Vương Bài Pháp Thần

Chương 214: Học một ít đi ( Thượng)

/225


Mất một gã ma sĩ đối với ma tộc trung đẳng mà nói chính là một tổn thất không tầm thường.

Mã Tái Nhĩ sau khi báo cáo xong khiến cho đám cao tầng của An Đức Lệ Na gia tộc vô cùng phẫn nộ, lập tức phát Ma sĩ Kha Lý suất lĩnh một tiểu đội mười ba người chạy đến.

Một gã ma sĩ, hai gã ma hồn, mười một gã ma chiến.

Lực lượng này có thể chấn động bất kỳ một tiểu gia tộc nào.

Kha Lý vừa xông đến đã rống giận lớn tiếng nói “ Đám còn sống toàn bộ bắt lại, ta đi bắt tên nhân loại kia.”

Mã Tái Nhĩ vốn còn muốn nhắc nhở Kha Lý phải cẩn thận.

Mười ba người trả lời một tiếng sau đó liền phân tán ra.

Một đám ma binh trước hết bị lôi ra.

Kha Lý cũng không có động thủ, hắn đang chờ gã nhân loại kia đi ra.

Đột nhiên ở trong phòng vang lên một tiếng quát chói tai, sau đó một gã ma chiến bị đánh bay ra ngoài.

Lôi Lỵ Nhã lúc này đang chiến đấu cùng một gã ma chiến.

Ni Nhĩ theo sát phía sau, lấy ma chiến đối ma chiến, hắn kinh nghiệm cùng kỹ xảo chiến đấu đều vô cùng phong phú, tức thì chiếm được thượng phong, chỉ một lát gã ma chiến kia đã bị đánh bay ra ngoài.

Kiều Trì Á cùng Kiều Tây lúc này cũng đã đánh bay hai gã ma chiến khác.

Kiều Tây đi theo Lai Ân lúc này thực lực đã tăng rất nhiều, hiện tại đã có thực lực của Ma hồn.

Sau khi đánh bay một gã ma chiến thì lập tức tiếp tục chiến đấu với một gã Ma hồn khác, nhất thời bất phân thắng bại.

Một gã Ma hồn còn lại tiến vào gian phòng khác nhưng cả nửa ngày sau cũng không thấy động tĩnh gì, chỉ thấy từ trong phòng một gã nhân loại bước ra.

Kha Lý lúc này có chút thất thần nhìn Lôi Lị Nhã, hắn vốn nghĩ người có Tạp Mai Lạp gia tộc đáng lẽ phải bị nhốt dưới địa lao của Áo Lan Đa gia tộc mới đúng.

“ Kha Lý trưởng lão, đã lâu không gặp a.” Lôi Lỵ Nhã đôi mắt tựa như muốn phun lửa chằm chằm nhìn vào kẻ thù.

“ Lôi Lỵ Nhã, ngươi sao lại ở đây?”

“ Đầu ngươi có vấn đề sao, chẳng phải là trốn thì mới đến được đây a, cái này còn phải hỏi? hừ ta nghĩ vấn đề này ngươi hẳn nên hỏi người của Áo Lan Đa gia tộc các ngươi sẽ tốt hơn.”

Kha Lý nghe thấy thanh âm đó, hướng mắt nhìn theo lúc này mới chú ý đến một nhân loại đang đứng.

“ Hoắc Bối đâu?”

“ Ngươi nói tên ma nhân xông vào phòng ta sao? Hắc, ta từ trước đến nay đối với địch nhân không hề lưu tình nên hắn đã chết.”

Kha Lý kinh hãi nói “ Điều đó không có khả năng, coi như ngươi mạnh hơn hắn cũng không thể nhẹ nhàng giết mà không có một chút động tĩnh gì, trong phòng ngươi nhất định là có cơ quan ngầm.”

“ Ví dụ như thế này.” Lai Ân ngón trỏ hướng tới gã Ma hồn đang chiến đấu cùng Kiều Tây phất tay.

Mã Tái Nhĩ với động tác này vốn rất quen thuộc, lúc này vội vàng lớn tiếng nhắc “ Cẩn thận, mau tránh.”

Tiếc là cảnh báo của hắn vẫn chậm một bước.

Gã Ma hồn trúng đòn vô thanh vô tức hóa thành một đoàn huyết vụ.

Kha Lý lúc này vô cùng hoảng sợ, hắn trợn mắt há mồm không tin vào mắt mình.

“ Ta vừa hay thiếu một kẻ để truyền tin, các ngươi tới thật đúng lúc.”

Lai Ân tựa như trút được gánh nặng, nhẹ nhàng thở ra.

Mã Tái Nhĩ lo lắng nhất là khi tên nhân loại này cười, khi hắn cừoi thì thường không có chuyện gì tốt.

Kha Lý lại không rõ ràng, hắn cảm tưởng nhân loại này có lẽ chỉ là thùng rỗng kêu to, tươi cười lấy lòng, vì thế liền rống lên một tiếng vung quyền xông tới.

Lai Ân vẫy tay một cái, từ không gian giới chỉ xuất ra ba khối hắc cầu, hướng về Kha Lý phóng đến.

Kha Lý phất tay đem ba khối hắc cầu đánh xuống đất, cười lạnh nói “ Chỉ bằng ba cái hắc cầu đã muốn thu thập ta?”

Lai Ân chỉ chỉ mặt đất không nói.

Kha Lý ngưng mắt nhìn lại, chợt thấy từ trong hắc cầu ba đạo hắc ảnh đánh về phía hắn.

Ba đạo hắc ảnh lúc này đã hiện rõ thành ba con cự lang, móng vuốt sắc bén, răng nanh trắng ởn khiến cho Kha Lý không khỏi kinh hãi.

Nhất ma chiến tam lang.

Một trận chiến vô cùng sôi động diễn ra.

Ba đầu khôi lỗi thực lực mặc dù không bằng Kha Lý nhưng lại được Lai Ân khống chế vì thế nhanh chóng chiếm thượng phong.

Kha Lý lúc này vô cùng chật vật, đường đường là ma sĩ không ngờ lại bị ba con khôi lỗi thú thực lực bình thường vây khốn.

Kha Lý lúc này nổi giận, gầm lên một tiếng dùng toàn bộ bổn sự bức lui hai đầu cự lang, sau đó phóng về hướng Lai Ân.

Lai Ân bĩu môi, phất tay lại có thêm hai khỏa hắc cầu hướng về phía Kha Lý phóng đến.

“ Con bà nó, sao lại nhiều thế.” Kha Lý hoảng sợ nói.

Hai khỏa hắc cầu lần này rơi xuống đất biến thành hai đầu cự hùng, hùng chưởng to lớn không khoan nhượng vung lên đánh tới Kha Lý.

Nhất ma chiến tam lang lúc này đã biến thành nhất ma chiến ngũ thú.

Kha Lý vô cùng buồn bực, bị năm con thú vây công khiến cho hắn hoàn toàn không chống lại được, liên tiếp bị trúng đòn.

Tuy rằng không chết nhưng chỉ sợ cũng bị thương không nhẹ.

Bị năm con súc sinh vây quanh đánh cho tơi bời hoa lá, khiến cho hắn không khỏi buồn bực.

Hắn nghiến răng nghiến lợi dùng quyền đầu chiến đấu hận không thể dùng nắm tay đánh nát mấy con súc sinh này.

Nhưng thân thể của đám thú này đều là do nguyên liệu thượng hạng chế tạo thành, thập phần cứng rắn, ngay cả Kha Lý muốn đẩy lùi thì có thể nhưng nếu muốn làm chúng bị thương thì vô cùng khó khăn.

Kiều Trì Á cùng Kiều Tây mặc dù nhìn cảnh này đã quen nhưng lúc này vẫn bị dọa cho hoảng sợ.

Năm con khôi lỗi thú thực lực chỉ có Thần hạ giai ngũ cấp không ngờ liên thủ công kích lại có thể vây khốn một gã ma sĩ, điều này quả là khiến người khác ngạc nhiên.

Lôi Lỵ Nhã ánh mắt phức tạp nhìn về phía Lai Ân, hoàn toàn nhìn không thấu cực hạn thực lực của hắn.

Bên kia đám người Mã Tái Nhĩ cảm thấy không tốt, đã chuẩn bị chạy trốn nhưng lại bị Kiều Tây ngăn lại.

“ Ngươi định đi đâu vậy?”

“ Ái da, bụng ta hơi đau, định chạy đi nhà xí a.” Mã Tái Nhĩ nhanh trí nghĩ ra một kế.

“ Không được, muốn đi đâu thì cũng phải chờ một lát nữa.”

“ Ở đây có nam có nữ, ngươi chẳng lẽ muốn ta xử lý tại đây sao.”

“ Ngươi nếu không biết xấu hổ thì tùy, ta không ngăn cấm.” Ở cùng với Lai Ân một thời gian dài khiến cho hắn cũng thông minh hơn, chỉ một câu nói cũng đủ khiến cho Mã Tái Nhĩ không nói được nữa, hắn cắn răng thầm nghĩ mềm không được thì phải cứng sau đó liền lập tức động thủ.

Mã Tái Nhĩ bên này vừa động thì bên kia Kiều Trì Á, Kiều Tây cùng Ni Nhĩ cũng đồng loạt động thủ, Mã Tái Nhĩ còn chưa kịp phản ứng đã bị ba người liên thủ đánh ngã.

“ Các ngươi đây rõ ràng là khi dễ người khác, đánh nhau phải là một chọi một a.”

“ Mẹ nó, ở cùng với Lâm Đức tiên sinh lâu như vậy, nếu không học được một chút phong phạm thì đúng là quá lãng phí.” Kiều Tây vỗ vỗ tay một cước đá Mã Tái Nhĩ ngất nói “ Thành thật một chút cho lão tử, đợi một lát nữa ta tiếp tục thu thập tên hỗn đản ngươi.”

Bên này Mã Tái Nhĩ hôn mê bất tỉnh.

Bên khác Kha Lý đang vô cùng đau đầu.

Lai Ân phát hiện nhất thời rất khó thu thập tên này, vì không muốn lãng phí thời gian liền lại lấy ra thêm hai khối hắc cầu.

“ Còn có nữa sao?”

Kha Lý hoảng sợ thất thần tức thì liền bị một con cự lang đánh trúng ngã xuống đất, ngay sau đó liền bị đám khôi lỗi đè lên.

Hai đầu cự ưng bay bên trên thấy vậy như một tia chớp phóng xuống.

Kha Lý kêu thảm một tiếng hai mắt đã bị cự ưng móc đi, hắn đau đớn dồn sức thoát khỏi sự vây khốn của đám khôi lỗi thú.

Xoẹt…

Ba sợi dây đột nhiên cuốn lấy tứ chi của Kha Lý, kéo ngã hắn xuống đất.

Hai con cự hùng nắm chặt tứ chi của Kha Lý.

Từng tiếng xương cốt gãy vang lên, đau đớn khiến cho Kha Lý liền trực tiếp hôn mê, ngay cả tuyệt chiêu cũng không có thời gian dùng.

Hai gã ma sĩ của An Đức Lệ Na toàn bộ đều thua trong tay Lai Ân.

Đám người còn lại của An Đức Lệ Na gia tộc vừa thấy Kha Lý bị đánh bại liền xoay người bỏ chạy.

Lai Ân ha ha cười nói “ Muốn chạy? đã đến đây còn muốn chạy thoát sao?”

Mười con khôi lỗi thú ngăn cản mười một gã ma chiến.

Kiều Trì Á cùng Kiều Tây nhanh chóng gia nhập, biến thành mười hai đấu mười một.

Một gã ma chiến cũng không thể chạy thoát.

Lai Ân hướng Ni Nhĩ nhỏ giọng nói “ Mau đi đến ma giới chi môn, nói tình huống có biến, An Đức Lệ Na gia tộc hai gã ma sĩ một chết một bị bắt sống, mau bảo bọn họ xuất binh đối phó với An Đức Lệ Na gia tộc, Khẳng Ni có thể mang theo hai gã pháp sư để phối hợp, nhưng nhất định không thể mang nhiều hơn, bất quá cần phải nhanh, sau khi công phá thành của đối phương nhưng gì ta dặn đều không được thiếu.”

Ni Nhĩ gật gật đầu rời đi.

Lôi Lỵ Nhã chỉ Kha Lý đang nằm trên mặt đất nói “ Ta muốn giết hắn.”

“ Có thể, bất quá nhớ lưu lại sừng của hắn cho ta.”

Lôi Lỵ Nhã cảm kích hướng về phía Lai Ân cười một tiếng, sau đó vẻ mặt lãnh khốc rút trường kiếm cắt lấy đầu của Kha Lý.

Tây Lý Nhĩ đột nhiên nói “ Uy, ngươi đem bọn chúng giết hết, vậy lấy ai báo tin đây.”

Ách…

Lai Ân nhất thời sơ sẩy, quên mất việc này.

May mắn lúc này vẫn còn mười một gã ma chiến còn sống.

Lai Ân tự mình bắt lấy một gã ném vào nhà giam nói “ Chỉ cần lưu lại một tên còn sống, còn lại toàn bộ giết.”

Mệnh lệnh vừa được ban ra, mười tên ma chiến còn lại nhanh chóng bị tàn sát, chỉ một lát đã biến thành mười cỗ thi thể.

Chiến đấu chấm dứt.

Sơn trang một nửa thành đống hoang tàn, đám ma binh cũng còn lại sáu bảy tên

Sơn trang này cũng coi như xong rồi.

Kiều Trì Á buồn khổ nhìn sơn trang rách nát thở dài thở ngắn.

Tây Lý Nhĩ thấy vậy liền nói “ Ngươi không cần lo, sau khi công phá được thành của An Đức Lệ Na gia tộc lúc đó không phải là các ngươi sẽ có chỗ ở mới rộng gấp mười lần sao.” Hắn bộ dạng như đang xem náo nhiệt.

Cùng An Đức Lệ Na gia tộc hợp tác là bởi vì Tạp Mai Lạp gia tộc.

Tây Lý Nhĩ vô cùng vui vẻ khi thấy một gia tộc trung đẳng bị gia tộc khác chà đạp dưới chân, sau đó cướp lấy, địch nhân càng mạnh mới càng kích thích.

Hắn hiện tại chân tay ngứa ngáy hận không thể rời đi sau đó náo loạn một hồi.

Có lẽ An Đức Lệ Na không phải đối thủ mà Áo Lan Đa nhiều lắm cũng chỉ là một khối chướng ngại vật.

Tây Lý Nhĩ cười hắc hắc nói “ Có muốn hay không ta sai người của gia tộc thu phục An Đức Lệ Na gia tộc.”

“ Ngươi thành thật làm con tin đi, đừng ngồi một chỗ chém gió.”

“ Hắc, không tin sao, ta uy vọng trong gia tộc rất cao, nếu khi trở về rồi việc đó cũng không phải là việc gì khó cả.”

“ Đều nói ma nhân đầu óc chỉ là vứt đi, nhưng hóa ra cũng không phải tất cả a.”

“ Xem ra có học có hơn.: Tây Lý Nhĩ ha ha cười nói : Ta quyết định sẽ không chạy, xem xem các ngươi có thể thu phục An Đức Lệ Na gia tộc hay không.”

“ Ngươi thành thật một chút cho ta, ta sau khi thu phục xong An Đức Lệ Na gia tộc sẽ tính toán với ngươi, ba mươi năm khối kim chuyên là ngươi thiếu của ta, cha ngươi nếu muốn đem ngươi chuộc về thì một khối cũng không thể thiếu, ngươi cũng đừng vội đắc ý.” Lai Ân rất không khách khí dội cho Tây Lý Nhĩ một gáo nước lạnh.

Tây Lý Nhĩ vẻ mặt lập tức suy sụp, uể oải nói “ Có thể ít hơn một chút hay không, nhiều như vậy chỉ sợ khi ta trở về cũng sẽ bị lột da.”

Lai Ân hỏi ngược lại “ Ngươi cảm thấy có thể được sao? Ngươi là con tin, ta là cướp a.”

“ Thôi được rồi, dù sao thì cũng bị lột da.” Tây Lý Nhĩ bất đắc dĩ ngồi trở lại mặt đất nói “ Điều kiện tiên quyết là ngươi có thể chạy trốn, hắc hắc ma sĩ đều chết trong tay ngươi thì chỉ sợ sớm sẽ có ma tướng tìm đến, nhắc nhở ngươi một chút ma tướng cùng ma sĩ khác nhau không phải chỉ ở thực lực, ngươi gặp sẽ biết.”

“ Đương nhiên là bổn sự chạy trốn của ta không cần ngươi phải nhắc nhở.”

Lai Ân từ trong không gian giới chỉ xuất ra một hộp điểm tâm nói “ Coi như ngươi có chút thành ý, tặng ngươi một chút đặc sản của đại lục, ở ma giới không hề có.”

“ Oa, đây chính là thứ tốt a, mùi vị thật không tệ, còn có nữa không, ta muốn mua.” Tây Lý Nhĩ hai mắt tỏa sáng, tiếp nhận xong liền đưa lên miệng cắn một miếng lập tức cảm thấy hương vị tuyệt vời, tức thì gật đầu khen ngon.

“ Một hộp một khối kim chuyên.”

“ Mua không nổi.” Tây Lý Nhĩ buồn rười rượi lắc đầu.

Lai Ân cũng không nhiều lời, trở về phòng mình ngồi xuống, không quản tình huống bên ngoài, bắt đầu nhắm mắt lại tu luyện.

Tục ngữ có câu có động lực mới có tiến bộ, khi ở đại lục Lai Ân đa số làm càn, đánh không lại thì chạy trốn, nào có động lực tu luyện.

Ma giới lại bất đồng, địch nhân lúc nào cũng ở sau mông đòi mạng, nếu muốn bảo trụ mạng nhỏ thì nhất định phải liều mạng tu luyện.

Trên cửa phòng lộ ra tờ giấy miễn quấy rầy.

Đám ma nhân lúc này đang sôi nổi nghị bàn.

“ Lâm Đức tiên sinh không ngờ lại chăm chỉ tu luyện như thế, không có việc gì liền ở trong phòng.”

“ Ài, người ta lợi hại như vậy mà vẫn chăm chỉ tu luyện…”

“ Ngay cả ma sĩ cũng không phải đối thủ của hắn, vậy mà vẫn cố gắng như vậy, không phải là sẽ đạt đến cấp bậc ma tướng sao.”

“ Trời ạ, ma tướng. nếu đạt đến cấp bậc đó thì ở Ma giới còn có gia tộc nào dám chọc chúng ta.”

“ Có thời gian đều đi tu luyện cho ta, còn đứng đấy mà xem sao.” Kiều Tây đi tới, một cước đem mấy tên đang xôn xao đá bay.

Mấy ngày kế tiếp Lai Ân cũng không ra khỏi nhà, rốt cuộc đến hoàng hôn ngày thứ năm hắn cũng đột phá thành công tiến giai đến Thần hạ giai nhị cấp.

Lai Ân lập tức xuất ra phong ấn chi thư, bên trên phong ấn vẫn không chút sứt mẻ, không có biến hóa gì.

Càng ngày càng khó cởi bỏ phong ấn.

Lai Ân thở dài đẩy cửa đi ra.

Lôi Lỵ Nhã trong sân đang huy kiếm, sử một bộ kiếm kỹ vô cùng xinh đẹp, nhìn thấy Lai Ân đi ra liền dừng lại nói “ Tu luyện xong rồi sao? Ngươi làm gì mà liều mạng tu luyện như vậy?”

“ Vì bảo mệnh thôi.” Lai Ân nhìn bộ quần áo bó sát cơ thể của Lôi Lỵ Nhã hắc hắc cười.

“ Người cười làm cho ta sợ, hay là đang nghĩ chuyện xấu xa gì?”

“ Đang nghĩ về nàng đó, hắc hắc.”

Lôi Lỵ Nhã lập tức nhớ lại đêm đó, gương mặt xinh đẹp ửng hồng nói “ Ta lúc này mới phát hiện ta ngươi không ngờ lại háo sắc như vậy.”

“ Đó là bởi vì ta che dấu rất tốt.”

“ Không đứng đắn, Cổ thúc thúc đã phái người đến đây, đã đợi một ngày rồi.” Lôi Lỵ Nhã nói tới đây liền có chút kích động “ An Đức Lệ Na gia tộc xong rồi, không biết Cổ thúc thúc phái ai đi, chỉ mười mấy tên ma nhân cùng ba tên nhân loại đã đem An Đức Lệ Na gia tộc toàn bộ phá hủy, rốt cục cũng báo được một phần thù oán.”

Lai Ân nghe thấy vậy vội la lên “ Tại sao không có phần của ta.”

“Giết hai gã ma sĩ nếu không có công lao cũng có khổ lao a, không thể cứ như vậy nuốt trọn công sức của ta.”

Lôi Lỵ Nhã che miệng khẽ cười nói “ Cổ thúc thúc biết ngươi là người như thế nào vì vậy lần này cố ý phái một tên nhân loại đến đây, hiện tại đang ở phòng khách.”

“ Vậy là tót rồi, hắc hắc ta cũng cần phải đi thu hồi đồ đạc của ta.”

Người tới lần này là Lệ Bối Tạp, vẫn một thân bạch y quen thuộc.

Kiều Trì Á lúc này đang cùng nói chuyện với Lệ Bối Tạp, cũng biết nàng là một ma vũ si.

Lệ Bối Tạp khi vừa tới đã luận bàn cùng Kiều Tây một chút, chỉ dùng vài chiêu đã đánh bại Kiều Tây, sau đó trước dùng kiếm sau dùng ma pháp ngược đãi Kiều Trì Á khiến cho không có ai dám khinh thường nữ nhân thoạt nhìn như yếu ớt này.

“ Lệ Bối Tạp, đã lâu không gặp.” Lai Ân tiến lên chào hỏi.

“ Nghe nói ngươi dạo này rất nổi bật a, một mình đấu với một tên ma sĩ cũng không thua, không bằng chúng ta đánh một hồi đi, thời gian lâu như vậy ta đã muốn tỉ thí với ngươi, nhưng lại không có thời gian lần này hẳn là có thể a.”

“ Cái kia…. Có thể từ chối hay không?”

“ Không được, ngươi nếu từ chối thì vật của ngươi đừng hòng lấy về.”

“ Ta vốn đã nghĩ ngươi sao lại hảo tâm mang đồ đến, hóa ra là đã có tính toán từ trước.” Lai Ân vẻ mặt bất đắc dĩ nói.

“ Vậy ngươi đánh hay không đánh a.”

“ Đây là thời khác mấu chốt, ta là chủ lực sao có thể bị thương,, cho nên trận đấu này nhất định phải để sau, vạn nhất ta có chuyện gì không may thì kế hoạch tiến vào ma giới coi như xong rồi, bởi vậy không thể nhận khiêu chiến, hơn nữa những đồ vật kia đều có tác dụng vô cùng quan trọng, nhất định phải đưa cho ta.”

Lai Ân cố gắng mềm mỏng dùng miệng lưỡi thuyết phục.

“ Nếu không đánh thì đừng hòng nhận được đồ vật kia.”

“ Thế nhưng loại thời điểm mấu chốt như thế này, đánh nhau thật là không thích hợp a.” Lai Ân bắt đầu hướng về phía sau khẽ động đậy, chuẩn bị nếu có gì liền chạy ra khỏi nhà.

Lệ Bối Tạp vô cùng buồn bực, nàng biết nếu khi Lai Ân đã chuẩn bị để chạy trốn thì đừng mong có ai có thể đuổi kịp hắn, trước kia không có, hiện tại càng không có khả năng.

“ Quên đi, ngươi nếu không muốn đánh ta cũng không miễn cường ngươi, vật của ngươi có một phần ba lấy được từ An Đức Lệ Na gia tộc, còn có một sừng của ma sĩ, một lọ máu của cao đẳng ma tộc, Cổ thúc thúc cùng tên ma tộc kia đánh bất phân thắng bại một ngày một đêm, sau đó phải dùng tài trí mới chiến thắng vì vậy xác định đối phương đã tiếp cân Thần trung giai bát cấp, cho nên mới lấy máu của hắn cho ngươi.”

“ Hảo hảo, thật tốt quá.” Lai Ân cao hứng tiếp nhận không gian giới chỉ do Lệ Bối Tạp đưa qua, đem những đồ vật kia lấy ra sau đó trả lại không gian giới chỉ cho Lệ Bối Tạp.

“ Cổ Sắt Lợi nói ngươi đã cứu Lôi Lỵ Nhã ra.”

“ Đúng vậy.” Lai Ân gật gật đầu.

“ Lại nghe nói ngươi ngay cả nữ nhân của Ma tộc cũng đã thưởng thức qua.” Lệ Bối Tạp sắc mặt có chút không tốt, hừ lạnh nói.

“ Hắc, cái này… đây là chuyện riêng a.” Lai Ân nụ cười xấu xa nhìn Lệ Bối Tạp nói “ Ngươi nếu không phản đối thì ngay cả ngươi ta cũng làm thịt.”

“ Ngươi… lưu manh.” Lệ Bối Tạp tức giận chuẩn bị ra tay.

“ Con bà nó, lưu manh thì lưu manh lão tử chẳng phải cũng đã làm qua rồi sao, nhớ năm đó khi ở cùng Cách Lỗ Tạp ta còn từng nhìn nén mỹ nữ tắm rửa a.”

“ Vậy còn việc ngươi nhìn lén ta tắm rửa thì sao, chẳng lẽ cứ như vậy muốn quên đi.”

“ Khụ… các ngươi cứ tự nhiên, ta còn có việc phải xử lý, không quấy rầy hai người.”

Kiều Trì Á vọi vàng chạy ra khỏi phòng khách, còn không quên dặn dò hai gã canh gác rời đi.

Bọn họ nói toàn vấn đề riêng tư, không tiện ngoại nhân nghe thấy, vẫn là đi ra ngoài vẫn tốt hơn.

Kiều Trì Á trước khi đi còn không quên đem cửa phòng khách tiện tay đóng lại.

“ Ngươi muốn làm gì?” Lệ Bối Tạp ánh mắt sắc lạnh rút kiếm ra.

“ Có thể làm thế nào a, không bằng ta cởi quần áo tắm rửa cho ngươi nhìn, vậy là huề, ngươi thấy thế nào?”

Lai Ân vô sỉ nói.

“ Cùng ta tỷ thí một lần, ta muốn xem ngươi cùng ta ai mạnh hơn.”

“ Không được, ta gần đây không được khỏe, ngươi lúc này muốn đấu thì chắc chắn sẽ thắng nhưng cũng chỉ là thừa dịp ta có bệnh a, bằng không cứ chờ cho ta hết bệnh rồi nói sau.”

“ Ngươi không thể tìm một lý do nào chính đáng hơn sao.” Lệ Bối Tạp tức giận dậm chân nói.

“ Được rồi, lý do là ta không muốn cùng nữ nhân động thủ.” Lai Ân bất đắc dĩ đứng thẳng lưng nói “ Có một lần ta bị Y Lệ Na bắt được, lần đó thực ra ta muốn chạy vẫn được bất quá ta không muốn cùng nàng ta động thủ, cho nên ta thà bị nữ nhân bắt cũng không muốn cùng nữ nhân đánh nhau.”

“ Vậy ngươi đi chết đi.” Lệ Bối Tạp rốt cục nhịn không được, nghiến răng bạo phát, hai thanh đoản kiếm phóng đến.

Lai Ân lúc này cũng chỉ còn cách chạy trốn, công kích của hắn mặc dù có thể đánh bại phòng ngự của ma sĩ, nhưng ma pháp thuẫn của hắn lại chỉ có lực của Thần hạ giai nhị cấp, hắn cũng không dám chắc có thể chặn được công kích của Lệ Bối Tạp hay không.

Ngay sau đó hơn mười đạo kiếm khí xé gió đánh đến, phân biệt đánh đến cổ họng, hai tay, hai chân cùng ngực.

“ Ngươi thật sự muốn mạng ta sao.”

Lai Ân chật vật trốn thoát khỏi công kích.

“ Nếu ngươi không hoàn thủ thì chết cũng đừng trách ta, ta đã nói rồi hai người chúng ta nhất định phải so tài một hồi.”

Lệ Bối Tạp song kiếm ở giữa không trung chập lại thành hình chữ thập, chân phải của nàng chống xuống đất, hai thanh kiếm liền vung đến Lai Ân.

Chiêu chiêu trí mạng tuyệt không nương tay.

Lai Ân tóc cũng bị kiếm khí cắt mất một đoạn, trên mặt lúc này đã bị rạch một đường nhỏ, khiến cho một chút máu rỉ ra.

“ Con mẹ nó, còn đánh nữa lão tử liền trở mặt.” Lai Ân dùng không gian di động di chuyển đến phía sau Lệ Bối Tạp.

Lệ Bối Tạp vì trận chiến với Lai Ân mà thu góp không biết bao nhiêu tin tức vì hắn, vì vậy vô cùng quen thuộc với thói quen cũng như sở trường của Lai Ân.

Sở hữu toàn bộ thuộc tính ma pháp lại còn thân pháp quỷ dị điều này chính là ác mộng của địch nhân.

Lệ Bối Tạp vì trận chiến này xem như đã tốn vô rất nhiều tâm cơ, dĩ nhiên là phải bức Lai Ân ra tay.

Lai Ân mau chóng lui khỏi phòng khách, ra khỏi phòng khách không gian rộng rãi hắn có thể dùng thân pháp của mình để tránh né.

Phanh…

Lai Ân đột nhiên hét lên một tiếng bắn ngược trở lại, trên tường lúc này đã cắm hai thanh kiếm, thân kiếm như đã kết băng nhiệt độ trong phòng đột nhiên giảm xuống.

“ Ngươi thực sự muốn không chết không ngừng a.” Lai Ân xoa xoa bả vai do va vào tường, đồng thời vội vàng nằm xuống, chật vật tránh khỏi hai khối băng vừa đánh đến.

“ Hoàn thủ đi.”

“ Ta đã nói không đánh nữ nhân, oa ngươi đừng bức ta bằng không ta nữ nhân cũng sẽ đánh đó.”

“ Vậy thì mau động thủ đi, ngươi là nam nhân sao lại lề mề như vậy, ta sợ ngươi sao?”

“ Ta thật sự sẽ trở mặt a.”

Lai Ân lúc này đã có chút tức giận, bị nữ nhân truy đuổi còn chấp nhận được, nhưng lại bị nữ nhân đòi mạng thì thật là quá đáng.


/225

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status