Vương Gia Xấu Xa Cưng Chìu Thê Tử Bỏ Trốn: Nương Tử, Nàng Phải Biết Nghe Lời
Chương 186 - Chương 112
/283
|
Ngư Ngư không ngờ sẽ phát sinh ra chuyện như vậy, nàng không khỏi sửng sốt.
Tối qua lúc tắm rửa, nó vẫn còn rất tốt! Hơn nữa sáng sớm hôm nay, trước khi nàng tới trên điện Kim Loan này, nàng đã rửa mặt rửa tay, lúc đó trên cổ tay cũng dính nước, nhưng cái bớt không hề biến hóa chút nào!
Một đám đại thần cũng sửng sốt hồi lâu, sau đó tiếng hít khí khiếp sợ liên tiếp vang lên.
Cái bớt... biến mất!
Nếu không phải là giả, sao có thể mất?
Người bĩnh tĩnh nhất trên triều chính là Tả tướng Triệu đại nhân.
Giọng ông ta nghiêm nghị, Xem ra không cần lão phu nói thêm nữa, vị tiểu thư này đã tự bại lộ rồi.
Nói xong nhìn về phía Hách Liên Dạ, giọng nói chậm lại rất nhiều, Tĩnh Vương... Không biết chuyện này nên xử lý như thế nào?
Hách Liên Dạ khẽ giật lông mày, không cười, cũng nhìn không ra cảm xúc gì trên mặt, chỉ phân phó nói, Đóng cửa.
Dạ. Hà Nghiêm không nói không rằng, lập tức đi qua đóng cửa chính của điện Kim Loan lại, nhân tiện đuổi thị vệ bên ngoài đi, tự mình giữ ở cửa.
Cách làm này... đâu thể chỉ dùng bốn chữ không hợp quy tắc để hình dung.
Trên dưới phủ Tĩnh Vương vốn không để hoàng cung này vào mắt, hoàn toàn không xem trọng uy nghiêm của Hoàng thượng.
Mà trước đó một trong hai thị vệ đi theo Hà Nghiêm mang bữa sáng tới, hiện tại không chút do dự tiến lên một bước, bình tĩnh mà nghiêm túc trưng cầu ý kiến của Ngư Ngư, Vương phi, tiệm bánh bao hấp ở phố Tây đã mở cửa, có muốn thủ hạ đi mua một lồng cho ngài không?
Bánh bao hấp không sợ bị nở như mì! Nguội vẫn có thể hâm nóng lại, không như vằn thắn, ngâm trong nước một hồi sẽ nở ra.
Xem ra tạm thời Vương phi không thể giải quyết phiền toái trước mắt, cho nên thị vệ rất chân thành giúp Ngư Ngư thu xếp bữa sáng một lần nữa.
Cái gì mới chân chính gọi là hết mực cưng chiều? Chính là chỉ cần người có mắt, đều nhìn ra được người kia đối tốt với ngươi bao nhiêu, coi trọng ngươi bao nhiêu.
Cho nên dù người dò hỏi này chỉ là một thị vệ bình thường trong vương phủ không giống Hà Nghiêm lúc nào cũng đi theo bên cạnh Hách Liên Dạ, dù hắn ta hoàn toàn không biết Ngư Ngư đã sớm thẳng thắn với Hách Liên Dạ thân phận xuyên không của mình, Hách Liên Dạ đã biết hết những gì cần biết, chứng cớ xác thực đột nhiên xuất hiện trước mặt này, người thị vệ cũng hoàn toàn không chần chờ, chẳng quan tâm người trước mắt có phải là Cửu tiểu thư Trình gia không, nàng đều vĩnh viễn là Vương phi của phủ Tĩnh Vương bọn họ, là bảo bối của chủ tử.
Chỉ là bây giờ không có ai so đo bọn họ lại đặt đồ ăn lên hàng đầu, một đám vương công đại thần đều bị một câu của Hách Liên Dạ dọa cho mặt không còn chút máu.
Đóng, đóng cửa làm gì? Chẳng lẽ muốn diệt khẩu, cho nên đóng cửa để phòng ngừa bọn họ chạy đi?
Lấy trí thông minh của Hách Liên Dạ, đương nhiên nhìn ra bọn họ đang nghĩ gì, hiếm khi hiền lành mà an ủi, Bổn vương không phải diệt khẩu.
Hơn nữa chỉ có mới vài chục người mà thôi, nếu như muốn diệt khẩu, một chưởng là đủ rồi, hoàn toàn không cần đóng cửa. Giọng điệu hết sức lạnh nhạt.
Chúng đại thần: ... Hoàn toàn không cảm thấy được an ủi chút nào...
Hách Liên Dạ không nhìn bọn họ nữa, chỉ khẽ nhếch môi, Tiểu nha đầu?
Ngư Ngư chau mày, nghiêm túc phân biệt, lần này cảm xúc thật sự sút kém, Tôi không biết.
Những người khác bị giật mình, nàng lại hiểu được Hách Liên Dạ có ý gì.
Nàng đúng là Trình Ti Nghiên giả không sai, nhưng thân thể này là thật, cái bớt này rõ ràng là sinh ra đã có, trước đó không xuất hiện bất kỳ vấn đề nào, cố tính lần này nàng muốn để lộ chứng minh thân phận thì bị cọ mất.
Nào có chuyện trùng hợp như vậy?
Khả năng lớn nhất chính là không khí trên điện Kim Loan có vấn đề, có người thả khí độc gì đó.
Cho nên Hách Liên Dạ để Hà Nghiêm đóng cửa, tránh cho khí độc bị không khí mới mẻ bên ngoài pha loãng, khiến nàng càng không có cách nào phân biệt thành phần khí độc.
Nhưng hiện tại Ngư Ngư cũng không phân biệt ra được, thậm chí nàng không cảm thấy không khí có gì đó bất thường.
Triệu đại nhân cũng không cho Ngư Ngư có thêm cơ hội suy nghĩ, Xin Tĩnh Vương cân nhắc! Nếu chỉ giả mạo tiểu thư nhà quan thì thôi, nhưng thân phận nữ tử này khả nghi, mấy án lớn gần đây của kinh thành, nàng ta là người có hiềm nghi lớn nhất, địa vị của ngài không phải bình thường, tuyệt đối không thể giữ nàng ta ở bên cạnh.
Dừng một lát lại nói, Dù sao nếu những chuyện này đều là nàng ta làm, chính là thông địch phản quốc!
Chụp cái danh thông địch phản quốc, Trình đại nhân giận đến mức mặt mày sung huyết đỏ bừng, nhưng lại nhất thời không có cách nào nói xen vào.
Không chỉ ông không thể nói được gì, không tìm được chứng cứ phản bác, hiện tại cho dù là Hách Liên Dạ cũng không thể dùng thủ đoạn cứng rắn ngăn Triệu đại nhân mở miệng.
Bởi vì Ngư Ngư còn muốn người phụ thân Trình đại nhân này, phủ Tĩnh Vương gì đó đều không để ý đến, nhưng Trình đại nhân không thể không quan tâm, đời đời Trình gia đều làm quan, cho dù ông có nóng vội cũng không thể phá hủy thanh danh trung lương liệt tổ liệt tông để lại.
Thời khắc mấu chốt, lại là...
Đủ rồi. Hai chữ quá mức ngắn gọn, thật sự không nghe rõ giọng điệu, nhưng từng âm tiết đều như đỉnh băng sắc nhọn đâm vào màng nhĩ người nghe sinh ra đau đớn.
Thái tử thật đúng là không mở miệng thì thôi, vừa mở miệng đã kinh người.
Hơn nữa giọng điệu nói chuyện bây giờ của hắn không tìm được chút bóng dáng
Tối qua lúc tắm rửa, nó vẫn còn rất tốt! Hơn nữa sáng sớm hôm nay, trước khi nàng tới trên điện Kim Loan này, nàng đã rửa mặt rửa tay, lúc đó trên cổ tay cũng dính nước, nhưng cái bớt không hề biến hóa chút nào!
Một đám đại thần cũng sửng sốt hồi lâu, sau đó tiếng hít khí khiếp sợ liên tiếp vang lên.
Cái bớt... biến mất!
Nếu không phải là giả, sao có thể mất?
Người bĩnh tĩnh nhất trên triều chính là Tả tướng Triệu đại nhân.
Giọng ông ta nghiêm nghị, Xem ra không cần lão phu nói thêm nữa, vị tiểu thư này đã tự bại lộ rồi.
Nói xong nhìn về phía Hách Liên Dạ, giọng nói chậm lại rất nhiều, Tĩnh Vương... Không biết chuyện này nên xử lý như thế nào?
Hách Liên Dạ khẽ giật lông mày, không cười, cũng nhìn không ra cảm xúc gì trên mặt, chỉ phân phó nói, Đóng cửa.
Dạ. Hà Nghiêm không nói không rằng, lập tức đi qua đóng cửa chính của điện Kim Loan lại, nhân tiện đuổi thị vệ bên ngoài đi, tự mình giữ ở cửa.
Cách làm này... đâu thể chỉ dùng bốn chữ không hợp quy tắc để hình dung.
Trên dưới phủ Tĩnh Vương vốn không để hoàng cung này vào mắt, hoàn toàn không xem trọng uy nghiêm của Hoàng thượng.
Mà trước đó một trong hai thị vệ đi theo Hà Nghiêm mang bữa sáng tới, hiện tại không chút do dự tiến lên một bước, bình tĩnh mà nghiêm túc trưng cầu ý kiến của Ngư Ngư, Vương phi, tiệm bánh bao hấp ở phố Tây đã mở cửa, có muốn thủ hạ đi mua một lồng cho ngài không?
Bánh bao hấp không sợ bị nở như mì! Nguội vẫn có thể hâm nóng lại, không như vằn thắn, ngâm trong nước một hồi sẽ nở ra.
Xem ra tạm thời Vương phi không thể giải quyết phiền toái trước mắt, cho nên thị vệ rất chân thành giúp Ngư Ngư thu xếp bữa sáng một lần nữa.
Cái gì mới chân chính gọi là hết mực cưng chiều? Chính là chỉ cần người có mắt, đều nhìn ra được người kia đối tốt với ngươi bao nhiêu, coi trọng ngươi bao nhiêu.
Cho nên dù người dò hỏi này chỉ là một thị vệ bình thường trong vương phủ không giống Hà Nghiêm lúc nào cũng đi theo bên cạnh Hách Liên Dạ, dù hắn ta hoàn toàn không biết Ngư Ngư đã sớm thẳng thắn với Hách Liên Dạ thân phận xuyên không của mình, Hách Liên Dạ đã biết hết những gì cần biết, chứng cớ xác thực đột nhiên xuất hiện trước mặt này, người thị vệ cũng hoàn toàn không chần chờ, chẳng quan tâm người trước mắt có phải là Cửu tiểu thư Trình gia không, nàng đều vĩnh viễn là Vương phi của phủ Tĩnh Vương bọn họ, là bảo bối của chủ tử.
Chỉ là bây giờ không có ai so đo bọn họ lại đặt đồ ăn lên hàng đầu, một đám vương công đại thần đều bị một câu của Hách Liên Dạ dọa cho mặt không còn chút máu.
Đóng, đóng cửa làm gì? Chẳng lẽ muốn diệt khẩu, cho nên đóng cửa để phòng ngừa bọn họ chạy đi?
Lấy trí thông minh của Hách Liên Dạ, đương nhiên nhìn ra bọn họ đang nghĩ gì, hiếm khi hiền lành mà an ủi, Bổn vương không phải diệt khẩu.
Hơn nữa chỉ có mới vài chục người mà thôi, nếu như muốn diệt khẩu, một chưởng là đủ rồi, hoàn toàn không cần đóng cửa. Giọng điệu hết sức lạnh nhạt.
Chúng đại thần: ... Hoàn toàn không cảm thấy được an ủi chút nào...
Hách Liên Dạ không nhìn bọn họ nữa, chỉ khẽ nhếch môi, Tiểu nha đầu?
Ngư Ngư chau mày, nghiêm túc phân biệt, lần này cảm xúc thật sự sút kém, Tôi không biết.
Những người khác bị giật mình, nàng lại hiểu được Hách Liên Dạ có ý gì.
Nàng đúng là Trình Ti Nghiên giả không sai, nhưng thân thể này là thật, cái bớt này rõ ràng là sinh ra đã có, trước đó không xuất hiện bất kỳ vấn đề nào, cố tính lần này nàng muốn để lộ chứng minh thân phận thì bị cọ mất.
Nào có chuyện trùng hợp như vậy?
Khả năng lớn nhất chính là không khí trên điện Kim Loan có vấn đề, có người thả khí độc gì đó.
Cho nên Hách Liên Dạ để Hà Nghiêm đóng cửa, tránh cho khí độc bị không khí mới mẻ bên ngoài pha loãng, khiến nàng càng không có cách nào phân biệt thành phần khí độc.
Nhưng hiện tại Ngư Ngư cũng không phân biệt ra được, thậm chí nàng không cảm thấy không khí có gì đó bất thường.
Triệu đại nhân cũng không cho Ngư Ngư có thêm cơ hội suy nghĩ, Xin Tĩnh Vương cân nhắc! Nếu chỉ giả mạo tiểu thư nhà quan thì thôi, nhưng thân phận nữ tử này khả nghi, mấy án lớn gần đây của kinh thành, nàng ta là người có hiềm nghi lớn nhất, địa vị của ngài không phải bình thường, tuyệt đối không thể giữ nàng ta ở bên cạnh.
Dừng một lát lại nói, Dù sao nếu những chuyện này đều là nàng ta làm, chính là thông địch phản quốc!
Chụp cái danh thông địch phản quốc, Trình đại nhân giận đến mức mặt mày sung huyết đỏ bừng, nhưng lại nhất thời không có cách nào nói xen vào.
Không chỉ ông không thể nói được gì, không tìm được chứng cứ phản bác, hiện tại cho dù là Hách Liên Dạ cũng không thể dùng thủ đoạn cứng rắn ngăn Triệu đại nhân mở miệng.
Bởi vì Ngư Ngư còn muốn người phụ thân Trình đại nhân này, phủ Tĩnh Vương gì đó đều không để ý đến, nhưng Trình đại nhân không thể không quan tâm, đời đời Trình gia đều làm quan, cho dù ông có nóng vội cũng không thể phá hủy thanh danh trung lương liệt tổ liệt tông để lại.
Thời khắc mấu chốt, lại là...
Đủ rồi. Hai chữ quá mức ngắn gọn, thật sự không nghe rõ giọng điệu, nhưng từng âm tiết đều như đỉnh băng sắc nhọn đâm vào màng nhĩ người nghe sinh ra đau đớn.
Thái tử thật đúng là không mở miệng thì thôi, vừa mở miệng đã kinh người.
Hơn nữa giọng điệu nói chuyện bây giờ của hắn không tìm được chút bóng dáng
/283
|