nếu có thể đánh bại đệ lục trọng cao thủ, thực lực Diệp Hi Văn tại Nội Môn Đệ Tử có thể xếp nhất lưu rồi, bất quá muốn tấn chức thành đệ tử hạch tâm, lúc này còn chưa đủ.
Trừ phi Diệp Hi Văn có thể đột phá đến Hậu Thiên Lục Trọng, đến lúc đó hy vọng có thể tấn chức đệ tử hạch tâm.
Thuận lợi đột phá đến Ngũ Hổ Chi Lực, Diệp Hi Văn tiện tay đánh ra một quyền, đều có thể chấn động không khí, so với lúc trước càng thêm khác biệt.
Bất quá thực lực phi tốc tăng lên, nhưng phải trả một cái giá lớn, Địa Tâm Quả đã hoàn toàn tiêu hóa sạch sẽ, còn bốn mươi khối linh thạch cũng suy diễn Bôn Lôi Thủ mà tiêu hao không còn, so về trước khi suy diễn Bôn lôi thủ tám tiếng nổ tiêu hao lớn hơn nhiều.
Đương nhiên Bôn Lôi Thủ tiếng nổ thứ tám suy diễn ra, uy lực Bôn Lôi Thủ cũng không thể so sánh nổi, có thể đạt đến Trung cấp Công Pháp.
Muốn cho thực lực trong thời gian ngắn đột nhiên tăng mạnh, vô luận là vì suy diễn võ học, hay vẫn là cảnh giới tiến bộ, đều phải có rất nhiều linh thạch. Địa Tâm Quả và các loại thiên tài địa bảo cũng chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, phương pháp xử lý ổn thỏa trước mắt là săn giết Yêu Thú, sau đó đổi thành tinh thạch, còn có thể gia tăng kinh nghiệm chiến đấu.
Quyết định chủ ý xong, Diệp Hi Văn nhanh chóng đi ra khỏi Nhất Nguyên Tông, hướng Thanh Phong Sơn đi tới.
Thời gian từng ngày trôi qua, Diệp Hi Văn đã tại Thanh Phong Sơn ba ngày thời gian. Diệp Hi Văn tiến nhập Thanh Phong Sơn rất sâu rồi, hiện tại có thể nhìn thấy một ít Hậu Thiên Ngũ Trọng, thậm chí là Hậu Thiên Lục Trọng Yêu Thú qua lại.
Ngày hôm qua Diệp Hi Văn đụng phải một đầu Hậu Thiên Lục Trọng đỉnh phong Yêu Thú, suýt nữa chết tại trong miệng con Yêu Thú này.
Lúc ấy thật sự là mệnh lớn, Diệp Hi Văn cũng có cảm giác sâu sắc, không có binh khí đúng là không tiện, cùng người quyết đấu còn khá tốt, nhưng cùng Yêu Thú quyết đấu, đúng là chịu thiệt rồi, rốt cuộc tay không không thể cùng nanh vuốt Yêu Thú so sánh.
Ngày hôm nay, Diệp Hi Văn đã vượt qua một cái hạp cốc, tại trên vách đá dựng đứng, phát hiện một cây huyết sắc nhân sâm, Diệp Hi Văn từng ở một bản tạp ký đọc được loại huyết sắc nhân sâm này, là nhân sâm biến chủng, bình nhân sâm thường đều có công hiệu gia tăng công lực, nhưng loại huyết sắc nhân sâm này càng hơn nhân sâm bình thường rất nhiều.
Nhìn bên ngoài của Xích Huyết Sâm, tối thiểu cũng hơn một trăm năm hỏa hầu rồi, nếu như có thể ăn vào Xích Huyết Nhân Sâm, Diệp Hi Văn tối thiểu có thể trực tiếp đột phá đến Hậu Thiên Lục Trọng, đến lúc đó Diệp Hi Văn vững vàng có thể tấn chức đệ tử hạch tâm rồi, xem đến lúc đó còn có ai dám xem thường hắn nữa không.
Diệp Hi Văn không hề do dự, vội vàng leo lên vách đá, động tác linh hoạt vô cùng, giống như một con linh vượn, rất nhanh bò tới vị trí của Xích Huyết Sâm.
Diệp Hi Văn đưa ra bàn tay, hướng Xích Huyết Sâm chộp tới.
- Bành.
Tay Diệp Hi Văn chụp trúng một nắm bùn đất, cũng chưa bắt được Xích Huyết Sâm, ngẩng đầu nhìn lên, Xích Huyết Sâm rõ ràng xuất hiện ở cách nơi này hơn trăm mét.
- Xích Huyết Sâm rõ ràng đã có ý thức.
Diệp Hi Văn rất là kinh ngạc, ở thiên địa, vạn vật có linh, coi như là một khối linh thạch, trải qua ức vạn năm thời gian cũng chưa chắc không có hi vọng đắc đạo, nhân sâm cũng là thiên tài địa bảo như vậy, càng tập hợp đầy đủ Thiên Địa tinh hoa, ngàn năm sâm vương có thể sinh ra ý thức, người bình thường cho dù phát hiện cũng bắt không được, nhân sâm trời sinh có Thổ hệ thần thông, thậm chí có thể ngày đi mấy trăm dặm, nếu như sâm vương có thể có vạn năm hỏa hầu, thậm chí có thể hóa thành nhân hình, trở thành Tinh Linh trong núi.
Mà Xích Huyết nhân sâm không hổ là nhân sâm biến dị, bất quá là trăm năm hỏa hầu, rõ ràng đã có thể sinh ra tiềm thức rồi, xem ra không cần ngàn năm có thể biến hóa, nhưng đã bị Diệp Hi Văn thấy được, tự nhiên sẽ không bỏ qua.
Diệp Hi Văn toàn thân vận kình, chân khí bạo liệt ra, thân hình lập tức bay vút đến, ở giữa không trung giống như đại ưng săn mồi hướng Xích Huyết Sâm đánh tới.
- Bành.
Diệp Hi Văn trảo vào bên trong vách đá, một tay lấy Xích Huyết Sâm tới tay, Xích Huyết Sâm cũng không kịp đào tẩu đã bị Diệp Hi Văn túm lấy, loại bỏ hết đất, lúc này Xích Huyết Sâm có Thổ hệ thần thông cũng vô dụng.
Diệp Hi Văn mỉm cười, bò xuống vách đá, đột nhiên có một tiếng quát lớn từ phía sau truyền đến.
- Giao ra Xích Huyết Sâm.
Diệp Hi Văn quay đầu nhìn lại, thấy ba người trẻ tuổi vẻ mặt lạnh lùng nhìn hắn.
Ba người trẻ tuổi này, hai cái trong đó ước chừng hơn hai mươi tuổi, phân biệt một người mặc Thanh y cùng áo tím, mà một thiếu niên chính giữa ước chừng mười bảy mười tám tuổi, một thân áo bào trắng, cùng Diệp Hi Văn niên kỷ không sai biệt lắm, vẻ mặt ngạo khí, phát ra âm thanh là Thanh y thanh niên kia.
- Ngươi là đệ tử Nhất Nguyên Tông.
Thanh y thanh niên vẻ mặt kiêu căng nhìn Diệp Hi Văn nói.
- Các ngươi là người của Trương gia?
Diệp Hi Văn thấy được gia huy bọn hắn, lập tức có chút cảnh giác, Thanh Phong Sơn kéo mấy trăm dặm, là một cái chi nhánh Đại Việt Quốc Việt Dịch Sơn Hệ, tại Thanh Phong Sơn, tổng cộng có hai thế lực, một là Nhất Nguyên Tông, một là Trương gia.
Nhất Nguyên Tông là chi nhánh Đại Việt Quốc Nhất Nguyên Tông tổng tông, mà sau lưng Trương gia chính là Đại Việt Quốc Thiên Phong Đường, thế lực này to lớn hoàn toàn không dưới Nhất Nguyên Tông, cũng chính là hai thế lực bất đồng, bởi vậy song phương quan hệ một mực đều khẩn trương.
Lúc này ở ngoài sáng, đều cố kỵ bối cảnh thế lực đối phương, còn bảo trì biểu hiện ra hòa khí, nhưng là ở trong bóng tối không ngừng xung đột, tại chỗ sâu trong Thanh Phong Sơn, song phương đệ tử ở trong đó lịch lãm rèn luyện, một lời không hợp hạ sát thủ cũng không có gì mới lạ.
- Đúng vậy, đây là Trương gia Thiếu chủ chúng ta, giao ra Xích Huyết Sâm vừa rồi đi.
Thanh y thanh niên kêu gào nói.
- Đây là vật ta tìm được.
Diệp Hi Văn cảnh giác nói, trong nội tâm âm thầm suy tư, chẳng lẽ Sát Nhân đoạt bảo sao.
- Lời của thiếu chủ của chúng ta ngươi không nghe thấy sao?
Thanh y thanh niên, nói.
- Ngươi cùng hắn nói nhảm cái gì, bất quá là Nhất Nguyên Tông rác rưởi mà thôi, giết hắn đi, Xích Huyết Sâm không phải chúng ta cướp được rồi sao?
Áo tím thanh niên có chút không kiên nhẫn nói, trên mặt lộ ra vài phần dữ tợn.
/282
|