Vương Bài Pháp Thần

Chương 59: Tù binh (1)

/225


Á Lâm và Thước Lệ Toa chạy lại bên Lai Ân

Thước Lệ Toa đắc ý nói: “Ngươi không giữ lời, ta không phải gả cho tên ngu ngốc này a”

Lai Ân cố ý vỗ ngực nói: “May là ta không thành công, nếu không phải lấy con sư tử cái như ngươi làm vợ.”

“ Lai Ân, ngươi nhất định phải chết.”

Lai Ân ba chân bốn cẳng bỏ chạy, được nửa đường thì thu hồi Cáp Địch Nạp Tư và mười con ma thú tiến vào thành tìm Băng Sương chi cung.

Xuyên qua lỗ thủng lớn trên của thành, một số gian nhà bên dưới tường thành gần như bị phá huỷ hoàn toàn, chỉ còn lại vài góc tường trơ trụ.

Trên đường phố đế đô ngoại trừ binh linh đang di chuyển thì bốn phía vô cùng yên tĩnh, các cửa hành bên đường tất cả đều đóng của, những ánh mắt từ bên trong của sổ đang xem xét tình hình con đường bên ngoài.

Lai Ân vào thành không lâu thì Á Lâm cùng với Thước Lệ Toa tiến vào, theo sát là mấy trăm Quang Minh kỵ sĩ, nhiệm vụ của họ là đi theo bảo vệ

Lai Ân cho nên tập trung một trăm hai mươi phần tinh thần.

Lai Ân tiến vào thành phóng xuất ra mười con biến dị ma thú lệnh cho chúng tiến tới hoàng cung đang bốc cháy.

Thước Lệ Toa biết mục đích của Lai Ân nên cũng không tìm hắn gây chuyện.

Á Lâm tâm tình phi thường kích động, Băng Sương chi cung tựa như sắp được trở về tinh linh Sâm Lâm .

Mười con ma thú phi tốc bay đi, nơi nào bay qua đều tạo nên một mảng bụi mù.

Lai Ân theo sát phía sau, tốc độ miễn cưỡng có thể bám sát tốc độ di chuyển của cửu cấp ma thú điều này khiến cho Thước Lệ Toa kinh ngạc.

Á Lâm không nghĩ tới Lai Ân lại có tốc độ nhanh đến vậy, tuy so với tinh linh còn kém một chút nhưng đối với nhân loại bình thường thì quả thật không chậm.

Lúc tiến về phía trước bỗng xuất hiện một đội ba trăm kỵ sĩ với năm tên ma pháp sư tạo thành phương trận ngăn cản đưòng đi .

Một gã kỵ sĩ hét lớn khẩu hiệu nói: “Vì bệ hạ tận trung, mãi mãi trung thành.”

Lai Ân chỉ về tên gia hoả lớn tiếng phía trước, hét lên: “Sử dụng ma pháp, đánh bay tất cả”

Oanh…Oanh…Oanh…

Liên tiếp hơn mười đạo ma pháp, ba ngươi, mười con ma thú cùng đoàn kỵ binh phía sau không hề dừng lại trực tiếp xông qua đống tử thi phí trước.

Kỵ binh phía sau nhìn vậy trán toát ra mồ hôi lạnh, trong lòng hô to: mạnh mẽ a, ba trăm kỵ sĩ với tên ma pháp sư cả cơ hội hoàn thủ cũng không có, đây mới gọi là cường thế.

Trên đường liên tục gặp ba đợi địch nhân tập kích, Lai Ân không hề dừng lại trực tiếp lao qua.

Bốn cửa thành lúc này đã hoàn toàn bị công phá, ngoại vi kiến trúc hoàng cung cũng không khá hơn, một ngọn lửa lớn đang lan tới Đế Vương điện.

Quân lính liên quân liều mạng cứu hoả, băng thuỷ lưỡng hệ ma pháp sư cũng liều mạng liên tục phóng ra ma pháp.

Lai Ân không thèm để ý tới, chỉ huy ma thú trực tiếp phá sập tường thành

bên ngoài hoàng cung tạo thành một lỗ thủng lớn, sau đó tiếp tục băng qua.

Quân lính không hiểu chuyên, ngay sau đó kêu lên: “Người kia đi đập phá hoàng cung, có nhầm hay không, chúng ta cứu hoả còn hắn đi phá hoại.”

“Ngươi kêu cái gì, không thấy hắn mang theo mười con cửu cấp ma thú lại còn là biến dị, ngươi thử nghĩ xem hắn có thân phận gì? Hơn nữa, người không thấy phía sau hắn là một tên tinh linh cùng với một đại đội kỵ binh sao? Tất cả đều là Quang Minh kỵ sĩ, bọn họ nhất định có nhiệm vụ nên mới vội vã phóng đi như vậy.”

Lai Ân không để ý đến những lời nói phía sau, tiến đến đế vương điện , xung quanh tất là đều là tường cao, bất luận là tu kiến xoa hoa bên trên được khảm đá quý hoa lệ đều một hơi phá huỷ, tiến thẳng về phía trước.

Bức tường cao cuối cùng cũng sụp xuống.

Ba người nhìn mảng phế tích phí trước.

Lai Ân tức giận giơ hai tay lên cao, hô lớn: “Vương bát đản, bọn khốn khiếp, dám phá huỷ Đế Vương điện lại còn đốt lửa bên ngoài, bọn cẩu tạp chủng, đừng để ta bắt được bằng không ta sẽ đánh cho thành con rùa đen.”

Á Lâm có chút hoang mang lo sợ, Đế Vương điện chiếm diện tích quá lớn, dọn dẹp cũng phải mất hơn một tháng còn tìm Băng Sương chi cung chắc sẽ mất rất lâu, có khi đã có người ăn trộm mang đi cũng nên ,nghĩ vậy nàng cảm thấy vô cùng uể oải.

Lai Ân giứt một sợi tóc, tức giận nói: “Hừm, các ngươi đập thì ta thu dọn, ta không thiếu thủ hạ.”

Lai Ân lấy Phong Ấn chi thư ra, triệu hồi trực tiếp ra Minh Thần, ba vạn khô lâu chiếm cứ cả một vùng.

Ra lệnh một tiếng, ba vạn vong linh quân đoàn bắt đầu dọn dẹp hiện trường.

Lệnh thu dọn đám tàn tích này trong một buổi chiều, trong lúc đó Lai Ân đi ra ngoài mua chút đồ ăn.

Trên đường căn bản không kiếm được chỗ nào bán đồ ăn.

Lai Ân buồn bực, khoa chân múa tay một lúc, bộ dáng lão bản lúc này trông giống như một tiểu hài tử muốn phát hoả, hắn liếc mắt liền thấy đoàn quang minh kỵ sĩ phía sau, nhất thời im lặng .

Lúc sau, Lai Ân quay trở về Đế Vương điện tay cầm hai miếng thịt nướng bỗng nghe thấy phụ cận có tiếng cãi nhau ầm ĩ . Tiến lại gần thì thấy một đội kỵ binh đang đồ sát vong linh quân đoàn.

Đám người khác chính là đoàn người đang tìm kiếm ở Đế Vương điện, Á Lâm mắt rơm rớm nước mắt nhưng không dám tiến lên.

Dị biến ma thú không có mệnh lệnh của Lai Ân nên ngôi nguyên tại chỗ, dùng ma pháp thuẫn để tránh đám kỵ sĩ làm tổn thương đến chúng.

Lai Ân đi tới bên cạnh Á Lâm thì hai đội kỵ binh định tiến tới nhưng khi thấy vong linh quân đoàn cùng với dị biến ma thú thì ngoan ngoãn lùi lại ly khai .

Lúc công thành cũng thấy được sự lợi hại của chủ nhân đám ma thú này liền biết người này không thể đắc tội.

Trên tường thành lúc này một tên gia hoả u linh đang nhiệt tình đuổi đánh đám tàn binh cũng là do chủ nhân ma thú này triệu ra, nghe đâu có đến bảy tên thập nhị cấp chiến sĩ bị đánh cho tơi bời hoa lá, mấy chục tên thập nhị cấp chiến sĩ bị đánh đến mức giờ toàn thân băng bó.

Thước Lệ Toa lo lắng kéo kéo cánh tay Lai Ân lại, gấp gáp nói: “Lai Ân, làm sao bây giờ, đó là người của Dã man quân đoàn Ba Khắc đế quốc, trước giờ nổi tiếng với hành vi lưu manh nhưng bực nhất là bọn chúng có năng lực chiến đấu rất cao”

Á Lâm khoé mắt vẫn còn ươn ướt, bộ dáng vô cùng đáng thương khiên kẻ nào nhìn cũng thấy đau lòng.

Lai Ân thì không nghĩ nhiều, nhìn đội kỵ binh hơn ngàn người được xưng là Dã man quân đoàn kia ánh mắt tức giận nói: “Đem giết hiết, có gì khó khăn.”

“Lai Ân tiên sinh, ngài khoan hãy ra tay, để ta lấy thân phận Quang Minh thần điện đi thương lượng một chút, khuyên bọn họ xem có thể rút lui được không, nếu không được lúc này tiên sinh hãy động thủ” Một gã Quang minh kỵ sĩ tiến lên khom người đề nghị.

“Được, đều là quân liên minh, ta cũng không quá phận” Lai Ân gật đầu đáp ứng.

Quang minh kỵ sĩ thở dài một hơi rồi vội vàng tìm đối phương thương nghị, dù sao người Ba Cách đế quốc cũng là thành viên quan trọng của Quang minh liên minh, nếu thực sự phải đắc tội với họ cũng không tốt đẹp gì.

Vấn đề lo ngại nhất là tế tự đại nhân đã nói rất rõ ràng là việc của Lai Ân chính là việc của các ngươi.

Quang minh kỵ sĩ xuất hiện cũng không khiến chiến sĩ Dã man quân đoàn chú ý, bọn họ còng đang điên cuồng đồ sát đám vong linh.

Hoặc là lấy trên người vong linh một khối bảo thạch hay một khôi hoàng kim rồi chém nát vong linh, hoặc là ném vong lên lên một cây cọc gỗ rồi trực tiếp chém đứt cánh tay sau đó mới tranh đoạt đồ vật.

Quang minh kỵ sĩ vất vả một hồi mới tìm được tên đội trưởng, thương lượng nửa ngày nhưng đối phương vẫn không đồng ý.

Quang minh kỵ sĩ thở dài nói: “Đội trưởng, nếu ngài vẫn cố chấp không đáp ứng vậy thì chút nữa ngài hãy cẩn thận, người bên phía ta các ngươi không thể trêu vào.


/225

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status