Thoáng một cái, Vương Tôn đã mang theo Hồ Mộng Tình ngự kiếm quay về địa điểm của Tiểu Mộc và đoàn người
Mộc Uyển Thanh tại đang chơi đùa với Tiểu Mộc và Kim Nguyên Thần Quang thì có chút ngơ ngác nhìn đến một đôi uyên ương từ không trung hạ xuống, nam tuấn tú xuất trần, nữ tuy rằng ma đạo hình dạng, nhưng là tư chất còn so với nàng xinh đẹp
"Đó là đại tẩu!" Tiểu Mộc lúc này đã sớm lười biến, Quái Nhân Thụ Mộc một nơi theo nó khống chế, còn nó đã hóa thành một đạo tinh linh ăn uống đến quên trời đất
Mộc Uyển Thanh nghe Tiểu Mộc nói liền có chút há hốc mồm chỉ lấy Vương Tôn và Hồ Mộng Tình: "Hắn, nàng, hai người là một đôi sao?"
Tiểu Mộc ngây thơ: "Đúng nha, chính là một đôi, hơn nữa còn rất nóng!"
Mộc Uyển Thanh nghe đến còn tưởng là quái sự, khuôn mặt chợt ửng hồng: "Còn rất nóng nữa sao, hai người họ điều làm trước mặt ngươi?"
Tiểu Mộc ngây thơ nói: "Đúng a, đại tẩu mỗi lần giận lên điều như dị hỏa một dạng!"
Mộc Uyển Thanh: "Là nóng nhiều chưa???"
Tiểu Mộc: "Nhiêu đó là đủ đáng sợ rồi!"
Kim Nguyên Thần Quang lại không quan tâm a
Lại nói Kim Hoa và Mộc Hoa cùng Lăng Thần chính là đang chăm chú xem tình hình chiến loạn trong phạm vi ngàn dặm, rất không có thời gian quan tâm việc vặt
Vương Tôn mang theo Hồ Mộng Tình đáp xuống liền nghi hoặc nhìn Mộc Uyển Thanh và Tiểu Mộc: "Hai ngươi đang nói xấu ta?"
Tiểu Mộc lắc đầu lia chia: "Không có, không có!"
Mộc Uyển Thanh hừ nói, lại là có chút chua chua một dạng: "Ngươi có gì tốt mà không có người ta nói chứ!"
Vương Tôn mỉm cười giới thiệu: "Đây là ta thê tử Hồ Mộng Tình, Tình nhi, còn đây là Mộc Uyển Thanh!"
Hồ Mộng Tình khẽ mỉm cười: "Mộc cô nương, hân hạnh!"
Mộc Uyển Thanh nhìn nhìn Vương Tôn, lại nhìn ngây thơ Hồ Mộng Tình liền kéo tay Hồ Mộng Tình đi qua một bên: "Hồ tỷ, ta muốn hỏi ngươi một chút a!"
Vương Tôn thấy vậy liền không nhịn được muốn bước qua: "Ấy ấy, ngươi đừng nghĩ muốn nói xấu ta!"
Mộc Uyến Thanh đưa tay ra hiệu: "Dừng, ngươi tốt nhất đừng đến đây, ta không tin Hồ tỷ trong sáng như thế lại thích một cẩu nam như ngươi!"
Vương Tôn bất đắc dĩ mà thở dài quay đầu đi đến cùng đám người Kim Hoa theo dõi biến loạn
Mộc Uyển Thanh lại nhìn Hồ Mộng Tình liền hỏi: "Hồ tỷ, ngươi có phải hay không bị tên nam nhân kia lừa gạt
Hồ Mộng Tình nghi hoặc: "Không có!"
Mộc Uyển Thanh lại nhíu mày: "Thật sự là không bị lừa, ta không tin al!"
Hồ Mộng Tình lại mỉm cười nói: "Nhưng ta là bị phụ thân bán đi, hiện tại đã là hăn nữ nhân, địa vị tính ra rất thấp, nếu Mộc cô nương muốn, ta có thể nhường ngươi làm chính thê!"
Mộc Uyển Thanh có chút sững sờ, sau đó liễn xua xua tay: "Không không, tuy rằng hắn có chút bản lĩnh, có chút tuấn tú, nhưng ta mới không dại dột mà làm hắn nữ nhân, ta xem hắn chỉ là bằng hữu, Hồ tỷ ngươi đừng nghĩ vớ vẫn a!"
"Đúng rồi, Hồ tỷ ngươi nói là mình bị bán sao, ta đã nói rồi, tên nam nhân đó xấu xa, bảo sao lại có thê tử!" Mộc Uyển Thanh chợt vỗ tay khen mình thông minh
Hồ Mộng Tình nghe vậy không khỏi bật cười mà nhìn đến đang nghiêm túc xem chiến Vương Tôn
Lúc này Mộc Uyển Thanh chợt phát hiện sự có mặt của Tử Hoàng, thế là hứng thú trỗi dậy: "Hồ tỷ, đây là?"
Hồ Mộng Tình thấy nàng như thế có hứng thú, thế là liền đưa qua Tử Hoàng: "Đây là Tử Hoàng vừa xuất sinh không lâu, Mộc cô nương nếu yêu thích thì có thể bế một chút"
"Thật đáng yêu!" Mộc Uyển Thanh chợt có chút say mê nói, hai mắt điều nhanh phát ra tinh quang
Tử Hoàng cảm giác khác lạ khí tức liền ngốc đầu dậy nhìn xem, khi thấy không phải Hồ Mộng Tình ôm ấp liền khiến nó hoảng sợ đến trợn mắt, vỗ cánh muốn bỏ chạy
"Ngừ... ngừ..." nhưng chưa kịp đợi nó phản ứng liền bị đút ngay vào miệng một chùm nho
Cảm nhận hương vị ngon ngọt, hai mắt tiểu tử này liền sáng rực, há miệng liền cắn nuốt đến mê ly
"Ha ha... trong nó thật dễ thương... mau ăn nhiều một chút, nghe nói ngươi vừa xuất sinh có đúng không"
"Nào, đây là linh thảo tam giai, tới, đây là Linh Đào tứ giai, quả này ta cũng không nỡ ăn, điều cho ngươi hết" Mộc Uyển Thanh không thấy xót chút nào liền cho vào miệng Tử Hoàng vô số kỳ trân dị bảo
Mộc Uyển Thanh tại đang chơi đùa với Tiểu Mộc và Kim Nguyên Thần Quang thì có chút ngơ ngác nhìn đến một đôi uyên ương từ không trung hạ xuống, nam tuấn tú xuất trần, nữ tuy rằng ma đạo hình dạng, nhưng là tư chất còn so với nàng xinh đẹp
"Đó là đại tẩu!" Tiểu Mộc lúc này đã sớm lười biến, Quái Nhân Thụ Mộc một nơi theo nó khống chế, còn nó đã hóa thành một đạo tinh linh ăn uống đến quên trời đất
Mộc Uyển Thanh nghe Tiểu Mộc nói liền có chút há hốc mồm chỉ lấy Vương Tôn và Hồ Mộng Tình: "Hắn, nàng, hai người là một đôi sao?"
Tiểu Mộc ngây thơ: "Đúng nha, chính là một đôi, hơn nữa còn rất nóng!"
Mộc Uyển Thanh nghe đến còn tưởng là quái sự, khuôn mặt chợt ửng hồng: "Còn rất nóng nữa sao, hai người họ điều làm trước mặt ngươi?"
Tiểu Mộc ngây thơ nói: "Đúng a, đại tẩu mỗi lần giận lên điều như dị hỏa một dạng!"
Mộc Uyển Thanh: "Là nóng nhiều chưa???"
Tiểu Mộc: "Nhiêu đó là đủ đáng sợ rồi!"
Kim Nguyên Thần Quang lại không quan tâm a
Lại nói Kim Hoa và Mộc Hoa cùng Lăng Thần chính là đang chăm chú xem tình hình chiến loạn trong phạm vi ngàn dặm, rất không có thời gian quan tâm việc vặt
Vương Tôn mang theo Hồ Mộng Tình đáp xuống liền nghi hoặc nhìn Mộc Uyển Thanh và Tiểu Mộc: "Hai ngươi đang nói xấu ta?"
Tiểu Mộc lắc đầu lia chia: "Không có, không có!"
Mộc Uyển Thanh hừ nói, lại là có chút chua chua một dạng: "Ngươi có gì tốt mà không có người ta nói chứ!"
Vương Tôn mỉm cười giới thiệu: "Đây là ta thê tử Hồ Mộng Tình, Tình nhi, còn đây là Mộc Uyển Thanh!"
Hồ Mộng Tình khẽ mỉm cười: "Mộc cô nương, hân hạnh!"
Mộc Uyển Thanh nhìn nhìn Vương Tôn, lại nhìn ngây thơ Hồ Mộng Tình liền kéo tay Hồ Mộng Tình đi qua một bên: "Hồ tỷ, ta muốn hỏi ngươi một chút a!"
Vương Tôn thấy vậy liền không nhịn được muốn bước qua: "Ấy ấy, ngươi đừng nghĩ muốn nói xấu ta!"
Mộc Uyến Thanh đưa tay ra hiệu: "Dừng, ngươi tốt nhất đừng đến đây, ta không tin Hồ tỷ trong sáng như thế lại thích một cẩu nam như ngươi!"
Vương Tôn bất đắc dĩ mà thở dài quay đầu đi đến cùng đám người Kim Hoa theo dõi biến loạn
Mộc Uyển Thanh lại nhìn Hồ Mộng Tình liền hỏi: "Hồ tỷ, ngươi có phải hay không bị tên nam nhân kia lừa gạt
Hồ Mộng Tình nghi hoặc: "Không có!"
Mộc Uyển Thanh lại nhíu mày: "Thật sự là không bị lừa, ta không tin al!"
Hồ Mộng Tình lại mỉm cười nói: "Nhưng ta là bị phụ thân bán đi, hiện tại đã là hăn nữ nhân, địa vị tính ra rất thấp, nếu Mộc cô nương muốn, ta có thể nhường ngươi làm chính thê!"
Mộc Uyển Thanh có chút sững sờ, sau đó liễn xua xua tay: "Không không, tuy rằng hắn có chút bản lĩnh, có chút tuấn tú, nhưng ta mới không dại dột mà làm hắn nữ nhân, ta xem hắn chỉ là bằng hữu, Hồ tỷ ngươi đừng nghĩ vớ vẫn a!"
"Đúng rồi, Hồ tỷ ngươi nói là mình bị bán sao, ta đã nói rồi, tên nam nhân đó xấu xa, bảo sao lại có thê tử!" Mộc Uyển Thanh chợt vỗ tay khen mình thông minh
Hồ Mộng Tình nghe vậy không khỏi bật cười mà nhìn đến đang nghiêm túc xem chiến Vương Tôn
Lúc này Mộc Uyển Thanh chợt phát hiện sự có mặt của Tử Hoàng, thế là hứng thú trỗi dậy: "Hồ tỷ, đây là?"
Hồ Mộng Tình thấy nàng như thế có hứng thú, thế là liền đưa qua Tử Hoàng: "Đây là Tử Hoàng vừa xuất sinh không lâu, Mộc cô nương nếu yêu thích thì có thể bế một chút"
"Thật đáng yêu!" Mộc Uyển Thanh chợt có chút say mê nói, hai mắt điều nhanh phát ra tinh quang
Tử Hoàng cảm giác khác lạ khí tức liền ngốc đầu dậy nhìn xem, khi thấy không phải Hồ Mộng Tình ôm ấp liền khiến nó hoảng sợ đến trợn mắt, vỗ cánh muốn bỏ chạy
"Ngừ... ngừ..." nhưng chưa kịp đợi nó phản ứng liền bị đút ngay vào miệng một chùm nho
Cảm nhận hương vị ngon ngọt, hai mắt tiểu tử này liền sáng rực, há miệng liền cắn nuốt đến mê ly
"Ha ha... trong nó thật dễ thương... mau ăn nhiều một chút, nghe nói ngươi vừa xuất sinh có đúng không"
"Nào, đây là linh thảo tam giai, tới, đây là Linh Đào tứ giai, quả này ta cũng không nỡ ăn, điều cho ngươi hết" Mộc Uyển Thanh không thấy xót chút nào liền cho vào miệng Tử Hoàng vô số kỳ trân dị bảo
/599
|