Vũ Thần

Chương 883: Chủ động khiêu khích

/1308


Lúc này, trong lòng Cát Ma Phàm Thù hối hận mãi không thôi.
Hắn sử dụng một loại mật pháp thâm nhập vào sâu trong biển khơi tuy có thể thấy được rõ ràng ba người, hơn nữa cảm ứng được từ trên người bọn họ tỏa ra khí tức mãnh liệt, trong lòng vị thiên hạ đệ nhất thích khách này âm thầm rỉ máu.
Lúc đầu hắn để cho Hác Huyết tự mình đi tới Nam Cương trước, hơn nữa còn để cho Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả Vũ gia lão tổ đi theo bên người.
Trong suy nghĩ của lão, tổ hợp như vậy ở Nam Cương đủ để quét sạch hết mọi rắc rối.
Bởi vì Lưu Ly lão tổ đã đích thân đi tới Bắc Cương cho nên nơi này không còn Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả. Hiển nhiên cũng không còn có người nào có thực lực vượt qua Vũ gia lão tổ.
Nhưng mà, hắn tuyệt đối không ngờ được Hạ Nhất Minh cùng với Bạch Mã Lôi Điện đã đạt tới cảnh giới này, hơn nữa ngay cả hai vị Cửu Cửu Trọng Thiên của phương Tây cũng đến nơi đây.
Trong hải vực của Nam Cương chỉ thoáng cái đã xuất hiện những bốn cao thủ Nhân Đạo Đỉnh Phong.
Vào một ngày nọ, khi hắn đang ở Cửu U chi địa tu luyện, thì đột nhiên trong lòng có cảm giác khác lạ, sau khi cẩn thận kiểm tra mới kinh ngạc phát hiện thần niệm của mình cùng liên lạc với Ngưng Huyết Nhân đã bị một loại lực lượng nào đó cắt đứt.
Phát hiện ra được điều này trong lòng hắn đã vô cùng hoảng sợ.
Ngưng Huyết Nhân đã tiến vào trong thân thể khôi lỗi, như vậy mới có khả năng phóng xuất ra uy lực cường đại nhất, sẽ không hề kém hơn một vị Nhân Đạo Đỉnh Phong.
Mặc dù không thể sử dụng thần binh, nhưng trong lúc đối mặt với cao thủ Cửu Cửu Trọng Thiên thì cơ hồ không ai địch lại nổi nó.
Nhưng một hôm hắn lại mơ hồ cảm ứng được sự tồn tại của khôi lỗi, nó bị một tia lực lượng Hắc Ám thần kỳ chặt đứt liên lạc với hắn.
Sau khi phát hiện được điều này, sự kinh sợ trong lòng lão lại xuất hiện, cho nên không cần tiếp tục nghĩ ngợi mà chạy tới Nam Cương.
Hơn nữa, trong lúc hắn còn đang lo lắng, nếu như ngay cả khôi lỗi Nhân Đạo Đỉnh Phong cũng gặp chuyện không may thì Hác Huyết há có thể tránh được độc thủ của đối phương.....
Sau khi cùng với Hạ Nhất Minh gặp mặt, hắn cũng không phải là không hoài nghi Hạ Nhất Minh. Nhưng trải qua cảm ứng của thần niệm làm cho hắn biết Vũ gia lão tổ vẫn tồn tại, tuy nhiên lại không ở bên người Hạ Nhất Minh.
Hơn nữa, hắn cũng biết Hạ Nhất Minh tuyệt đối là cao thủ Cửu Cửu Trọng Thiên mới tấn chức. Nếu nói hắn cùng với Bạch Mã Lôi Điện liên thủ đánh chết khôi lỗi thì cũng không phải ngoài ý muốn. Nhưng mà muốn bắt được khôi lỗi, hơn nữa còn đem thần niệm phong tỏa, chỉ sợ rằng đã vượt qua khỏi năng lực của Hạ Nhất Minh.
Lúc này, ở dưới đáy biển nhìn thấy Vũ gia lão tổ ở bên cạnh Gia Phỉ Nhĩ Đức, Cát Ma Phàm Thù rốt cuộc cũng hoàn toàn tin tưởng vào lời của Hạ Nhất Minh.
Trong thiên hạ, có thể sử dụng Hắc Ám lực lượng để chặt đứt liên lạc của mình với Vũ gia lão tổ chỉ sợ cũng chỉ có hội trưởng Hắc Ám liên minh hội nghị mà thôi.
Hai mắt có chút đục ngầu lên, trong lòng Cát Ma Phàm Thù vô cùng phẫn nộ, hắn cố gắng làm cho tinh thần tỉnh táo lại, cả người ẩn nấp dưới lòng biển không còn phát ra bất cứ tia tính mạng khí tức nào.
Trong lòng hắn lúc này có duy nhất một ý niệm chính là vô luận thế nào cũng phải giết chết Gia Phỉ Nhĩ Đức ngay tại chỗ, vì hậu nhân kiệt xuất nhất của mình đòi lại món nợ máu.
Ba người Phất Lan Khắc Lâm đứng ở giữa không trung nhìn Hạ Nhất Minh, ngoại trừ Vũ gia lão tổ ra thì trong ánh mắt hai người còn lại đều hiện lên thần sắc khó tin.
Bọn họ cùng với Hạ Nhất Minh mới cách nhau có mấy ngày, vậy mà hôm nay từ trên người Hạ Nhất Minh đã tản mát ra khí thế ngang với bọn họ. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
- Ngươi là.... Hạ Nhất Minh? - Phất Lan Khắc Lâm có chút do dự hỏi.
Hạ Nhất Minh cười dài một tiếng, nói:
- Giáo hoàng bệ hạ tôn kính, ngài dĩ nhiên vẫn còn nhớ tại hạ, thật là làm cho Hạ mỗ thụ sủng nhược kinh a.
Sau khi nhìn thấy vẻ mặt của Phất Lan Khắc Lâm trong lòng Hạ Nhất Minh cảm thấy vô cùng thỏa mãn, hai tay hắn vung nhẹ lên, quanh người hắn nhất thời xuất hiện ngũ thải quang mang.
Nếu như nói ở trên thế giới này có hai người giống nhau như đúc thì còn có thể tin, nhưng nói trong tay hai người đó đều có Ngũ Hành Hoàn tỏa ra thần quang nhiều màu thì chuyện tuyệt đối không thể xảy ra.
Khi nhìn thấy ngũ thải quang mang, cho dù là Phất Lan Khắc Lâm không tin vào mắt mình, thì hắn cũng xác định được thân phận của người trước mặt.
- Không có khả năng, tuyệt đối không thể.... - Phất Lan Khắc Lâm thì thào nói:
- Ngươi rõ ràng chưa từng quang hóa sáu thanh thần binh, vì sao có thể tiến vào cảnh giới Cửu Cửu Trọng Thiên?
Hắn từng cùng với Hạ Nhất Minh giao thủ cho nên biết tiểu tử này trong tay tuyệt đối không thể có sáu thanh thần binh. Ngũ Hành Hoàn, Cực Quang Chi Kiếm cùng với Huyền Quy Xác đã để lại trong lòng hắn ấn tượng rất sâu. Ngày trước hắn yêu cầu Gia Phỉ Nhĩ Đức bắt Hạ Nhất Minh, tự nhiên là muốn uy hiếp Thiên Trì nhất mạch, nhưng còn điều chủ yếu hơn chính là muốn lấy mấy kiện thần binh trên người Hạ Nhất Minh. Đặc biệt là kiện áo giáp Huyền Quy Xác có thể chống đỡ lực lượng của thần chi lực.
Bất quá, cũng bởi vì song phương đã giao thủ, cho nên hắn mới biết, thực lực của Hạ Nhất Minh còn cách với lần quang hóa thần binh thứ sáu rất xa.
Dù cuối cùng hắn có nắm thể giữ được thần chi lực lượng, nhưng muốn trước khi quang hóa được sáu thanh thần binh thì còn cần một thời gian dài để tu luyện.
Tuy nhiên, lần này gặp lại làm cho tính toán của hắn đã hoàn toàn sụp đổ.
Nhìn hào khí trùng thiên cùng khí thế của Hạ Nhất Minh, đường đường là giáo hoàng bệ hạ cũng phải có vài phần hoảng hốt, có phải hay không bởi vì lão tuổi cao sức yếu cho nên hoa mắt nhìn nhầm người?
Sắc mặt Gia Phỉ Nhĩ Đức có chút khó coi, hắn trầm giọng nói:
- Giáo hoàng bệ hạ, ngày trước hắn thật sự chưa hề quang hóa sáu thanh thần binh sao?
Phất Lan Khắc Lâm do dự một chút, đưa ba ngón tay lên, nói:
- Ba thanh.
Trong lòng Hạ Nhất Minh âm thầm bội phục, không hổ là cường giả mạnh hnaats của phương Tây, chỉ cần giao chiến một lần đã có thể phỏng đoán được thực lực của hắn.
Chỉ là, bọn họ làm cách nào cũng không tưởng tượng được, trên thế giới này còn có một Ngũ Khí đại tôn giả bình thường có thể trực tiếp hấp thu thần chi lực lượng mà không hề bạo thể. Đồng dạng, bọn họ cũng không thể tưởng tượng được có người sẽ sử dụng thần chi lực để thay thế cho thần binh ánh sáng, hơn nữa cuối cùng thành công tiến giai.
Trong ánh mắt Gia Phỉ Nhĩ Đức hiện lên một tia sát khí mãnh liệt.
Người trẻ tuổi này ở lần gặp mặt trước mới chỉ quang háo ba thanh thần binh, nhưng mới chỉ mấy ngày từ biệt đã một bước lên trời, đạt tới tình trạng đủ thực lực sánh vai cùng với hắn.
Trong lòng hắn âm thầm hối hận, nếu thời gian có thể đảo ngược lại, như vậy bọn họ sẽ không tiếc phải trả giá lớn cũng muốn lưu lại người này vĩnh viễn.
Nhưng đáng tiếc chính là, hôm nay dù nghĩ như vậy thì sự việc cũng đã trôi qua rồi.
- Hạ Nhất Minh, ngươi tới làm gì?
Sau một lúc lâu kinh sợ, sắc mặt Phất Lan Khắc Lâm đã khôi phục lại bình thường.
Vị giáo hoàng bệ hạ này dù sao cũng không phải người bình thường, hắn thu liễm lại tâm thần, đem toàn bộ hối hận vứt bỏ ra sau mà trầm tĩnh hỏi.
Hạ Nhất Minh vui vẻ cười, nói:
- Hạ mỗ nghe nói các vị ở chỗ này, cho nên muốn tới lĩnh giáo.
Khi hắn nói đến hai từ lãnh giáo, khí thế từ trên người tỏa ra không một chút giữ lại, ngay cả trên người Bạch Mã Lôi Điện cũng mơ hồ thấy được những tia lôi điện đang lập lòe lóe lên.
Đây là Hạ Nhất Minh bắt đầu tạo thanh thế, muốn để cho bọn họ toàn lực chú ý tới mình, kể từ đó, Hoàng Tuyền lão tổ đang âm thầm ẩn nấp bên dưới mới tiện bề hành động.
Phất Lan Khắc Lâm cười lạnh một tiếng, hắn lạnh lùng nói:
- Chỉ bằng vào một người mới tấn chức Nhân Đạo Đỉnh Phong như ngươi mà đã muốn tới khiêu chiến chúng ta sao?
Hạ Nhất Minh vỗ nhẹ lên thân Bạch Mã Lôi Điện, nói:
- Hạ mỗ nhân thú hợp nhất chẳng lẽ còn không đủ tư cách này sao?
Ánh mắt Phất Lan Khắc Lâm dừng ở trên mình Bạch Mã Lôi Điện một lát, rồi chậm rãi gật đầu, nói:
- Không sai, ngươi quả nhiên có tư cách này.
Hạ Nhất Minh nhướng mày, trên mặt hắn nhanh chóng hiện lên vẻ nghiêm nghị, nói:
- Giáo hoàng bệ hạ tôn kính, mời ngươi triệu hồi Thần Điện Chiến Ưng triệu hồi đến đây, chúng ta công bình đánh một trận.
Cho dù là lấy tu dưỡng của Phất Lan Khắc Lâm thì khi nghe thấy những lời chẳng biết xấu hổ này của Hạ Nhất Minh cũng thiếu chút nữa tức giận đến mức động thủ lập tức.
Hạ Nhất Minh cùng với Bạch Mã Lôi Điện liên thủ, hai người bọn họ tuyệt đối là có thể bù đắp thực lực cho nhau, có thể trợ giúp nhau phát huy ra uy lực cường đại hơn bình thường rất nhiều. Nhưng Thần Điện Chiến Ưng cùng với giáo hoàng Thần Điện mà nói lại không có bất cứ trợ giúp gì, ngược lại còn bị bó tay bó chân.
Nếu là như vậy hắn tình nguyện một mình đấu với nhân thú hợp nhất chứ không hề muốn cùng Thần Điện Chiến Ưng liên thủ.
Hai tròng mắt Gia Phỉ Nhĩ Đức hơi đảo một chút, nói:
- Hạ Nhất Minh, để cho bổn tọa cùng với ngươi luận bàn một chút.
Hạ Nhất Minh giật mình, người này là của Hoàng Tuyền lão tổ, nhưng vì sao hắn lại muốn ra tay với mình? Chẳng lẽ hắn nhìn ra được chút mánh khóe gì sao?
Sau khi biết được quan hệ của hai vị đứng đầu phương Tây, Hạ Nhất Minh không hề tin hội trưởng Hắc Ám giáo hội lại có ý định trợ giúp giáo hoàng.
Phất Lan Khắc Lâm nhìu mày, nói:
- Hội trưởng các hạ, chuyện này là việc của Thần Điện chúng ta.
Gia Phỉ Nhĩ Đức mỉm cười sau đó nói nhỏ cho Phất Lan Khắc Lâm nghe:
- Giáo hoàng bệ hạ, Hạ Nhất Minh quả nhiên là kỳ tài ngút trời, nếu như lúc này không giết chết hắn, nếu để cho hắn thoát đi như vậy ngày sau hắn có thể tiến vào thần đạo.
Mi mắt Phất Lan Khắc Lâm hơi run nhẹ lên một chút, mặc dù hắn đối với việc Hạ Nhất Minh có thể tấn giai thần đạo cũng không tin tưởng mấy.
Mấy ngàn năm qua, không biết có bao nhiêu Cửu Cửu Trọng Thiên cường giả muốn bước qua cánh cửa cuối cùng, nhưng lại không thể thông qua được. Như vậy Hạ Nhất Minh dù là thiên tài trong thiên tài cũng không nhất định làm được chuyện đó.
Tuy nhiên, hắn lại nghĩ tới tuổi thực của Hạ Nhất Minh trong lời đồn, cộng với tốc độ tấn giai kinh khủng của Hạ Nhất Minh, trong lòng cũng có vài phần dao động.
Có lẽ, Gia Phỉ Nhĩ Đức nói không sai, Hạ Nhất Minh thật sự có khả năng là người đầu tiên tấn giai vào thần đạo trong mấy ngàn năm qua.
Một địch nhân cường đại như vậy tuyệt đối không thể để hắn sống trên đời.
Hơi gật đầu một cái, Phất Lan Khắc Lâm lui về sau, bất quá trong quá trình này hắn cố ý cùng với Gia Phỉ Nhĩ Đức trao đổi ánh mắt một cái.
Hai người đã đối đầu với nhau mấy trăm năm, đạt tới tình trạng hiểu từng hành động của đối phương, cho nên lần hành động này vô cùng ăn ý.
Gia Phỉ Nhĩ Đức bay lên trước, phía sau của hắn Vũ gia lão tổ bám sát theo sau, từ trên người bọn họ đều phóng ra khí thế trùng thiên của mình.
Hai vị cường giả Cửu Cửu Trọng Thiên không chút nào lưu tình hướng về phía Hạ Nhất Minh phát động thế công.

/1308

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status