Vương Bài Pháp Thần

Chương 166: Hắc Ám Thần Điện

/225


Một kẻ dám đem một nửa Phong Lam đế quốc đi tặng người khác, ngay cả Thú Hoàng cũng đem đi bán đấu giá, nhân loại như vậy không đáng sợ sao.

Tạp La Nhĩ biểu hiện khiêm tốn, nịnh nọt, tươi cười nói “ Lai Ân tiên sinh tôn kính, ngày có nhớ ta không? Khi ở Mặc Bản Tạp ta đã may mắn được gặp mặt ngài một lần, ngài lần này tới đây là muốn làm gì? Áo Tư đế quốc chúng ta cũng chưa hề đắc tội với tiên sinh a?”

“Muốn hủy diệt Hắc Ám Thần Điện, thì phải đi xuyên qua nơi này, bằng không đi vòng sẽ vô cùng khó khăn.”

Lai Ân nhìn Tạp La Nhĩ, âm thanh lạnh lùng nói “ Rất đơn giản, một là ngươi đem quân đội cùng kết giới triệt hồi để cho quân của ta đi tiếp, hai là ta sẽ đem thành trì này của ngươi san thành bình địa.

Vẻ tươi cười của Tạp La Nhĩ nhất thời liền biến mất,hắn đứng ngây người một lúc mới nói “ Cái này… Lai Ân tiên sinh, không biết là gia tộc nào của đế quốc chúng ta đã đắc tội với ngài, chỉ cần ngài hạ lệnh thì cho dù có là nhu tử của tể tướng đương triều, hay hoàng thân quốc thích ta cũng sẽ đem hắn đến cho ngài xử tội.”

Tạp Nhĩ vô cùng rõ ràng với thủ đoạn của Lai Ân, người đắc tội với hắn cho đến nay đều không có kết quả tốt đẹp.

Lai Ân nhìn chằm chằm vào Tạp La Nhĩ, nói “ Hừ, đế quốc các ngươi nếu có người dám đắc tội với ta thì giờ này ngươi còn có thể đứng ở đây được nữa sao? Lần này ta muốn tiêu diệt Hắc Ám Thần Điện, không biết Tạp La Nhĩ tướng quân định nhường đường hay là chặn đường?”

“Rống…”

Một gã Ngưu đầu nhân cầm nhang bổng nện mạnh xuống đất, làm cho mặt đất liền hiện ra một vết rách dài hơn mười thước.

Lai Ân thiếu chút nữa thì bị chấn ngã, bực bội trừng mắt với gã Ngưu Đầu nhân.

Gã Ngưu đầu nhân xấu hổ cười nói “ Ngượng ngùng, ngượng ngùng a, ta chỉ là muốn không khí thêm phần náo nhiệt chút thôi.”

Tạp La Nhĩ bị dọa đến mức ngã bệt xuống đất, cũng không phải vì gã Ngưu đầu nhân mà là vì lời nói của Lai Ân.

Muốn tiêu diệt Hắc Ám Thần Điện…. Trời ạ, người này thật sự điên rồi.

“Tạp La Nhĩ tướng quân, ngươi mau cho ta câu trả lời, bằng không ta sẽ san bằng thành này.”

“Không… không cần, ta phải trở về xin ý chỉ của bệ hạ, Lai Ân tiên sinh, khẩn cầu ngài cho tab a ngày thời gian, không, một ngày, chỉ một ngày thôi.”

Loại chuyện lớn như thế này hắn dám làm chủ sao?

Tạp La Nhĩ đứng lên, vội vàng chạy vào trong thành lớn tiếng nói “ Mau, mau truyền lạnh, lập tức cử người cưỡi Lôi Ưng Thú đi đến đế đô đem mọi chuyện báo cáo lên trên, mà thôi, quên đi, để ta tự mình đi.”

Tạp La Nhĩ chạy được vài buớc liền quay đầu lại ra lệnh cho gã phó thành chủ, nói “ Trước khi ta trở về, ngươi dù chết cũng không được phép va chạm với quân đoàn kia nghe không?”

Gã phó thành sợ hãi nhìn Tạp La Nhĩ, sắc mặt mờ mịt, nói “ được, nhưng mà tướng quân, nếu Lai Ân tiên sinh dẫn quân đội tiến vào thì sao?”

“Cho dù hắn có diệt cả thành thì ngươi cũng không được phép hoàn thủ, ngươi nếu dám hoàn thủ thì người chết đầu tiên sẽ là ngươi, nhớ kỹ cho ta nhất định không được xung đột, nhắc nhở quân lính không được đắc tội với bọn họ.”

Tạp La Nhĩ nhắc nhở một lúc, sau đó bộ dáng vẫn còn sợ hãi vội vã cưỡi Lôi Ưng rời đi.

Tạp La Nhĩ đã phân phó qua khiến cho gã phó chủ thành không dám chậm trễ, vội vàng phái người đến hỏi xem đám người Lai Ân có yêu cầu gì.

Gần một vạn sinh mệnh nói ra yêu cầu của mình thiếu chút nữa thì dọa cho gã phó thành ngất xỉu.

Riêng khoản ăn uống đã hàng trăm tấn, lại còn chưa tính vô số thứ khác, cho dù có đem lương thực của cả thành tới cũng chưa chắc đủ cho đám tổ tông này dùng.

Phỉ Lợi Khắc Tư đứng bên cạnh Lai Ân, nói “ Nếu cứ chờ như vậy, ta sợ đám người Hắc Ám Thần Điện sẽ bỏ chạy hết?”

“Chạy? hừ bọn chúng hiện tại khoác lác rằng ngay cả Thần cũng không sợ, chạy mới là lạ, ta nghĩ lúc này hẳn là bọn chúng đang nghĩ xem làm cách nào để phản kích a.”

Phỉ Lợi Khắc Tư nghe thấy vậy cũng không nói thêm nữa, bọn họ nghe lệnh của Minh Thần, hoàn toàn chịu sự sai khiến của Lai Ân.

Tạp La Nhĩ ngay hôm sau liền mang thư tín của quân chủ Á Tư Đế Quốc trở về, chạy đến trước mặt Lai Ân, thở hổn hển nói “ Lai Ân tiên sinh…. Tôn kính, bệ hạ…bệ hạ ngài đã đồng ý, nói rằng chúng ta tuyệt đối không được gây trở ngại cho ngài một chút nào cả.”

Lai Ân tiếp nhận thư tín, nói “ Ân, không sai, kết quả này ta rất thích.”

“Người xem… có muốn vào thành nghỉ ngơi một chút không?”

“Không cần, Hắc Ám Thần Điện đang chờ ta.”

Lai Ân đem thư giao cho Tạp La Nhĩ nói “ Bệ hạ của các ngươi hy vọng có một cao cấp vũ khí, ngươi hãy sai người mang tài liệu đến Thản Á thành tìm công tượng của ta làm giúp, tiền công ta sẽ không thu.”

Tạp La Nhĩ sửng sốt một chút, ngay sau đó liền mừng rỡ, liên thanh nói “ Hảo, hảo, ta sẽ đi luôn, cám ơn ngài, Lai Ân tiên sinh tôn kính.”

Hiện tại toàn bộ đại lục người nào cũng biết công tượng của Thản Á thành tay nghề cực cao, nói về chế tạo vũ khí thì tuyệt đối là vô địch trong đại lục, cho dù ngay cả là Á Thần giai cường giả cũng phải khen không dứt miệng, cầu bọn họ làm cho một thanh vũ khí còn khó hơn so với lên trời.

Hơn nữa công tượng của Thản Á thành chỉ làm khi được Lai Ân đáp ứng, ngay cả đám cường giả cũng không dám ép buộc, bởi vì kết quả của việc đó, chính là chết.

Dọc đường đi qua thành của Tạp La Nhĩ, tất cả mọi nơi đều đã hoàn toàn giải trừ kết giới, đám quân thủ thành không ai là không trợn mắt há mồm nhìn chằm chằm vào đám sinh mệnh cường đại đông nghìn nghịt đang đi tới.

Bọn họ không thể nào tưởng tượng nổi, một quân đoàn khủng bố như vậy cư nhiên lại do một nhân loại dẫn đầu, chỉ riêng quân đoàn này cũng đã đủ để quét ngang lục địa, vậy thì hắn, nhân loại đi đầu kia thực lực phải như thế nào mới có thể khống chế được cái quân đoàn mạnh đến biến thái này?

Xuyên qua biên giới của Áo Tư đế quốc đã đến lãnh địa của Hắc Ám Thần Điện, một cái kết giới đem toàn bộ Hắc Ám Thần Điện bao phủ vào trong, ngăn cách với Minh Thần quân đoàn.

Đây là lần đầu tiên Hắc Ám Thần Điện khởi động kết giới này, đây là do đệ nhất đại tế tự của Hắc Ám Thần Điện hướng tới Minh Thần nguyện ý trung thành, sau đó mới được Minh Thần ban cho.

Phỉ Lợi Khắc Tư tự nhiên là đối với kết giới này phi thường quen thuộc.

Ác Ma Ni Ma nhìn chằm chằm vào kết giới, thanh âm lạnh lùng nói “ Phòng Ngự Chi Môn… hừ, thật là châm chọc a, cư nhiên chúng ta lại có ngày đối mặt với kết giới này.”

Một gã đại tế tự đứng bên trong kết giới liếc mắt nhìn Lai Ân, lạnh giọng nói “ Lai Ân tiên sinh, không nghĩ tới là chúng ta lại gặp nhau ở nơi này, ta xin giới thiệu một chút, ta là Hắc Ám Thần Điện đại tế tự Áo Nhĩ Đức Lôi Bố Lạp Bố ( lạy hồn với tên với chả tuổi, oánh máy gãy tay )

“ Ngươi là cái thá gì? Cút sang một bên cho ta, ta nhớ hình như khi ở Tinh Linh đại lục ta đã từng dạy dỗ ngươi a… tí nữa ta sẽ tìm ngươi hảo hảo tâm sự.”

Bố Lạp Bố nghe vậy sững sờ cả nửa ngày, hắn không nghĩ tới rằng Lai Ân vừa gặp mặt đã vũ nhục hắn như vậy.

Bố Lạp Bố tức giận đỏ bừng mặt, âm thanh lạnh lùng nói “ tên tiểu tử hỗn đản, ta khuyên ngươi tốt nhất là nên nhanh chân quy thuận Hắc Ám Thần Điện may ra còn lưu lại được tiểu mệnh, bằng không hừ, cứ chuẩn bị lên tàu xuống địa phủ mà bốc phét với Diêm Vương.”

Lai Ân ánh mắt khinh thường nhìn liếc nhìn gã đại tế tự, sau đó nói với Phỉ Lợi Khắc Tư “ Cái kết giới này có thể đánh vỡ không?”

“ Mặc dù có chút vất vả, nhưng đánh vỡ không thành vấn đề” Phỉ Lợi Khắc Tư gật gật đầu.

Bố Lạp Bố sắc mặt lúc này vô cùng khó coi, hắn từ trước đến nay lúc nào cũng cao cao tại thượng, chưa bao giờ nếm phải sự sỉ nhục như vậy, tức giân oa oa kêu to “ Ngươi chờ xem, ta sẽ cho ngươi phải hối hận.”

Lai Ân nhìn Bố Lạp Bố bằng ánh mắt vô cùng thương hại nói “ Thôi đi, lời này vài năm nay không phải một ngàn thì cũng có đến tám trăm người nói với ta, nhưng hiện tại thì sao, ta chằng phải vẫn sống khỏe a? tên mặt dày nhà ngươi có bản lĩnh thì cứ thi triển ra đừng có đứng đó mà lãi nhải mãi như mụ đàn bà có được không, chờ lát nữa ta đánh tan cái kết giới này, hy vọng ngươi đừng có sợ đến mức són ra quần a.”

Bố Lạp Bố há miệng thở dóc, vẻ mặt vì xấu hổ mà lúc trắng lúc đỏ, luận về công phu mắng chửi thì hắn đúng là không bằng một phần của Lai Ân, nỗi tức giận pha lẫn xấu hổ khiến hắn không nhịn được, phun ra một ngụm tiên huyết lên trên kết giới.

“ Ôi, cư nhiên lại hộc máu sao, ta còn chưa mắng xong cơ mà? Quên đi, dù sao thì ngươi cũng lớn tuổi rồi, lát nữa miễn cưỡng không đánh chết ngươi là được, không cần phải lấy cái mạng nhỏ của ngươi, vì thế làm ơn đừng hộc máu nữa hộ ta.”

Bố Lạp Bố lúc này lửa giận đã ngút đầu, thân thể không ngừng run rẩu, nhưng cuối cùng một chữ cũng không nói, quay đầu buớc đi.

Lai Ân nhìn bóng dáng của Bố Lạp Bố, nói “ Đánh a.”

Ngay sau đó thân hình của Lai Ân nhanh chóng lùi về phía sau.

Minh Thần quân đoàn gào thét, sau đó hướng tới kết giới dũng mãnh công kích.

Ma pháp công kích, vật lý công kích dồn dập đánh lên kết giới.

Kết giới đang cường thịnh lập tức không ngừng bị tiêu hao, một giờ sau mặt đất bỗng nhiên chấn động, kết giới trực tiếp bị đánh tan.

Lai Ân còn chưa kịp vui mừng thì chợt thấy từ sau kết giới đột nhiên tiến ra mấy vạn chiến sĩ cùng ma pháp sư đem Minh Thần đại quân bao vây.

Phỉ Lợi Khắc Tư cười ha ha nói “ Cư nhiên lại đem Phòng Ngự Chi Môn cùng Huyễn Cảnh Kết Giới dung hợp với nhau.”

Bố Lạp Bố lúc này cũng xuất hiện, nhe răng cười nói “ Lai Ân, lần này ta xem ngươi chạy đi đâu? Quân đoàn của ngươi mặc dù lợi hại, nhưng người của ta cũng không kém, ngươi nghĩ rằng Hắc Ám Thần Điện chúng ta không có người sao?”

“Vậy đánh thử xem.”

Mệnh lệnh của Lai Ân còn chưa kịp phát ra thì Minh Thần đại quân đã như thủy triều vọt lên, tấn công Ám Hồn quân đoàn.

Khắp nơi bụi mù mịt, tiếng chém giết vang lên rung trời.

Hai phe trong nháy mắt va chạm với nhau, đám Ám Hồn chiến sĩ trong khoảnh khắc toàn bộ đều biến mất không thấy bóng dáng.

Bố Lạp Bố lúc này vô cùng hoảng sợ, hắn đem theo tám vạn Ám Hồn chiến sĩ cùng với ba nghìn Ám Hồn pháp sư,thấp nhất cũng là Á Thần trung giai thất cấp, vốn nghĩ với lực lượng như vậy thừa sức để làm gỏi đám người Lai Ân, nhưng lúc này hắn mới biết mình đã quá khinh địch, nhưng căn bản là đã muộn a.

Bố Lạp Bố nghiêm mặt nhìn một hồi,tổn thất của Minh Thần quân đoàn không đáng kể nhưng Ám Hồn chiến sĩ của mình đã tử trận mất mấy ngàn, hắn hừ lạnh một tiếng, nói “ Thật là một đám phế vật, lại phải ta đích thân động thủ.”

Bố Lạp Bố bản thân chính là Ma chiến sĩ, hơn nữa cấp bậc cũng không thấp.

Bố Lạp Bố lắc mình vọt vào chiến trận, một quyền lăng lệ xuất ra.

Một gã cự nhân cao lớn thấy vậy tức giận, quyền đầu cũng nhanh chóng phóng đến Bố Lạp Bố.

Nhưng kết quả lại làm cho hắn không nhịn được trừng mắt, kinh hãi nói “ điều này thật không có khả năng, công kích của Thần hạ giai nhất cấp lại không làm gì được hắn.”

“Ngươi quá yếu” Bố Lạp Bố lãnh khốc nói, đột nhiên nhảy lên tung một cước vào mặt cự nhân, đem cự nhân cao hơn hai mét cứ thế đá bay ra ngoài.

Móng vuốt của Phỉ Lợi Khắc Tư lúc này cũng đánh xuống người Bố Lạp Bố.

Bố Lạp Bố hóa thành một đạo lôi quang biến ra đằng sau Phỉ Lợi Khắc Tư, sau đó túm lấy đuôi hắn, đem ma long đập xuống mặt đất.

Lai Ân lúc này cũng trợn mắt đứng nhìn, kinh ngạc nói “ Mẹ nó, tên này là quái vật sao?

Bố Lạp Bố như đi vào chỗ không người, đem Minh Thần đại quân một đám sinh mệnh khủng bố cư nhiên đùa bỡn trong lòng bàn tay.

Phỉ Lợi Khắc Tư lần thứ ba bị đánh ngã xuống đất, rốt cũng tức giận không nhịn được oa oa kêu to nói “ Lão tử phải giải phong đệ tam phong ấn,con mẹ nó, cứ như vậy thì thật là tức chết mà.”

Nói thì nói vậy như chưa có lệnh của Minh Thần, bọn chúng cũng không dám làm liều.

Đám Ám Hồn chiến sĩ bị khí thế của Bố Lạp Bố kích thích, nhanh chóng lấy lại sĩ khí, dần dần chống đỡ lại công kích của Minh Thần quân đoàn.

Bố Lạp Bố lại ở giữa Minh Thần quân đoàn chém giết không ngưng tay, đem cả quân đoàn đánh cho tơi tả.

Lai Ân trán lúc này cũng đã đổ mồ hôi lạnh, lầm bầm nói “ Lão thiên a, tên biến thái này còn có thể xem là người nữa sao?”

Đã đến mức này, ta đành phải xuất tí vốn vậy.”

Phong Ấn Chi Thư xuất ra, hơn một trăm con Bạo Phệ Thử được phóng thích, sau đó dựa vào mệnh lệnh lẻn vào chiến trường.

Lạp Kỳ áo thương thế hồi phục vô cùng nhanh chóng, chỉ cần thêm nửa năm nữa là có thể hoàn toàn khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, bất quá hiện tại vẫn chưa có nhiều tác dụng lắm.

Lai Ân trong lúc khép lại Phong Ấn Chi Thư vô tình quét qua bên trong, thế nhưng liền phát hiện một điều ngoài ý muốn, mình không ngờ lại giải khai được thêm một cái phong ấn, điều này làm cho hắn kinh ngạc đến ngây người.

Phòng Ngự Chi Lũy, trong vòng mười giây có thể tạo ra được kết giới cường đại, sau khi sử dụng thì một tháng sau mới có thể dùng lại.

Đây không phải là kỹ năng mấu chốt để chạy trốn lúc nguy hiểm sao? Đúng là tạo ra vì mình mà, ha ha thật là vô cùng hoàn mỹ a, Lai Ân trong lòng nở hoa, vui sướng cười thầm.

Công kích của Bố Lạp Bố khiến cho đám sinh mệnh Minh Giới thất điên bát đảo, càng đáng giận hơn nữa là bởi vì bị phong ấn một phần ba lực lượng, bằng không chỉ cần tùy tiện phái ra một gã cũng đủ để đánh cho tên chết bằm này lỗ mũi ăn trầu a, điều này khiến cho đám sinh mệnh vô cùng bực tức.

“Ha ha, cư nhiên lại là một nhân loại đạt đến Thần hạ giai tứ cấp a, xem ra mấy năm gần đây nhân loại phát triển không tệ .

Cáp Địch Tư cười nói, xuất hiện bên cạnh Lai Ân.

“Ngươi không ra tay sao? Thủ hạ của ngươi đều bị hắn đánh cho đến mức ôm đầu kìa.”

“Tất nhiên là phải ra tay, cái gã Bố Lạp Bố kia chính là đại tế tự a, năm đó chính là ta đã truyền cho bọn chúng Phòng Ngự Chi Môn.

Lại không nghĩ đến, chúng lại dùng nó để đối phó với ta, hừ không biết sống chết mà.

Cáp Địch Tư hừ lạnh một tiếng, nhẹ nhàng bước lên phía trước, không ngờ liền xuất hiện bên cạnh Bố Lạp Bố.

Phỉ Lợi Khắc Tư thấy vậy, liền vội vàng lui xuống.

Bố Lạp Bố liếc mắt nhìn về phía Cáp Địch Tư, ao?”ngữ khí khinh thường nói “ Là Minh Thần

“ Dám bất kính với ta, muốn chết”

“Ha ha, ngươi nghĩ rằng ngươi là thần thì đã giỏi lắm sao? Đáng tiếc a, ta hiện tại cũng là Thần giai.”

Cáp Địch Tư âm thanh lạnh lùng nói “ Một kẻ hoàn toàn không biết gì về Thần Tộc lại dám ở chỗ này vô sỉ khoác lác.”

“Vậy cứ thử xem, ai thắng ai thua sẽ biết.”

Cáp Địch Tư sắc mặt lạnh như băng, đột nhiên nhấc tay lên, toàn bộ chiến trường đang yên tĩnh đột nhiên vang lên một tiếng sấm, một làn sóng xung kích cường đại đột nhiên bổ lên người Bố Lạp Bố, khiến cho cơ thể hắn nổ tung.

Bố Lạp Bố một khắc sau khi nói xong liền được Minh Thần tiễn đi tàu sáu ván, khiến cho tất cả đám người đương trường trợn mắt nhìn.

Bố Lạp Bố ngay cả một chéo áo cũng không còn, ngay cả mấy ngàn ám hồn chiến sĩ chung quanh cũng bị vạ lây.

Đám Ám hồn chiến sĩ cùng ma pháp sư còn lại lúc này vô cùng sợ hãi, trong đầu chỉ còn một ý niệm “ chạy”.

Nhưng Minh Thần làm sao có thể bỏ qua cho bọn họ, một bụng hỏa khí liền trực tiếp hướng tới toàn bộ đám chiến sĩ cùng ma pháp sư phát tác…

Tám vạn Ám Hồn chiến sĩ của Bố Lạp Bố mang đến tất cả đều được lên bàn thờ ăn chuối cả nải.

Lãnh địa của Hắc Ám Thần Điện khá lớn, bằng một tiểu đế quốc.

Minh Thần quân đoàn sau sau khi tiếp tục đi đến liền gặp phải một tòa thành lũy, bên trong không hề có một bình dân bá tánh nào, tất cả đều là chiến sĩ cùng ma pháp sư.

Lai Ân ngay cả nhìn cũng không thèm, nói “ Hủy diệt”

Đám sinh mệnh Minh Giới nghe thấy vậy liền ào ào xông lên, toàn thành được Hắc Ám Thần Điện xây dựng đã mất ngàn năm này trong khoảng khắc liền biến thành phế tích…

Lai Ân lăng không đứng ở bên trên phế tích, nhìn về phía trước, nơi đó vẫn còn một thành lũy khác, Hắc Ám Thần Điện tiền bộ phòng tuyến, tuyến phòng ngự này có kết giới khiến chon gay cả Á Thần thượng giai ngũ cấp cũng khó có thể phá được, đáng tiếc bọn họ lại đánh mất đại thế, ngảy cả một phút đồng hồ cũng không ngăn cản được đám người Lai Ân, toàn bộ binh lính cùng quân giữ thành đều bị tiêu diệt.

Minh Thần quân đoàn nhìn chằm chằm vào toàn thành bị phá hủy, trong mắt lóe lên quang mang cuồng nhiệt, sinh mệnh Minh Giới là từ chiến tranh mà sinh ra, vì chiến tranh mà vẫn lạc.

Chiến tranh chỉ làm cho bọn chúng càng thêm cuồng nhiệt và điên cuồng.

Đám sinh mệnh trên không lúc này đang bay lượn khắp trời, trong ánh mắt lộ ra màu huyết sắc đỏ sẫm, chờ mệnh lệnh của lai Ân.

Thành lũy này nằm ở giữa hai ngọn núi lớn, trấn giữ con đườn đi đến Hắc Ám Thần Điện.

Bản thân là lá chắn của Hắc Ám Thần Điện vì thế tòa thành này so với tòa thành thứ nhất cường đại hơn rất nhiều lần, thủ thành là một gã đại tế tự, hắn vô cùng tự tin có thể chống đỡ được công kích của địch nhân.

Bố Lạp Bố tiểu tử chết là vì hắn kiêu ngạo, không biết trời cao đất dày, dám cùng Thần đối mặt, không chết mới là lạ, vì thế gã chủ thành này rất tin tưởng vào lực lượng phòng thủ của tòa thành, hắn tin chắc rằng Minh Thần quân đoàn nếu muốn qua được của ải này ít nhất cũng phải thiệt hại một nửa quân đoàn.

Đám Ám Hồn chiến sĩ dưới tay hắn đều là tinh nhuệ trong tinh nhuệ vì thế hắn vô cùng yên tâm.

Mặt đất lúc này liền chấn động, tiếng gầm gừ của Minh Thần quân đoàn càng lúc càng gần.

Ma pháp công kích được phóng đến trước, theo sát phía sau là Minh Thần quân đoàn.

Không hề có phòng ngự chi môn.

Đại tế tự hoảng hốt, định tung ra kết giới với mong muốn có thể trì hoãn được vài giây, nhưng khi cánh tay hắn còn chưa kịp hạ xuống thì từ trên đầu một đạo ma pháp đã đem hắn bao phủ lại, đến tận khi chết hắn cũng không biết mình chết như thế nào.

Đạo phòng tuyến thứ hai cứ như vậy bị phá vỡ, khiến cho tuyến phòng thủ thứ ba chưa kịp chuẩn bị đã bị đạo quân Minh Thần xông đến xé nát.

Cuối cùng Hắc Ám Thần Điện cũng đã hiện ra trước mắt, ở phía trước có vài đại tế tự đang xuất lĩnh Ám Hồn chiến sĩ che chắn ở phía trên.

Á Khắc Lôi sắc mặt tái nhợt cũng có ở đó.

Còn có bốn gã đại tế tự vẻ mặt lạnh lùng đứng bên cạnh.

Lai Ân đánh giá bốn người trước mặt một chút, một đám này gầy, béo, thấp, cao đều có, gã gầy nhom rõ ràng là do tu luyện Vong Linh ma hệ ma pháp, trông như một bộ xương khô, còn gã béo lại mập như một con lợn.

Á Khắc Lôi hắc hắc cười lạnh, nói “ Lai Ân ta thật không nghĩ tới ngươi lại có thể tiến vào đây, vượt qua được tam đạo thành lũy. Tâm huyết mấy ngàn năm của Hắc Ám Thần Điện của chúng ta cứ như vậy bị ngươi phá hủy.”

Lai Ân lạnh lùng nhìn Á Khắc Lôi nói “ Ta đã nói rồi, đừng nên để ta trở về, lúc này ta đã trở lại thì các ngươi nhất định phải chết.”

Mấy tên đại tế tự đứng bên cạnh nghe thấy vậy liền cười lạnh nói “ Chết, ha ha, ngươi đầu óc có bị bệnh không mà lại nghĩ được những điều phi thường vô lý như vậy?”

Á Khắc Lôi vẻ mặt khinh khỉnh nói “ Ở trong này, chúng ta chúng là Thần, ngươi đã vào đây rồi thì đừng mong có thể rời đi.”

“Vậy sao? Vậy chúng ta thử đi xem ai chết trước a…”

Ám Hồn đại quân vừa động đậy, Minh Thần quân đoàn cũng không chậm trễ lao lên.

Lai Ân khóe miệng mấp máy, tức thì hắc diễm từ dưới đất bay lên đem Ám Hồn cùng Minh Thần quân đoàn bao vây bên trong.

Á Khắc Lôi cười ha ha, nói “ Lai Ân,chiêu này của ngươi không dùng được đâu, cùng là Hắc Ám thuộc tính vì thế hắc diễm của ngươi đối với Ám Hồn quân đoàn của ta hoàn toàn vô hại.”

Lai Ân hĩ hĩ cười nói “ Phải không? Ta đâu có nói là sẽ đánh nhau với các ngươi?”

“Không đánh thì ngươi triệu hoán hắc diễm tới làm gì?”

Lai Ân cười đều không nói, bên trong hắc vụ đột nhiên phát ra một âm thanh thảm thiết, liên tục vang lên, lúc đầu còn nhiều về sau càng ngày càng thưa thớt…

Á Khắc Lôi lúc này biểu tình vô cùng khó coi, giống như bị kim đâm trúng.

Hắc diễm tán đi, Minh Thần quân đoàn liền hiện ra, nhưng Ám hồn quân đoàn ngay cả một người cũng không thấy.

Lai Ân tay vân về Tử Vong Chi Giới, nói “ thật ngại a, cái kia cũng không phải là ta triệu hoán mà là mở ra thông đạo đến Minh Giới đại môn, hắc hắc đám chiến sĩ của ngươi đã được ta ân cần “ mời” đến Minh Giới rồi, ở đó bọn họ sẽ được chiến đấu mãi mãi.

“Ngươi… mau đem chiến sĩ trả lại cho ta.”

Hắc Ám đại tế tự lúc này vô cùng tức giận, đều là tâm huyết mất ngàn năm của bọn họ a, cư nhiên lại như vậy biến mất.

Lai Ân lùi lại từng bước, nói “ Cái này là quà tặng ra mắt của ta với các ngươi, còn lại… các ngươi không cần phải lo lắng, sẽ có người thay ta hảo hảo chăm sóc cho các ngươi.”


/225

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status