Vũ Thần

Chương 870: Thổ chi thần lực

/1308


Sau khi rời khỏi huyệt động dưới lòng đất, Hạ Nhất Minh lập tức nghe được một tiếng rống uy nghiêm vang lên.
Khi âm thanh này truyền tới, Hạ Nhất Minh thậm chí còn cảm giác được chân khí trong cơ thể bắt đầu chấn động kịch liệt. Lực lượng của âm thanh này cường đại tới cực điểm, mặc dù còn kém Long Uy chi hống của Bảo Trư, nhưng cũng đủ để mang tới cho hắn khá nhiều phiền toái.
- Đây là hống của ai vậy? - Hạ Nhất Minh cau mày thì thào nói.
Trong mấy ngày hắn bế quan đã xảy ra rất nhiều chuyện, mà một khi hắn tiến hành khổ tu thì trên cơ bản là sẽ không để ý tới bên ngoài. Cho nên hắn cũng không biết được hải quái đang tiến hành bao vây hòn đảo lại.
Thân hình hơi động một chút, tốc độ di chuyển của Hạ Nhất Minh đã gia tăng tới cực hạn giống như tia chớp bay thẳng lên đỉnh núi lửa.
Sau khi hấp thu Hỏa chi lực có mang theo linh tính ở nơi này, Hạ Nhất Minh đối với Hỏa chi lực lại càng hiểu biết sâu thêm. Da của hắn cảm thụ nhiệt lưu ở bốn phía xung quanh, vô số khí lưu không ngừng dâng lên trợ giúp cho tốc độ phi hành của hắn càng nhanh hơn.
Sau một lát, thần binh quang mang trên người Hạ Nhất Minh đã được thu lại, hắn vững vàng đứng ở trên đỉnh núi lửa.
Đảo mắt nhìn chung quanh một lượt, không thấy ai ở đây, hắn chần chờ một chút rồi động thân quay trở về nơi ở của mình. Bất quá trong lòng hắn lại vô cùng kỳ quái, với kinh nghiệm của đám người Hoa Thụy Kim, làm sao lại có thể quên phái người ở đây chờ mình?
Nhưng mà, hắn cũng không biết, Lưu Ly đảo lúc này đang bị phong bế, toàn bộ tinh thần của mọi người đều dùng để đối phó hải quái. Mà người có tư cách ở chỗ này chờ hắn cũng chỉ có cường giả cấp bậc tôn giả mà thôi, cho nên Trang Mộc Nam cũng không phái người ở lại chờ hắn.
Vừa mới đi tới gần khu vực phong của mình, hắn đã nghe được một đạo tiếng hí vui mừng vang lên, trên miệng Hạ Nhất Minh lộ ra nụ cười. Hắn đẩy cửa tiến vào bên trong, Bạch Mã Lôi Điện quả nhiên đang ở đây chờ hắn.
Hạ Nhất Minh nhẹ nhàng vuốt ve chiếc cổ trắng của nó, ánh mắt nhìn về phía Bách Linh Bát ở trong phòng, nói:
- Bách huynh, vừa rồi là tiếng hống của ai vậy? Trên đảo đã xảy ra chuyện gì?
Hắn từ trên đường quay về đây đã gặp qua mấy đệ tử Lưu Ly đảo, mặc dù bọn họ rất cung kính với hắn nhưng trên mặt mỗi người đều mang theo một tia lo lắng. Hơn nữa, cả Lưu Ly động đều bao trùm hào khí nguy cơ quỷ dị, điều này làm cho Hạ Nhất Minh có chút tò mò.
Trong lòng hắn thậm chí còn hoài nghi, có phải hay không Phất Lan Khắc Lâm cùng Gia Phỉ Nhĩ Đức đến đây. Nếu không như thế lấy căn cơ của Lưu Ly đảo làm sao lại có thể phát sinh ra tình trạng như lâm đại địch như này?
Bách Linh Bát bình tĩnh nói:
- Hải quái thánh thú kéo đến báo thù.
Hạ Nhất Minh giật mình, ngay cả cánh tay đang vuốt ve Bạch Mã cũng dừng lại, hắn kinh ngạc hỏi:
- Hải quái thánh thú?
- Các ngươi giết nhiều thánh thú như vậy, hơn nữa còn đem thi thể chúng vận chuyển trở về, cho nên chúng nó kéo tơi trả thù.
Tâm niệm Hạ Nhất Minh vừa chuyển, nhất thời hiểu được ý tứ của hắn.
Bỗng nhiên, từ phía xa truyền tới tiếng rống vang dội đất trời, khi nghe được thanh âm này, chân khí trong cơ thể Hạ Nhất Minh lại kịch liệt dao động. Trong đan điền của hắn có vài cỗ lực lượng bắt đầu ngo ngoe như muốn động.
Không hiểu sao Hạ Nhất Minh cảm thấy cảm xúc của bản thân lúc này đang dâng trào. Hắn đối với chủ nhân của thanh âm đó hết sức bất mãn, trong lòng dâng lên một cỗ ý niệm muốn đánh chết nó.
Bảo Trư cùng Bạch Mã cũng lầm bầm vài tiếng, cũng có bộ dáng muốn động.
Tâm niệm Hạ Nhất Minh thay đổi thật nhanh, hắn lập tức hiểu rõ được nguyên nhân trong đó.
Mặc dù hắn không biết âm thanh này do con thanh thú nào phát ra, nhưng có thể xác định được trong âm thanh đó tràn ngập mùi vị coi rẻ và khiêu khích. Thanh âm của chủ nhân này cao cao tại thượng, giống như nó đang đem ý niệm coi nhân loại như kiến hôi nhắn nhủ ra ngoài.
Nếu như thực lực không bằng hiển nhiển cảm thấy kinh hãi khiếp đảm, khó có thể khống chế. Nhưng Bảo Trư và Bạch Mã Lôi Điện lại có huyết mạch của thần thú, còn ở trong người hắn có cất dấu thần chi lực, như vậy sẽ tạo cảm giác ngược lại.
Hạ Nhất Minh hừ lạnh một tiếng, nói:
- Chúng ta đi xem một chút, đến tột cùng là gia hỏa nào mà hống hách như thế.
Bạch Mã Lôi Điện cùng với Bảo Trư nghe thấy vậy nhất thời đều vui mừng, trong người hai bọn chúng đều có huyết mạch của thần thú cao ngạo. Cho nên khi bị một sinh vật không biết là gì coi rẻ tự nhiên cảm thấy vô cùng phẫn nộ, sau khi nghe lời nói Hạ Nhất Minh đều rục rịch muốn động ngay lập tức.
Hai chân nhẹ nhàng điểm một cái, thân hình Hạ Nhất Minh giống như một sợi bông hạ xuống lưng Bạch Mã Lôi Điện. Hắn vừa ngồi ổn định xong, bốn chân Bạch Mã cùng lúc cất bước.
Hạ Nhất Minh âm thầm lắc đầu, huyết mạch bên trong Bạch Mã Lôi Điện mang tới cho nó bản năng chiến đấu cường đại. Một khi bị cường giả cùng cấp bậc khiêu chiến thì bản thân nó lập tức giống như một thùng thuốc nổ, bùng phát một cách mãnh liệt.
Tốc độ của Bạch Mã Lôi Điện cực nhanh, cơ hồ chỉ trong nhánh mắt đã rời khỏi khu vực ở của mình. Trên đường di chuyển nếu chẳng may gặp phải đệ tử của Lưu Ly đảo thì thân hình nó nhảy lên không, căn bản không đụng tới bất cứ kẻ nào.
Còn các đệ tử Lưu Ly đảo lại có cảm giác như mắt mình hoa lên, sau đó một cơn gió nhẹ thổi qua đã không biết phát sinh chuyện gì. Chỉ có mấy vị tiên thiên cường giả còn mơ hồ cảm thấy được một ít, chính vì cảm thấy nên trong lòng họ mới sinh ra sự sợ hãi.
Ở bên ngoài, đám người đang đứng ở phía xa xa nhìn, nhưng nơi này dù sao cũng là Lưu Ly đảo, mà bọn họ lại ở đây với thân phận của khách nhân. Khi chưa được Hoa Thụy Kim yêu cầu tương trợ, bọn họ còn chưa dám ra tay, nếu không sẽ mang tới hiểu lầm không đáng có. Khi ấy cái được sẽ không đủ bù cho cái mất.
Bất quá, bọn họ đối với Bạch Mã Lôi Điện lại phi thường quen thuộc, khi nhìn thấy một dải màu trắng thoáng qua, nhất thời hiểu được thánh thú đỉnh phong đã muốn ra tay.
Chỉ là tốc độ của Bạch Mã Lôi Điện quả thật quá nhanh, bọn họ thậm chí còn không nhìn thấy người ở trên lưng nó. Chỉ thấy Bạch Mã đã quyết định ra tay thì trong lòng bọn họ nhất thời đã buông bỏ được gánh nặng.
Dù sao, khi nghe được âm thanh kinh khủng đó vang lên, bọn họ đã biết Lưu Ly đảo lần này đối mặt với địch nhân cấp bậc thánh thú.
Đưa mắt nhìn toàn bộ hòn đảo này, thì chỉ sợ cũng chỉ có Bạch Mã Lôi Điện mới có thể chống lại.
Một khi rời khỏi sơn động, tốc độ của Bạch mã trở nên vô cùng nhanh, còn mau lẹ hơn cả Ngũ Khí đại tôn giả đang phi hành ở trên cao.
Cảm nhận được phương hướng của cỗ khí tức cường đại, căn bản không cần Hạ Nhất Minh thúc giục thì Bạch Mã Lôi Điện đã dùng tốc độ nhanh nhất phóng tới. Một đạo ánh sáng để lại trên mặt đất vô số tàn ảnh, nó đã đi tới phía bước tường lửa đang bốc lên.
Hàng lông mày của Hạ Nhất Minh hơi nhíu lại, hắn lập tức thấy được một đầu quái thú to lớn đến mười trượng đang mở rộng chiếc miệng mình ra hút lấy ba người khác. Bọn họ trên cơ bản không có bao nhiêu lực để chống cự lại, dần dần bị hút về phía miệng của nó.
******
Trên bầu trời, trong lòng Trang Mộc Nam nóng như lửa đốt, nhưng hắn biết ở trước mặt quái thú này hắn không có nhiều biện pháp. Thực lực của đối phương tương đương với Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả, cho nên với thực lực của hắn không thể làm ra được nhiều chuyện. Nếu như hắn còn ở trên không thì có thể tự bảo vệ được mình, nhưng nếu không tự lượng sức mình mà xuống mắt đất.... Như vậy chỉ cần đầu quái thú này gia tăng thêm chút lực hút là hắn cũng không thể chống lại được.
Mắt thấy ba vị tôn giả của bổn môn sắp bị rơi vào miệng của quái thú, trong đó có cả Lệ gia phụ tử thì hắn đã gần như mất bình tĩnh. Thần binh quang mang ở trên người đạt phát ra, cắn chặt hàm răng lại, hắn điều khiển phi kiếm tấn công xuống phía dưới.
Phi kiếm lao nhanh về phía một bên mắt của quái thú, nhưng con quái thú cũng không thèm để ý tới. Nó nhắm một mắt lại, làm cho thanh kiếm nhất thời đâm vào mí mắt của nó.
Âm thanh vang dội chợt vang lên, sau một kích cường đại của phi kiếm vô số những hoa lửa bắn ra. Nhưng khi phi kiếm quay trở về thì con quái thú vẫn không có nửa điểm thương tổn, cho dù là vệt trắng cũng không lưu lại.
Da của con quái thú dĩ nhiên đã dày tới mức độ này a.
Đúng lúc sắc mặt Trang Mộc Nam trắng bệch vì tưởng rằng cha con Lệ gia không thoát khỏi được một kiếp này, thì một đạo bóng trắng xẹt qua. Sau đó một thân ảnh từ trên trời rớt xuống, trực tiếp đứng vào giữa quái thú và Lệ gia phụ tử.
Ánh mắt quái thú nhất thời hiện lên vài phần ác liệt, với thực lực cường đại của nó tự nhiên cảm nhận được sinh vật này rất cường đại. Hơn nữa tốc độ của đối phương cũng đạt tới tình trạng khó tin, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt mà ngay cả hình dạng đối phương thế nào nó cũng không nhìn ra được. Càng làm nó kinh ngạc hơn chính là tại một khắc sinh vật này xuất hiện, hấp lực do nó tạo ra đã bị một loại lực lượng cường đại triệt tiêu không còn chút tác dụng nào. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Hạ Nhất Minh cỡi Bạch Mã Lôi Điện xuất hiện, ở trên tay hắn lúc này đang có quang mang màu vàng phát ra thông qua Ngũ Hành Hoàn.
Đây cũng không phải Ngũ hành chi lực của Ngũ Hành Hoàn, mà là một loại lực lượng có thể so sánh với Hỏa chi thần lực, Mộc chi thần lực - Thổ chi thần lực.
Trước kia Hạ Nhất Minh căn bản không thể sử dụng tùy ý cỗ lực lượng này, nhưng từ lúc hấp thu được Hỏa chi thần lực ở trong miệng núi lửa, hắn đối với việc điều khiển thần lực ở trong cơ thể đã đạt tới tình trạng mới. Khi sử dụng Ngũ Hành Hoàn là hắn đã có thể đem cỗ lực lượng này phóng thích ra ngoài.
Chỉ là, cỗ lực lượng này cũng không phải do hắn tu luyện mà thành, cho nên tốc độ bổ sung tương đối chậm chạp.
Lực lượng màu vàng này trầm ổn dị thường, giống như một ngọn núi, tất cả Phong chi lực đều bị Thổ chi thần lực áp chế làm cho tiêu tán đi, không thể phục hồi lại.
Từa hồ cảm nhận được sự cường đại của cỗ lực lượng này, con cự thú mở to miệng ra, một đạo tiếng hống từ trong miệng nó vang lên.
Âm thanh to lớn này đánh về phía Thổ chi thần lực giống như có một lượng lớn nước chảy qua, đang không ngừng gột rửa đi.
Hai mắt Hạ Nhất Minh khẽ nhếch lên, Bảo Trư trong lòng của hắn lập tức mở ra bốn chân bay lên không. Nó mở ra chiếc miệng nhỏ bé của mình, một tiếng long ngâm từ trong đó thoát ra tấn công về phía con cự thú.....

/1308

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status