Vương Gia Xấu Xa Cưng Chìu Thê Tử Bỏ Trốn: Nương Tử, Nàng Phải Biết Nghe Lời

Chương 262 - Chương 188

/283


Hách Liên Nhị phồng má nhỏ lên, hơi ngây thơ chớp chớp mắt, “Vâng… Hình như hiểu rồi ạ.”

Nói xong nâng cao tay nhỏ lên, rất hiếu học hỏi, “Vậy sư phụ, con có được ném xương gà không?”

Vừa rồi tiểu nha đầu vừa hóng trò vui vừa gặm chân gà, bây giờ đang giơ gói giấy dầu bọc xương gà lên.

Lãnh Thành Nhiên cong cong môi, giọng lại rất nghiêm trang đàng hoàng, “Đương nhiên là được rồi.”

Tiểu nha đầu lại lưỡng lự, hơi xoắn xuýt chu môi nhỏ lên, “Nhưng lúc rời khách sạn, con đã đáp ứng phải mang xương về cho Vượng Tài rồi.”

Rõ ràng đó là tên một con chó, khiến Sính Nhiên công chúa tức đến sắp hộc máu.

Làm một đứa bé ngoan ngoãn thành thực, Hách Liên Nhị không hiểu ánh mắt của Sính Nhiên công chúa là có ý gì.

Tiểu nha đầu giãy dụa một lát, vẫn cảm thấy trừ yêu quan trọng hơn, cho nên nghiêm mặt nhỏ, cánh tay ngắn nhỏ giơ lên, cầm xương gà ném về phía Sính Nhiên công chúa…

Thật ra so với cục đất, uy lực của xương gà nhỏ hơn nhiều, nhưng tiểu nha đầu vừa mới nói, khúc xương này chuẩn bị cho chó ăn…

Lòng vừa tức vừa hận, nhưng Sính Nhiên công chúa vẫn chưa hoàn toàn hết hy vọng.

Nàng ta cảm thấy mình mỹ mạo vô song, dáng người bốc lửa, nam nhân nhìn thấy đều phải động lòng.

Dù Lãnh Thành Nhiên đang coi nàng ta như yêu quái, nhưng trong lòng hắn, “yêu quái” kia cũng hóa thành bóng dáng của nàng ta.

Cho nên Sính Nhiên công chúa lại định đứng lên, bày ra mấy tư thế chọc người, thừa dịp mê hoặc Lãnh Thành Nhiên.

Lãnh Thành Nhiên lại vẫn rất bình tĩnh, ngón tay hơi nhấc lên, ngắt lấy mấy chiếc lá trên một gốc đại thụ.

Hắn cũng không ngắt một cách tùy tiện… trên những chiếc lá đó đều dính phân chim.

Sau đó… không chạm tay vào, hắn cách không dùng nội lực khống chế những chiếc lá đó, chúng bay qua rào rào, trực tiếp đánh lên mặt Sính Nhiên công chúa.

Lần này Sính Nhiên công chúa thật sự tức điên, vừa buồn nôn vừa muốn hộc máu, tức sôi sùng sục, mắt tối sầm lại, ngã ra sau.

Nhưng vừa ngã vào hồ, bị nước tập kích, nàng ta lại tỉnh táo lại.

“Sư phụ, nàng ta đâu rồi?” Bên bờ vang lên tiếng hỏi mềm mại đầy tò mò.

“Chắc là trốn rồi.” Một giọng vô cùng bình tĩnh đáp, “Nhưng đề phòng nàng ta giở trò lừa bịp, chúng ta chờ thêm một lát.”

“…”Sính Nhiên công chúa lặn trong nước, không dám cử động chút nào.

Còn động đậy gì nữa!

Hai thầy trò trên bờ thảnh thơi nhàn nhã, Lãnh Thành Nhiên còn rất hào hứng học tiểu đồ đệ bện vòng tay từ hoa cỏ.

Sính Nhiên công chúa có võ công, giỏi nín thở hơn người bình thường nhiều.

Nhưng nàng ta cũng phải nín thở đến sắp nổ phổi, mới nghe thấy Lãnh Thành Nhiên nói muốn rời đi.

Vốn ngóng trông hắn xuất hiện, giờ lại như muốn tiễn ôn thần đi, mong hắn nhanh chóng biến mất.

Sính Nhiên công chúa cho là hôm nay đã hết xui xẻo rồi, không ngờ lại nghe được Lãnh Thành Nhiên suy tư nói, “Con thủy yêu này lại cứ khăng khăng phải hóa thành dáng vẻ của Sính Nhiên công chúa… Không chừng sẽ gây bất lợi cho công chúa.”

Nói xong hỏi tiểu đồ đệ bên cạnh, “Nhị Nhị, hôm nay về thành trước, hôm nào sư phụ lại dẫn con đi chơi nhé?”

Thấy Lãnh Thành Nhiên nhớ mong mình như vậy, lòng Sính Nhiên công chúa vừa vui vẻ vừa căng thẳng, ngóng trông Hách Liên Nhị trẻ con một chút, không chịu ngoan ngoãn về nhà.

Nhưng tiểu nha đầu rất nghe lời, rất hiểu chuyện…

Ngay cả thời gian để do dự cũng không cần, bé ngoan ngoãn gật đầu, “Vâng, Nhị Nhị nghe lời sư phụ.”

Hết cách rồi, đợi đôi thầy trò này rời đi, Sính Nhiên công chúa đành leo từ


/283

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status