Vương Gia Xấu Xa Cưng Chìu Thê Tử Bỏ Trốn: Nương Tử, Nàng Phải Biết Nghe Lời

Chương 182 - Chương 108

/283


Xin ý kiến của Hách Liên Dạ xong, Hà Nghiêm lập tức rời khỏi khách điếm, lấy miếng tín hiệu Minh chủ màu trắng bạc từ trong ngực ra, ném lên trời.

Cổ đại không có công cụ truyền tin nhanh như điện thoại di động, cho nên Phong Minh tự có một cách truyền tin riêng, giống như lúc gặp tình huống khẩn cấp, không đợi được bồ câu đưa tin, dựa vào màu sắc và hoa văn của pháo sáng, cũng có thể làm cho người ta biết đại khái đã xảy ra chuyện gì.

Nhưng bọn họ đều không ngờ, sau khi ném tín hiệu Minh chủ lên, bọn họ chờ tới không phải là pháo sáng, mà là người.

Vội vàng xuất hiện, là Đà chủ phân đà của Phong Minh ở gần đây.

Trông thấy Hách Liên Dạ đang ở gần đây, hắn vừa mừng vừa sợ, tốc độ nói rất nhanh vừa thỉnh tội vừa báo cáo, muốn nhanh chóng nói rõ ràng sự việc.

Hóa ra chỉ thị này không liên quan đến Tiền Khiêm, là vị Đà chủ phân đà này có chuyện quan trọng, không chờ được báo tin cho kinh thành bên kia nên một mình làm chủ, đốt tín hiệu tìm kiếm Minh chủ.

Hắn cũng không ngờ vận khí của mình lại tốt như vậy, còn tưởng rằng phải đợi pháo sáng truyền tới kinh thành Nguyệt Loan quốc mới nhận được hồi báo.

Nói ngắn gọn, một năm trước, có một nhóm hải tặc làm nhiều việc ác cuối cùng bị Hình bộ của Nguyệt Loan quốc bắt được, nhưng nguyên nhân bởi vì đầu lĩnh đạo tặc có quan hệ họ hàng với Hoàng tộc Vệ quốc, Nguyệt Loan quốc không thể tùy tiện giết hắn, đành phải nhốt hắn vào thiên lao.

Nhưng dưới sự trông giữ trùng điệp, đầu lĩnh kia lại vượt ngục, hơn nữa không biết chạy thoát thế nào, chỉ có điều mười ngày trước, thế thân kia của hắn lại chết bất đắc kỳ tử ở trong ngục, lúc khám nghiệm tử thi mới phát hiện không bình thường.

Đây là chuyện lớn, song không liên quan nhiều đến Hách Liên Dạ và Tĩnh Vương phủ.

Phiền toái thực sự chính là, sau khi tin tức đầu lĩnh kia vượt ngục truyền ra, lại có người thổi phồng ở trong trà lâu gần trấn nhỏ này, nói chế độ quản lý hộ tịch chặt chẽ không có chút lỗ hổng nào trong truyền thuyết của Nguyệt Loan quốc cũng chỉ là thường thôi, mặc khác hắn lấy được thẻ thân phận giả mạo rất dễ dàng, một đường thông suốt vượt qua các trạm kiểm soát, trở lại Vệ quốc.

Nói xong, để lại một tấm thẻ thân phận của Nguyệt Loan quốc làm chứng cớ, thừa dịp khách nhân khác còn chưa lấy lại tinh thần, điên cuồng cười lớn một tiếng, biến mất ở trong đám người.

Tấm thẻ thân phận kia được quan phủ giữ lại làm vật chứng, người Phong Minh từng lén ẩn nấp vào quan phủ xem qua, chất liệu kia đúng là thật.

Chuyện này có thể rất lớn. Bởi vì ai cũng biết, thẻ thân phận của Nguyệt Loan quốc, đều do phủ Tĩnh Vương thống nhất chế tạo phát hành, chất liệu dùng để chế tạo thẻ phân phận, theo như cách nói hiện đại, chính là dùng một loại hợp kim tạo thành, chỉ có một vài người biết rèn, pha trộn cho cân đối, người ngoài vốn không thể giả mạo được.

Cho nên lúc Ngư Ngư vừa mới xuyên qua, mới có thể oán niệm nơi này không có người làm chứng minh giả phục vụ cho thực tế, không thể không chui vào phủ Tĩnh Vương.

Người nọ vượt ngục thì thôi, sau khi trốn ra ngoài nên mai danh ẩn tích, cố gắng khiêm tốn, thế nhưng sau khi sự việc bại lộ, lại cố ý nhảy ra nói chuyện này, đây rõ ràng là cố ý nhằm vào Hách Liên Dạ.

Quan trọng hơn nữa là, từ lúc bắt đầu chế tạo thẻ thân phận này, phủ Tĩnh Vương chưa từng mất nguyên liệu làm thẻ thân phận, vậy người làm giả thẻ từ đâu tới?

Phân đà Phong Minh quanh đây nhận được tin tức, biết Hách Liên Dạ ở chỗ này, vừa mới thăm dò được tin tức ra ngoài cũng truyền một đường lại đây.

Nơi này là địa giới Vệ quốc, Phong Ngự Vũ là thái tử Vệ quốc, đương nhiên có rất nhiều tai mắt, hiện tại hắn cũng nghe nói chuyện đầu lĩnh kia.

Còn nhớ rõ giao tình với Ngư Ngư và Hách Liên Dạ, Phong Ngự Vũ bảo người áp chế tin tức này xuống, song sự tình trọng đại, áp chế cũng không áp chế được mấy ngày, Phong Ngự Vũ vội vàng phái người đi thông báo cho bọn Hách Liên Dạ biết, muốn để cho bọn họ sớm chuẩn bị sẵn sàng.

Tuy rằng xác định Ngư Ngư không phải muội muội của hắn, nhưng Phong Ngự Vũ vẫn rất nghĩa khí coi bọn họ làm bằng hữu.

Nghe thủ hạ báo cáo từng điều từng điều một, Hách Liên Dạ khẽ cười một tiếng, Xem ra gần đây bổn vương rất nhân từ nương tay rồi.

Chính một câu vô cùng đơn giản như vậy thôi, nụ cười trên mặt y cũng rất đẹp, mắt phượng hơi hơi cong lên, say lòng người giống như ngay cả không khí cũng nổi lên dao động, từng chút từng chút một, nhẹ nhàng tiến vào trong lòng người.

Chỉ... chỉ là một câu đơn giản giống vậy, nhưng lại khiến người nghe vụng trộm ứa ra khí lạnh, giống như một bên là nụ cười khuynh thành của yêu nghiệt nào đó trước, một bên là xương trắng dày đặc kinh khủng…

Hơn nữa những khúc xương trắng này đều là của mình.

Ngư Ngư chân thành bội phục, gật đầu khen ngợi, Trời nóng rồi, nên để Vương gia ra ngoài biến thái.

Yêu nghiệt nào đó cười lên xoay chuyển đôimắt phượng, không chút đỏ mặt hỏi, Có phải bổn vương dùng rất tốt h không?

Ngư Ngư nghiêm túc suy nghĩ một lúc, Ráng dùng thôi, dù sao cũng không cần tiền.

Nàng không chọn, ừh.

Ngư Ngư nói xong, lại phát hiện vị Đà chủ phân đà của Phong Minh kia ngây ngốc tại chỗ, giống như bị sét đánh nhìn bọn họ.

Đà chủ đáng thương vẫn là lần đầu tiên thấy Ngư Ngư, lúc trước cũng chưa từng thấy Hách Liên Dạ yêu đương...

Ngư Ngư là một đứa trẻ tốt bụng, cho nên rất lo nghĩ cho người khác khuyên bảo, Vương gia, tôi có thể thương lượng một chuyện với anh không?

Nói.

Anh phải rụt rè. Ngư Ngư kiễng đầu ngón chân, vỗ vỗ đầu của y, lại cảm thấy thân hình của yêu nghiệt này rất cao,

/283

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status