Siêu thần giai! Triệu Lạc Trần kinh hô:
- Phụ thân, trên đại lục thật sự có siêu thần vũ hồn sao.
- Tại sao không có?
Bắc Địa vương yêu thương nhìn con gái:
- Siêu thần giai vũ hồn có ba loại: thứ nhất, người nào đó khi còn sống cực kỳ đức hạnh, sau khi chết lại có cơ duyên tiên đạo là có thể được thần tiên chỉ điểm, trở thành vũ hồn siêu thần giai!
Thứ hai, có những người khi còn sống phạm phải tội cực kỳ lớn, không thể tồn tại trong trời đất, sau khi chết hóa thành quỷ thần hung tàn, thiên môn không chịu thu nhận, địa phủ cũng trấn áp không nổi, chỉ có thể dùng hình thái vũ hồn tồn tại sống sót. Loại này chính xác mà nói chính là ma đạo siêu thần giai!
Cuối cùng một loại siêu thần giai chính là tiên nhân phạm tội trên thiên giới bị đày xuống trần, hóa thành vũ hồn phàm nhân, tuy rằng tiên cách đã không còn nhưng cũng hơn xa thần cấp vũ hồn dưới nhân gian.
Triệu Lạc Trần liên tục gật đầu:
- Vậy ngài nói Huyết Sắc Ánh Sơn Hà là loại gì?
- Loại thứ hai, có tội ác cực lớn, cố tình áp bách thiên hạ, thiên môn không thu, địa phủ cũng trấn áp không được.
Bắc địa vương khẽ giải thích.
Lời đồn về Huyết Sắc Ánh Sơn Hà bắt đầu từ nửa năm về trước.
Nửa năm trước, Yến Nan Quy kết minh cùng Hoàng Kim Huyết tộc, đổi lấy hai mươi năm bình yên ở biên giới phía tây. Sau đó hắn bắt đầu thi hành chính sách nghỉ ngơi để dưỡng sức. Chính sách này của hắn không tồi nhưng Hoàng Kim Huyết tộc đã thành chuột chạy qua đường, vừa thấy Yến nan quy dám coi thường đại thế thiên hạ, Thiên Minh lập tức liên hợp với phía bắc của Yến quốc là Tố Tâm, phát động một cuộc đại chiến.
Quá trình chiến tranh không cần tả lại, Yến Nan Quy tổn thất một ít binh tướng nhưng vẫn bảo vệ được quốc thổ của mình, mà Thiên minh cùng Tố Tâm hai đồng minh này sau khi chiến tranh chấm dứt lại vì vấn đề phân chia chiến lợi phẩm mà trở mặt.
Đến cuối cùng, Thanh Vũ thiên quân của Thiên Minh ngang nhiên xé bỏ hiệp nghị đồng minh, đột nhiên tập kích Lăng Vân Tông ở đại hoang châu là ổ cũ của Tố Tâm ngày xưa. Đây là đánh lén, Tố Tâm bất ngờ không kịp phòng ngự, Lăng Vân cung cổ xưa bị người phá hủy, ngay cả bảo vật nghìn năm giấu trong Lăng Vân Tông cũng bị Thanh Vũ thiên quân cướp sạch sẽ. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Trong những bảo vật này còn có hài cốt của tổ sư Lăng Vân Tông - Tiêu Khinh Hoàng. Nhớ năm đó Tố Tâm chiếm lĩnh đại Hoang Châu, đã đánh nát pho tượng Tiêu Khinh Hoàng cao hàng trăm mét kia, hiện giờ chỉ còn lại bộ hài cốt, tùy tiện ném trong thương khố. Tố Tâm căn bản không để ý đến một đống rách nát đó, sau khi đạp đổ liền bỏ qua không quan tâm. Có điều Thanh Vũ thiên quân là đại tổng quản của Thiên Minh, chú tạo thuật, cơ quan thuật, thăm dò thuật đều là cao thủ số một số hai, năm đó Oanh thiên lôi dùng để phá hủy Đoạt Nhật lâu chính là hắn tạo. Vừa nhìn pho tượng hài cốt, hắn liền không nhịn được hô thành tiếng.
Pho tượng hài cốt này từ trước khi Tố Tâm tới đã từng bị người phá hủy. Năm đó Tố Tâm phá hủy pho tượng kỳ thực chỉ là hàng nhái mà người ta dán lên. Chuyện này chứng minh cái gì? Thanh Vũ thiên quân lập tức liên tưởng đến ngày thần diệt, vô số di tích giả thần bị người phá hủy, lại thông qua mạng lưới tình báo của Thiên Minh tra xét tỷ mỷ, Thanh Vũ xác nhận, pho tượng Tiêu khinh hoàng thực ra cũng là một di tích giả thần!
Bên trong chính là linh hồn Tiêu Khinh Hoàng!
Nếu chỉ là như vậy, còn không đủ để khiến Thanh Vũ kinh hãi, giờ đã là năm nào rồi, Yến Nan Quy có Vũ Trung Tuyệt Thế đã bộc lộ, Thiên Kỵ Định Giang Sơn của Huyền Dận cũng đều bị người biết rõ, vũ hồn cấp vũ thần trên Cửu Châu đại lục đều có nhiều người, ai còn để ý đến một Tiêu khinh hoàng mới chỉ là cấp võ hoàng?
Có điều đừng quên sau khi chết Tiêu Khinh Hoàng biến thành vũ hồn lưu lạc nhưng lúc còn sống hắn cũng có vũ hồn. Vũ hồn của Tiêu Khinh Hoàng chính là Huyết Sắc Ánh Sơn Hà tiếng tăm lừng lẫy!
Huyết Sắc Ánh Sơn Hà, vũ hồn hung tàn nhất Cửu Châu, phải là sát thần giết người thây chất đầy đồng máu nhuộm đỏ sông mới được xưng hô như thế. Một vấn đề thú vị xuất hiện, từ xưa đến nay, đệ nhất hung tàn sát thần của Cửu Châu là ai?
- Bạch khởi!
Nghe đến đó Triệu Lạc Trần chợt nói :
- Một trận chiến ở Trường Bình đã chôn vùi bốn mươi vạn đại quân của Triệu quốc ta, cả đời hơn trăm chiến công đều được ghi lại, trăm chiến trăm thắng, cướp được hơn hai trăm tòa thành trì … Cũng chỉ có sát thần Bạch Khởi của Tần quốc ngày xưa mới xứng đáng danh hiệu đệ nhất sát thần!
- Chính xác!
Bắc địa vương gật gật đầu nói:
- Huyết Sắc Ánh Sơn Hà chính là Bạch Khởi biến thành! Có lời đồn rằng Bạch Khởi cả đời giết người quá nhiều, nhất là một trận chiến Trường Bình giết hơn bốn mươi vạn sinh linh, khiến thiên địa phẫn nộ, cho nên tuy hắn thực lực vô cùng cao minh, sớm đủ tư cách phá vỡ hư không nhưng vẫn không được thiên môn thu nhận, địa phủ cũng trấn áp không được đệ nhất sát tinh này, chỉ có thể thành một vũ hồn.
- Vị lão huynh này, nghe lời ngươi thì Huyết Sắc Ánh Sơn Hà là linh hồn ngay trong pho tượng Tiêu Khinh Hoàng sao?
Sau lưng chợt vang lên tiếng cười hỏi của một người. Huyết Sắc Ánh Sơn Hà xuất hiện thực chưa tính là bí mật nên hai người không hề để ý âm lượng của mình, không ngờ lại bị người khác nghe được.
Bắc Địa vương xoay người lại, chỉ thấy phía sau mình có một thanh niên với cái đầu bóng lưỡng, một thân tăng bào, khoác áo cà sa, thoạt nhìn như một gã hòa thượng vừa đi ra từ trong chùa. Thế nhưng trên lưng hòa thượng lại đeo một hồ lô rượu, thắt lưng còn treo một chút thịt khô, hòa thượng rượu thịt sao?
Bắc Địa vương lập tức nhớ lại Thiết hòa thượng Trầm gia, lại nhìn thanh niên đang mỉm cười thân thiết, tựa như không có ác ý, liền cười nói:
- Tiểu huynh đệ cảm thấy hứng thú với Huyết Sắc Ánh Sơn Hà?
- Ngươi…
Gã thanh niên hòa thượng còn chưa nói gì, Triệu Lạc Trần đột nhiên căng thẳng đứng lên, chỉ vào mặt hắn, môi đều có chút phát run:
- Trầm, Trầm …
Nhìn kỹ bộ dáng của hòa thượng, Triệu Lạc Trần thất vọng lắc lắc đầu:
- Thật có lỗi, ta nhận lầm người.
- Có phải đôi mắt của ta lớn lắm không vậy?
Thanh niên hòa thượng bỗng trừng mắt nhìn, vẻ mặt cười quái dị. Ánh mắt của hắn thật sự to hơn bình thường. Triệu Lạc Trần lại cẩn thận nhìn kỹ lại người kia. Quả thực rất giống Trầm Côn, có điều Trầm Côn đã chết rồi, ngoài Trầm phù đồ chứ không ai còn tin hắn vẫn sống, hơn nữa tiếng nói của gã thanh niên hòa thượng này, vẻ mặt, nhất là đôi mắt kia đều khác Trầm Côn một chút.
- Thật có lỗi, ta thật sự nhận lầm người!
Triệu Lạc Trần thở dài, yên lặng cúi đầu, đôi mắt có chút đỏ lên.
Nhận lầm người?
Mỹ nữ, ngươi không biết năm đó Trầm Côn bị đánh đến gân cốt đứt vụn, da tróc thịt bong, đã bị hủy cả khuân mặt sao? Coi như sống lại, một lần nữa tái tạo khung xương, một lần nữa tạo ra bộ da, khuân mặt nhất định sẽ có một chút thay đổi. Nhìn bộ dáng thẫn thờ của Triệu Lạc Trần mà hòa thượng trẻ trừng mắt nhìn, đôi mắt to lóe sáng, tự sướng nói một chút, vẫn là có điểm đẹp trai mê người!
- Lão huynh, ta không có ác ý, chỉ là cảm thấy hứng thú với Huyết Sắc Ánh Sơn Hà.
Thanh niên cười mắt híp lại nói:
- Mà Huyết Sắc Ánh Sơn Hà có phải là ở trong pho tượng Tiêu Khinh Hoàng hay không?
Đây cũng không phải là bí mật gì to tát, coi như kết giao bằng hữu, Bắc Địa vương cười nói:
- Tiểu huynh đệ có hứng thú, ta sẽ nói một câu. Không sai, nghe đồn Huyết Sắc Ánh Sơn Hà ngay trong pho tượng, có điều Bạch Khởi khi còn sống cường đại thế nào, sau khi chết cũng không chịu dễ dàng thuần phục cho người! Sau khi được pho tượng, Thanh Vũ thiên quân đã thử nhiều cách mà đều không thành công triệu hồi Huyết Sắc Ánh Sơn Hà, đến cuối cùng còn chọc giận Huyết Sắc Ánh Sơn Hà, lộ ra hồn lực vượt qua thần giai, chém giết mấy nghìn chiến sĩ của Thiên Minh.
- $%%#$!
Gã thanh niên chán nản vỗ trán:
- Sớm biết Bạch lão huynh ngay trong pho tượng thì năm đó bần tăng đã lấy nó rồi, đến lúc đó Bạch Khởi, Lý mục hai đại danh tướng thời Chiến quốc, song kiếm hợp bích … A, ta không nói gì, chỉ là thói quen ba hoa thôi, lão huynh, ngươi tiếp tục! Huyết Sắc Ánh Sơn Hà còn có tin đồn gì không?
- Tin đồn Huyết Sắc Ánh Sơn Hà hấp dẫn nhất chính là sau khi hắn giết mấy nghìn binh sĩ của Thiên minh xong đã từng nói với mọi người một câu!
Bắc Địa vương cười nói:
- Hắn nói, ngày xưa Tần quốc bức tử Bạch Khởi ta, nhưng Bạch Khởi tuyệt không thể phản bội Tần quốc, thực xin lỗi lời hứa hẹn năm xưa. Muốn làm chủ nhân của ta nhất định phải phù hợp hai điều kiện, thứ nhất : mang huyết mạch hậu duệ Tần quốc. Thứ hai : có bản lĩnh tái tạo Đại tần, khôi phục giang sơn thiết huyết của Đại tần ta!
- Hậu duệ Tần quốc còn phải có bản lĩnh phục quốc.
Gã thanh niên liếm môi:
- Chỉ cần phù hợp hai điều kiện này là có thể trở thành chủ nhân của Huyết Sắc Ánh Sơn Hà đúng không?
- Tiểu huynh đệ cũng muốn có được Huyết Sắc Ánh Sơn Hà?
Bắc Địa vương cười nói.
- Hắc hắc, lão huynh là thật tâm kết giao bằng hữu, ta đây cũng nói thật.
Thanh niên ai oán nói:
- Ta trước kia có không ít vũ hồn nhưng hiện tại đã không còn, đang muốn tìm một vũ hồn đấy!
- Ha ha, tiểu huynh đệ đừng nói đùa, một người chỉ có thể có một vũ hồn!
Bắc Địa vương ha hả cười, chỉ coi như một câu nói phét, nói:
- Tiểu huynh đệ cảm thấy hứng thú đối với Huyết Sắc Ánh Sơn Hà, rất tốt, người trẻ tuổi nên có hùng tâm như vậy, có điều lão ca ta khuyên ngươi một câu: Đừng nghĩ nhiều, điều kiện của Bạch Khởi đã rất khó rồi, cách xa hơn nghìn năm, đi đâu tìm hậu duệ của Tần quốc, lại còn phải có bản lĩnh phục quốc nữa chứ.
- Không nhất định, ta có thể giả mạo hậu duệ của Tần quốc a!
Thanh niên cười tủm tỉm nói.
- Ngươi coi Bạch khởi là đứa ngốc sao?
Bắc Địa vương đánh giá một chút khuôn mặt của thanh niên:
- Tần quốc, phát triển từ đất phong của nhà Chu cho chư hầu, là một nước nhỏ phía tây. Trải qua tám trăm năm phát triển, đã cùng sống với hai bộ lạc man tộc Tây Nhung và Khuyển Nhung. Hậu duệ hoàng thất Tần quốc đều có một chút đặc thù, chính là có huyết mạnh của người Hồ. Tiểu huynh đệ, lão ca ta xem ra còn tinh lắm, ngươi ra cũng có huyết mạch Viêm Hoàng bất quá, không có khả năng giả giả mạo hậu duệ Tần quốc.
- %$$#@$%!
Thanh niên gãi đầu bóng lưởng của hắn, bỏ qua ý nghĩ này.
Hắn lại hỏi:
- Nếu điều kiện Bạch Khởi khó khăn như vậy, Na Ti Nam, Dương Vô Mệnh, Bạch Tiên Nhi …. Tại sao lại còn có nhiều người tới như vậy?
- Nhân vi tài tử, điểu vi thực vong (người tham tài mà chết, chim ham ăn mà chết), hà huống là vũ hồn siêu thần giai!
Bắc Địa vương cười lạnh nói:
- Chỉ cần có một phần vạn có thể cũng có nhiều người nguyện ý thử một lần!
- Vậy lão huynh cũng muốn thử một lần sao?
Gã thanh niên hỏi luôn.
- Ta? Bắc Địa vương cười ha hả:
- Ta sống đến tuổi này, trải qua mưa gió so với vũ kịch mà ngươi xem còn nhiều hơn, tâm đã sớm nhạt rồi.
Rồi lão vỗ vỗ vai con gái:
- Ta hiện tại chỉ nghĩ tìm một nhà khá giả, đem nữ nhân gả đi, sau đó tìm một cái hồ nhỏ, một căn nhà gỗ, an dưỡng tuổi già!
- Phụ thân.
Khuôn mặt Triệu Lạc Trần thoáng hồng lên. Lại nói thêm vài câu chuyện, thanh niên kia cười nói:
- Lão huynh, ta cũng đến Thu Diệp thành có việc, nếu có thể, mong được kết bạn, cùng nhau vào thành?
- Phụ thân, trên đại lục thật sự có siêu thần vũ hồn sao.
- Tại sao không có?
Bắc Địa vương yêu thương nhìn con gái:
- Siêu thần giai vũ hồn có ba loại: thứ nhất, người nào đó khi còn sống cực kỳ đức hạnh, sau khi chết lại có cơ duyên tiên đạo là có thể được thần tiên chỉ điểm, trở thành vũ hồn siêu thần giai!
Thứ hai, có những người khi còn sống phạm phải tội cực kỳ lớn, không thể tồn tại trong trời đất, sau khi chết hóa thành quỷ thần hung tàn, thiên môn không chịu thu nhận, địa phủ cũng trấn áp không nổi, chỉ có thể dùng hình thái vũ hồn tồn tại sống sót. Loại này chính xác mà nói chính là ma đạo siêu thần giai!
Cuối cùng một loại siêu thần giai chính là tiên nhân phạm tội trên thiên giới bị đày xuống trần, hóa thành vũ hồn phàm nhân, tuy rằng tiên cách đã không còn nhưng cũng hơn xa thần cấp vũ hồn dưới nhân gian.
Triệu Lạc Trần liên tục gật đầu:
- Vậy ngài nói Huyết Sắc Ánh Sơn Hà là loại gì?
- Loại thứ hai, có tội ác cực lớn, cố tình áp bách thiên hạ, thiên môn không thu, địa phủ cũng trấn áp không được.
Bắc địa vương khẽ giải thích.
Lời đồn về Huyết Sắc Ánh Sơn Hà bắt đầu từ nửa năm về trước.
Nửa năm trước, Yến Nan Quy kết minh cùng Hoàng Kim Huyết tộc, đổi lấy hai mươi năm bình yên ở biên giới phía tây. Sau đó hắn bắt đầu thi hành chính sách nghỉ ngơi để dưỡng sức. Chính sách này của hắn không tồi nhưng Hoàng Kim Huyết tộc đã thành chuột chạy qua đường, vừa thấy Yến nan quy dám coi thường đại thế thiên hạ, Thiên Minh lập tức liên hợp với phía bắc của Yến quốc là Tố Tâm, phát động một cuộc đại chiến.
Quá trình chiến tranh không cần tả lại, Yến Nan Quy tổn thất một ít binh tướng nhưng vẫn bảo vệ được quốc thổ của mình, mà Thiên minh cùng Tố Tâm hai đồng minh này sau khi chiến tranh chấm dứt lại vì vấn đề phân chia chiến lợi phẩm mà trở mặt.
Đến cuối cùng, Thanh Vũ thiên quân của Thiên Minh ngang nhiên xé bỏ hiệp nghị đồng minh, đột nhiên tập kích Lăng Vân Tông ở đại hoang châu là ổ cũ của Tố Tâm ngày xưa. Đây là đánh lén, Tố Tâm bất ngờ không kịp phòng ngự, Lăng Vân cung cổ xưa bị người phá hủy, ngay cả bảo vật nghìn năm giấu trong Lăng Vân Tông cũng bị Thanh Vũ thiên quân cướp sạch sẽ. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Trong những bảo vật này còn có hài cốt của tổ sư Lăng Vân Tông - Tiêu Khinh Hoàng. Nhớ năm đó Tố Tâm chiếm lĩnh đại Hoang Châu, đã đánh nát pho tượng Tiêu Khinh Hoàng cao hàng trăm mét kia, hiện giờ chỉ còn lại bộ hài cốt, tùy tiện ném trong thương khố. Tố Tâm căn bản không để ý đến một đống rách nát đó, sau khi đạp đổ liền bỏ qua không quan tâm. Có điều Thanh Vũ thiên quân là đại tổng quản của Thiên Minh, chú tạo thuật, cơ quan thuật, thăm dò thuật đều là cao thủ số một số hai, năm đó Oanh thiên lôi dùng để phá hủy Đoạt Nhật lâu chính là hắn tạo. Vừa nhìn pho tượng hài cốt, hắn liền không nhịn được hô thành tiếng.
Pho tượng hài cốt này từ trước khi Tố Tâm tới đã từng bị người phá hủy. Năm đó Tố Tâm phá hủy pho tượng kỳ thực chỉ là hàng nhái mà người ta dán lên. Chuyện này chứng minh cái gì? Thanh Vũ thiên quân lập tức liên tưởng đến ngày thần diệt, vô số di tích giả thần bị người phá hủy, lại thông qua mạng lưới tình báo của Thiên Minh tra xét tỷ mỷ, Thanh Vũ xác nhận, pho tượng Tiêu khinh hoàng thực ra cũng là một di tích giả thần!
Bên trong chính là linh hồn Tiêu Khinh Hoàng!
Nếu chỉ là như vậy, còn không đủ để khiến Thanh Vũ kinh hãi, giờ đã là năm nào rồi, Yến Nan Quy có Vũ Trung Tuyệt Thế đã bộc lộ, Thiên Kỵ Định Giang Sơn của Huyền Dận cũng đều bị người biết rõ, vũ hồn cấp vũ thần trên Cửu Châu đại lục đều có nhiều người, ai còn để ý đến một Tiêu khinh hoàng mới chỉ là cấp võ hoàng?
Có điều đừng quên sau khi chết Tiêu Khinh Hoàng biến thành vũ hồn lưu lạc nhưng lúc còn sống hắn cũng có vũ hồn. Vũ hồn của Tiêu Khinh Hoàng chính là Huyết Sắc Ánh Sơn Hà tiếng tăm lừng lẫy!
Huyết Sắc Ánh Sơn Hà, vũ hồn hung tàn nhất Cửu Châu, phải là sát thần giết người thây chất đầy đồng máu nhuộm đỏ sông mới được xưng hô như thế. Một vấn đề thú vị xuất hiện, từ xưa đến nay, đệ nhất hung tàn sát thần của Cửu Châu là ai?
- Bạch khởi!
Nghe đến đó Triệu Lạc Trần chợt nói :
- Một trận chiến ở Trường Bình đã chôn vùi bốn mươi vạn đại quân của Triệu quốc ta, cả đời hơn trăm chiến công đều được ghi lại, trăm chiến trăm thắng, cướp được hơn hai trăm tòa thành trì … Cũng chỉ có sát thần Bạch Khởi của Tần quốc ngày xưa mới xứng đáng danh hiệu đệ nhất sát thần!
- Chính xác!
Bắc địa vương gật gật đầu nói:
- Huyết Sắc Ánh Sơn Hà chính là Bạch Khởi biến thành! Có lời đồn rằng Bạch Khởi cả đời giết người quá nhiều, nhất là một trận chiến Trường Bình giết hơn bốn mươi vạn sinh linh, khiến thiên địa phẫn nộ, cho nên tuy hắn thực lực vô cùng cao minh, sớm đủ tư cách phá vỡ hư không nhưng vẫn không được thiên môn thu nhận, địa phủ cũng trấn áp không được đệ nhất sát tinh này, chỉ có thể thành một vũ hồn.
- Vị lão huynh này, nghe lời ngươi thì Huyết Sắc Ánh Sơn Hà là linh hồn ngay trong pho tượng Tiêu Khinh Hoàng sao?
Sau lưng chợt vang lên tiếng cười hỏi của một người. Huyết Sắc Ánh Sơn Hà xuất hiện thực chưa tính là bí mật nên hai người không hề để ý âm lượng của mình, không ngờ lại bị người khác nghe được.
Bắc Địa vương xoay người lại, chỉ thấy phía sau mình có một thanh niên với cái đầu bóng lưỡng, một thân tăng bào, khoác áo cà sa, thoạt nhìn như một gã hòa thượng vừa đi ra từ trong chùa. Thế nhưng trên lưng hòa thượng lại đeo một hồ lô rượu, thắt lưng còn treo một chút thịt khô, hòa thượng rượu thịt sao?
Bắc Địa vương lập tức nhớ lại Thiết hòa thượng Trầm gia, lại nhìn thanh niên đang mỉm cười thân thiết, tựa như không có ác ý, liền cười nói:
- Tiểu huynh đệ cảm thấy hứng thú với Huyết Sắc Ánh Sơn Hà?
- Ngươi…
Gã thanh niên hòa thượng còn chưa nói gì, Triệu Lạc Trần đột nhiên căng thẳng đứng lên, chỉ vào mặt hắn, môi đều có chút phát run:
- Trầm, Trầm …
Nhìn kỹ bộ dáng của hòa thượng, Triệu Lạc Trần thất vọng lắc lắc đầu:
- Thật có lỗi, ta nhận lầm người.
- Có phải đôi mắt của ta lớn lắm không vậy?
Thanh niên hòa thượng bỗng trừng mắt nhìn, vẻ mặt cười quái dị. Ánh mắt của hắn thật sự to hơn bình thường. Triệu Lạc Trần lại cẩn thận nhìn kỹ lại người kia. Quả thực rất giống Trầm Côn, có điều Trầm Côn đã chết rồi, ngoài Trầm phù đồ chứ không ai còn tin hắn vẫn sống, hơn nữa tiếng nói của gã thanh niên hòa thượng này, vẻ mặt, nhất là đôi mắt kia đều khác Trầm Côn một chút.
- Thật có lỗi, ta thật sự nhận lầm người!
Triệu Lạc Trần thở dài, yên lặng cúi đầu, đôi mắt có chút đỏ lên.
Nhận lầm người?
Mỹ nữ, ngươi không biết năm đó Trầm Côn bị đánh đến gân cốt đứt vụn, da tróc thịt bong, đã bị hủy cả khuân mặt sao? Coi như sống lại, một lần nữa tái tạo khung xương, một lần nữa tạo ra bộ da, khuân mặt nhất định sẽ có một chút thay đổi. Nhìn bộ dáng thẫn thờ của Triệu Lạc Trần mà hòa thượng trẻ trừng mắt nhìn, đôi mắt to lóe sáng, tự sướng nói một chút, vẫn là có điểm đẹp trai mê người!
- Lão huynh, ta không có ác ý, chỉ là cảm thấy hứng thú với Huyết Sắc Ánh Sơn Hà.
Thanh niên cười mắt híp lại nói:
- Mà Huyết Sắc Ánh Sơn Hà có phải là ở trong pho tượng Tiêu Khinh Hoàng hay không?
Đây cũng không phải là bí mật gì to tát, coi như kết giao bằng hữu, Bắc Địa vương cười nói:
- Tiểu huynh đệ có hứng thú, ta sẽ nói một câu. Không sai, nghe đồn Huyết Sắc Ánh Sơn Hà ngay trong pho tượng, có điều Bạch Khởi khi còn sống cường đại thế nào, sau khi chết cũng không chịu dễ dàng thuần phục cho người! Sau khi được pho tượng, Thanh Vũ thiên quân đã thử nhiều cách mà đều không thành công triệu hồi Huyết Sắc Ánh Sơn Hà, đến cuối cùng còn chọc giận Huyết Sắc Ánh Sơn Hà, lộ ra hồn lực vượt qua thần giai, chém giết mấy nghìn chiến sĩ của Thiên Minh.
- $%%#$!
Gã thanh niên chán nản vỗ trán:
- Sớm biết Bạch lão huynh ngay trong pho tượng thì năm đó bần tăng đã lấy nó rồi, đến lúc đó Bạch Khởi, Lý mục hai đại danh tướng thời Chiến quốc, song kiếm hợp bích … A, ta không nói gì, chỉ là thói quen ba hoa thôi, lão huynh, ngươi tiếp tục! Huyết Sắc Ánh Sơn Hà còn có tin đồn gì không?
- Tin đồn Huyết Sắc Ánh Sơn Hà hấp dẫn nhất chính là sau khi hắn giết mấy nghìn binh sĩ của Thiên minh xong đã từng nói với mọi người một câu!
Bắc Địa vương cười nói:
- Hắn nói, ngày xưa Tần quốc bức tử Bạch Khởi ta, nhưng Bạch Khởi tuyệt không thể phản bội Tần quốc, thực xin lỗi lời hứa hẹn năm xưa. Muốn làm chủ nhân của ta nhất định phải phù hợp hai điều kiện, thứ nhất : mang huyết mạch hậu duệ Tần quốc. Thứ hai : có bản lĩnh tái tạo Đại tần, khôi phục giang sơn thiết huyết của Đại tần ta!
- Hậu duệ Tần quốc còn phải có bản lĩnh phục quốc.
Gã thanh niên liếm môi:
- Chỉ cần phù hợp hai điều kiện này là có thể trở thành chủ nhân của Huyết Sắc Ánh Sơn Hà đúng không?
- Tiểu huynh đệ cũng muốn có được Huyết Sắc Ánh Sơn Hà?
Bắc Địa vương cười nói.
- Hắc hắc, lão huynh là thật tâm kết giao bằng hữu, ta đây cũng nói thật.
Thanh niên ai oán nói:
- Ta trước kia có không ít vũ hồn nhưng hiện tại đã không còn, đang muốn tìm một vũ hồn đấy!
- Ha ha, tiểu huynh đệ đừng nói đùa, một người chỉ có thể có một vũ hồn!
Bắc Địa vương ha hả cười, chỉ coi như một câu nói phét, nói:
- Tiểu huynh đệ cảm thấy hứng thú đối với Huyết Sắc Ánh Sơn Hà, rất tốt, người trẻ tuổi nên có hùng tâm như vậy, có điều lão ca ta khuyên ngươi một câu: Đừng nghĩ nhiều, điều kiện của Bạch Khởi đã rất khó rồi, cách xa hơn nghìn năm, đi đâu tìm hậu duệ của Tần quốc, lại còn phải có bản lĩnh phục quốc nữa chứ.
- Không nhất định, ta có thể giả mạo hậu duệ của Tần quốc a!
Thanh niên cười tủm tỉm nói.
- Ngươi coi Bạch khởi là đứa ngốc sao?
Bắc Địa vương đánh giá một chút khuôn mặt của thanh niên:
- Tần quốc, phát triển từ đất phong của nhà Chu cho chư hầu, là một nước nhỏ phía tây. Trải qua tám trăm năm phát triển, đã cùng sống với hai bộ lạc man tộc Tây Nhung và Khuyển Nhung. Hậu duệ hoàng thất Tần quốc đều có một chút đặc thù, chính là có huyết mạnh của người Hồ. Tiểu huynh đệ, lão ca ta xem ra còn tinh lắm, ngươi ra cũng có huyết mạch Viêm Hoàng bất quá, không có khả năng giả giả mạo hậu duệ Tần quốc.
- %$$#@$%!
Thanh niên gãi đầu bóng lưởng của hắn, bỏ qua ý nghĩ này.
Hắn lại hỏi:
- Nếu điều kiện Bạch Khởi khó khăn như vậy, Na Ti Nam, Dương Vô Mệnh, Bạch Tiên Nhi …. Tại sao lại còn có nhiều người tới như vậy?
- Nhân vi tài tử, điểu vi thực vong (người tham tài mà chết, chim ham ăn mà chết), hà huống là vũ hồn siêu thần giai!
Bắc Địa vương cười lạnh nói:
- Chỉ cần có một phần vạn có thể cũng có nhiều người nguyện ý thử một lần!
- Vậy lão huynh cũng muốn thử một lần sao?
Gã thanh niên hỏi luôn.
- Ta? Bắc Địa vương cười ha hả:
- Ta sống đến tuổi này, trải qua mưa gió so với vũ kịch mà ngươi xem còn nhiều hơn, tâm đã sớm nhạt rồi.
Rồi lão vỗ vỗ vai con gái:
- Ta hiện tại chỉ nghĩ tìm một nhà khá giả, đem nữ nhân gả đi, sau đó tìm một cái hồ nhỏ, một căn nhà gỗ, an dưỡng tuổi già!
- Phụ thân.
Khuôn mặt Triệu Lạc Trần thoáng hồng lên. Lại nói thêm vài câu chuyện, thanh niên kia cười nói:
- Lão huynh, ta cũng đến Thu Diệp thành có việc, nếu có thể, mong được kết bạn, cùng nhau vào thành?
/405
|