Vương Bài Pháp Thần

Chương 196: Toàn bộ giết (Thượng + Hạ)

/225


Một đầu cự long càng làm cho bọn họ toàn thân run rẩy.

Thân thể to lớn trên trăm mét khiến cho người khác cảm thấy hít thở không thông.

Phỉ Lợi Khắc Tư bằng tư thái mạnh mẽ nhất xuất hiện trên không, từ trong cổ họng ngâm lên một tiếng “ Tên vương bát đản nào muốn đối phó với bằng hữu của ta.”

Xoát…

Trong nháy mắt đám người Áo Mã hai mắt nhìn nhau, không hiểu rõ lắm ý tứ của Phỉ Lợi Khắc Tư.

“ Ai dám khi dễ bằng hữu của ta.” ở giữa không trung một con thỏ tay cầm dao nĩa đứng trên một con tam đầu cốt long kêu to.

Nếu chỉ là một con thỏ bình thường thì chỉ sợ đã sớm bị bắt nướng, nhưng con thỏ này lại cao mười mét, béo tròn như một viên thịt, cái này mới là phiền toái, toàn bộ đại lục cũng chỉ có ở Minh thần chi sâm có một con, hiện tại đang ở phòng tuyến thứ hai Ma thỏ A Á Lôi Đức.

Một đầu Ngưu đầu nhân giơ cao lang nha bổng đứng trên một đầu cự long hét lớn “ Đánh nhau, đánh nhau a, dám khi dễ bằng hữu của ta, cứ đứng ra đây để ta đánh một trận.”

Đạo phòng tuyến thứ hai cũng được xem là phòng tuyến mạnh nhất ngăn cản Ma tộc, mà Minh thần quân đoàn chính là chủ lực ở đó.

Đám người Ma tộc mỗi khi trùng kích đều gặp Minh thần quân đoàn, có thể nói Minh thần quân đoàn là những kẻ mà Ma tộc không muốn đối mặt nhất.

Lúc này đột nhiên lại xuất hiện hơn một ngàn Minh thần quân đoàn trên bầu trời.

Đã có người âm thầm suy nghĩ, đoán ra nguyên nhân.

Áo Mã sắc mặt trắng bệch, mới vừa rồi còn chuẩn bị trước khi viện binh của Lai Ân đến làm thịt hắn, nhưng lúc này đột nhiên lại có Minh Thần quân đoàn khiến cho lão không khỏi sợ hãi.

Áo Mã cảm giác mình đã hoàn toàn tính sai, viện binh của địch nhân đến quá nhanh, thoáng cái đã đến một ngàn người của Minh Thần quân đoàn.

Không phải ai cũng biết Phỉ Lợi Khắc Tư là bằng hữu của Lai Ân.

Có người nơm nớp lo sợ, đứng trên mặt đất cung kính nói “ Ma long đại nhân, ngài nói ai là bằng hữu của ngài?”

“ Đợi ta tìm xem.” hai phe vốn không ít người mà Phỉ Lợi Khắc Tư lại ở trên cao, muốn tìm được ngay cũng không dễ dàng.

Thỏ tử sớm đã không kiên nhẫn, dẫm dẫm lên đầu cốt long hét lớn “ Phá long, ngươi tên ngu ngốc này cứ trực tiếp hô lên con mẹ nó tên nào là địch nhân của Lai Ân Lâm Đức Lôi Âu Nạp thì đứng ra cho ta, có phải nhanh không.”

Oanh…

A Á Lôi Đức hô lên một tiếng, đám người Áo Mã lại cảm thấy da đầu như tê lên, cả đám run rẩy lẩy bẩy nhìn về đối diện.

Lai Ân miệng hai mắt nhìn sang chỗ khác, giống như chuyện đang xảy ra đối với hắn không có quan hệ.

Lúc này ngưu đầu đã thấy được Lai Ân, chỉ tay nói “ Thấy rồi, ở đó.”

Cả đám người của Minh thần quân đoàn nghe thấy vậy liền đồng loạt nhìn về phía tay ngưu đầu chỉ.

Cả đám quái vật cũng có cảm tình với Lai Ân, hơn một năm chưa gặp tự nhiên như là bạn tốt lâu ngày gặp lại, thế nhưng nguyên một đám quái vật ít nhất cũng cao tới mười mét lại muốn tìm một người đúng là có chút phiền toái.

Phỉ Lợi Khắc Tư thân hình thuộc vào loại to nhất trong quân đoàn, hai mắt mở to nhìn theo phía ngưu đầu chỉ, cả buổi vẫn không thấy, nói “ Ngưu đầu, cái kia sao ta vẫn không thấy?”

“ Ngươi thật ngu si, ngươi to như vậy nhân loại ở dưới khác gì kiến, thấy mới là lạ, tới gần chút nữa tầm năm sáu trăm mét mới có thể thấy.”

“ Úc.”

Phỉ Lợi Khắc Tư nghe vậy liền xông tới.

Hắn cùng Lai Ân cảm tình càng không phải nói.

Năm sáu trăm mét đối với một đầu cự long dài cả trăm thước cũng chỉ như một cái hắt xì hơi.

Lai Ân lúc này còn đang mải ngắm nghía quan sát xem có ai dám chạy, hắn thầm nghĩ một người cũng không thể buông tha, cho nên vẫn không biết Phỉ Lợi Khắc Tư đang xông đến.

“ A.”

Lai Ân trước mắt tối sầm sau đó bị bắn bay ra ngoài.

Hắn trong lúc thất thần bị đụng trúng trong lòng lập tức đem tổ tông của tên gia hỏa đụng mình hỏi thăm vài chục lần.

“ Ngươi tên Phá long này, ta và ngươi có cừu oán hay sao? Muốn đâm chết ta a.” Lai Ân khi bay ra ngoài được hơn một trăm mét liền nhìn thấy đầu của Phỉ Lợi Khắc Tư, lúc này dường như còn đang tìm kiếm cái gì đó.

Phỉ Lợi Khắc Tư nghe thấy thanh âm của Lai Ân, lập tức cười ha hả nói “ Lai Ân, đã lâu không gặp.”

“ Hừ lâu không gặp, chẳng lẽ vừa thấy mặt đã muốn mạng của ta sao?”

“ Không thể nói như vậy a, ta chính là hảo tâm đến hỏi thăm, ai bảo tiểu tử ngươi lại nhỏ như vậy.”

Phỉ Lợi Khắc Tư sau đó liền nhanh chóng đi đến bên cạnh Lai Ân, cúi thấp đầu cười hắc hắc.

Một đầu cự long dài hơn trăm mét cùng nói chuyện với một nhân loại chưa đến hai mét.

Chỉ có thể nói là quỷ dị, thập thần quỷ dị.

Lai Ân đang muốn hướng về chân của Phỉ Lợi Khắc Tư đá một cái báo thù bỗng nhiên phát hiện ra con hàng này biến to ra, hắn lúc này muốn đá vào bắp chân cũng phải bay lên.

Phỉ Lợi Khắc Tư bĩu môi nói “ Ta nói Lai Ân ngươi từ hồi ngươi chạy lần trước, đã lâu lắm không gặp ngươi a.”

“ Ngươi thật ngu ngốc, mấy hôm trước vẫn còn oang oang nói là đã gặp giờ lại nói vậy, chẳng lẽ đầu óc ngươi có vấn đề sao.”

Ngưu đầu khiêng lang nha bổng đến nói “ Ngươi khoan đã nói, đầu Phá long này mấy hôm trước không có việc gì tự nhiên chạy đến Hắc ám thần điện solo với Ma tộc đại tướng quân Cổ Sắt Lợi, kết quả nghe nói Ma tộc tướng quân gãy hai xương xườn còn hắn thì ăn một quyền trúng đầu, hai ngày này một mực phát bệnh, quên trước quên sau, điểm tâm vẫn còn nói là cơm tối.”

“ Mẹ nó, thịt trâu thì có vị gì nhỉ? Ta có quen biết ngươi không?” Phỉ Lợi Khắc Tư dùng móng gãi gãi đầu nói “ Ngưu đầu a, không biết sẽ có vị thế nào?”

“ Tên vương bát đản ngươi, muốn ăn ta sao?” ngưu đầu tái mặt hắn đánh không lại Phỉ Lợi Khắc Tư chỉ có thể quay đầu bỏ chạy.

Phỉ Lợi Khắc Tư cười hắc hắc “ Tên tiểu tử ngươi, dám hỗn láo với ta, lần sau còn vậy lão tử sẽ đem ngươi đi nướng, bất quá dạo này đúng là có chút nói trước quên sau, có lẽ bị tên gia hỏa Cổ Sắt Lợi kia một quyền đánh trúng đầu đâm ra thành di chứng a.”

Lai Ân nhỏ giọng nói : Vậy còn muốn đánh nhau nữa không?’

“ Nói nhảm, đương nhiên là muốn.” Phỉ Lợi Khắc Tư dùng sắc xoa xoa móng vuốt nói “ Ta tìm đến ngươi cũng là vì có chuyện đánh nhau a.”

Lai Ân ngón tay chỉ chỉ phía sau lưng Phỉ Lợi Khắc Tư nói “ Đằng sau ngươi có mấy tên gia hỏa muốn chạy, cái này có lẽ ta không cần phải nói nữa a, hai người chúng ta hợp tác đã lâu coi như hiểu nhau, cách làm của ta ngươi nhất định sẽ biết.”

“ Đó là tự nhiên, tiểu tử ngươi có câu hừu cừu tất báo, có tiền phải xảo trá, có lý hay không có lý ngươi cũng phải chiếm tiện nghi, mấy tên kia dám vây đánh ngươi nếu để cho bọn chúng chạy thì đầu ta đúng là có vấn đề rồi.”

“ Vậy thì ta cũng không cần nhiều lời.”

“ Cái này là tất nhiên, giết người không động thủ hắc hắc, bất quá ta vô cùng thích thú đánh nhau, đặc biệt là ngược đãi kẻ nhỏ yếu.”

Phỉ Lợi Khắc Tư chà xát móng vuốt muốn xông lên, bỗng nhiên nghệt mặt uể oải nói “ Ta ngất, đám hỗn đản kia so với ta còn ra tay nhanh hơn.”

Ngưu đầu cầm lang nha bổng còn treo một tên cười hắc hắc đi đến “ Đương nhiên là phải nhanh rồi, lúc này mới có mấy trăm người,không đủ một người chúng ta thu thập, nếu chậm một bước không phải là cấp cho ngươi tiện nghi sao, cùng Ma tộc đánh nhau ngang tay đã sớm phiền muộn, giờ có thể ngược đãi người khác cảm giác quả là thoải mái a.”

Bên đám người Áo Mã có hơn mười người chạy trốn đều bị bắt lại, mặt mũi bầm dập, thần tình vô cùng thê thảm.

Cho dù là người khôn khéo nhưng bị ngần đó quái vật tẩm quất qua lúc này cũng có chút ngu ngốc.

Bầu trời bỗng nhiên đen sẫm một mảnh.

Nếu là người mắt tinh có thể nhìn ra một đám quái vật thân thể bóng loáng có hai cánh, ước chừng hơn một vạn.

“ Con mẹ nó, là tên mắt mù nào dám tìm Lai Ân gây phiền toái, một lát nữa ta sẽ mời uống rượu tất nhiên với điều kiện là tiểu tử ngươi còn sống.”

Một người hạ xuống miệng cừoi toe toét với Lai Ân, lại liếc mắt nhìn đám người Áo Mã nở nụ cười.

Nhưng nụ cười này lại vô cùng khủng bố.

Cả đám người Áo Mã lúc này mồ hôi như tắm, toàn thân ướt sũng.

Một vạn bất tử quân đoàn vốn đang canh giữ ở phòng tuyến thứ hai lúc này lại xuất hiện ở đây.

Vốn đám người Áo Mã lỗ mũi vẫn vênh lên trời nhưng lúc này thấy từng lớp lớp quái vật xuất hiện, tất cả đều sắc mặt đại biến.

Oanh…

Từ một phương hướng khác, hơn mười con kim chúc quái vật cao năm mét như một tia chớp phóng đến.

“ Nạp Á gia tộc, chiến thần khôi lỗi.”

Những người tinh thông vừa nhìn thấn kim chúc quái vật liền hít một hơi lạnh.

Trước ngực chiến thần khôi lỗi có một ngăn tựa như túi của nhân loại, trong đó một nhân loại lộ ra nửa người.

Đằng sau chiến thần khôi lỗi còn có hơn ba mươi mấy người, mỗi người lại mang theo năm con khôi lỗi chiến thú.

Cũng gần giống như lang hình thú mà Lai Ân được nhìn thấy ở Y Tư Thản thành.

“ Nghe nói có người muốn gây phiền toái với ân nhân của Náp Á gia tộc, không biết là ai, có dám đứng ra không.”

Người cầm đầu đúng là tộc trưởng của Nạp Á gia tộc Khẳng Cao Bá, mấy năm nay mặc dù có chút già hơn nhưng lại thêm phần uy vũ, tình thần no đủ nên tựa như có chút mập ra.

Từ sau khi về Thản Á thành.

Vốn là một gia tộc suy sụp giờ đã khởi sắc, thời gian dần trôi qua danh tiếng của Nạp Á gia tộc đã lại một lần nữa khiến cho người trên đại lục cảm thấy quen thuộc, cho dù có liều mạng đắc tội cùng Lợi Bỉ Na gia tộc cũng muốn mang chủ nhân của mình đi.

Có lẽ không có ai có thể hiểu được tâm tình của bọn họ.

Nhưng năm đó ly khai Thiên giả chi thành, đến nay không có ai là không xem Lai Ân như thần minh, cho dù lúc này hắn có bảo mọi người đi chết bọn họ cũng cam tâm tình nguyện.

Bên trận doanh của Áo Mã, cả đám người đã sớm run rẩy, tựa vào nhau, bọn hắn lúc này mới biết đã chọc phải tổ kiến lửa, chưa nói đến đánh, chỉ cần mỗi người một câu bọn họ cũng bị mắng chết.

Lai Ân đứng xem đám người lục tục chạy đến, mỉm cười nhìn về phía Áo Mã nói “ Không phải muốn liều mạng sao? Vậy cũng tốt, xông tới đi, ta chờ a.”

Áo Mã sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, xẩu hổ cười cười, nửa câu cũng không nói lên lời.

Lai Ân đột nhiên tức giận nói “ Vừa rồi là tên vương bát đản này dám mắng ta, mau cút ra đây, nếu để ta phải tự tay bắt thì lúc đó đừng hận cha mẹ tại sao lại sinh ra các ngươi.”

Đi ra ngoài…

Lúc này không có một ai nguyện ý đi ra cả, cả đám người vừa nãy còn càn rỡ ngang ngược lúc này lại như rùa đen rút đầu, chúm chụm vào nhau.

Lai Ân nhìn thấy vậy, thanh âm lạnh lùng nói “ Không có ai a, ta cũng không phải nhà từ thiện, ai thiếu nợ ta cái gì ta nhất định sẽ lấy, ngươi cho dù có trốn kỹ hơn ta cũng có biện pháp tìm ra.”

“ Đại nhân, những người này có ai đã vũ nhục ngài? Nếu muốn tìm thì cũng có chút khó a.” Khẳng Cao Bá có chút khó xử nói.

Lai Ân đột nhiên hung hăng nói “ Rất đơn giản, như vậy thì cứ đem toàn bộ giết là xong.”

Toàn bộ giết…

Một câu nói như tiếng sấm nổ giữa ban ngày, đây là hơn năm trăm ngừoi a, nói giết liền giết, người này chẳng lẽ là đồ tể sao?

Bọn hắn không dám tin vào mắt mình.

Áo Mã lại càng không dám tin.

“ Giết…”

Ngưu đầu là người ra tay đầu tiên.

Lang nha bổng trong tay hung hăng vung lên xông vào đám người.

“ Oanh…”

Khẳng Cao Bá chỉ nghe lời Lai Ân đừng nói là bảo hắn giết người, cho dù có bảo hắn giết thần hắn cũng dám.

Chiến thần khôi lỗi vung tay lên, hơn trăm thú hình khôi lỗi như tia chớp lao ra.

Khẳng Ni đứng bên cạnh đột nhiên hắc hắc cười “ Các ngươi ra tay, lão tử cũng cần xuất thủ, ai không đánh là con rùa đen.”

“ Không đánh làm sao được? chúng ta đều đã chịu ơn của Lai Ân tiên sinh, nếu không đánh thì đúng là không nhìn được.”

Hơn ba trăm người xông lên.

Cát Nhĩ Lợi nhàn nhã nhìn nói “ Ta cũng không cần xuất thủ, nếu đi vào thì lại thành hỗn chiến a.”

Hơn năm trăm người bị vây, cố gắng tạo nên ma pháp thuẫn để ngăn trở công kích, nhưng đối mặt với Minh thần quân đoàn cũng người của Lợi Bỉ Na gia tộc chỉ trong chốc lát ma pháp thuẫn đã bị nghiền nát, mười người đứng đầu tức thì tử trận đương trường những người còn lại cũng không còn dũng khí để phản kháng.

Không cần Cát Nhĩ Lợi ra tay đã trở thành hỗn chiến.

Áo Mã nhìn thấy Lệ Bối Tạp giống như tìm thấy cọng rơm cứu mạng lớn tiếng nói “ Lệ Bối Tạp, ngươi cũng là đệ tử của Khải Lâm học viện, mau giúp ta giải hòa a, ở đây toàn là tinh anh của Khải Lâm học viện.”

Lệ Bối Tạp mắt nhìn Áo Mã, không đành lòng hướng về Lai Ân nói “ Lai Ân, dừng tay a, ở đây cũng là hơn năm trăm người, nếu ngươi giết hết không phải sẽ là đồ tể sao.”

Lai Ân thanh âm lạnh lùng “ Rất đơn giản, bảo kẻ mắng ta lăn ra đây, bằng không ta sẽ cho ngươi xem đồ tể là như thế nào.”

Lệ Bối Tạp biết rõ Lai Ân đã nổi giận, căn bản không thể khuyên bảo, đành thở dài nói “ Vậy ngươi mau dừng tay, ta sẽ để Áo Mã nghĩ biện pháp giao người.”

“ Lệ Bối Tạp, đây là vì nể mặt ngươi nên ta mới dừng tay, nhưng nếu Áo Mã không giao người ra thì đừng trách ta động thủ.”

Lai Ân vung tay lên.

Người của Nạp Á gia tộc liền ngừng lại.

Đám người Khẳng Ni theo sát phia sau.

Đám quái vật của Minh Giới bộ dáng vô cùng bất đắc dĩ dừng tay, số người chết trong tay bọn chúng là nhiều nhất,

Hơn năm trăm người chỉ một lát công phu đã thương vong gần năm mươi.

Lệ Bối Tạp nói “ Áo Mã phó hiệu trưởng, chỉ cần người giao ra kẻ đã nhục mạ Lai Ân thì hắn sẽ không động thủ.”

Áo Mã cười khổ nói “ Lệ Bối Tạp, vì bảo vệ tính mạng mà bán đứng người khác nếu làm như vậy thì danh dự của ta coi như xong.”

“ Áo Mã hiệu trưởng đã nói như vậy, ta cũng không còn gì để nói, như thế ngươi chỉ sợ sẽ là người chết đầu tiên.”

Không cần Lai Ân phất tay.

Phỉ Lợi Khắc Tư một cước đã đem Áo mã giẫm thành bánh thịt.

Lệ Bối Tạp cũng chỉ có thể thở dài, nàng lúc này cũng không thể giúp được gì.

Lai Ân chằm chằm nhìn vào đám người bị vây nói “ Các ngươi tự mình đứng ra hay để ta tiếp tục động thủ?”

“ Ta, ta thật không biết a, vừa rồi căn bản quá hỗn loạn, chúng ta không biết ai đã nói.”

“ Đúng vậy a, Lai Ân tiên sinh chúng ta biết sai rồi, chúng ta không nên tìn lời người khác, đến tìm ngài gây phiền toái.”

“ Cầu ngài buông tha cho chúng ta a.”

“ Lão tử không phải nhà từ thiện, ta đã sớm phát thệ, ai thiếu nợ của ta thì đều phải trả gấp trăm lần, đã không có người thừa nhận thì các ngươi đừng trách ta động thủ.”

Lai Ân lại một lần nữa vung tay lên.

Lần này chưa đợi hắn phất tay thì chợt nghe có người lớn tiếng nói “ Lai Ân, chớ động thủ.”

Từ phương xa, hai bóng người vội vàng phóng đến.

Có người đại hỉ nói “ Là Quang Minh thần Phí Lặc cùng Minh Thần Cáp Địch Tư, chúng ta được cứu rồi.”

“ Thần đã đến ta cũng giết không tha, con mẹ nó đừng có nghĩ rằng cái mạng nhỏ của các ngươi đã được cứu.” Lai Ân xem thường nhất chính là những người như vậy, không có chút cốt khí nào, nếu bình thường cũng có thể đứng ra đánh một trận nhưng cái đám này rõ ràng là trông cậy người khác đến cứu mạng mình, như vậy không bằng chết đi cho xong.

“ Chuyện gì xảy ra vậy?” Cáp Địch Tư vừa hạ xuống liền nhìn Lai Ân hỏi “ Có người báo cho ta biết Bất Tử quân đoàn cùng Minh Thần quân đoàn đều ly khai phòng tuyến đi đến nơi đây, rốt cục là có chuyện gì xảy ra?”

“ Ta cũng lười nói , ngươi đi hỏi bọn hắn đi.” Lai Ân chỉ chỉ đám người bị vây.

Phí Lặc âm thanh lạnh lùng nói “ Đến cùng là có chuyện gì xảy ra?”

“ Đại nhân, xin ngài cứu chúng ta.”

“ Cứu các ngươi cũng phải biết các ngươi đã gây ra chuyện gì?” Phí Lặc hừ lạnh “ ta mặc dù không biết Lai Ân nhưng lại chắc chắn nếu không có chuyện gì hắn khẳng định sẽ không chủ động gây phiền toái với ai, các ngươi đã làm gì?”

Cihr đơn giản chọc giận vài câu, năm sáu mươi nhân mạng cứ như vậy mà xong đời.

Nếu là nhân loại bình thường thì cũng không nói làm gì.

Nhưng đây lại là năm sáu mươi người mà ít nhất cũng là Á thần thượng giai a.

Phí Lặc dở khóc dở cười, sau khi biết rõ đầu đuôi chân tướng trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết nên xử lý thế nào.

Rõ ràng sai tại Áo mã nhưng đám người đến hỗ trợ cũng không ngoại lệ.

Phí Lặc cùng Lai Ân tiếp xúc không nhiều lắm, hắn mặc dù không hiểu nhiều về Lai Ân nhưng có một điểm lại phi thường rõ ràng đó là Lai Ân là kẻ có thù ắt báo. Những người đắc tội với hắn không có ai có kết quả tốt.

“ Lai Ân, hay là cứ dừng lại ở đây đi.” Thời điểm mấu chốt Phí Lặc cũng không muốn có quá nhiều người bị chết, dù sao thì hơn năm trăm người cũng không phải ít, nếu điều đến phòng tuyến thứ nhất cũng kiên trì được vài ngày.

Phí Lặc nghĩ tới, Cáp Địch Tư đương nhiên cũng nghĩ tới.

Lai Ân sắc mặt âm trầm, lắc đầu nói “Không được, ta đã nói là giết toàn bộ, thiếu một người ta sẽ không đi.”

Phỉ Lợi Khắc Tư toàn thân run lên thầm nghĩ: tiểu tử này đúng là điên rồi, ngay cả mặt mũi của Thần cũng không nể.

Đám người Khẳng Ni lòng bàn tay toát mồ hôi, mặc dù nói không lên lời nhưng vô cùng kích động cùng hưng phấn.

Người a…

Lai Ân không ngờ lại có dũng khí tranh luận.

Khẳng Ni lúc này cũng âm thầm quyết tâm theo Lai Ân đến cùng, cùng lắm là chết a.

Cát Nhĩ Lợi liếm liếm bờ môi tự nhủ “ Xem ra thật sự muốn làm tới ha ha, cái này nếu đánh nhau không biết sẽ có kết quả gì.”

Cát Tạp Mẫu song thủ nắm chặt pháp trượng nói “ Tư Tư hắc hắc, đều là bằng hữu cũ cũng đừng lên cùng ta trở mặt vô tình, lần này là ta giúp đồ đệ a , là vấn đề mặt mũi.”

Tây Tư cười khổ nói “ Cái này là chuyện gì a? Chẳng lẽ thực sự muốn người nhà đánh nhau?”

Phỉ Lặc có chút ngoài ý muốn nhìn Lai Ân, không ai biết hắn đang phẫn nộ hay nghi hoặc.

Bọn họ vẫn nghĩ Thần cùng người bình thường tranh luận chính là một sự sỉ nhục.

“ Thật sự không được sao?” Phí Lặc cười tiếp tục hỏi.

Không khí thoáng cái khẩn trương đến cực điểm.

“ Không được.” Lai Ân kiên quyết lắc đầu.

Bốn phía yên tĩnh im ắng, ngay cánh đang vỗ cũng nhẹ nhàng hơn rất nhiều, không dám làm ồn.

“ Chuyện của nhân loại với nhau ta cũng không muốn quản nhiều, lời cần nói ta đã nói, chuyện của các ngươi tự các ngươi giải quyết a.” Phí Lặc ha ha cười vỗ vai Lai Ân nói “ Bọn hắn sai, ta đã thay mặt cầu tình, giờ kết quả thế nào phải xem bổn sự của họ thôi.”

Phí Lặc đã nói hết lời.

Không khí lúc này mới hết khẩn trương.

Đám người bị vây tuyệt vọng lớn tiếng nói “ Phí Lạc điện hạ, ngài không thể bỏ chúng ta, chúng ta là ngừoi hầu của ngài a.”

“ Ta sẽ cấp cho các ngươi một cái Quang Minh thần tí hộ, còn về phần có thể sống để đi ra ngoài hay không thì phải xem bản lĩnh của các ngươi.”

Phí Lặc phất tay vung ra một mảnh bạch quang.

Quang Minh thần tí hộ là ma pháp tăng cường phụ trợ, có thể tạm thời đề cao tinh thần lực, khôi phục sức khỏe cũng nhanh hơn rất nhiều.

Mặc dù đám người này vốn không đáng cứu nhưng Phí Lặc vẫn giúp một chút.

Đã có Quang Minh thần tí hộ, cả đám vốn như gà rúc mưa lúc này đều vô cùng phấn chấn.

Phỉ Lợi Khắc Tư xoa xoa tay chuẩn bị tiến lên liền bị Phỉ Lợi Khắc Tư ngăn lại nói “ Sự tình của nhân loại, các ngươi không cần nhúng tay vào.”

Cát Nhĩ Lợi bên cạnh nói “ Ta cũng không nhúng tay vào, nếu không cả bất tử quân đoàn tiến lên thì một chút ý tứ cũng không có.”

Tây Tư bất đắc dĩ vươn vai nói “ Đều là tín đồ của Quang Minh thần, chúng ta không thể gây rắc rối.”

Bớt đi Bất tử quân đoàn cùng Minh Thần quân đoàn, lại thêm người của Quang minh thần điện.

Thực lực của song phương thoáng cái đã bằng nhau.

Đám người bị vây chiến ý bốc cao, lại có thêm Quang Minh thần hộ tí, bọn họ lúc này cảm thấy thật sự có thể đánh một trận.

“ Đồ đệ, đánh thế nào đây, hiện tại song phương nhân số đã bằng nhau a.”

“ Đại nhân, ngài muốn đánh thế nào?” Khẳng Ni cùng Bá Ni xoa xoa tay hỏi.

Khẳng Cao Bá vỗ vỗ chiến thần khôi lỗi thanh âm lạnh lùng nói “ Mặc dù chiến thần khôi lỗi ở Thần ma chiến trường không cường đại lắm nhưng để đối phó với hai người tuyệt đối đủ, thú hình khôi lỗi lực công kích không thua gì thần hạ giai nhất cấp chiến sĩ, hắc hắc, muốn đánh sao, ai sợ ai.”


/225

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status