Vũ Thần

Chương 320: Ai mới là cự hùng đây?

/1308


Từ trên đài cao, một người nhanh chóng vọt ra. Mỗi bước chân của hắn dẫm lên mặt đất phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc, khiến cho những người xung quanh cảm thấy chấn động
Theo từng bước chân, khí thế trên người hắn tăng lên nhanh chóng.
"Ầm, ầm, ầm..."
Tất cả đám đệ tử có mặt trên sân đều tái mét mặt. Trong mắt những người chưa đột phá tiên thiên, Hạ Nhất Minh như biến thành con viễn cổ cự thú, to lớn như một quả núi. Mỗi bước chân của hắn để lại phía sau một cái hố hết sức sâu.
Khí thế của con Hồ Hùng đang rất cao nhưng so với Hạ Nhất Minh lại chỉ như một đứa trẻ.
Lúc này, Hạ Nhất Minh khiến cho người ta có cảm giác hắn biến thành một ngọn núi hùng vĩ, tồn tại mãi mãi với thời gian.
Bước chân của hắn như có một sự quan hệ nào đó với ngọn núi dưới chân. Mỗi lần nhấc lên đặt xuống, mặt đất lại có sự phản ứng...
Đây chính là thiên địa lực, lực lượng vô cùng vô tận trong trời đất. Cho dù là con người hay linh thú cũng không thể có được uy lực to lớn đến thế.
Hai mắt Ngả Văn Bân trợn tròn, thì thào:
- Thổ chi lực...
Ngay cả Lê Minh Huyên đang ngồi bên cạnh lão cũng không thể tin vào mắt mình. Ánh mắt bà ta nhìn cái lưng Hạ Nhất Minh chẳng khác gì một con quái vật, kèm theo một chút sợ hãi.
Với thân phận tôn giả tụ đỉnh mà có ánh mắt như vậy, nếu để cho Hạ Nhất Minh biết thì chỉ sợ hắn sẽ không nhịn được cười.
- Không thể như thế! - Lê Minh Huyên thì thào trong miệng:
- Hắn vẫn chưa tụ đỉnh thành công làm sao có thể sử dụng Thiên địa chi lực?
Ngả Văn Bân liếc nhìn nàng, nói:
- Lê tôn giả! Trên người hắn chẳng có chuyện gì là không có khả năng.
Lê Minh Huyên lạnh nhạt, không thèm đáp lại. Nhưng trên khuôn mặt trắng như tuyết của bà ta xuất hiện một chút sắc xanh.
"Ầm, ù ù..."
Mỗi bước của Hạ Nhất Minh phát ra tiếng vang càng lúc càng to. Là một con người, trọng lượng của hắn cũng chỉ chừng trăm năm mươi cân. Nhưng vào lúc này, chẳng ai có thể tin được điều đó. Tất cả mọi người đều có suy nghĩ rằng hắn là một con thú đội lốt người không thể chỉ có trăm năm mươi cân được.
Mà trọng lượng đó theo bước tiến của hắn tiếp tục tăng lên.
Một ngàn năm trăm cân.
Một vạn năm ngàn cân.
Mười lăm vạn cân...
Khi Hạ Nhất Minh bước đến trước mặt Dương Hạo và Chu Đại Thiên, khí thế của hắn trở nên đáng sợ như một con quái thú.
Liếc mắt nhìn hai người một cái. Mặc dù Hạ Nhất Minh không mở miệng, thậm chí ánh mắt cũng chẳng thay đổi nhưng Dương Hạo và Chu Đại Thiên lại có một cảm giác rất áp lực, không hề có tâm lý kháng cự.
Đó không chỉ đơn thuần là do Hạ Nhất Minh mà bởi bản thân hắn đã dung hợp với Thiên địa chi lực, hóa thân thành cả quả núi nên tạo ra áp lực mạnh mẽ.
Dưới áp lực như vậy cho dù là cường giả tam hoa cũng không chịu đựng nổi.
Phản xạ một cách vô thức, Dương Hạo kéo Chu Đại Thiên lùi lại một đoạn. Nhung chỉ một đoạn ngắn đó đã biến họ từ những người đang trong cuộc chiến trở thành người đứng xem.
Khi cả hai về tới đài cao mới chợt sực tỉnh. Dưới áp lực của Hạ Nhất Minh, bọn họ đã lựa chọn phương pháp thối lui.
Cả hai đưa mắt nhìn nhau đều phát hiện trong mắt đối phương có một chút rung động.
Trước đó không lâu, mặc dù Chu Đại Thiên thua trong tay Hạ Nhất Minh nhưng đó là do ngũ hành hoàn có uy lực quá lớn khiến cho cao thủ cùng cấp bậc không thể địch nổi.
Nhưng mới chỉ có khoảng thời gian ngắn ngủi, khi hai bên gặp lại, ánh mắt của Hạ Nhất Minh mới chỉ liếc nhìn một cái đã khiến cho bọn họ cảm thấy run sợ.
Mặc dù cả hai đều biết, khí thế của Hạ Nhất Minh hôm nay là do kết hợp với Thiên địa lực mà ra, nhưng nó chẳng hề kém hơn so với tôn giả tụ đỉnh. Trong lòng cả hai đều xuất hiện cảm giác kính sợ đối với vị cường giả trẻ tuổi. Hơn nữa, cảm giác đó từ nay vĩnh viễn khắc sâu vào trong lòng hai người.
Sau khi hai người đó rời khỏi, Hạ Nhất Minh tiếp tục bước nhanh về phía trước. Chiều cao của hắn chừng một thước bảy, thước tám so với còn Hồ Hùng linh thú cũng chỉ bằng một nửa nó. Hơn nữa, thân thể con linh thú còn to hơn Hạ Nhất Minh rất nhiều.
Nhưng khi Hạ Nhất Minh bắt đầu cất bước, tất cả mọi người đều có cảm giác tỉ lệ giữa hai bên hoàn toàn thay đổi.
Con Hồ Hùng linh thú như biến thành một con chuột bé nhỏ còn Hạ Nhất Minh lại hóa thân thành một con voi to lớn. Chỉ cần nhấc chân một cái, Hạ Nhất Minh có thể giẫm con linh thú nát bét thành một đống thịt.
Cái cảm giác đó khiến cho mọi người hết sức kích động.
Mặc dù phần lớn những người đứng đây tu vi mới chỉ đạt tới hậu thiên, vĩnh viễn không có cách nào bước vào tiên thiên nên không thể hiểu được thiên địa hợp nhất nó là như thế nào. Nhưng một cảnh trước mắt khiến cho bọn họ cả đời không thể quên được.
Ánh mắt Hùng Vô Cực và con Hồ Hùng linh thú hết sức hồi hộp. Cảm giác thoải mái khi đối mặt với Dương Hạo và Chu Đại Thiên hoàn toàn biến mất.
Một tay của Hùng Vô Cực túm chặt vào lưng của con Hồ Hùng, một tay nắm chặt tấm thuẫn cực lớn.
Hai tay hắn bám chặt tới nỗi nổi lên cả gân xanh. Trong mắt một người, một thú xuất hiện một chút màu hồng. Khí thế của cả hai phát ra đã mạnh hơn trước rất nhiều.
Tuy nhiên, khí thế của cả hai mặc dù rất mạnh những vẫn không thể so sánh với Hạ Nhất Minh.
Hùng Vô Cực hít một hơi thật sâu. Với tu vi võ đạo của hắn hiển nhiên biết được sở dĩ Hạ Nhất Minh có được khí thế khó tin như thế này đó là do hắn vừa mới đốn ngộ được điều gì đó...
Cũng nhờ sự đốn ngộ đó mà Hạ Nhất Minh mới có thể tiến vào trong trạng thái dung hợp với Thiên Địa chi lực một cách hoàn mỹ đến vậy.
Trạng thái như thế này vốn không hề xuất hiện ở những người có đẳng cấp dưới thánh giả. Vì thế Hùng Vô Cực tin rằng chỉ cần hắn có thể ngăn chặn được một lúc thì sẽ đánh bật Hạ Nhất Minh ra khỏi trạng thái đó.
Lúc này, mặc dù trong lòng hắn đang thầm kêu khổ nhưng vẫn không hề có ý định lùi bước.
Từ miệng hắn chợt phát ra một tiếng huýt sáo kỳ dị. Sau khi nghe thấy tiếng huýt sáo, con Hồ Hùng linh thú chợt mở to miệng, phát ra những tiếng gầm gừ nhanh chóng vọt lên cao.
Hùng Vô Cực sải bước đi tới. Hắn vất bỏ tấm thuẫn, hai tay giơ lên. Vào lúc này, thân thể của hắn như dài ra thêm một chút. Hai bàn tay to của hắn nhanh chóng nắm lấy bắp đùi của con linh thú.
Ngay sau đó, dưới ánh mắt của mọi người một luồng quang mang màu vàng từ thân thể hắn phát ra, chạy dọc theo cánh tay, tiến vào bắp đùi con Hồ Hùng.
Một tiếng rống to phát ra từ miệng con linh thú. Trong tiếng rống ẩn chứa một sự khoái cảm. Tựa như luồng quang mang màu vàng làm cho nó rất thích.
Ngay sau đó, toàn thân con Hồ Hùng cũng phát ra quang mang tương tự. Trong nháy mắt đã tỏa ra ánh sáng màu vàng rực rỡ.
Thân hình còn đang lơ lửng giữa không trung, nó giơ đôi chưởng của mình lên. Ngay lập tức quang mang màu vàng nhanh chóng hội tụ lại. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Đây là toàn bộ lực lượng của Hùng Vô Cực cùng với thần lực của con linh thú, lại thêm thiên phú của nó có thể hấp thu năng lượng Thổ hệ trong thiên địa chi khí để tạo ra một chiêu cực mạnh.
Toàn bộ lực lượng của người và gấu đã hoàn toàn hợp nhất, phát huy tới cực hạn, phóng thích ra ngoài.
Tuy nhiên, trước mặt bọn họ, Hạ Nhất Minh vẫn thản nhiên đi tới. Mỗi bước chân của hắn khiến cho cả quả núi rung rinh. Cuối cùng, hắn duỗi hai tay, kết thành một thủ ấn hết sức đơn giản. Hai ngón cái áp váo nhau hướng lên trời.
Động tác của hắn chẳng hề nhanh nhưng như ẩn chứa tới cả ngàn cân.
Tất cả các thủ thế rườm rà vẫn luyện tập lúc bình thường đã bị hắn vất hết. Vào lúc này, hắn chỉ cần dùng một thủ ấn đơn giản nhất để đánh ra một chiêu mạnh nhất trong cuộc đời.
Bàn tay của con gấu mang theo lực lượng khôn cùng từ trên cao đánh thẳng xuống hai tay Hạ Nhất Minh. Chỉ cần một tay của nó đã to hơn hai tay của Hạ Nhất Minh rất nhiều. Chưa nói tới việc khi hai tay nó hợp lại một chỗ càng khiến cho người ta khiếp vía. So với đôi bàn tay to lớn của nó, hai tay của Hạ Nhất Minh chẳng khắc nào một đôi đũa tre.
Tuy nhiên, trong phút chốc ngắn ngủi, thời gian như đứng yên lại. Sự biến đổi của thời gian có thể thấy được rõ ràng trong mắt tất cả mọi người.
Hai tay của Hạ Nhất Minh hơi hạ xuống một chút sau đó liền lật lên... Động tác của hắn hoàn toàn đơn giản, chẳng khác gì người bình thường lật tay...
Ngay sau đó, con cự hùng cùng với Hùng Vô Cực đang bám ở chân nó cứ như thế mà rơi xuống đất.
Một tiếng nổ dữ dội vang lên. Trên mặt đất xuất hiện một cái hố lớn. Con Hồ Hùng linh thú không kịp thi triển năng lực đặc thù, nên toàn bộ lực lượng tập trung trong tay nó giáng hết lên cả mặt đất.
Bên cạnh chân của nó, cả người Hùng Vô Cực cũng bị đè xuống dưới. Bàn tay Hạ Nhất Minh vừa mới lật một cái chẳng khác nào một tòa núi lớn, dễ dàng phá giải chiêu thức của một người và một gấu.
Hết nhìn cái hố to trên mặt đất sau đó lại nhìn Hạ Nhất Minh, tất cả mọi người có mặt đều cảm thấy ngơ ngác. Thậm chí, bọn họ còn thầm tự hỏi...
Cuối cùng thì người nào mới chính thức là con cự hùng...?

/1308

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status