Chỉ là lúc này đây Vương Tôn đột nhiên vung tay bắt lấy Tiểu Thiết, ánh mắt Hắc Tử Lôi Nhãn mở ra, toàn bộ tế bào và nội tạng của nó điều bị hắn quan sát một cách triệt để, hơn nữa còn phóng to hàng ngàn vạn lần chỉ để xem một đoạn nhỏ mạch máu
Trước sự quan sát của Vương Tôn, trong cơ thể Tiểu Thiết các mạch máu rõ ràng là có sự rời rạc nhưng vẫn lưu thông và vận chuyển máu huyết để nuôi dưỡng tế bào
Vương Tôn lúc này mỉm cười: "Mạch máu tách rời vẫn có thể lưu thông, cái này không phải điều gì lạ, bởi lẽ cơ thể hoàn toàn không phải một khối, cũng không có điểm bắt đầu và điểm kết thúc, nó chỉ lưu thông dựa trên tế bào lớn hơn chảy bên trong tế bào nhỏ hơn"
"Và nó dính vào nhau do nó có đồng Nguyên Mệnh dựa trên điều kiện kích thước càng nhỏ sẽ càng tăng diện tích liên kết bề mặt với nhau, tạo thành một khối như tưởng tượng"
Lại thu nhỏ mọi thứ về ban đầu, Vương Tôn tiếp tục dùng sự quan sát bình thường để nhìn từng đoạn kinh mạch suy yếu rời rạc của Tiểu Thiết, lúc này hẳn không khỏi cười nói: "Ha ha... Trước đầy nói những kinh mạch này rời rạc là thiếu sót của thiên địa, xem ra là chưa rõ bản chất thiên địa, bởi sự rời rạc mới là thiên địa này quy tắc, chỉ là ta không thấy bản chất nên nói nó sai, phủ định theo tư tưởng của giác quan tầm thường mà gọi mạch máu là một khối, gọi kinh mạch là một, xem ra hiện tại đã thông, đã rõ, ha ha..."
Tinh Long nhìn đến Vương Tôn nắm lấy Tiểu Thiết nói nhãm cũng không khỏi ngẩn ra
Còn Tiểu Thiết thì nghi hoặc không rõ chuyện gì
Vương Tôn ánh mắt nhìn đến Độc Hạt cùng Ngạc Quang đánh đến hấp hối cũng không quan tâm, hướng đến một sơn cốc liền ôm theo Tiều Thiết tiến đến, Tinh Long theo đó vỗ cánh đuổi theo
Bước đến ẩm ướt sơn cốc, Vương Tôn thả Tiểu Thiết xuống, sau đó điểm không gian, linh lực hội tụ hiện ra hình ảnh lúc này của Tiểu Thiết, tựa như tấm gương phản chiếu
Ban đầu là hình dạng bình thường, Tiểu Thiết chỉ nghi hoặc
Nhưng một khắc Vương Tôn điểm tay lên hình ảnh, Tiểu Thiết liền rùng mình, bởi nó có thể thấy bản thân mình mạch máu cùng nội tạng, mọi cái nhe răng điều lộ rõ
Vương Tôn chỉ đến đoạn mạch máu, sau đó phóng to vô số lần, đồng thời nói: "Tiểu Thiết, đây là mạch máu của ngươi, mau xem nó là liên kết hay tách rời"
Tiều Thiết nhìn mạch máu bản thân dần dần lớn lên vô số lần, nó ban đầu có chút khủng hoảng
Khi nhìn từng chút một mạch máu tách ra mà máu huyết vẫn lưu thông, cái này khiến nó tò mò
Bởi những điểm hạt máu huyết bên trong đó rõ ràng còn lớn hơn bên ngoài nó mạch máu tế bào
Nên có thể thấy, mạch máu càng nhỏ càng có thể liên kết chặt chẽ, vì thế có thể chứa đựng máu huyết lưu mà vẫn không xảy ra vấn đề gì
Trừ trường hợp mạch máu tắt nghén mà tăng áp suất máu huyết, đánh vỡ sự sự liên kết của mạch máu
Và không dừng lại đây, Vương Tôn tiếp tục phóng to hình ảnh của một điểm hạt giọt máu, và nó không phải là lớn hơn mạch máu, mà là số lượng tại điểm hạt này chứa nhiều sự liên kết, bên trong nó sẽ có vô cùng vô tận hạt nhỏ điểm li ti, và mỗi điểm li ti vẽ có vô cùng vô tận điểm li ti, mỗi điểm li ti đó lại có vô số điểm khác li ti hơn, mãi mãi sẽ không bao giờ dừng lại bởi chúng không bao giờ có điểm bắt đầu và điểm kết thúc
Vương Tôn mỉm cười chỉ tay đến hiện tượng này mà nói: "Đây là một giọt máu, nó tượng trưng cho thiên địa, tượng trưng cho vũ trụ này sự rộng lớn, và nó nằm ở lưỡng cực, khi chúng ta chạy đến sẽ thấy một thế giới khác, lùi lại sẽ thấy một thế giới khác, và đến thế giới khác sẽ có vô số thế giới khác, sẽ Không Bao Giờ Kết Thúc!"
Tinh Long, Tiểu Thiết lúc này không khỏi sợ hãi
Lúc này không gian mở ra, Huyết Thủ cùng Dược Thần xuất hiện
Huyết Thủ cầm trên tay một đám chất lỏng thất thải tinh quang được bảo vệ trong một quả cầu nhỏ, và đó là
Tinh Nguyên của địa tâm
Huyết Thủ ném quả cầu lên không trung, hình ảnh phóng đại, đám chất lỏng dần dần tách rời, sau đó theo hình ảnh không ngừng phóng to, từng điểm tinh quang đó chính là một dãy ngân hà, bên trong dãy ngân hà có nhất định số lượng tinh cầu, tiến đến một tinh cầu là một hành tinh mang theo sự sống, bên trong tồn tại nhân loại, theo đó hình ảnh phóng to mà tiến đến mặt đất, không ngừng đi sâu đến địa tâm
Bên ngoài địa tâm có một dạng quang năng, tiến gần sẽ bị tàn phá, ngăn chặn vật chất xâm nhập
Tiếp đến là một tầng khí lưu, có vô số hạt năng lượng bao phủ, có thể hút linh hồn, ngăn chặn sóng từ xâm nhập
Tiến đến là bề mặt của địa tâm, và bề mặt sần sùi xấu xí kia chỉ là vỏ bọc
Lỗi địa địa tâm vật chất bên trong chính là thất thải tinh quang, nhưng nó không trộn lẫn mà là tầng tầng lớp lớp nếp gấp xếp thành, tuy nhiên nó không phải là ngay ngắn mà là sự uốn lượn vòng cung có quỹ đạo chồng chất lên nhau, lớp này hướng đến lớp khác như một Kén Tầm, đắp trái đắp phải, từ tây sang bắc, từ đông bắc sang tây nam, xếp đến rối tinh rối mù hình thành lỗi của địa tâm, khi nó hoạt động, mọi thứ sẽ giống như một đám chất long thất thái tinh quang
Và đó chính là vô cùng vô tận tinh hà, nếu tiếp tục tiến lên thì mọi thứ nó vẫn như cũ, mãi mãi không bao giờ kết thúc
Huyết Thủ bắt đầu nói: "Và trong thế giới chúng ta đang sống chứa đựng một thế giới khác, nó nằm ngay chính địa tâm chúng ta, chỉ là nó liên kết bởi vô số tinh hà nhỏ bé nên chúng ta nghĩ nó là một tế khối!"
Dược Thần khẽ thở dài: "Haizzz... Nên nói, vũ trụ chúng ta đang sống chỉ nằm bên trong một địa tâm một thực thể khác, và chưa hẳn vũ trụ đó là cao cấp hơn vũ trụ chúng ta đang sống, bởi vì sự cao cấp ở đây là việc trường tồn, xem ai có thể xây dựng một thế giới trường tồn đó mới là kẻ chiến thắng, vì thiên địa này công bằng, không có điểm bắt đầu và điểm kết thúc, không có sự liên kết nào có thể khiến một vật chết đi khiến vật khác cùng nhau phải chết, mà là xem ngươi có đủ mạnh và sáng suốt hay không để vươn mình trở thành một tế bào lớn mạnh, trực tiếp đánh vỡ vỏ bọc!"
Lúc này tất cả hình ảnh trong hang động bắt đầu tan biến, mọi sự điều trở nên bình thường, và còn là sự tĩnh lặng khi khám phá ra bí mật của vũ trụ
Và Vương Tôn là người sáng suốt, hắn quyết đoán nhìn mọi người: "Vậy thì cùng ta mở rộng Mộng Lai Quốc, đánh vỡ vỏ bọc của vũ trụ!"
Huyết Thủ mừng rỡ chắp tay: "Sư tôn, chào mừng ngài quay lại Mộng Lai Quốc!"
Dược Thần bước đến vỗ vai Vương Tôn: "Tiểu tử ngốc, con đường Độc Vong Cấm Địa là con đường phi thăng, phải trải qua vô số thử thách để đạt được thành tựu đỉnh cao, chỉ là có thể để đưa cả một tập thể Mộng Lai Quốc cùng nhau phi thăng hay không, nó còn là một thử thách vô cùng lớn, trở về thôi, ta luyện cho ngươi đan dược cũng cố căn cơ!"
Vương Tôn chắp tay cung kính với Dược Thần: "Tốt, người sáng suốt là thầy, ta nghe lão!"
"Ha ha... trở về thôi!" Dược Thần mở ra không gian muốn kéo Vương Tôn rời đi
Chỉ là Vương Tôn đột nhiên nghiêm túc thoát lão cánh tay
"Ngươi..?" Dược Thần nghi hoặc
Đám người cũng khó hiểu
Vương Tôn lúc này đây nghiêm túc lại chợt cười nói: "Các ngươi đi trước, nếu Độc Vong Cấm Địa là con đường phi thăng, ta luyện hóa nó thành một tiểu thế giới, đem về treo tại Mộng Lai Quốc chậm rãi bán vé phi thăng, cái này kiếm được không ít linh thạch a!"
Đám người nghe xong lập tức ngần ra, sau đó không khỏi cười to
Dược Thần quay đầu cùng Huyết Thủ rời đi, tiếng nói bất đắc dĩ vang vọng: "Ngươi đó, quá đê tiện, ha ha...."
Trước sự quan sát của Vương Tôn, trong cơ thể Tiểu Thiết các mạch máu rõ ràng là có sự rời rạc nhưng vẫn lưu thông và vận chuyển máu huyết để nuôi dưỡng tế bào
Vương Tôn lúc này mỉm cười: "Mạch máu tách rời vẫn có thể lưu thông, cái này không phải điều gì lạ, bởi lẽ cơ thể hoàn toàn không phải một khối, cũng không có điểm bắt đầu và điểm kết thúc, nó chỉ lưu thông dựa trên tế bào lớn hơn chảy bên trong tế bào nhỏ hơn"
"Và nó dính vào nhau do nó có đồng Nguyên Mệnh dựa trên điều kiện kích thước càng nhỏ sẽ càng tăng diện tích liên kết bề mặt với nhau, tạo thành một khối như tưởng tượng"
Lại thu nhỏ mọi thứ về ban đầu, Vương Tôn tiếp tục dùng sự quan sát bình thường để nhìn từng đoạn kinh mạch suy yếu rời rạc của Tiểu Thiết, lúc này hẳn không khỏi cười nói: "Ha ha... Trước đầy nói những kinh mạch này rời rạc là thiếu sót của thiên địa, xem ra là chưa rõ bản chất thiên địa, bởi sự rời rạc mới là thiên địa này quy tắc, chỉ là ta không thấy bản chất nên nói nó sai, phủ định theo tư tưởng của giác quan tầm thường mà gọi mạch máu là một khối, gọi kinh mạch là một, xem ra hiện tại đã thông, đã rõ, ha ha..."
Tinh Long nhìn đến Vương Tôn nắm lấy Tiểu Thiết nói nhãm cũng không khỏi ngẩn ra
Còn Tiểu Thiết thì nghi hoặc không rõ chuyện gì
Vương Tôn ánh mắt nhìn đến Độc Hạt cùng Ngạc Quang đánh đến hấp hối cũng không quan tâm, hướng đến một sơn cốc liền ôm theo Tiều Thiết tiến đến, Tinh Long theo đó vỗ cánh đuổi theo
Bước đến ẩm ướt sơn cốc, Vương Tôn thả Tiểu Thiết xuống, sau đó điểm không gian, linh lực hội tụ hiện ra hình ảnh lúc này của Tiểu Thiết, tựa như tấm gương phản chiếu
Ban đầu là hình dạng bình thường, Tiểu Thiết chỉ nghi hoặc
Nhưng một khắc Vương Tôn điểm tay lên hình ảnh, Tiểu Thiết liền rùng mình, bởi nó có thể thấy bản thân mình mạch máu cùng nội tạng, mọi cái nhe răng điều lộ rõ
Vương Tôn chỉ đến đoạn mạch máu, sau đó phóng to vô số lần, đồng thời nói: "Tiểu Thiết, đây là mạch máu của ngươi, mau xem nó là liên kết hay tách rời"
Tiều Thiết nhìn mạch máu bản thân dần dần lớn lên vô số lần, nó ban đầu có chút khủng hoảng
Khi nhìn từng chút một mạch máu tách ra mà máu huyết vẫn lưu thông, cái này khiến nó tò mò
Bởi những điểm hạt máu huyết bên trong đó rõ ràng còn lớn hơn bên ngoài nó mạch máu tế bào
Nên có thể thấy, mạch máu càng nhỏ càng có thể liên kết chặt chẽ, vì thế có thể chứa đựng máu huyết lưu mà vẫn không xảy ra vấn đề gì
Trừ trường hợp mạch máu tắt nghén mà tăng áp suất máu huyết, đánh vỡ sự sự liên kết của mạch máu
Và không dừng lại đây, Vương Tôn tiếp tục phóng to hình ảnh của một điểm hạt giọt máu, và nó không phải là lớn hơn mạch máu, mà là số lượng tại điểm hạt này chứa nhiều sự liên kết, bên trong nó sẽ có vô cùng vô tận hạt nhỏ điểm li ti, và mỗi điểm li ti vẽ có vô cùng vô tận điểm li ti, mỗi điểm li ti đó lại có vô số điểm khác li ti hơn, mãi mãi sẽ không bao giờ dừng lại bởi chúng không bao giờ có điểm bắt đầu và điểm kết thúc
Vương Tôn mỉm cười chỉ tay đến hiện tượng này mà nói: "Đây là một giọt máu, nó tượng trưng cho thiên địa, tượng trưng cho vũ trụ này sự rộng lớn, và nó nằm ở lưỡng cực, khi chúng ta chạy đến sẽ thấy một thế giới khác, lùi lại sẽ thấy một thế giới khác, và đến thế giới khác sẽ có vô số thế giới khác, sẽ Không Bao Giờ Kết Thúc!"
Tinh Long, Tiểu Thiết lúc này không khỏi sợ hãi
Lúc này không gian mở ra, Huyết Thủ cùng Dược Thần xuất hiện
Huyết Thủ cầm trên tay một đám chất lỏng thất thải tinh quang được bảo vệ trong một quả cầu nhỏ, và đó là
Tinh Nguyên của địa tâm
Huyết Thủ ném quả cầu lên không trung, hình ảnh phóng đại, đám chất lỏng dần dần tách rời, sau đó theo hình ảnh không ngừng phóng to, từng điểm tinh quang đó chính là một dãy ngân hà, bên trong dãy ngân hà có nhất định số lượng tinh cầu, tiến đến một tinh cầu là một hành tinh mang theo sự sống, bên trong tồn tại nhân loại, theo đó hình ảnh phóng to mà tiến đến mặt đất, không ngừng đi sâu đến địa tâm
Bên ngoài địa tâm có một dạng quang năng, tiến gần sẽ bị tàn phá, ngăn chặn vật chất xâm nhập
Tiếp đến là một tầng khí lưu, có vô số hạt năng lượng bao phủ, có thể hút linh hồn, ngăn chặn sóng từ xâm nhập
Tiến đến là bề mặt của địa tâm, và bề mặt sần sùi xấu xí kia chỉ là vỏ bọc
Lỗi địa địa tâm vật chất bên trong chính là thất thải tinh quang, nhưng nó không trộn lẫn mà là tầng tầng lớp lớp nếp gấp xếp thành, tuy nhiên nó không phải là ngay ngắn mà là sự uốn lượn vòng cung có quỹ đạo chồng chất lên nhau, lớp này hướng đến lớp khác như một Kén Tầm, đắp trái đắp phải, từ tây sang bắc, từ đông bắc sang tây nam, xếp đến rối tinh rối mù hình thành lỗi của địa tâm, khi nó hoạt động, mọi thứ sẽ giống như một đám chất long thất thái tinh quang
Và đó chính là vô cùng vô tận tinh hà, nếu tiếp tục tiến lên thì mọi thứ nó vẫn như cũ, mãi mãi không bao giờ kết thúc
Huyết Thủ bắt đầu nói: "Và trong thế giới chúng ta đang sống chứa đựng một thế giới khác, nó nằm ngay chính địa tâm chúng ta, chỉ là nó liên kết bởi vô số tinh hà nhỏ bé nên chúng ta nghĩ nó là một tế khối!"
Dược Thần khẽ thở dài: "Haizzz... Nên nói, vũ trụ chúng ta đang sống chỉ nằm bên trong một địa tâm một thực thể khác, và chưa hẳn vũ trụ đó là cao cấp hơn vũ trụ chúng ta đang sống, bởi vì sự cao cấp ở đây là việc trường tồn, xem ai có thể xây dựng một thế giới trường tồn đó mới là kẻ chiến thắng, vì thiên địa này công bằng, không có điểm bắt đầu và điểm kết thúc, không có sự liên kết nào có thể khiến một vật chết đi khiến vật khác cùng nhau phải chết, mà là xem ngươi có đủ mạnh và sáng suốt hay không để vươn mình trở thành một tế bào lớn mạnh, trực tiếp đánh vỡ vỏ bọc!"
Lúc này tất cả hình ảnh trong hang động bắt đầu tan biến, mọi sự điều trở nên bình thường, và còn là sự tĩnh lặng khi khám phá ra bí mật của vũ trụ
Và Vương Tôn là người sáng suốt, hắn quyết đoán nhìn mọi người: "Vậy thì cùng ta mở rộng Mộng Lai Quốc, đánh vỡ vỏ bọc của vũ trụ!"
Huyết Thủ mừng rỡ chắp tay: "Sư tôn, chào mừng ngài quay lại Mộng Lai Quốc!"
Dược Thần bước đến vỗ vai Vương Tôn: "Tiểu tử ngốc, con đường Độc Vong Cấm Địa là con đường phi thăng, phải trải qua vô số thử thách để đạt được thành tựu đỉnh cao, chỉ là có thể để đưa cả một tập thể Mộng Lai Quốc cùng nhau phi thăng hay không, nó còn là một thử thách vô cùng lớn, trở về thôi, ta luyện cho ngươi đan dược cũng cố căn cơ!"
Vương Tôn chắp tay cung kính với Dược Thần: "Tốt, người sáng suốt là thầy, ta nghe lão!"
"Ha ha... trở về thôi!" Dược Thần mở ra không gian muốn kéo Vương Tôn rời đi
Chỉ là Vương Tôn đột nhiên nghiêm túc thoát lão cánh tay
"Ngươi..?" Dược Thần nghi hoặc
Đám người cũng khó hiểu
Vương Tôn lúc này đây nghiêm túc lại chợt cười nói: "Các ngươi đi trước, nếu Độc Vong Cấm Địa là con đường phi thăng, ta luyện hóa nó thành một tiểu thế giới, đem về treo tại Mộng Lai Quốc chậm rãi bán vé phi thăng, cái này kiếm được không ít linh thạch a!"
Đám người nghe xong lập tức ngần ra, sau đó không khỏi cười to
Dược Thần quay đầu cùng Huyết Thủ rời đi, tiếng nói bất đắc dĩ vang vọng: "Ngươi đó, quá đê tiện, ha ha...."
/599
|