Vương Bài Pháp Thần

Chương 85: Bắt nhầm (2)

/225


Mễ Lệ Toa dùng phong cấp chạy đến trước mặt Lai Ân.

Tân sinh môn của Ma khí hệ đối với việc này không có gì lạ, tất cả mọi người đều biết Mễ Lệ Toa coi như là bạn gái của Lai Ân, toàn bộ Lôi Áo học viện cũng chỉ có Mễ Lệ Toa giám khi dễ một chút vị ma quỷ huấn luyện viên này mà không có việc gì.

Lai Ân bị kéo đi, nhất thời một đám học sinh thở phào nhẹ nhõm ngồi bệt dưới đất, nói:" Lão Thiên phù hộ, buổi chiều nay huấn luyện viên của chúng ta đừng có trở lại."

"Ta gần đây nghe nói có người tại Lôi Áo thành gây nháo sự, thủ quân Lôi Áo thành bắt không được, chuẩn bị để lão sư chúng ta đi hỗ trợ."

"Người này lá gan thật lớn, cư nhiên dám ở Lôi Áo thành gây nháo sự, bọn họ không muốn sống a."

"Đều câm miệng hảo hảo huấn luyện đi, không phải không đạt được yêu cầu chúng ta lại bị gia tăng huấn luyện a, nhanh, nhanh, Y Phù huấn luyện viên tới."

Một trận nháo loạn, mọi người vội vã đứng lên tiếp tục huấn luyện.

Buổi trưa Lai Ân trở về liền nhận được tin tuyên bố Lôi Áo thành gần đây có người gây rối, hơn nữa thực lực bất phàm, cho nên Lôi Áo học viện các hệ toàn bộ phái người hỗ trợ tuần tra, ma khí hệ cử đi ba mươi người.

Lệ Bối Tạp bên cạnh nói:" Tính giúp ta đi, ta gần đây tu luyện đã đến bình cảnh, muốn đột phá không phải ngày một ngày hai, hay là sự tình lần này cho ta đi cùng , đối với tu luyện của ta có chỗ tốt."

Lâm Đạt thấy Lệ Bối Tạp nói, lập tức kêu :" Ta cũng đi." Nói xong cố ý liếc mắt nhìn Lệ Bối Tạp, nữ nhân này sau khi tới ma khí hệ, nàng hai lần khiêu chiến, kết quả Lâm Đạt đều thất bại, rất không cam lòng, nàng không muốn thất bại thêm lần nữa.

Lai Ân chọn hai mươi chín người, sau khi nói cho mọi người nhiệm vụ, đợt huấn luyện buổi chiều coi như bỏ, mọi người quay về phòng ngủ, chuẩn bị buổi tối đi tuần tra.

Chúng học viên hoan hô nhiệt liệt, lát sau một cái bóng cũng không thấy.

Lệ Bối Tạp nhìn Lai Ân cười nói:" Lai Ân huấn luyện viên, buổi tối có hay không hứng thú cùng nhau tuần tra."

"Không thành vấn đề, tuần tra cùng với một mỹ nữ , không muốn là đứa ngốc."

Lệ Bối Tạp khinh thương cắn môi cười, nói:" Ngài huấn luyện học viên như vậy không sợ bọn họ mệt chết sao?"

" Không có, ta mới mười bảy tuổi, ta quản bọn họ, cùng lắm thì chức huấn luyện viên cũng không lo tới, ta tìm một ngọn núi lớn làm một con mèo, xem ai có thể tìm được."

Lệ Bối Tạp cười cười không nói gì.

Màn đêm buông xuống...

Lệ Bối Tạp đến gõ cửa phòng Lai Ân.

Lai Ân đẩy cửa đi ra.

Hai người cả hai đều sửng sốt.

Lệ Bối Tạp ngay sau đó tay vịn vào bệ cửa ha ha cười, cười đến nỗi gập cả bụng lại không đứng dậy nổi.

Lai Ân ăn mặc một thân hắc y, vây kín toàn thân, trên khuôn mặt chỉ để lộ hai con mắt, mũi và miệng, nếu không phải hắn nhắc nhở trước ,Lệ Bối Tạp sợ rằng hoài nghi Lai Ân chuẩn bị đi ám sát người ta.

Lai Ân lại kinh ngạc với bộ trang phục của Lệ Bối Tạp, một thân hắc sắc y phục dạ hành . Càng làm nổi bật vóc người thon thả, khiến người ta nghĩ đến là muốn xâm phạm.

Thấy Lệ Bối Tạp cười Lai Ân cho rằng bản thân mặc lộn đồ, không khỏi quan sát chung quanh nửa ngày, nói:" Ta không có vấn đề gì chứ?"

"Một, một... Ha ha...." Lệ Bối Tạp khéo tay ôm bụng, bàn tay phe phẩy nói:" Một, không thành vấn đề, chỉ là, ta, ta cho tới bây giờ chưa thấy qua trang phục như vậy, nếu như ngươi ở trên đương phố,người ta không tưởng là sát nhân mới lạ."

"Chúng ta đây là đi bắt người, mặc như vậy rõ ràng không phải nói cho người khác chúng ta là thị vệ tuần tra a, bọn chúng nếu gặp phải chắc chạy hết."

"Vậy đi thôi." Lệ Bối Tạp cố nhịn cười, thỉnh thoảng phát ra tiếng cười khanh khách.

Lai Ân làm như không có nghe thấy.

Liên tục vài đêm, đại lượng người đi đường đều bị tập kích, hiện tại màm đêm vừa mới buông xuống mà người trên đường đã rất thưa thớt.

Trên đường nhìn không thấy vài người.

Lai Ân và Lệ Bối Tạp tuần tra nửa buổi, người không gặp mấy , mà dã cẩu lại xuất hiện không ít.

Ven đường đám bán hàng rong sớm đã thu lò, Lai Ân muốn mua điểm tâm cũng không có, không khỏi oán giận, nói:" Bọn hỗn đản chính là nhàn rỗi không có chuyện gì làm."

"Lai Ân huấn luyện viên nhà ở nơi nào vậy ?"

" Ta cũng không nhớ, năm, sáu năm mới trở về một lần, chỉ là một tiêu trấn, ta chỉ nhớ là một trấn nhỏ tại phong Lam Đế quốc, cụ thể ở chỗ nào cũng không rõ."

"Vì sao không trở về xem?" Lệ Bối Tạp nghi hoặc hỏi.

"Ta thấy rồi, ta thấy rồi..."

Lai Ân đang chuẩn bị trả lời, chợt nghe phía sau có người kêu .

Lai Ân nghe thấy vội vã hỏi:" Nơi nào, nơi nào, thấy cái gì?"

Phía sau, sáu gã học sinh đang hướng về phía mình chạy , tên đứng rìa cùng nói:" Bắt lấy hắn, người này định đánh lén Lệ Bối Tạp tiểu thư."

Lai Ân nhìn lại bản thân, vừa lúc cách sau Lệ Bối Tạp vài bước, thoạt nhìn giống như bộ dạng chuẩn bị đánh lén vậy.

Sáu gã học sinh đã chạy tới trước mặt, trong tay vũ khí đều nâng lên.

Tên đứng giữa trực tiếp phi lên, ôm lấy thắt lưng Lai Ân, sau đó rống to, nói:" Bắt được, bắt được rồi."

Lệ Bối Tạp cười duyên tránh sang bên cạnh, cũng không có nói giúp Lai Ân, nàng muốn nhìn một chút xem hắn xử lí thế nào.

Lai Ân giơ tay lên hung hăng gõ lên đầu tên đang ôm mình cả giận nói:" Ngươi có bệnh à, ta là huấn luyện viên của các ngươi a."

"Huấn luyện viên, ta phi, ngươi cho ta ngu ngốc hay cho rằng mình quá thông minh, có loại lý do này để gạt người a, huấn luyện viên sao ăn mặc thành cái dạng này."

"Ngươi quản ta mặc gì nữa sao?" Lai Ân cái cổ đáng thương bị kẹp bởi ba bốn thanh trường kiếm.

Hắn không dám động đậy, có chút phiền muộn, bình thường đe nẹt mấy trăm người không sao, hôm nay mới bước chân ra khỏi cửa lại bị đám học sinh vây bắt. Hơn nữa bản thân không thể hoàn thủ, thế giới này thế nào lại đảo lộn như vậy.

Một người đem lột cái khăn trùm đầu của Lai Ân xuống vừa muốn mở miệng, ngay sau đó vài tên còn lại mồm miệng đều cứng đờ, xấu hổ buông tay, nói, Giáo, huấn luyện viên, không, không biết là ngài, ngài sẽ không trách chúng ta a.

" Không trách a, mấy tên hỗn đản các ngươi làm khổ ta như thế, trở lại chuẩn bị chờ nghiêm phạt đi." Lai Ân đoạt lại cái khăn trùm đầu, cũng không có đeo lại, trực tiếp nhét vào trong ngực.

Mấy người học sinh vẻ mặt đau khổ, vốn đang tưởng anh hùng cứu mỹ nhân, hiện tại phát hiện mỹ nữ cứu không thành, hoàn lại bản thân tự chui đầu vào hố.

Xích. . .

Phanh. . .

Thành tây một đạo pháo hoa ,hoa mỹ phóng lên cao.

Bọn học sinh vội vàng nói:" Nơi nào đã xảy ra chuyện, huấn luyện viên, chúng ta mau đi ."

Lai Ân đang muốn gật đầu, lại có hai đạo pháo hoa nữa được phóng lên .

Lai Ân sắc mặt khẽ biến, nói:" Hỏng rồi, đã xảy ra chuyện."


/225

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status