Vương Bài Pháp Thần

Chương 57: Ma thỏ A Á Lôi Đức

/225


Mục đích của Lai Ân rất đơn giản, kỳ thật hắn chỉ muốn làm cho Thước Lệ Toa không xem thường mình. Không bị mỹ nữ xem thường- cái này chính là căn bệnh chung của nam nhân mà.

Cùng với ba bốn vạn kỵ sĩ là mấy trăm ma pháp sư thúc ngựa vọt tới, khí thế kia như muốn dẫm hắn nát thành tương a.

Thủ lĩnh quân phòng thủ không cho là vậy, là lão binh bao nhiêu năm chiến đấu, sao có thể không nhìn ra chênh lệch giữa các chiến sĩ. Trước kia chiến sĩ có tố chất không tồi, nhưng bây giờ lại càng mạnh hơn, vừa thấy dấu hiệu cư nhiên là đệ nhất kỵ binh đoàn, liền hô lên: "Cẩn thận, cẩn thận, bọn chúng tổng tiến công, phòng ngự, nhanh phòng ngự a."

Đông thành vừa hô, Nam- Bắc- Tây tam thành đều biết.

Đệ nhất kỵ binh đoàn vốn là đến cứu người, nhưng chạy đến một nửa đường phát hiện rất nhiều mũi tên cùng với nhiều ma pháp tấn công nhằm phía bọn họ lao tới, cứu người lập tức biến thành tự cứu.

Đệ nhất kỵ binh đoàn xông lên, bên liên minh quân cùng bên tam quốc quân đội cũng phát hiện, lập tức nghĩ đến khởi xướng tổng tiến công. Một bên oán giận, một bên cuống quít xuất binh, rất rất nhiều công thành khí giới cùng với bộ đội toàn bộ xông lên.

Một hồi hành động cứu người lập tức biến thành mệnh lệnh tổng tiến công.

Tây Tư cùng với Ai Văn cũng không nghĩ tới lại trở thành thế này, liếc mắt nhìn nhau, bọn họ liền cười khổ, rõ ràng là cứu người như thế nào biến thành tổng tiến công.

Lai Ân cũng không rõ, thời điểm mấy vạn kỵ sĩ này xông lên gặp được ‘đãi ngộ’ như thế nào cùng bên mình bất đồng, xem người ta được ‘ưu đãi’ kìa, có ma pháp tiễn, còn có mấy tảng đá bay tới nữa.

Tình hình biến đổi, áp lực lập tức giảm bớt.

Lai Ân một bên hoa chân múa tay vui sướng, một bên chỉ huy vong linh đại quân chiếm đoạt vị trí tường thành.

Đông thành biến thành địa phương cực kì căng thẳng.

Cung tên của Á Lâm chính là khắc tinh đối với quang minh pháp sư, bọn chúng ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên.

Mười con ma thú của Lai Ân kiềm chế lăm, sáu tên bát cấp ma pháp sư hỏa hệ, chỉ cần số ít ma thú này luân phiên công kích quấy rối cũng đủ để áp chế ma pháp sư. Mấy tên ma pháp sư điên cuồng uống bổ sung ma dược thủy, một đám uống xong sắc mặt tái nhợt, trong lòng biết trận này ỷ vào thuốc quá nhiều, cho dù thắng bọn chúng không có một hai tháng là không thể hồi phục.

Vong linh chiến sĩ do Lai Ân chỉ huy đã khống chế được đầu trường, dù sao vong linh cũng không sợ chết, trừ phi bị khu tán, chỉ là không thể khu tán được vong linh hắc vụ của Cáp Địch Nạp Tư, thành ra số lượng vong linh không hề giảm.

Một gã đã đạt thập nhị cấp đại ma pháp sư thở hổn hển, hắn đã sáu lần thử ma pháp khu tán nhưng hắc vụ tản ra rồi lại trở lại như cũ không thay đổi, nhất thời không biết làm sao thì cũng là lúc hắn bị một con mũi tên nhọn bắn thủng đầu.

Tây Tư chậm rãi nói: "Cái … này, là chuyện gì xảy ra vậy? Như thế nào biến thành tổng tiến công, ta không có nói vậy a."

"Cho dù ngươi không ra lệnh giờ cũng không có biện pháp ngăn cản, thật sự là tấn công rồi, thủ hạ của tiểu tử Lai Ân kia chính là không ít, đã phát lệnh tổng tiến công a, thông tri đệ nhất kiếm sĩ đại đội, đi theo vong linh bộ đội leo tường công thành." Ai Văn có chút đau đầu, sự tình phát triển có chút vượt qua tưởng tượng của bọn họ.

Nhận được mệnh lệnh, quang minh quân đoàn bắt đầu tiến tới, ma pháp sư phát ra một cái ma pháp thuẫn màu lam thật lớn bao phủ cả màn trời ở trước đỉnh quân đoàn.

Trên cao nhìn lại, một vùng trời đế đô bị ma pháp huyễn lệ vô cùng vây quanh, người xem hoa cả mắt.

Lai Ân ngẩng đầu nhìn khoảng không, cảm thán, nói: "Thật đẹp a, về sau ta hẳn là nuôi dưỡng một cái ma thú quân đoàn, sau này không có việc gì làm thì bảo bọ chúng phóng ‘pháo hoa’ cho mình xem."

"Giấc mộng của ngươi cùng với sự thật còn kém xa, trở về cho ta, con mẹ ngươi! Chỉ vì ngươi, hành động cứu người biến thành tổng tiến công a." Đại thủ của Cách Lỗ Tạp nắm lấy cổ áo Lai Ân liền rống lên.

Lai Ân giãy dụa mở ra, nói: "Không được, không được a, quân đội của ta còn bên trên."

"Một đống vong linh mà thôi, ngươi có thể thu hồi chúng về mà, trong tay ngươi minh thần là vật trang trí a." Cách Lỗ Tạp tiếp tục rống lên bảo Lai Ân thu hồi vong linh trở về.

"Xin lỗi a, ngươi không thấy đã có vài tên leo lên công thành rồi sao, bởi vì số lượng vong linh của ta khá nhiều cùng với tốc độ leo tường rất nhanh, nếu hiện tại ta triệt hạ, tỷ lệ người trên thành tử vong là bao nhiêu? Vong linh không sợ chết, bọn họ xông lên trước không phải tốt nhất sao?"

Cách Lỗ Tạp bị Lai Ân nhắc nhở một chút, chú ý tới đám vong linh trên tường thành, nói về thời điểm công thành chiến thì đám ngốc vong linh so với nhân loại mạnh hơn nhiều, nhân loại cần dùng thang, từng bước từng bước theo bậc thang leo lên, sau đó lại đồng loạt tiến về phía trước. Nhưng bọn vong linh này thì không cần, chỉ cần trên tường có địa phương có thể bám, ngay cả công cụ cũng không dùng.

Lai Ân nhân cơ hội chỉ vào tường thành nói: "Ta hiện tại giúp ngươi chống đỡ, ngươi xông lên đi, đám ma pháp sư bị ta dùng ma thú giúp ngươi ngăn chặn, chiến sĩ hẳn là không phải đối thủ của các ngươi a."

Cách Lỗ Tạp buông lỏng tay đang nắm chặt Lai Ân, âm hiểm cười nói: "Tiểu tử, ta cho ngươi kiến thức một chút cái gì gọi là cuồng chiến sĩ!"

Cách Lỗ Tạp nói xong hét lớn một tiếng, thân thể lớn dần lên, vóc dáng biến thành hai thước, một khối cơ nhục cứng rắn như thiết, hai tay mạnh mẽ nắm chặt song phủ thật lớn, nhún người nhảy tới trên cái thang, sáu bảy bước đã nhảy lên đầu tường thành.

Lai Ân không thấy rõ tình huống bên trên, liền lui về phía sau hơn một trăm thước, lúc này mới nhìn thấy bộ dáng của Cách Lỗ Tạp.

Cuồng lang Cách Lỗ Tạp không hổ là thập nhị cấp chiến sĩ, đại phủ trong tay lượn 1 vòng ở trên tường thành như trở thành máy chém, dường như nơi nào hắn đi qua thì không ai có thể ngăn dù chỉ 1 chiêu.

Lai Ân nhìn thấy liền hâm mộ a, hai tay nắm chặt thầm hô, mạnh thật! Nhưng hắn không có phát hiện xung quanh người ,kỵ sĩ càng tụ càng nhiều, bọn họ nhận được mệnh lệnh nhất định phải bảo trụ tính mệnh người này.

Thời điểm Lai Ân đang cao hứng. Cách Lỗ Tạp đột nhiên bị ba tên chiến sĩ trong tay cầm cự kiếm nhảy xuống ngăn cản, lập tức trở nên luống cuống.

Lai Ân lau lau cái trán, nói: "Xong rồi, vừa mới khen hắn hai câu, về sau người này không thể khen được a."

Oanh...

Một tiếng nổ vang lên, mặt đât kịch liệt run rẩy.

Lai Ân chú ý tới trên không bên trong thành đế đô bạo xuất một đoàn mây đen hình nấm thật lớn (super Nấm), có chút buồn bực bứt mấy sợi tóc.

Cách Lỗ Tạp đột nhiên ở trên bên hô to, nói: "Hoàng cung bên kia bị cháy, nhanh lên, có người muốn chạy."

Cách Lỗ Tạp kia ngửa cổ hô một tiếng, toàn bộ chiến trường đều nghe được.

Lời này nói ra, tốc độ công kích liên quân lập tức tăng lớn, bắt được Phong Lam hoàng đế tức là có thể đạt được quyền sở hữu một nửa lãnh thổ Phong Lam a.

Lai Ân nghe cũng nóng nảy, hoàng cung bị cháy, nếu đế vương điện bị đốt, trở thành phế tích thì tìm được Thanh Cung cũng rất khó khăn. Nghĩ đến đây lập tức rút ra Triệu Hoán Chi Thư.

Phía sau Cát Tạp Mỗ cùng với Tây Tư biến sắc, lập tức hướng về phía chiến sĩ toàn bộ chiến trường lợi dụng tinh thần lực khống chế thanh âm, rống lớn nói: "Tất cả chiến sĩ Đông thành lui lại, những ai trên đầu tường cũng lập tức lui xuống."

Lai Ân lần này nhất định là triệu hồi ra một cái đặc thù gì gì đó, đến lúc ấy quân coi giữ trên tường thành có thể không còn một mống, tốt nhất là không nên đến gần nếu không tổn thất có thể rất lớn.

Các chiến sĩ còn có chút không rõ, nhưng nghe được mệnh lệnh cũng không dám cãi lời liền nhanh chóng hạ thang.


/225

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status