Thời gian cũng dần qua, Vương Tôn cho bọn họ nghỉ ngơi tại chỗ
Cho đến sáng rõ, mặt trời điều tại vừa mọc Vương Tôn liền cho bọn người tập hợp, lại nhìn đoàn người hắc sắc thiết giáp, tay cầm thương chỉnh tề xếp hàng hắn không khỏi hài lòng
“Mọi người nghe đây, quá khứ các ngươi từng là tù binh, thất bại của các ngươi chính là thất bại của người cầm quân, hoàn không liên quan đến thực lực của các ngươi” Vương Tôn nói đến đây thì nhìn biểu cảm của mọi người
Mọi người lúc này cũng không biết phải nói gì, nỗi nhục trước đây thực sự quá lớn với họ, nỗi ám ảnh vẫn luôn bên họ, và hiện tại họ cũng vẫn còn sợ hãi, mọi người chỉ biết cuối đầu câm nín
“Mọi người còn nhớ đêm qua lá cờ này hình thành là do đâu không” Vương Tôn chỉ tay vào cờ chiến, rồi nghiêm túc nhìn bọn họ, sau đó lại lớn giọng nói tiếp
“Hắc Chiến Thiên Đoàn không phải một mình ta tạo ra, cũng không phải tên Chu Thương hắn tạo ra, mà nó chính là do chúng ta tạo ra, sau này chiến thắng thì chính là công lao của mọi người, thất bại chính là thất bại của người cầm cờ, vì thế, chúng ta phải để lá cờ này được vươn cao, cũng như ta cần mọi người!”
“Rõ, thưa Đại Soái” đoàn người bỏ lúc này không khỏi đứng thẳng lưng, bỏ qua tất cả cảm xúc, từ xa nhìn lại họ chính là một đội quân hùng mạnh
…
Thổ Quân Chiến Đoàn
Hai ngàn dặm phía đông, một tòa thành rộng lớn do hai mươi vạn quân dị tộc chiếm đống, xung quanh vô số khu mỏ tài nguyên đang được khai thác
Dưới sự chỉ huy của Vương Tôn, đoàn người chạy theo sườn núi của một bìa rừng liên tục tiến lên
Dừng” Vương Tôn đưa tay lên ra hiệu, rồi lại mở bản đồ ra xem, gần chỗ họ mười dặm đang đứng có một khu tài nguyên đang được khai thác
“Diệp Thanh Phong, ngươi đi về phía đông mười dặm điều tra tình hình” Vương Tôn nhìn thiếu niên gầy yếu, khuôn mặt lại tuấn tú, mài kiếm mắt sáng, nhìn vào liền biết hắn là một người nhanh nhẹn
“Rõ” Diệp Thanh Phong nhanh chống rời đi, sau một giờ hắn liền quay lại
“Thế nào” Vương Tôn ném cho Diệp Thanh Phong một túi nước
“Ực ực” Diệp Thanh Phong nhanh chống uống hết
“Đại Soái, cách đây mười dặm có một thung lũng, tại đó bị một đội quân khoảng vạn người chiếm cứ” Diệp Thanh Phong nói rõ chi tiết
“Một vạn, nói như vậy khu tài nguyên này sẽ không nhỏ” Vương Tôn mừng rỡ
“Đại soái, chúng ta hiện giờ có phải tiến công?” Diệp Thanh Phong nghi hoặc hỏi
Vương Tôn lắc đầu nói: “Không vội”
Vương Tôn lại quay đến đám người ra lệnh: “Tất cả mọi người theo ta trốn vào rừng”
Nói xong Vương Tôn liền thu cờ chiến trên tay, cả người như dã thú mà xuyên qua rừng cây rậm rạp tiến lên
“Rõ!” đám người cũng theo đó trình tự đuổi theo
Đến một bờ suối trong rừng, nước phía trên núi tại chảy xuống ầm ầm, lại nói xung quanh được dọn sạch một mãnh và được lập trại nghỉ ngơi
Thời gian thoáng nửa giờ qua đi liền tạm ổn đỉnh tất cả
“Chu Thương, ngươi qua đây” Vương Tôn đột nhiên nghĩ đến gì đó
“Ngươi in ra bản sao chia cho mọi người tu luyện, dặn dò ai học xong liền đốt ngay lập tức” Vương Tôn lấy ra một quyển hồng sắc công pháp đưa ra
Đây là Huyết Long Thương Trận, là Vương Tôn những ngày qua tại Huyết Ma Quân Đoàn huấn luyện binh sĩ, cùng với kỵ dị Huyết Tinh mà tạo ra một cái độc lạ công pháp, hắn cũng là thử qua, tất cả điều hoàn toàn không sai
“Ồ, đây là Huyết Long Thương Trận tầng thứ nhất, có trận này tướng sĩ như rồng, đánh đâu thắng đó, dùng huyết khí kích phát năng lực nội tại, càng chém giết thì càng mạnh, sát khí hội tụ có thể khiến sĩ khí kẻ địch giảm đi tám thành, không đánh mà bại”
“Hít” Chu Thương cầm lên quyển sách màu hồng sắc, đọc xong liền run rẫy không thôi
“Đây chính là ta dựa theo Huyết Tộc người chiến đấu mà sáng tạo, ngươi thoáng tranh thủ in ra cho mọi người đi” Vương Tôn nói rồi vỗ vỗ vai Chu Thương
“A, Đại Soái người lại có mực a” Chu Thương giật mình, sao đó liền nhanh ngộ ra dụng ý của lá cờ chiến
“Được rồi, mau đi làm việc” Vương Tôn không rãnh nói nhãm với hắn
“Vâng” Chu Thương gật đầu, sau đó hắn đốn hạ một cây gỗ rồi làm dụng cụ in ấn
Vương Tôn thấy Chu Thương bận rộn thì gật đầu tỏ vẻ hài lòng, sau đó hắn tìm một chỗ mà ngồi xuống tu luyện
Lúc sao Diệp Thanh Phong buồn rầu đi tới: “Đại soái, không biết ngài có thể cho ta một bảng công pháp về kiếm trận hay không?”
“Ồ, muốn đổi một cây thương thành một cây kiếm” Vương Tôn tại tu luyện có chút sáng mắt nhìn đến
“Vâng!” Diệp Thanh Phong tại gãy đầu nói
“Ngươi là mộc hệ bản mệnh nguyên tố? Là có thể khống chế thảo mộc một loại thiên phú? Tên một chữ Phong!” Vương Tôn có chút nghiền ngẫm nói
“Vâng, nhưng ta cũng chỉ có thể đối với một số cây cỏ nhỏ điều khiển mà thôi!” Diệp Thanh Phong xấu hổ nói
“Ngươi đến chờ ta một chút!” Vương Tôn nói xong liền nhắm mắt nhập định, rất nhanh hắn cả người liền xuất hiện hàng vạn kiếm ý tàn phá khu vực mười trượng đến tan nát
“Đáng sợ như thế!” Diệp Thanh Phong kinh hãi lùi xa, tuy nhiên vẫn bị thương không ít
Miệng Vương Tôn khẽ niệm khẩu quyết, trong đầu tại hiện ra khung cảnh vạn người hóa thành cỏ, phong bạo lướt qua đồng hoang, cỏ tại phất phới tung hoành, cỏ hóa thành kiếm, trảm diệt trương khung:
“Nhân tại như cỏ
Phong tại đồng hoang
Lấy cỏ làm kiếm
Lấy gió làm bạn
Gió lướt đồng hoang
Kiếm thế tung hoành
Vạn giới tiêu tan
Thần ma cản lối
Diệt thần trảm ma
…
Vạn Thảo Kiếm Trận
Gió vẫn còn thổi
Kiếm vẫn còn vươn
Đồng hoang suy tàn
Cỏ chết mới thôi”
Cho đến sáng rõ, mặt trời điều tại vừa mọc Vương Tôn liền cho bọn người tập hợp, lại nhìn đoàn người hắc sắc thiết giáp, tay cầm thương chỉnh tề xếp hàng hắn không khỏi hài lòng
“Mọi người nghe đây, quá khứ các ngươi từng là tù binh, thất bại của các ngươi chính là thất bại của người cầm quân, hoàn không liên quan đến thực lực của các ngươi” Vương Tôn nói đến đây thì nhìn biểu cảm của mọi người
Mọi người lúc này cũng không biết phải nói gì, nỗi nhục trước đây thực sự quá lớn với họ, nỗi ám ảnh vẫn luôn bên họ, và hiện tại họ cũng vẫn còn sợ hãi, mọi người chỉ biết cuối đầu câm nín
“Mọi người còn nhớ đêm qua lá cờ này hình thành là do đâu không” Vương Tôn chỉ tay vào cờ chiến, rồi nghiêm túc nhìn bọn họ, sau đó lại lớn giọng nói tiếp
“Hắc Chiến Thiên Đoàn không phải một mình ta tạo ra, cũng không phải tên Chu Thương hắn tạo ra, mà nó chính là do chúng ta tạo ra, sau này chiến thắng thì chính là công lao của mọi người, thất bại chính là thất bại của người cầm cờ, vì thế, chúng ta phải để lá cờ này được vươn cao, cũng như ta cần mọi người!”
“Rõ, thưa Đại Soái” đoàn người bỏ lúc này không khỏi đứng thẳng lưng, bỏ qua tất cả cảm xúc, từ xa nhìn lại họ chính là một đội quân hùng mạnh
…
Thổ Quân Chiến Đoàn
Hai ngàn dặm phía đông, một tòa thành rộng lớn do hai mươi vạn quân dị tộc chiếm đống, xung quanh vô số khu mỏ tài nguyên đang được khai thác
Dưới sự chỉ huy của Vương Tôn, đoàn người chạy theo sườn núi của một bìa rừng liên tục tiến lên
Dừng” Vương Tôn đưa tay lên ra hiệu, rồi lại mở bản đồ ra xem, gần chỗ họ mười dặm đang đứng có một khu tài nguyên đang được khai thác
“Diệp Thanh Phong, ngươi đi về phía đông mười dặm điều tra tình hình” Vương Tôn nhìn thiếu niên gầy yếu, khuôn mặt lại tuấn tú, mài kiếm mắt sáng, nhìn vào liền biết hắn là một người nhanh nhẹn
“Rõ” Diệp Thanh Phong nhanh chống rời đi, sau một giờ hắn liền quay lại
“Thế nào” Vương Tôn ném cho Diệp Thanh Phong một túi nước
“Ực ực” Diệp Thanh Phong nhanh chống uống hết
“Đại Soái, cách đây mười dặm có một thung lũng, tại đó bị một đội quân khoảng vạn người chiếm cứ” Diệp Thanh Phong nói rõ chi tiết
“Một vạn, nói như vậy khu tài nguyên này sẽ không nhỏ” Vương Tôn mừng rỡ
“Đại soái, chúng ta hiện giờ có phải tiến công?” Diệp Thanh Phong nghi hoặc hỏi
Vương Tôn lắc đầu nói: “Không vội”
Vương Tôn lại quay đến đám người ra lệnh: “Tất cả mọi người theo ta trốn vào rừng”
Nói xong Vương Tôn liền thu cờ chiến trên tay, cả người như dã thú mà xuyên qua rừng cây rậm rạp tiến lên
“Rõ!” đám người cũng theo đó trình tự đuổi theo
Đến một bờ suối trong rừng, nước phía trên núi tại chảy xuống ầm ầm, lại nói xung quanh được dọn sạch một mãnh và được lập trại nghỉ ngơi
Thời gian thoáng nửa giờ qua đi liền tạm ổn đỉnh tất cả
“Chu Thương, ngươi qua đây” Vương Tôn đột nhiên nghĩ đến gì đó
“Ngươi in ra bản sao chia cho mọi người tu luyện, dặn dò ai học xong liền đốt ngay lập tức” Vương Tôn lấy ra một quyển hồng sắc công pháp đưa ra
Đây là Huyết Long Thương Trận, là Vương Tôn những ngày qua tại Huyết Ma Quân Đoàn huấn luyện binh sĩ, cùng với kỵ dị Huyết Tinh mà tạo ra một cái độc lạ công pháp, hắn cũng là thử qua, tất cả điều hoàn toàn không sai
“Ồ, đây là Huyết Long Thương Trận tầng thứ nhất, có trận này tướng sĩ như rồng, đánh đâu thắng đó, dùng huyết khí kích phát năng lực nội tại, càng chém giết thì càng mạnh, sát khí hội tụ có thể khiến sĩ khí kẻ địch giảm đi tám thành, không đánh mà bại”
“Hít” Chu Thương cầm lên quyển sách màu hồng sắc, đọc xong liền run rẫy không thôi
“Đây chính là ta dựa theo Huyết Tộc người chiến đấu mà sáng tạo, ngươi thoáng tranh thủ in ra cho mọi người đi” Vương Tôn nói rồi vỗ vỗ vai Chu Thương
“A, Đại Soái người lại có mực a” Chu Thương giật mình, sao đó liền nhanh ngộ ra dụng ý của lá cờ chiến
“Được rồi, mau đi làm việc” Vương Tôn không rãnh nói nhãm với hắn
“Vâng” Chu Thương gật đầu, sau đó hắn đốn hạ một cây gỗ rồi làm dụng cụ in ấn
Vương Tôn thấy Chu Thương bận rộn thì gật đầu tỏ vẻ hài lòng, sau đó hắn tìm một chỗ mà ngồi xuống tu luyện
Lúc sao Diệp Thanh Phong buồn rầu đi tới: “Đại soái, không biết ngài có thể cho ta một bảng công pháp về kiếm trận hay không?”
“Ồ, muốn đổi một cây thương thành một cây kiếm” Vương Tôn tại tu luyện có chút sáng mắt nhìn đến
“Vâng!” Diệp Thanh Phong tại gãy đầu nói
“Ngươi là mộc hệ bản mệnh nguyên tố? Là có thể khống chế thảo mộc một loại thiên phú? Tên một chữ Phong!” Vương Tôn có chút nghiền ngẫm nói
“Vâng, nhưng ta cũng chỉ có thể đối với một số cây cỏ nhỏ điều khiển mà thôi!” Diệp Thanh Phong xấu hổ nói
“Ngươi đến chờ ta một chút!” Vương Tôn nói xong liền nhắm mắt nhập định, rất nhanh hắn cả người liền xuất hiện hàng vạn kiếm ý tàn phá khu vực mười trượng đến tan nát
“Đáng sợ như thế!” Diệp Thanh Phong kinh hãi lùi xa, tuy nhiên vẫn bị thương không ít
Miệng Vương Tôn khẽ niệm khẩu quyết, trong đầu tại hiện ra khung cảnh vạn người hóa thành cỏ, phong bạo lướt qua đồng hoang, cỏ tại phất phới tung hoành, cỏ hóa thành kiếm, trảm diệt trương khung:
“Nhân tại như cỏ
Phong tại đồng hoang
Lấy cỏ làm kiếm
Lấy gió làm bạn
Gió lướt đồng hoang
Kiếm thế tung hoành
Vạn giới tiêu tan
Thần ma cản lối
Diệt thần trảm ma
…
Vạn Thảo Kiếm Trận
Gió vẫn còn thổi
Kiếm vẫn còn vươn
Đồng hoang suy tàn
Cỏ chết mới thôi”
/599
|