"Đả ngao cân cốt, ngưng luyện tinh lực, tu thành nội kính, luyện tinh vi kính, thị vi hậu thiên."
Bên trong mật thất, âm thanh tràn ngập sự nghi hoặc của Hạ Nhất Minh vang lên.
Quyển sách trên tay hắn đã được mở ra, hơn nữa còn được đưa sát lại gần ngọn đèn được treo trên tường. Lúc này Hạ Nhất Minh mới biết được quyển sách này cũng không phải là bao gồm hết mọi thứ, mà chỉ có phân nửa mà thôi.
Nhưng ở trong toàn bộ mười quyển bút ký này thì đây là bản đầy đủ nhất.
Những bút ký còn lại, phần lớn là giảng giải cách làm sao có thể đột phá cực hạn trướng bích dưới thập tầng nội kình.
Người viết ra bộ sách này, rõ ràng là chưa đạt tới tiên thiên cảnh giới, cho nên đối với Hạ Nhất Minh không có nửa điểm tác dụng.
Đương nhiên, những phần bút ký này đối với thế hệ thứ ba của Hạ gia lại phi thường trọng yếu, nó có thể giúp bọn họ không phải đi đường vòng.
Thậm chí Hạ Nhất Minh còn có thể khẳng định, tuy rằng phụ thân, Tam thúc không biết đến sự tồn tại của gian mật thất này, nhưng khẳng định đã từng đọc qua những phần bút ký ở đây. Tuy rằng không xem hết toàn bộ, bất quá phần miêu tả về kinh nghiệm đột phá cực hạn bích trướng đã được gia gia cho đọc qua, thế nhưng vẫn không thể thuận lợi đột phá mà thôi.
Mà ông nội và Đại bá của Hạ Nhất Minh sở dĩ trước nay chưa hề cho hắn xem qua những thứ này, có lẽ bởi vì hắn tiến giai quá nhanh. Tốc độ khiến cho không ai có thể dự liệu được, cho nên bọn họ mới chưa kịp nói cho biết.
Nếu không phải hôm nay Hạ Thuyên Tín nhìn thấy bộ dạng nản lòng của Nhất Minh, đoán được hắn gặp phải khó khăn trong lúc tu luyện, có khi vẫn chưa cho hắn biết đến sự tồn tại của mật thất này.
Trong toàn bộ mười quyển sách, chỉ có một quyển là có nội dung liên quan tới tiên thiên cảnh giới.
Trong phần bút ký ghi lại, con đường tu luyện được chia làm ba cảnh giới tinh, khí, thần.
Hậu thiên tu luyện giả chính là tu luyện về thân thể.
Bên trong thân thể của mỗi người, trời sinh đã có tinh lực, mỗi người thể chất bất đồng, tinh lực cũng phân chia mạnh yếu khác nhau. Nhưng tu luyện giả tu luyện chính là tinh lực này.
Vô luận là công pháp nào, đều chú ý đến mục tiêu không ngừng gia tăng tinh lực cho bản thân, khiến cho thân thể luôn phải chịu đựng sự gian khổ trong tu luyện, cho đến khi rèn luyện được gân cốt.
Gân cốt cứng cáp, tinh lực tự nhiên cũng sẽ dư thừa, chỉ có tinh lực cường đại mới có thể bắt đầu tu luyện nội kình. Quá trình tu luyện nội kình, chính là đem tinh lực chuyển hóa thành nội kình, tinh lực càng dư thừa, chuyển hóa sang nội kình lại càng là cường đại.
Luyện tinh vi kính, là vi hậu thiên.
Những lời này chính là miêu tả tốt nhất để hình dung về tu luyện giả hậu thiên.
Trong quyền bút ký ghi, tinh là hậu thiên kính đạo, khí là tiên thiên khí đạo, thần là thiên địa thần đạo.
Ba loại cảnh giới có ba phương pháp tu luyện bất đồng, tiên thiên khí đạo cũng đã là tồn tại vô cùng cường đại, có thể nói tu luyện tới cảnh giới tiên thiên, cũng đã được coi là thoát ly khỏi phạm trù con người rồi.
Cao thủ thập tầng nội kình, đều có lượng nội kình to lớn và thể lực mạnh mẻ vô cùng.
Nhưng là loại này cường giả này ở những nơi bằng phẳng, chỉ cần đối mặt ngàn tu luyện giả, thậm chí còn là mấy trăm tu luyện giả cùng quân đội hợp công, cuối cùng cũng kiệt lực mà chết.
Nhưng nếu là tu luyện giả đã tiến vào cảnh giới tiên thiên, vậy tuyệt đối sẽ không gặp tình huống này. Trừ khi có thêm vạn tu luyện giả vây công, nếu không đừng mong giết được hắn.
Hơn nữa, cũng không có tu luyện giả đạt cảnh giới tiên thiên nào chịu đứng ở trước mặt cả ngàn vạn quân đội tiến hành tử chiến.
Có thể nói, khi đã bước chân vào cảnh giới tiên thiên rồi thì không thể dựa vào số đông mà thủ thắng được .
Về phần thiên địa thần đạo, quyển bút ký này ngoại trừ cái tên ra cũng không có giảng thuật lại một chút nào. Hạ Nhất Minh cũng không xác định được bút ký có ghi chép lại không, bởi vì trong bản bút ký nội dung về tiên thiên cảnh giới có rất ít, toàn bộ chỉ có một tờ mà thôi.
Phần còn lại chỉ là giấy trắng mà thôi.
Không biết là vì sao không tiếp tục sao chép, hay đã bị thất lạc. Dù là lý do nào đi nữa cũng khiến cho Hạ Nhất Minh vạn phần nuối tiếc.
Nhưng mà, chỉ với nội dung của trang giấy này cũng đã làm cho Hạ Nhất Minh hiểu được một chút, vì sao hắn sau khi tu luyện thêm một loại công pháp mà vẫn không thể đột phá cực hạn bích trướng thập tầng nội kình.
Dựa theo quyển bút ký ghi lại, tu luyện giả ở cảnh giới hậu thiên, cơ thể con người giống như một cái hang chưa có nước.
Khi tu luyện chủ tu nội kình công pháp, là đem tinh lực do thân thể sinh ra tinh lọc qua một lần, cuối cùng biến thành nội kình cường đại, hơn nữa hóa thành nước tinh khiết chảy vào trong hang.
Theo tu vi nội kình không ngừng đề cao, nước ở trong hang sẽ càng ngày càng nhiều.
Mỗi khi đột phá một tầng nội kình, cái hang sẽ càng ngày càng được mở rộng, cho nên chứa được càng lúc càng nhiều nước.
Thế nhưng khi đạt tới thập tầng đỉnh phong, độ lớn của hang đã mở ra cực hạn, cũng chính là cực hạn mà con người có thể chịu được. Lúc này, sức chứa nội kình của cơ thể con người không thể bằng vào việc tu luyện nội kình là có thể mở rộng được .
Có thể nói khi đạt tới tình trạng này, tiềm năng của cơ thể con người đã được khai phá toàn bộ, không bao giờ có thể tiến thêm một bước .
Cho nên, các tiền bối đi trước đã hiện lên một ý niệm trong đầu, đó là "khí".
Cái gọi là khí, không phải là chỉ cái mà chúng ta bình thường hô hấp, mà để chỉ cỗ năng lượng kỳ dị tràn ngập trong thiên địa.
Loại năng lượng này có rất nhiều cách gọi, thiên địa nguyên khí, thiên địa linh khí... Nhưng tóm lại ở bên trong thiên địa tùy ý là có thể thấy được số lượng khổng lồ của loại khí này.
Các vị tiền bối trải qua muôn vàn cố gắng, sau khi hao tổn không biết bao nhiêu nhân mệnh mới có thể thăm dò một biện pháp lợi dụng loại khí tồn tại trong thiên địa này.
Khi tu vi của bọn họ đạt tới thập tầng đỉnh phong, không thể tiến thêm một bước nào nữa, mà bắt đầu thử nghiệm cách câu thông với loại khí tràn ngập trong thiên địa này, đem loại lực lượng vô cùng này dẫn nhập vào trong cơ thể.
Thiên địa khí một khi tiến vào cơ thể con người, sẽ tự nhiên hình thành một cỗ lực lượng mới, cỗ lực lượng mới này vô cùng mạnh mẽ, nó có thể phá vỡ cực hạn của thân thể con người.
Tuy nói một khi đem cái hang này phá hủy đi, cơ thể con người sẽ theo đó mà hủy diệt. Nhưng chỉ có thể thuận lợi đem thiên địa khí dẫn vào trong cơ thể, là có thể một lần nữa tạo thành một cái hang mới, độ lớn của cái hang này không thể tưởng tượng nổi.
Cổ nhân nói, cái cũ không đi, cái mới sẽ không đến. Cũng chỉ có trải qua quá trình phá rồi lập, mới có thể thành tiên thiên cảnh giới, tiên thiên khí đạo.
Buông quyển bút ký trên tay xuống, trên mặt Hạ Nhất Minh lộ ra vẻ cười khổ.
Trách không được sau khi hắn tu luyện Đại Lực Quyết vẫn không thể tiến hành đột phá. Nguyên lai tất cả tinh lực của thân thể hắn đều đã bị luyện hóa thành nội kình. Thân thể cũng đã đạt tới mức cực hạn của hậu thiên, cái hang đã không thể tiếp tục chứa thêm nước nữa.
Nếu muốn tiếp tục tiến bỗ, cũng chỉ có thể đánh vỡ cực hạn, cùng thiên địa khí câu thông, mới có thể đạt được một cái hang mới.
Nhưng là, theo như những ghi chép trong bút ký lưu lại, hắn rung đùi đắc ý tiến hành cảm ứng nửa ngày vẫn không thể phát hiện quanh thân mình có thiên địa lực lượng.
Nếu không phải bút ký do tiền nhân lưu lại, nếu không phải được lão gia tử coi như đồ gia truyền đem cất giữ ở đây, nếu không phải hắn từng tu luyện qua tiên thiên chiến kỹ, biết sự chênh lệch của hai cảnh giới không thể giải thích được, Hạ Nhất Minh nhất định sẽ không tin tưởng trên thế giới này còn có một loại thiên địa khí gì gì đó.
Hắn khẽ lắc đầu, xem ra để đột phá thập tầng nội kình phải câu thông với thiên địa khí của ngoại giới, tựa hồ cũng không phải một chuyện dễ dàng.
Đương nhiên, nếu là dễ dàng như lời nói, Hạ Vũ Đức đã sớm tiến vào tiên thiên cảnh giới rồi, chứ không phải giậm chân tại chỗ ở thập tầng cảnh giới như thế này.
Cánh cừa mật thất mở ra , Hạ Vũ Đức lại một lần nữa tiến vào bên trong.
Hạ Nhất Minh giật mình, nói:
- Gia gia, đã qua một ngày rồi sao?
Hạ Vũ Đức khẽ lắc đầu, đưa tới trước mặt Nhất Minh một cái giỏ, đem đồ ăn ở bên trong lấy ra, nói:
- Nhất Minh, ta biết cháu vẫn chưa đói bụng, nhưng vẫn nên ăn một ít, rồi nghỉ ngơi một chút đi.
Hạ Nhất Minh kinh ngạc nhìn lại, măng thịt nướng, thịt kho tàu, cánh gà kho, tuy rằng những thứ này đều là đồ ăn nhẹ, nhưng cũng là thứ ngày thường hắn thích ăn nhất. Trong lòng ấm áp, Hạ Nhất Minh cung kính nói:
- Vâng, gia gia.
Hắn ngồi xuống, thuần thục, ăn như hổ đói, đem tất cả đồ ăn trong phút chốc bỏ vào bụng.
Lấy thực lực của Hạ Nhất Minh lúc này, hai ba ngày không ăn không uống cũng không phải là vấn đề gì lớn lao. Lão gia tử đương nhiên biết chuyện này, nhưng vẫn muốn mang đồ ăn đến cho hắn ăn. Nhìn tôn nhi của mình ăn một cách ngon lành, trên mặt lão cũng nở nụ cười rạng rỡ.
Ánh mắt đảo qua, Hạ Vũ Đức cười nói:
- Nhất Minh, cháu làm sao lại xem đến quyển sách này?
Hạ Nhất Minh trong lòng khẽ động, hỏi:
- Gia gia, quyển này thì làm sao ạ?
Hạ Vũ Đức thở dài một tiếng, nói:
- Này quyển sách là do ta năm đó trong lúc nhàn hạ sao lại.
Hạ Nhất Minh nhìn ánh mắt của gia gia mình, biết trong đó khẳng định có một đoạn chuyện xưa, nhưng lão gia tử không muốn nhắc lại, hắn cũng hỏi. Nghĩ nghĩ, nói:
- Gia gia, quyển này tựa hồ như chỉ có nửa bản
- Quyển này đúng là chỉ có nửa bản, nhưng chỉ nửa bản này cũng đủ để làm đồ gia truyền cho gia tộc chúng ta rồi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, đối này điều này không một chút nghi ngờ. Bất quá vấn đề ở đây là nửa bản này lại không có tác dụng gì với hắn.
Hạ Vũ Đức đột nhiên vỗ ót, nói:
- Đúng rồi, ở phía sau đó còn có một tờ nữa, lúc trước không ta không cẩn thận vứt đâu đó, ta nghĩ. . . . . .
Hai mắt Hạ Nhất Minh nhất thời sáng lên, đừng nói là còn một tờ, cho dù là còn nửa tờ cũng tốt rồi.
Hạ Vũ Đức nhíu mày, nhẹ giọng nói:
- Tờ kia chính là ghi lại làm cách nào tiến vào tiên thiên cảnh giới, ghi lại phương pháp tiến vào tiên thiên, rốt cục ta đã để nó ở đâu nhỉ?
Hạ Nhất Minh kinh hô một tiếng đứng bật dậy, lại có bản ghi chép phương thức tiến vào tiên thiên cảnh giới sao?
Ở giờ phút này, hắn cũng quên, nếu thực có loại phương pháp đó thì tại sao lão gia tử lại không dùng đến?
Hạ Vũ Đức trầm tư nửa ngày, rốt cục nghĩ ra, hắn xoay người đi ra ngoài, khi quay trở lại trên tay đã xuất hiện thêm một trang giấy mỏng, lão nói:
- Mười năm trước, tờ giấy này luôn được ta bảo quản bên người, nhưng là mấy năm gần đây, ta đã hiểu được bản thân không thể nào tiến vào tiên thiên cảnh giới nữa, nên để ở bên ngoài giá sách. Nếu không phải nhìn thấy cháu xem quyển sách ấy, ta cũng nghĩ không ra .
Lão gia tử thổn thức không thôi, trí nhớ của lão đã dần trở nên suy yếu, đã không còn được như trước kia nữa.
Hạ Nhất Minh tiếp nhận tờ giấy ở trên tay gia gia mình, không còn lòng dạ nào tiếp tục nghe gia gia nói, lập tức đọc lướt qua nhanh như gió.
Mặt trên, không có vẻ gì là ghi lại nội dung có thể đột phá thập tầng nội kình để tiến vào tiên thiên cảnh giới.
Hắn khẩn cấp lật sang mặt sau, ánh mắt nhanh chóng chuyển xuống phía dưới.
Quả nhiên, trên đó ghi lại rõ ràng phương pháp năm đó tác giả làm cách nào tiến được vào tiên thiên cảnh giới, do đó có cả phương pháp tiến giai tiên thiên cảnh giới.
Nhưng mà sau khi thấy được phương pháp này, ngay cả với hàm dưỡng thập tầng nội kình của Hạ Nhất Minh, cũng là nhịn không được chửi ầm lên một câu.
- Không phải người a. . . . . .
Bên trong mật thất, âm thanh tràn ngập sự nghi hoặc của Hạ Nhất Minh vang lên.
Quyển sách trên tay hắn đã được mở ra, hơn nữa còn được đưa sát lại gần ngọn đèn được treo trên tường. Lúc này Hạ Nhất Minh mới biết được quyển sách này cũng không phải là bao gồm hết mọi thứ, mà chỉ có phân nửa mà thôi.
Nhưng ở trong toàn bộ mười quyển bút ký này thì đây là bản đầy đủ nhất.
Những bút ký còn lại, phần lớn là giảng giải cách làm sao có thể đột phá cực hạn trướng bích dưới thập tầng nội kình.
Người viết ra bộ sách này, rõ ràng là chưa đạt tới tiên thiên cảnh giới, cho nên đối với Hạ Nhất Minh không có nửa điểm tác dụng.
Đương nhiên, những phần bút ký này đối với thế hệ thứ ba của Hạ gia lại phi thường trọng yếu, nó có thể giúp bọn họ không phải đi đường vòng.
Thậm chí Hạ Nhất Minh còn có thể khẳng định, tuy rằng phụ thân, Tam thúc không biết đến sự tồn tại của gian mật thất này, nhưng khẳng định đã từng đọc qua những phần bút ký ở đây. Tuy rằng không xem hết toàn bộ, bất quá phần miêu tả về kinh nghiệm đột phá cực hạn bích trướng đã được gia gia cho đọc qua, thế nhưng vẫn không thể thuận lợi đột phá mà thôi.
Mà ông nội và Đại bá của Hạ Nhất Minh sở dĩ trước nay chưa hề cho hắn xem qua những thứ này, có lẽ bởi vì hắn tiến giai quá nhanh. Tốc độ khiến cho không ai có thể dự liệu được, cho nên bọn họ mới chưa kịp nói cho biết.
Nếu không phải hôm nay Hạ Thuyên Tín nhìn thấy bộ dạng nản lòng của Nhất Minh, đoán được hắn gặp phải khó khăn trong lúc tu luyện, có khi vẫn chưa cho hắn biết đến sự tồn tại của mật thất này.
Trong toàn bộ mười quyển sách, chỉ có một quyển là có nội dung liên quan tới tiên thiên cảnh giới.
Trong phần bút ký ghi lại, con đường tu luyện được chia làm ba cảnh giới tinh, khí, thần.
Hậu thiên tu luyện giả chính là tu luyện về thân thể.
Bên trong thân thể của mỗi người, trời sinh đã có tinh lực, mỗi người thể chất bất đồng, tinh lực cũng phân chia mạnh yếu khác nhau. Nhưng tu luyện giả tu luyện chính là tinh lực này.
Vô luận là công pháp nào, đều chú ý đến mục tiêu không ngừng gia tăng tinh lực cho bản thân, khiến cho thân thể luôn phải chịu đựng sự gian khổ trong tu luyện, cho đến khi rèn luyện được gân cốt.
Gân cốt cứng cáp, tinh lực tự nhiên cũng sẽ dư thừa, chỉ có tinh lực cường đại mới có thể bắt đầu tu luyện nội kình. Quá trình tu luyện nội kình, chính là đem tinh lực chuyển hóa thành nội kình, tinh lực càng dư thừa, chuyển hóa sang nội kình lại càng là cường đại.
Luyện tinh vi kính, là vi hậu thiên.
Những lời này chính là miêu tả tốt nhất để hình dung về tu luyện giả hậu thiên.
Trong quyền bút ký ghi, tinh là hậu thiên kính đạo, khí là tiên thiên khí đạo, thần là thiên địa thần đạo.
Ba loại cảnh giới có ba phương pháp tu luyện bất đồng, tiên thiên khí đạo cũng đã là tồn tại vô cùng cường đại, có thể nói tu luyện tới cảnh giới tiên thiên, cũng đã được coi là thoát ly khỏi phạm trù con người rồi.
Cao thủ thập tầng nội kình, đều có lượng nội kình to lớn và thể lực mạnh mẻ vô cùng.
Nhưng là loại này cường giả này ở những nơi bằng phẳng, chỉ cần đối mặt ngàn tu luyện giả, thậm chí còn là mấy trăm tu luyện giả cùng quân đội hợp công, cuối cùng cũng kiệt lực mà chết.
Nhưng nếu là tu luyện giả đã tiến vào cảnh giới tiên thiên, vậy tuyệt đối sẽ không gặp tình huống này. Trừ khi có thêm vạn tu luyện giả vây công, nếu không đừng mong giết được hắn.
Hơn nữa, cũng không có tu luyện giả đạt cảnh giới tiên thiên nào chịu đứng ở trước mặt cả ngàn vạn quân đội tiến hành tử chiến.
Có thể nói, khi đã bước chân vào cảnh giới tiên thiên rồi thì không thể dựa vào số đông mà thủ thắng được .
Về phần thiên địa thần đạo, quyển bút ký này ngoại trừ cái tên ra cũng không có giảng thuật lại một chút nào. Hạ Nhất Minh cũng không xác định được bút ký có ghi chép lại không, bởi vì trong bản bút ký nội dung về tiên thiên cảnh giới có rất ít, toàn bộ chỉ có một tờ mà thôi.
Phần còn lại chỉ là giấy trắng mà thôi.
Không biết là vì sao không tiếp tục sao chép, hay đã bị thất lạc. Dù là lý do nào đi nữa cũng khiến cho Hạ Nhất Minh vạn phần nuối tiếc.
Nhưng mà, chỉ với nội dung của trang giấy này cũng đã làm cho Hạ Nhất Minh hiểu được một chút, vì sao hắn sau khi tu luyện thêm một loại công pháp mà vẫn không thể đột phá cực hạn bích trướng thập tầng nội kình.
Dựa theo quyển bút ký ghi lại, tu luyện giả ở cảnh giới hậu thiên, cơ thể con người giống như một cái hang chưa có nước.
Khi tu luyện chủ tu nội kình công pháp, là đem tinh lực do thân thể sinh ra tinh lọc qua một lần, cuối cùng biến thành nội kình cường đại, hơn nữa hóa thành nước tinh khiết chảy vào trong hang.
Theo tu vi nội kình không ngừng đề cao, nước ở trong hang sẽ càng ngày càng nhiều.
Mỗi khi đột phá một tầng nội kình, cái hang sẽ càng ngày càng được mở rộng, cho nên chứa được càng lúc càng nhiều nước.
Thế nhưng khi đạt tới thập tầng đỉnh phong, độ lớn của hang đã mở ra cực hạn, cũng chính là cực hạn mà con người có thể chịu được. Lúc này, sức chứa nội kình của cơ thể con người không thể bằng vào việc tu luyện nội kình là có thể mở rộng được .
Có thể nói khi đạt tới tình trạng này, tiềm năng của cơ thể con người đã được khai phá toàn bộ, không bao giờ có thể tiến thêm một bước .
Cho nên, các tiền bối đi trước đã hiện lên một ý niệm trong đầu, đó là "khí".
Cái gọi là khí, không phải là chỉ cái mà chúng ta bình thường hô hấp, mà để chỉ cỗ năng lượng kỳ dị tràn ngập trong thiên địa.
Loại năng lượng này có rất nhiều cách gọi, thiên địa nguyên khí, thiên địa linh khí... Nhưng tóm lại ở bên trong thiên địa tùy ý là có thể thấy được số lượng khổng lồ của loại khí này.
Các vị tiền bối trải qua muôn vàn cố gắng, sau khi hao tổn không biết bao nhiêu nhân mệnh mới có thể thăm dò một biện pháp lợi dụng loại khí tồn tại trong thiên địa này.
Khi tu vi của bọn họ đạt tới thập tầng đỉnh phong, không thể tiến thêm một bước nào nữa, mà bắt đầu thử nghiệm cách câu thông với loại khí tràn ngập trong thiên địa này, đem loại lực lượng vô cùng này dẫn nhập vào trong cơ thể.
Thiên địa khí một khi tiến vào cơ thể con người, sẽ tự nhiên hình thành một cỗ lực lượng mới, cỗ lực lượng mới này vô cùng mạnh mẽ, nó có thể phá vỡ cực hạn của thân thể con người.
Tuy nói một khi đem cái hang này phá hủy đi, cơ thể con người sẽ theo đó mà hủy diệt. Nhưng chỉ có thể thuận lợi đem thiên địa khí dẫn vào trong cơ thể, là có thể một lần nữa tạo thành một cái hang mới, độ lớn của cái hang này không thể tưởng tượng nổi.
Cổ nhân nói, cái cũ không đi, cái mới sẽ không đến. Cũng chỉ có trải qua quá trình phá rồi lập, mới có thể thành tiên thiên cảnh giới, tiên thiên khí đạo.
Buông quyển bút ký trên tay xuống, trên mặt Hạ Nhất Minh lộ ra vẻ cười khổ.
Trách không được sau khi hắn tu luyện Đại Lực Quyết vẫn không thể tiến hành đột phá. Nguyên lai tất cả tinh lực của thân thể hắn đều đã bị luyện hóa thành nội kình. Thân thể cũng đã đạt tới mức cực hạn của hậu thiên, cái hang đã không thể tiếp tục chứa thêm nước nữa.
Nếu muốn tiếp tục tiến bỗ, cũng chỉ có thể đánh vỡ cực hạn, cùng thiên địa khí câu thông, mới có thể đạt được một cái hang mới.
Nhưng là, theo như những ghi chép trong bút ký lưu lại, hắn rung đùi đắc ý tiến hành cảm ứng nửa ngày vẫn không thể phát hiện quanh thân mình có thiên địa lực lượng.
Nếu không phải bút ký do tiền nhân lưu lại, nếu không phải được lão gia tử coi như đồ gia truyền đem cất giữ ở đây, nếu không phải hắn từng tu luyện qua tiên thiên chiến kỹ, biết sự chênh lệch của hai cảnh giới không thể giải thích được, Hạ Nhất Minh nhất định sẽ không tin tưởng trên thế giới này còn có một loại thiên địa khí gì gì đó.
Hắn khẽ lắc đầu, xem ra để đột phá thập tầng nội kình phải câu thông với thiên địa khí của ngoại giới, tựa hồ cũng không phải một chuyện dễ dàng.
Đương nhiên, nếu là dễ dàng như lời nói, Hạ Vũ Đức đã sớm tiến vào tiên thiên cảnh giới rồi, chứ không phải giậm chân tại chỗ ở thập tầng cảnh giới như thế này.
Cánh cừa mật thất mở ra , Hạ Vũ Đức lại một lần nữa tiến vào bên trong.
Hạ Nhất Minh giật mình, nói:
- Gia gia, đã qua một ngày rồi sao?
Hạ Vũ Đức khẽ lắc đầu, đưa tới trước mặt Nhất Minh một cái giỏ, đem đồ ăn ở bên trong lấy ra, nói:
- Nhất Minh, ta biết cháu vẫn chưa đói bụng, nhưng vẫn nên ăn một ít, rồi nghỉ ngơi một chút đi.
Hạ Nhất Minh kinh ngạc nhìn lại, măng thịt nướng, thịt kho tàu, cánh gà kho, tuy rằng những thứ này đều là đồ ăn nhẹ, nhưng cũng là thứ ngày thường hắn thích ăn nhất. Trong lòng ấm áp, Hạ Nhất Minh cung kính nói:
- Vâng, gia gia.
Hắn ngồi xuống, thuần thục, ăn như hổ đói, đem tất cả đồ ăn trong phút chốc bỏ vào bụng.
Lấy thực lực của Hạ Nhất Minh lúc này, hai ba ngày không ăn không uống cũng không phải là vấn đề gì lớn lao. Lão gia tử đương nhiên biết chuyện này, nhưng vẫn muốn mang đồ ăn đến cho hắn ăn. Nhìn tôn nhi của mình ăn một cách ngon lành, trên mặt lão cũng nở nụ cười rạng rỡ.
Ánh mắt đảo qua, Hạ Vũ Đức cười nói:
- Nhất Minh, cháu làm sao lại xem đến quyển sách này?
Hạ Nhất Minh trong lòng khẽ động, hỏi:
- Gia gia, quyển này thì làm sao ạ?
Hạ Vũ Đức thở dài một tiếng, nói:
- Này quyển sách là do ta năm đó trong lúc nhàn hạ sao lại.
Hạ Nhất Minh nhìn ánh mắt của gia gia mình, biết trong đó khẳng định có một đoạn chuyện xưa, nhưng lão gia tử không muốn nhắc lại, hắn cũng hỏi. Nghĩ nghĩ, nói:
- Gia gia, quyển này tựa hồ như chỉ có nửa bản
- Quyển này đúng là chỉ có nửa bản, nhưng chỉ nửa bản này cũng đủ để làm đồ gia truyền cho gia tộc chúng ta rồi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, đối này điều này không một chút nghi ngờ. Bất quá vấn đề ở đây là nửa bản này lại không có tác dụng gì với hắn.
Hạ Vũ Đức đột nhiên vỗ ót, nói:
- Đúng rồi, ở phía sau đó còn có một tờ nữa, lúc trước không ta không cẩn thận vứt đâu đó, ta nghĩ. . . . . .
Hai mắt Hạ Nhất Minh nhất thời sáng lên, đừng nói là còn một tờ, cho dù là còn nửa tờ cũng tốt rồi.
Hạ Vũ Đức nhíu mày, nhẹ giọng nói:
- Tờ kia chính là ghi lại làm cách nào tiến vào tiên thiên cảnh giới, ghi lại phương pháp tiến vào tiên thiên, rốt cục ta đã để nó ở đâu nhỉ?
Hạ Nhất Minh kinh hô một tiếng đứng bật dậy, lại có bản ghi chép phương thức tiến vào tiên thiên cảnh giới sao?
Ở giờ phút này, hắn cũng quên, nếu thực có loại phương pháp đó thì tại sao lão gia tử lại không dùng đến?
Hạ Vũ Đức trầm tư nửa ngày, rốt cục nghĩ ra, hắn xoay người đi ra ngoài, khi quay trở lại trên tay đã xuất hiện thêm một trang giấy mỏng, lão nói:
- Mười năm trước, tờ giấy này luôn được ta bảo quản bên người, nhưng là mấy năm gần đây, ta đã hiểu được bản thân không thể nào tiến vào tiên thiên cảnh giới nữa, nên để ở bên ngoài giá sách. Nếu không phải nhìn thấy cháu xem quyển sách ấy, ta cũng nghĩ không ra .
Lão gia tử thổn thức không thôi, trí nhớ của lão đã dần trở nên suy yếu, đã không còn được như trước kia nữa.
Hạ Nhất Minh tiếp nhận tờ giấy ở trên tay gia gia mình, không còn lòng dạ nào tiếp tục nghe gia gia nói, lập tức đọc lướt qua nhanh như gió.
Mặt trên, không có vẻ gì là ghi lại nội dung có thể đột phá thập tầng nội kình để tiến vào tiên thiên cảnh giới.
Hắn khẩn cấp lật sang mặt sau, ánh mắt nhanh chóng chuyển xuống phía dưới.
Quả nhiên, trên đó ghi lại rõ ràng phương pháp năm đó tác giả làm cách nào tiến được vào tiên thiên cảnh giới, do đó có cả phương pháp tiến giai tiên thiên cảnh giới.
Nhưng mà sau khi thấy được phương pháp này, ngay cả với hàm dưỡng thập tầng nội kình của Hạ Nhất Minh, cũng là nhịn không được chửi ầm lên một câu.
- Không phải người a. . . . . .
/1308
|