Vương Gia Lạnh Lùng Chỉ Sủng Vương Phi Bị Bỏ

Chương 50: Lần đầu gặp Lệ phi

/100


Ngày tưởng niệm như nước, vừa ngọt ngào vừa cay đắng, giống như không khí, thiếu nó liền hô hấp khó khăn.

Ngày hôm đó trong lòng Tiếu Tuyết có chút hưng phấn nho nhỏ, Tình nhi nói Hạo đi hoà thân trong vòng nửa tháng, hôm nay Tình nhi bấm ngón tay tình ngày, cũng là vừa hai ngày nữa sẽ được nửa tháng rồi. Thì ra cái cảm giác nhớ nhung người trong lòng cũng như “một ngày không gặp tựa đã ba thu” thế này.

"Tình nhi, mau tới giúp tỷ trang điểm ăn mặc thật đẹp đi!"

"Tiểu thư…" Tình nhi khó hiểu.

"Hạo còn có hai ngày nữa là trở lại rồi, không phải sao?" Tiếu Tuyết híp mắt cười, mị nhãn như hoa.

"À, thì ra tiểu thư vui vẻ là vì Hạo Vương gia sắp trở về sao?" Tình nhi nở nụ cười nhìn chủ tử nhà mình.

"Ừ, chàng là tướng công của tỷ, tỷ nghĩ nhớ thương chàng không được sao?" Tiếu Tuyết vo lại nói lại.

"Tiểu thư của muội ơi, đi nào, chỉ cần người cao hứng, cái gì đều được…."

Chủ tớ hai người, dị thường vui vẻ, vui đùa trong tiếng gió, lúc này ngoài cửa có tiếng động ầm ĩ vang lên.

"Nô tỳ tham kiến Mị Vương phi, thỉnh an Vương phi!" Một nha đầu nơm nớp lo sợ dập đầu quỳ ngoài cửa, nhưng tiếng vang truyền vào trong phòng,

"Tình nhi, ai vậy?"

"Tiểu thư, Tình nhi cũng không biết, nếu không Tình nhi đi ra ngoài nhìn thử xem sao."

"Không được, giúp tỷ chuẩn bị cho tốt, tỷ vừa vặn cũng muốn đi ra ngoài!"

Không đến một chung trà, Tiếu Tuyết dưới bàn tay khéo léo của Tình nhi, nhẹ nhàng bước ra, tử y màu lam nhạt, đồ trang sức đơn giản, cũng không thiếu đi nét tôn quý.

"Đứng lên đi! Ta chưa từng gặp qua muội? Muội là cung nữ cung nào?"

"Hồi Mị Vương phi, nô tỳ là cung nữ bên người Cảnh Dương cung Lệ Quý phi, Đông Mai" Đông Mai không dám ngẩng đầu nhìn Tiếu Tuyết, thân thể một mặt run run.

"Lệ Quý phi?" Tiếu Tuyết nghi hoặc.

"Hồi Mị Vương phi, Lệ Quý phi từng gặp qua Mị Vương phi hiến vũ tại lễ mừng thọ của Thái Hậu, một lòng muốn thỉnh giáo Vương Phi, quả thật Vương Phi vẫn làm bạn với Thái Hậu, Lệ Quý phi không dám dứt khoát quấy rầy, hôm nay biết được Mị Vương phi không cần đi Thái Hòa Cung thỉnh an, nên để cho nô tỳ lại đây thỉnh Vương phi qua đó!"

"Thì ra là như vậy, ta còn tưởng có đại sự gì, được rồi, muội đứng lên đi!" Tiếu Tuyết nói xong nâng cung nữ Đông Mai đang quỳ dưới đất lên.

"Tình nhi, theo tỷ cùng đi!" Nói xong thân thủ lôi kéo Tình nhi, Tình nhi nhìn quen chủ tử nhà mình tùy ý, nhưng Đông Mai lại sợ tới mức không nhẹ!

Cũng nghe đồn Mị Vương phi bình dị gần gũi, người hầu hạ bên người Mị Vương phi thái giám, nha đầu đem Mị Vương phi nói tựa như tiên nữ. Nào là cũng không dùng cách xử phạt thể xác nô tài, cung nữ, nào là thông cảm hạ nhân, không quá chú trọng lễ tiết rườm rà, hôm nay được tận mắt chứng kiến, quả thật lời đồn không khoa trương khuếch đại tí nào.

Nhất thời cũng không còn sợ hãi, tâm sáng rõ rất nhiều, đối với Lệ Quý phi cho bản thân đi đến thỉnh Mị Vương phi lại cảm thấy cảm kích rất nhiều.

Kiệu ngoài cửa cung tám người hầu, thế này thật là bắt mắt, Tiếu Tuyết cũng có thể lạnh nhạt đi tới.

Trong kiệu tưởng tượng lúc cùng Lệ Quý phi gặp mặt, Tiếu Tuyết vô ý cười khẽ một tiếng, trong Hoàng thành mọi người đều nói, Lệ Quý phi là người được Hoàng Thượng cực kỳ sủng ái, nhưng cùng hoàng hậu so sánh, lại không biết Lệ Quý phi tính tình như thế nào, dung mạo có phải hay không cũng là tuyệt sắc mỹ nữ đây.

Lúc Tiếu Tuyết còn đang suy nghĩ hỗn độn, ngoài kiệu vang lên tiếng nói "Mị Vương phi, đã đến Cảnh Dương cung, thỉnh Vương phi hạ kiệu."

Hạ kiệu, Tình nhi nâng, theo Đông Mai đi vào Cảnh Dương cung. Vào Cảnh Dương cung, có loại mùi thơm ngát xông vào mũi, tay vịn hàng rào, bên cạnh ngõ bước qua đều là hoa cỏ xanh nhạt, mùi thơm ngát từng trận đánh úp lại, Tiếu Tuyết đã có chút loá mắt.

Qua từng sân viện xinh đẹp, cuối cùng đến một nơi yên tĩnh thanh nhiên, chỉ thấy giữa một rừng hoa hé ra một cái bàn bằng thạch ngọc, trên bàn mặt bày biện các món điểm tâm cùng hoa quả. Trên bàn có một cái đàn cổ, được chăm chú nên sáng bóng cùng thuộc loại đàn tốt, Tiếu Tuyết không khỏi nghĩ Lệ Quý phi là một người thưởng cầm, ái cầm chi nhân, cũng có thể sáng tỏ lí do thỉnh chính mình tới nơi đây.

"Mị Vương phi, bổn cung cuối cùng cũng mời được người đến Cảnh Dương cung rồi."

Tiếu Tuyết bỗng nhiên quay đầu, nhìn Lệ Quý phi đang cười như hoa trước mắt mình, ánh mắt Tiếu Tuyết nhất thời kinh diễm.

Quần áo đỏ thẫm, cổ áo hở cực thấp, lộ ra bộ ngực đầy đặn, mặt như phù dung, mi tựa như liễu, so với hoa đào còn muốn đẹp hơn, ánh mắt thập phần câu dẫn lòng người. Da thịt như tuyết, một đầu tóc đen vấn thành búi tóc cao cao, đầu đầy châu ngọc dưới ánh mặt trời tỏ ra ánh sáng chói mắt, đôi môi đỏ tươi hơi hơi gợi lên, thật là một nữ tử tuyệt sắc.


/100

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status