Thời gian dần trôi qua, cách hai ngày Ryan lại bị Jika Mu quẳng vào rừng một lần, tuy vậy cấp bậc của hắn vẫn không được đề cao, bởi vì tư chất của Ryan có “chút xíu” vấn đề, nhưng hiện tại hắn đã có thể tự do ra vào địa bàn của ma thú cấp bốn mà không cần lo an toàn tính mạng.
Jika Mu cái gì không có chỉ là tinh hạch của ma thú thì lão hơi bị nhiều, mỗi khi cần lão lại vào rừng đồ sát vài con ma thú cấp bảy cấp tám là có thể đổi được ba bốn bao tải tinh hạch ma thú cấp ba cấp bốn, cho nên Ryan cũng không lo thiếu tinh hạch phục vụ luyện tập.
Có lẽ năng lực cảm giác của Ryan kém một chút, nhưng bù lại hắn có trí nhớ cực mạnh, bất cứ chú ngữ nào hắn chỉ cần xem qua một lần là có thể nhớ rõ, một phần là do nỗ lực bản thân, phần khác là do hắn được một thánh ma đạo sư làm lão sư và nhận những kiến thức ma pháp cơ bản của ba lão thánh ma đạo sư khác.
Thực lực của Ryan có thể không mạnh nhưng nền tảng kiến thức của hắn thì cao thâm hơn nhiều người khác, đó là vì hắn tập hợp tri thức đúc kết trong mấy trăm năm của bốn lão già, từ đó Ryan bỗng trở thành một “thư viện sống” để tìm kiếm thông tin của mấy ông già.
Bất kể vấn đề gì từ lịch sử, chú ngữ ma pháp,chiến tranh, hết thảy và hết thảy, chỉ cần Jika Mu hỏi đến, Ryan đều có thể trả lời chính xác, nên hiện nay chỉ cần có chút vấn đề cần tra cứu Jika Mu chỉ cần hỏi Ryan là có ngay kết quả.
Hôm sinh nhật 16 tuổi, Ryan cuối cùng cũng trở thành ma pháp sư cấp ba, loại tốc độ tu luyện này làm Jika Mu muốn phát điên.
Lão xoa đầu Ryan, nước mắt tuôn rơi, thầm nghĩ: Ôi, ông trời ơi! Ngài cho ta một khối ngọc quý nhưng lại không dụng cụ điêu khắc, ta, ta sắp bị tên đệ tử này cho phát điên rồi.
Ryan cũng vô cùng kích động: ta đã là ma pháp sư cấp ba rồi, năm năm cố gắng cuối cùng cũng được báo đáp.
Jika Mu quệt nước mắt, nhìn Ryan, giục:” Nhanh, nhanh lên, cho ta coi thành tích của ngươi.”
Ryan gật đầu, ý niệm vừa động, một quả cầu lửa nho nhỏ đã hình thành trên đầu ngón tay của hắn.
Jika Mu nhìn chằm chằm quả cầu lửa, nghi hoặc thầm nghĩ: ông trời ơi, ngài đừng đùa ta nữa, cho dù kẻ kém cỏi nhất một lần cũng có thể phóng ra hai quả mà, tên đệ tử của ta không lẽ còn kém hơn kẻ kém nhất sao, ôi, ta chết đi cho xong!
“Ryan, mỗi lần ngươi chỉ có thể phóng ra một quả cầu thôi sao?” Jika Mu vẫn ôm một tẹo hi vọng cuối cùng.
“Không đâu!”. Ryan trả lời, trong nháy mắt sáu quả cầu lửa đột nhiên xuất hiện.
Tâm tình Jika Mu đã xuống thấp cực điểm bỗng bật dậy, một lần có thể khống chế sáu quả cầu lửa chứng minh ma pháp lực của Ryan đã gần bằng ma pháp sư cấp tám. Ma pháp sư cấp mười hai như lão cũng chỉ khống chế được mười ba quả cầu lôi điện mỗi lần.
Jika Mu đối với biểu hiện của Ryan đã tương đối hài lòng.
Nhưng ngay sau đó vẻ mặt Jika Mu giống như thấy quỷ, lão trợn mắt há mồm nhìn Ryan, trên ngón tay Ryan bỗng xuất hiện thêm chục quả cầu, ngay sau đó có một quả cầu bay lên không trung.
Tim lão như muốn nhảy theo quả cầu, nó gần như đã nhảy tới cuống họng của lão. Một quả rồi lại một quả, cuối cùng trên không trung xuất hiện 20 quả cầu đang bay lượn do Ryan điều khiển. Jika Mu ra sức giật giật vài cọng tóc loe ngoe còn lại trên đầu, lão cố kìm chế thân thể đang run lên nhưng không được.
Hai mươi quả cầu lửa! Thánh ma đạo sư mạnh nhất từ trước tới giờ cũng chỉ khống chế được mười lăm quả cầu lửa mỗi lần, hôm nay kỷ lục ngàn năm bị phủ đầy bụi ấy đã bị xô ngã.
Tâm tình Jika Mu kích động, hỏi:” Ryan, ngươi, ngươi có thể khống chế tối đa 20 quả cầu à?”
Ryan gật đầu, nói:”Vâng, đây là cực hạn của ta.”
Hai tay Jika Mu nắm chặt thành quyền, khống chế thân thể, nói:” Ngươi phóng cho ta xem một lần nào?”
“Vâng, lão sư!”
Ryan vung tay lên, 20 quả cầu chia làm bốn tổ, đồng thời tấn công bốn mục tiêu ở bốn hướng khác nhau.
Jika Mu mừng như điên, thầm nói:” Ông trời, cuối cùng ngài cũng có mắt, ha ha, thật tốt quá, Ryan đúng là bảo bối, có thể phóng ra hai mươi quả cầu lửa một lần, đúng là rất kinh người, cho dù các đại tế tự của Quang Minh thần điện nhìn thấy nhất định cũng chấn động.
Ryan nhìn bộ dạng như bị quỷ nhập của lão sư, không khỏi nghi ngờ hỏi:” Lão sư, người không sao chứ?”
Nghe vậy liền tỉnh lại, nói:”Ha ha, không có gì, không có gì, Ryan, ngươi làm ta rất hài lòng, sau này ngươi cần cố gắng hơn nữa. Không phải hôm nay ngươi muốn vào rừng tu luyện sao? Còn không đi đi, chừng nào về lão sư sẽ chuẩn bị thức ắn ngon cho ngươi.”
Ryan được lão sư yêu quá hóa sợ, không hiểu sao lão sư trở nên ôn hòa như vậy, hay là có âm mưu gì? Nghĩ đến đây hắn ba chân bốn cẳng bỏ chạy ra ngoài.
Jika Mu về phòng mình, đóng cửa lại rồi bật cười thật điên dại:”Thần ơi, mặt kệ các vị là thần gì, ta sùng bái các người, các người đã cho ta một đệ tử rất giỏi, ha ha, một siêu cấp ma pháp sư tương lai, vượt qua mọi kiến thức nhân loại, ha ha.”.
Ryan chậm rãi đi về khu vực của ma thú cấp bốn, bình thường có lang thang mười ngày trong khu vực này cũng không mệt mỏi bằng lúc nãy ở trong ma pháp tháp.
Xuyên qua khu vực ma thú cấp ba thường lui tới, lại vượt qua một gò đất là tới địa bàn hoạt động của ma thú cấp bốn, sau khi đến nơi Ryan lấy ra Phong ấn chi thư, triệu hồi con Lôi thỏ lúc trước, bây giờ Ryan gọi nó là tiểu Bạch, tiểu Bạch nay đã là ma thú cấp bốn, có chuyện này là do tác dụng của Phong ấn chi thư. Truyện "Vương Bài Pháp Thần "
Lúc Ryan đem con thỏ ném vào quyển sách, nó chỉ là ma thú cấp một, sau đó khi Ryan triệu hồi con thỏ thì hắn vui sướng phát hiện con thỏ đã tiến hóa lên cấp hai, mà quá trình tiến hóa này chỉ cần mười ngày ngắn ngủi.
Phát hiện này làm Ryan rất hưng phấn, quyển sách này không ngờ có tác dụng làm ma thu tiến hóa, nói cách khác bất kể ma thú nào ở trong quyển sách đều có thể tiến hóa, nếu có đủ thời gian nói không chừng có thể tiến hóa thành ma thú cấp mười hai, tức Thú hoàng. Lúc ấy việc thành lập một quân đoàn Thú hoàng không còn là chuyện mơ mộng nữa rồi!
Vì thế Ryan bắt đầu góp nhặt được mười ma thú, hiện này tất cả đều đang lặng lẽ tiến hóa trong quyến sách. Phải biết rằng càng về sau quá trình tiến hóa càng chậm, ma thú cấp bốn muốn tiến lên cấp năm cần thời gian năm tháng.
Sau khi triệu hồi lôi thỏ, Ryan nhìn lướt qua trang mục lục, ngoại trừ những trang xem được, phía dưới còn hơn mười trang bị che mất nội dung. Có trời mới biết những trang này cất giấu sức mạnh kinh khủng cỡ nào.
Lôi thỏ phụ trách thu hút ma thú, Ryan phụ trách tấn công, cả hai phối hợp thành thục, không tới nửa ngày Ryan đã xử lí xong ba ma thú cấp bốn. Đối với ma pháp sư cấp ba mà nói, đối phó với ma thú cấp bốn là chuyện tương đối gian nan, nhưng Ryan đánh riết rồi quen nên khá dễ dàng, lấy được tinh hạch hắn lập tức tìm mục tiêu tiếp theo.
Jika Mu cái gì không có chỉ là tinh hạch của ma thú thì lão hơi bị nhiều, mỗi khi cần lão lại vào rừng đồ sát vài con ma thú cấp bảy cấp tám là có thể đổi được ba bốn bao tải tinh hạch ma thú cấp ba cấp bốn, cho nên Ryan cũng không lo thiếu tinh hạch phục vụ luyện tập.
Có lẽ năng lực cảm giác của Ryan kém một chút, nhưng bù lại hắn có trí nhớ cực mạnh, bất cứ chú ngữ nào hắn chỉ cần xem qua một lần là có thể nhớ rõ, một phần là do nỗ lực bản thân, phần khác là do hắn được một thánh ma đạo sư làm lão sư và nhận những kiến thức ma pháp cơ bản của ba lão thánh ma đạo sư khác.
Thực lực của Ryan có thể không mạnh nhưng nền tảng kiến thức của hắn thì cao thâm hơn nhiều người khác, đó là vì hắn tập hợp tri thức đúc kết trong mấy trăm năm của bốn lão già, từ đó Ryan bỗng trở thành một “thư viện sống” để tìm kiếm thông tin của mấy ông già.
Bất kể vấn đề gì từ lịch sử, chú ngữ ma pháp,chiến tranh, hết thảy và hết thảy, chỉ cần Jika Mu hỏi đến, Ryan đều có thể trả lời chính xác, nên hiện nay chỉ cần có chút vấn đề cần tra cứu Jika Mu chỉ cần hỏi Ryan là có ngay kết quả.
Hôm sinh nhật 16 tuổi, Ryan cuối cùng cũng trở thành ma pháp sư cấp ba, loại tốc độ tu luyện này làm Jika Mu muốn phát điên.
Lão xoa đầu Ryan, nước mắt tuôn rơi, thầm nghĩ: Ôi, ông trời ơi! Ngài cho ta một khối ngọc quý nhưng lại không dụng cụ điêu khắc, ta, ta sắp bị tên đệ tử này cho phát điên rồi.
Ryan cũng vô cùng kích động: ta đã là ma pháp sư cấp ba rồi, năm năm cố gắng cuối cùng cũng được báo đáp.
Jika Mu quệt nước mắt, nhìn Ryan, giục:” Nhanh, nhanh lên, cho ta coi thành tích của ngươi.”
Ryan gật đầu, ý niệm vừa động, một quả cầu lửa nho nhỏ đã hình thành trên đầu ngón tay của hắn.
Jika Mu nhìn chằm chằm quả cầu lửa, nghi hoặc thầm nghĩ: ông trời ơi, ngài đừng đùa ta nữa, cho dù kẻ kém cỏi nhất một lần cũng có thể phóng ra hai quả mà, tên đệ tử của ta không lẽ còn kém hơn kẻ kém nhất sao, ôi, ta chết đi cho xong!
“Ryan, mỗi lần ngươi chỉ có thể phóng ra một quả cầu thôi sao?” Jika Mu vẫn ôm một tẹo hi vọng cuối cùng.
“Không đâu!”. Ryan trả lời, trong nháy mắt sáu quả cầu lửa đột nhiên xuất hiện.
Tâm tình Jika Mu đã xuống thấp cực điểm bỗng bật dậy, một lần có thể khống chế sáu quả cầu lửa chứng minh ma pháp lực của Ryan đã gần bằng ma pháp sư cấp tám. Ma pháp sư cấp mười hai như lão cũng chỉ khống chế được mười ba quả cầu lôi điện mỗi lần.
Jika Mu đối với biểu hiện của Ryan đã tương đối hài lòng.
Nhưng ngay sau đó vẻ mặt Jika Mu giống như thấy quỷ, lão trợn mắt há mồm nhìn Ryan, trên ngón tay Ryan bỗng xuất hiện thêm chục quả cầu, ngay sau đó có một quả cầu bay lên không trung.
Tim lão như muốn nhảy theo quả cầu, nó gần như đã nhảy tới cuống họng của lão. Một quả rồi lại một quả, cuối cùng trên không trung xuất hiện 20 quả cầu đang bay lượn do Ryan điều khiển. Jika Mu ra sức giật giật vài cọng tóc loe ngoe còn lại trên đầu, lão cố kìm chế thân thể đang run lên nhưng không được.
Hai mươi quả cầu lửa! Thánh ma đạo sư mạnh nhất từ trước tới giờ cũng chỉ khống chế được mười lăm quả cầu lửa mỗi lần, hôm nay kỷ lục ngàn năm bị phủ đầy bụi ấy đã bị xô ngã.
Tâm tình Jika Mu kích động, hỏi:” Ryan, ngươi, ngươi có thể khống chế tối đa 20 quả cầu à?”
Ryan gật đầu, nói:”Vâng, đây là cực hạn của ta.”
Hai tay Jika Mu nắm chặt thành quyền, khống chế thân thể, nói:” Ngươi phóng cho ta xem một lần nào?”
“Vâng, lão sư!”
Ryan vung tay lên, 20 quả cầu chia làm bốn tổ, đồng thời tấn công bốn mục tiêu ở bốn hướng khác nhau.
Jika Mu mừng như điên, thầm nói:” Ông trời, cuối cùng ngài cũng có mắt, ha ha, thật tốt quá, Ryan đúng là bảo bối, có thể phóng ra hai mươi quả cầu lửa một lần, đúng là rất kinh người, cho dù các đại tế tự của Quang Minh thần điện nhìn thấy nhất định cũng chấn động.
Ryan nhìn bộ dạng như bị quỷ nhập của lão sư, không khỏi nghi ngờ hỏi:” Lão sư, người không sao chứ?”
Nghe vậy liền tỉnh lại, nói:”Ha ha, không có gì, không có gì, Ryan, ngươi làm ta rất hài lòng, sau này ngươi cần cố gắng hơn nữa. Không phải hôm nay ngươi muốn vào rừng tu luyện sao? Còn không đi đi, chừng nào về lão sư sẽ chuẩn bị thức ắn ngon cho ngươi.”
Ryan được lão sư yêu quá hóa sợ, không hiểu sao lão sư trở nên ôn hòa như vậy, hay là có âm mưu gì? Nghĩ đến đây hắn ba chân bốn cẳng bỏ chạy ra ngoài.
Jika Mu về phòng mình, đóng cửa lại rồi bật cười thật điên dại:”Thần ơi, mặt kệ các vị là thần gì, ta sùng bái các người, các người đã cho ta một đệ tử rất giỏi, ha ha, một siêu cấp ma pháp sư tương lai, vượt qua mọi kiến thức nhân loại, ha ha.”.
Ryan chậm rãi đi về khu vực của ma thú cấp bốn, bình thường có lang thang mười ngày trong khu vực này cũng không mệt mỏi bằng lúc nãy ở trong ma pháp tháp.
Xuyên qua khu vực ma thú cấp ba thường lui tới, lại vượt qua một gò đất là tới địa bàn hoạt động của ma thú cấp bốn, sau khi đến nơi Ryan lấy ra Phong ấn chi thư, triệu hồi con Lôi thỏ lúc trước, bây giờ Ryan gọi nó là tiểu Bạch, tiểu Bạch nay đã là ma thú cấp bốn, có chuyện này là do tác dụng của Phong ấn chi thư. Truyện "Vương Bài Pháp Thần "
Lúc Ryan đem con thỏ ném vào quyển sách, nó chỉ là ma thú cấp một, sau đó khi Ryan triệu hồi con thỏ thì hắn vui sướng phát hiện con thỏ đã tiến hóa lên cấp hai, mà quá trình tiến hóa này chỉ cần mười ngày ngắn ngủi.
Phát hiện này làm Ryan rất hưng phấn, quyển sách này không ngờ có tác dụng làm ma thu tiến hóa, nói cách khác bất kể ma thú nào ở trong quyển sách đều có thể tiến hóa, nếu có đủ thời gian nói không chừng có thể tiến hóa thành ma thú cấp mười hai, tức Thú hoàng. Lúc ấy việc thành lập một quân đoàn Thú hoàng không còn là chuyện mơ mộng nữa rồi!
Vì thế Ryan bắt đầu góp nhặt được mười ma thú, hiện này tất cả đều đang lặng lẽ tiến hóa trong quyến sách. Phải biết rằng càng về sau quá trình tiến hóa càng chậm, ma thú cấp bốn muốn tiến lên cấp năm cần thời gian năm tháng.
Sau khi triệu hồi lôi thỏ, Ryan nhìn lướt qua trang mục lục, ngoại trừ những trang xem được, phía dưới còn hơn mười trang bị che mất nội dung. Có trời mới biết những trang này cất giấu sức mạnh kinh khủng cỡ nào.
Lôi thỏ phụ trách thu hút ma thú, Ryan phụ trách tấn công, cả hai phối hợp thành thục, không tới nửa ngày Ryan đã xử lí xong ba ma thú cấp bốn. Đối với ma pháp sư cấp ba mà nói, đối phó với ma thú cấp bốn là chuyện tương đối gian nan, nhưng Ryan đánh riết rồi quen nên khá dễ dàng, lấy được tinh hạch hắn lập tức tìm mục tiêu tiếp theo.
/225
|