Vương Hậu Chỉ Một Lòng Muốn Dưỡng Thai
Chương 73 - Là cơn ác mộng thứ ba mà y mang theo bên mình.
/80
|
- Felix, ngài làm sao thế? - Finn Wilson lần nữa cảm nhận được giọt nước từ trên đầu rơi xuống mặt của mình, y ngẩng đầu liền thấy người đàn ông đang ngồi im bất động nhìn y một cách vô hồn.
Lần đầu tiên nhìn thấy hành động kì lạ này của Felix nên y rất lo lắng, vội ngồi dậy trong lòng anh, gọi người.
- Felix, Felix!! - Finn Wilson hoảng sợ gọi anh, nhưng gọi thế nào cũng không được. - Người đâu, bệ hạ hình như bị thương...
- Ta không sao... - Felix Evans quay nhẹ đầu y lại để nó kề vào lồng ngực của mình.
- Ngài thực sự không sao ư? - Vì đầu bị giữ lại trong ngực của anh, nên giọng phát ra của Finn Wilson vang lên đầy khó khăn, không rõ lời.
- Ừ, ta không sao.
- Vậy sao ngài lại như vậy, trước đó chưa từng có.
- Không phải không có, chỉ là những lần gần đây tần suất hơi nhiều hơn thôi.
- Có lý do không?
- Có.
- Nói em nghe được không?
- Em.
vậy ngài thả em đi.
- Đừng có mà lợi dụng nước đục thả câu, cẩn thận ta đánh mông em đấy. - Felix Evans mỉm cười, ra lệnh cho xe tiếp tục lăn bánh về đế quốc.
- Bọn...sơn tặc đó...đâu rồi?
- Em muốn xử lý sao?
- Không, em...
- Vậy đừng hỏi, cũng đừng nghĩ. - Felix Evans nhẹ giọng nói. - Đây là mệnh lệnh của ta.
Felix Evans cầm tay của Finn Wilson lên nhìn xem vết thương, nhẹ giọng trách mắng.
- Nhìn xem đã làm gì với bàn tay của mình này, một lát nữa gặp bác sĩ đừng có mà khóc nhè nhé.
Không nhắc thì thôi vừa nhắc đến thì tay đột nhiên nhói đau, xốn vô cùng.
- Đã biết đau rồi à?
- ..ngài đừng nói nữa.
- Được, không nói nữa.
Xe ngựa dừng lại ở một ngôi làng nhỏ trên đường, Felix Evans đỡ Finn Wilson xuống xe đưa y đến bác sĩ kiểm tra vết thương.
Xe có cấu tạo bằng gỗ tuy đã được làm nhẵn nhưng có thể vẫn còn xót lại vài mảnh gỗ, ngón tay của Finn Wilson cũng bị những chiếc dắm này làm cho bị thương, y im lặng để bác sĩ lấy dằm ra giúp mình. Felix Evans bên cạnh luôn miệng hỏi y có đau không, chịu không được thì cứ nói ra không cần phải gắng gượng.
Felix, ngài mau ra ngoài đi, bác sĩ bị ngài làm cho run tay rồi. - Finn Wilson nhìn tay bác sĩ đã run đổ mồ hôi.
Vị bác sĩ đối diện hận không thể quỳ xuống van xin họ tha mạng, trời mới biết lúc ông nghe tin người đến khám bệnh là đế vương thì đã có bao nhiêu sợ hãi, nhìn xem cái trấn nhỏ này trước giờ đã đón được nhân vật nào lớn tầm cỡ để vương đâu, nay đột nhiên lại giáng xuống cái đao chết người này, ông sợ làm sai bước nào có phải sẽ bị chém đầu không?
Felix Evans nhìn về phía vị bác sĩ đang gắp dầm ra cho y, anh im lặng ngồi xuống ở một góc không xa cũng chẳng gần, không cản trở công việc của bác sĩ nữa.
Những ngày sau xe ngựa đã vào được cổng thành đế quốc Evans, tần suất ngủ của Finn Wilson cũng nhiều hơn so với những ngày trước, gần như là ngủ li bì nếu không gọi dậy ăn uống có khi người đã bỏ bữa.
Các dấu hiệu này mặc dù rất bình thường, nhưng lọt vào mắt của Felix Evans thì lại là chuyện đáng lo ngại, vì đã trải qua một đời nên anh càng phải cẩn thận hơn trong việc để ý đến tình trạng cơ thể của y.
Finn Wilson lần nữa bị bắt đi khám bác sĩ trong cơn buồn ngủ, bác sĩ chỉ bảo đây là việc rất bình thường khi mang thai nên không có gì phải lo lắng, chỉ cần chú ý ăn uống đầy đủ, và hạn chế tiếp xúc với mùi pheromone của alpha khác, cũng như để tâm lý luôn được thả lỏng là tốt rồi.
Vì thế hôm nay Finn Wilson lại ngủ li bì trong ổ chăn của mình, Felix Evans vén rèm nhìn cung điện ở phía xa, anh quay đầu lại vuốt nhẹ mái tóc tán loạn của y.
Cuối cùng cũng có thể đưa người về nhà rồi.
Đột nhiên bên ngoài cửa xe loáng thoáng có tiếng mắng chửi, và tiếng cầu xin rất chói tai.
Felix Evans vừa nghe thấy một loạt giọng nói này thì không giữ được bình tĩnh, vì chúng khiến anh nhớ lại việc chủ nhân của những giọng nói này đã làm, những việc làm ấy khiến anh có chết cũng không thể tha thứ nổi.
Chủ nhân của giọng nói đó dù cho có chết ngàn lần cũng không đủ.
Bọn chúng là những thứ khốn nạn đã làm chuyện không đúng với vợ của anh!
Felix Evans quay đầu lại sợ người trong xe bị tiếng động này làm cho tỉnh, may mắn có lẽ vì ngủ quá sâu nên Finn Wilson không bị đánh thức bởi tiếng động này.
Anh cho người dừng xe ở một góc cách xa nơi bẩn thỉu này, dẫn theo vài kỵ sĩ theo mình đến địa điểm phát ra âm thanh ban nãy.
Lúc anh đến nơi thì người đang ngủ trong xe ngựa cũng bị đánh thức, có thể do pheromone của Felix Evans không còn nồng đậm nữa mới khiến y thức giấc.
Mùi hương quen thuộc vừa nhạt đi liền không cản được những mùi hương khác xông vào, làm không gian xe bên trong trở nên vô cùng ngộp thở, mà mùi hương này lại chính là thứ mà cả đời này Finn Wilson không thể quên được.
Là cơn ác mộng thứ ba mà y mang theo bên mình.
Chỉ là cơn ác mộng này không đáng sợ lắm, vì nó liên quan đến y chứ không phải một ai khác.
Y bị phát hiện khi lén vào cung điện nhìn Felix, sau đó một cung nữ chỉ về phía y bảo chính là hắn ta, hắn ta là kẻ đã hãm hại đế vương Evans, theo sau cung nữ đó là vô số kỵ sĩ cầm giáo đuổi theo y.
Cung nữ đó - y biết, khi y còn ở trong cung điện đã từng ra mặt thay cô ấy khi cô bị một nhóm người đổ thừa là kẻ ăn cắp, lúc đó tưởng chừng như sắp mất đi công việc duy nhất này nên cung nữ đó khóc rất nhiều, còn van xin họ đừng đuổi cô đi.
Y không nhìn nổi nữa nên đã ra mặt thay cô, bảo sẽ thay cô tìm vật bị mất đó. Sau cùng thì y tìm được người ăn cắp thực sự cũng như minh oan được cho cô gái, lúc đó cô gần như muốn quỳ xuống cảm tạ y nhưng y chỉ lắc đầu cười bảo.
- Không nên nhìn sự việc ở một phía nếu chưa tìm hiểu rõ, lần sau nhớ cẩn thận, ta hy vọng cô sẽ coi họ làm gương để sau này không đổ oan cho người khác.
Lần đầu tiên nhìn thấy hành động kì lạ này của Felix nên y rất lo lắng, vội ngồi dậy trong lòng anh, gọi người.
- Felix, Felix!! - Finn Wilson hoảng sợ gọi anh, nhưng gọi thế nào cũng không được. - Người đâu, bệ hạ hình như bị thương...
- Ta không sao... - Felix Evans quay nhẹ đầu y lại để nó kề vào lồng ngực của mình.
- Ngài thực sự không sao ư? - Vì đầu bị giữ lại trong ngực của anh, nên giọng phát ra của Finn Wilson vang lên đầy khó khăn, không rõ lời.
- Ừ, ta không sao.
- Vậy sao ngài lại như vậy, trước đó chưa từng có.
- Không phải không có, chỉ là những lần gần đây tần suất hơi nhiều hơn thôi.
- Có lý do không?
- Có.
- Nói em nghe được không?
- Em.
vậy ngài thả em đi.
- Đừng có mà lợi dụng nước đục thả câu, cẩn thận ta đánh mông em đấy. - Felix Evans mỉm cười, ra lệnh cho xe tiếp tục lăn bánh về đế quốc.
- Bọn...sơn tặc đó...đâu rồi?
- Em muốn xử lý sao?
- Không, em...
- Vậy đừng hỏi, cũng đừng nghĩ. - Felix Evans nhẹ giọng nói. - Đây là mệnh lệnh của ta.
Felix Evans cầm tay của Finn Wilson lên nhìn xem vết thương, nhẹ giọng trách mắng.
- Nhìn xem đã làm gì với bàn tay của mình này, một lát nữa gặp bác sĩ đừng có mà khóc nhè nhé.
Không nhắc thì thôi vừa nhắc đến thì tay đột nhiên nhói đau, xốn vô cùng.
- Đã biết đau rồi à?
- ..ngài đừng nói nữa.
- Được, không nói nữa.
Xe ngựa dừng lại ở một ngôi làng nhỏ trên đường, Felix Evans đỡ Finn Wilson xuống xe đưa y đến bác sĩ kiểm tra vết thương.
Xe có cấu tạo bằng gỗ tuy đã được làm nhẵn nhưng có thể vẫn còn xót lại vài mảnh gỗ, ngón tay của Finn Wilson cũng bị những chiếc dắm này làm cho bị thương, y im lặng để bác sĩ lấy dằm ra giúp mình. Felix Evans bên cạnh luôn miệng hỏi y có đau không, chịu không được thì cứ nói ra không cần phải gắng gượng.
Felix, ngài mau ra ngoài đi, bác sĩ bị ngài làm cho run tay rồi. - Finn Wilson nhìn tay bác sĩ đã run đổ mồ hôi.
Vị bác sĩ đối diện hận không thể quỳ xuống van xin họ tha mạng, trời mới biết lúc ông nghe tin người đến khám bệnh là đế vương thì đã có bao nhiêu sợ hãi, nhìn xem cái trấn nhỏ này trước giờ đã đón được nhân vật nào lớn tầm cỡ để vương đâu, nay đột nhiên lại giáng xuống cái đao chết người này, ông sợ làm sai bước nào có phải sẽ bị chém đầu không?
Felix Evans nhìn về phía vị bác sĩ đang gắp dầm ra cho y, anh im lặng ngồi xuống ở một góc không xa cũng chẳng gần, không cản trở công việc của bác sĩ nữa.
Những ngày sau xe ngựa đã vào được cổng thành đế quốc Evans, tần suất ngủ của Finn Wilson cũng nhiều hơn so với những ngày trước, gần như là ngủ li bì nếu không gọi dậy ăn uống có khi người đã bỏ bữa.
Các dấu hiệu này mặc dù rất bình thường, nhưng lọt vào mắt của Felix Evans thì lại là chuyện đáng lo ngại, vì đã trải qua một đời nên anh càng phải cẩn thận hơn trong việc để ý đến tình trạng cơ thể của y.
Finn Wilson lần nữa bị bắt đi khám bác sĩ trong cơn buồn ngủ, bác sĩ chỉ bảo đây là việc rất bình thường khi mang thai nên không có gì phải lo lắng, chỉ cần chú ý ăn uống đầy đủ, và hạn chế tiếp xúc với mùi pheromone của alpha khác, cũng như để tâm lý luôn được thả lỏng là tốt rồi.
Vì thế hôm nay Finn Wilson lại ngủ li bì trong ổ chăn của mình, Felix Evans vén rèm nhìn cung điện ở phía xa, anh quay đầu lại vuốt nhẹ mái tóc tán loạn của y.
Cuối cùng cũng có thể đưa người về nhà rồi.
Đột nhiên bên ngoài cửa xe loáng thoáng có tiếng mắng chửi, và tiếng cầu xin rất chói tai.
Felix Evans vừa nghe thấy một loạt giọng nói này thì không giữ được bình tĩnh, vì chúng khiến anh nhớ lại việc chủ nhân của những giọng nói này đã làm, những việc làm ấy khiến anh có chết cũng không thể tha thứ nổi.
Chủ nhân của giọng nói đó dù cho có chết ngàn lần cũng không đủ.
Bọn chúng là những thứ khốn nạn đã làm chuyện không đúng với vợ của anh!
Felix Evans quay đầu lại sợ người trong xe bị tiếng động này làm cho tỉnh, may mắn có lẽ vì ngủ quá sâu nên Finn Wilson không bị đánh thức bởi tiếng động này.
Anh cho người dừng xe ở một góc cách xa nơi bẩn thỉu này, dẫn theo vài kỵ sĩ theo mình đến địa điểm phát ra âm thanh ban nãy.
Lúc anh đến nơi thì người đang ngủ trong xe ngựa cũng bị đánh thức, có thể do pheromone của Felix Evans không còn nồng đậm nữa mới khiến y thức giấc.
Mùi hương quen thuộc vừa nhạt đi liền không cản được những mùi hương khác xông vào, làm không gian xe bên trong trở nên vô cùng ngộp thở, mà mùi hương này lại chính là thứ mà cả đời này Finn Wilson không thể quên được.
Là cơn ác mộng thứ ba mà y mang theo bên mình.
Chỉ là cơn ác mộng này không đáng sợ lắm, vì nó liên quan đến y chứ không phải một ai khác.
Y bị phát hiện khi lén vào cung điện nhìn Felix, sau đó một cung nữ chỉ về phía y bảo chính là hắn ta, hắn ta là kẻ đã hãm hại đế vương Evans, theo sau cung nữ đó là vô số kỵ sĩ cầm giáo đuổi theo y.
Cung nữ đó - y biết, khi y còn ở trong cung điện đã từng ra mặt thay cô ấy khi cô bị một nhóm người đổ thừa là kẻ ăn cắp, lúc đó tưởng chừng như sắp mất đi công việc duy nhất này nên cung nữ đó khóc rất nhiều, còn van xin họ đừng đuổi cô đi.
Y không nhìn nổi nữa nên đã ra mặt thay cô, bảo sẽ thay cô tìm vật bị mất đó. Sau cùng thì y tìm được người ăn cắp thực sự cũng như minh oan được cho cô gái, lúc đó cô gần như muốn quỳ xuống cảm tạ y nhưng y chỉ lắc đầu cười bảo.
- Không nên nhìn sự việc ở một phía nếu chưa tìm hiểu rõ, lần sau nhớ cẩn thận, ta hy vọng cô sẽ coi họ làm gương để sau này không đổ oan cho người khác.
/80
|