Sau khi lết được tấm thân vào lớp thì cơn buồn ngủ trong cô lại ập đến .
- May mà vẫn kịp giờ .__Vừa nói xong , cô đã nằm gục xuống bàn ngủ thiếp đi . Cô ngủ , ngủ , ngủ không biết trời đất gì mãi tới khi cô nghe thấy xa xa có tiếng xì xào bàn tán
khiến cho cô không tài nào ngủ được nữa , cô bực tức đứng dậy , định chửi cho các tác giả của tiếng xì xào vừa rồi thì ...
- Ô ..Mọi người đi đâu hết rồi ?__Cô thắc mắc
- Ra ngoài xem TFBOYS , nghe nói từ hôm nay họ sẽ về trường mình học khoảng hơn 1 tháng gì đó __Thư nói
[ GTNV : Thư - Vũ Quỳnh Thư ( 16t) biệt danh mọt sách , cô rất thích đọc và đã đọc rất nhiều sách . Cô không bao giờ quan tâm tới những việc vô bổ như thần tượng hay hot
boy ,...]
Cô đang định nằm xuống ngủ tiếp thì ...
- CÁI GÌ ?? TFBOYS Á ? HỌ ĐANG Ở ĐÂU ? __Cô giật mình hét lên
- Ở ngoài ý __Thư điềm tĩnh
- Cậu không đi xem ư ? __Cô tò mò hỏi
- Mình không quan tâm tới những thứ vô bổ này __Thư nói rồi tiếp tục đọc sách .
Bỏ mặc Thư ngồi trong lớp , cô vội vã lao ra ngoài cửa , vừa ra khỏi lớp , cô đã bị ai đó đâm thẳng vào khiến cô ngã nhào ra nền nhà . Lồm cồm bò dậy , chưa định thần được
đó là ai và tại sao lại đâm vào mình , cô chỉ nghe thấy tiếng người đó nói bằng Tiếng Trung : Xin lỗi , tôi không nhìn thấy
- Hừ , ngày hôm nay đen đủi quá __ Cô lẩm bẩm
Đứng dậy , cô chỉnh trang lại mọi thứ cho khỏi xộc xệch , cô nhìn xuống chân định buộc lại dây giày thì thấy cái thẻ học sinh của ai đó đang nằm ngay dưới chân.
- Chắc là của người lúc nãy va vào mình __Cô đoán thế rồi nhặt lên
- Anh ta đi nhanh quá , hình như có 2 người đang đuổi theo anh ta thì phải , chắc là đang chơi đùa , mà sao nghe giọng anh ta quen thế nhỉ ?__Cô nhún vai thắc mắc.
Cầm thẻ học sinh trên tay , cô bắt đầu đọc ...
- Trời ơi , Thẻ của mình . Cảm ơn thần linh , thánh Allah , quan thế âm bồ tát đã mang em thẻ trở lại với con . Chắc là do mình ăn ở tốt đây mà .__Cô nói rồi cười như điên
Đi được vài bước , cô bỗng thấy đầu óc quay cuồng , mặt mũi tối sầm lại rồi.....Uỳnh ...cô đã ôm đất mẹ thân yêu vào lòng
- Này .. Cậu không sao chứ ? __ Lam Thiên hốt hoảng chạy tới đỡ Ngọc
- Lam Thiên hả ...mình ..__Chưa nói hết câu Ngọc đã bất tỉnh nhân sự
[ GTNV : Lam Thiên - Trần Lam Thiên , trước kia là hot boy số 1 của trường , còn bây giờ TFBOYS đã về thì chắc chỉ xếp thứ 4 thôi , là công tử hào hoa , nhà giàu , đặc biệt đã
có hôn ước với Khánh Ngọc từ rất lâu rồi , Lam Thiên rất thích Ngọc nên đã tìm đủ mọi cách , bày ra rất nhiều trò để cô để ý tới hắn nhưng đều thất bại thảm hại bởi 1 lý do
cực kỳ đơn giản đó là cô yêu Tuấn Khải , Lam Thiên nghĩ tình cảm của Ngọc đơn thuần chỉ là tình cảm Fan dành cho Idol nên mới không bỏ cuộc và tiếp tục lấn tới ]
Lam Thiên đưa Khánh Ngọc vào phòng y tế ...
- Mình bị sao vậy ? Đây là đâu ? Sao mình lại ở đây ? Lam Thiên cậu ở đây làm gì ? __Vừa mới tỉnh dậy , Ngọc đã hỏi 1 tràng dài.
- Cậu bị ngất đi do học tập quá sức và stress , đây là phòng y tế __ Hắn giải thích ( Mình gọi Lam Thiên là hắn)
-Bây giờ cậu ngồi đây để mình lên lớp lấy cặp sách rồi mình đưa cậu về __Hắn nói tiếp
- Ukm __Cô nói rất nhẹ
Hắn đưa cô về nhà rồi dặn dò cô từng chút một nào là ăn uống đầy đủ , ngủ đủ giấc , tránh căng thẳng ,vân vân và mây mây , toàn những chuyện lặt vặt khiến cô đang mệt
mỏi giờ lại càng mệt mỏi hơn .
- Thôi , mình về đây __Hắn tạm biệt Ngọc rồi bước ra khỏi cửa
- Cậu ..cậu không đợi gì à ? __Ngọc nói ấp a ấp úng
- Đợi gì ? __Câu nói ấp úng của Ngọc khiến hắn tưởng cô có ý gì với hắn nên cảm thấy vui lắm , hắn đang mở cờ trong bụng .
- Đợi ...Mình ĐUỔI VỀ __Cô cố nhấn mạnh 2 chữ cuối rồi ngồi cười hả hê
- Cậu .....__Hắn giận tím mặt , đùng đùng bỏ về không nói thêm câu nào
_________________________________HẾT CHƯƠNG 4_______________________________________________
Hôm nay rảnh nên mình đăng truyện mọi người đọc vui nha
- May mà vẫn kịp giờ .__Vừa nói xong , cô đã nằm gục xuống bàn ngủ thiếp đi . Cô ngủ , ngủ , ngủ không biết trời đất gì mãi tới khi cô nghe thấy xa xa có tiếng xì xào bàn tán
khiến cho cô không tài nào ngủ được nữa , cô bực tức đứng dậy , định chửi cho các tác giả của tiếng xì xào vừa rồi thì ...
- Ô ..Mọi người đi đâu hết rồi ?__Cô thắc mắc
- Ra ngoài xem TFBOYS , nghe nói từ hôm nay họ sẽ về trường mình học khoảng hơn 1 tháng gì đó __Thư nói
[ GTNV : Thư - Vũ Quỳnh Thư ( 16t) biệt danh mọt sách , cô rất thích đọc và đã đọc rất nhiều sách . Cô không bao giờ quan tâm tới những việc vô bổ như thần tượng hay hot
boy ,...]
Cô đang định nằm xuống ngủ tiếp thì ...
- CÁI GÌ ?? TFBOYS Á ? HỌ ĐANG Ở ĐÂU ? __Cô giật mình hét lên
- Ở ngoài ý __Thư điềm tĩnh
- Cậu không đi xem ư ? __Cô tò mò hỏi
- Mình không quan tâm tới những thứ vô bổ này __Thư nói rồi tiếp tục đọc sách .
Bỏ mặc Thư ngồi trong lớp , cô vội vã lao ra ngoài cửa , vừa ra khỏi lớp , cô đã bị ai đó đâm thẳng vào khiến cô ngã nhào ra nền nhà . Lồm cồm bò dậy , chưa định thần được
đó là ai và tại sao lại đâm vào mình , cô chỉ nghe thấy tiếng người đó nói bằng Tiếng Trung : Xin lỗi , tôi không nhìn thấy
- Hừ , ngày hôm nay đen đủi quá __ Cô lẩm bẩm
Đứng dậy , cô chỉnh trang lại mọi thứ cho khỏi xộc xệch , cô nhìn xuống chân định buộc lại dây giày thì thấy cái thẻ học sinh của ai đó đang nằm ngay dưới chân.
- Chắc là của người lúc nãy va vào mình __Cô đoán thế rồi nhặt lên
- Anh ta đi nhanh quá , hình như có 2 người đang đuổi theo anh ta thì phải , chắc là đang chơi đùa , mà sao nghe giọng anh ta quen thế nhỉ ?__Cô nhún vai thắc mắc.
Cầm thẻ học sinh trên tay , cô bắt đầu đọc ...
- Trời ơi , Thẻ của mình . Cảm ơn thần linh , thánh Allah , quan thế âm bồ tát đã mang em thẻ trở lại với con . Chắc là do mình ăn ở tốt đây mà .__Cô nói rồi cười như điên
Đi được vài bước , cô bỗng thấy đầu óc quay cuồng , mặt mũi tối sầm lại rồi.....Uỳnh ...cô đã ôm đất mẹ thân yêu vào lòng
- Này .. Cậu không sao chứ ? __ Lam Thiên hốt hoảng chạy tới đỡ Ngọc
- Lam Thiên hả ...mình ..__Chưa nói hết câu Ngọc đã bất tỉnh nhân sự
[ GTNV : Lam Thiên - Trần Lam Thiên , trước kia là hot boy số 1 của trường , còn bây giờ TFBOYS đã về thì chắc chỉ xếp thứ 4 thôi , là công tử hào hoa , nhà giàu , đặc biệt đã
có hôn ước với Khánh Ngọc từ rất lâu rồi , Lam Thiên rất thích Ngọc nên đã tìm đủ mọi cách , bày ra rất nhiều trò để cô để ý tới hắn nhưng đều thất bại thảm hại bởi 1 lý do
cực kỳ đơn giản đó là cô yêu Tuấn Khải , Lam Thiên nghĩ tình cảm của Ngọc đơn thuần chỉ là tình cảm Fan dành cho Idol nên mới không bỏ cuộc và tiếp tục lấn tới ]
Lam Thiên đưa Khánh Ngọc vào phòng y tế ...
- Mình bị sao vậy ? Đây là đâu ? Sao mình lại ở đây ? Lam Thiên cậu ở đây làm gì ? __Vừa mới tỉnh dậy , Ngọc đã hỏi 1 tràng dài.
- Cậu bị ngất đi do học tập quá sức và stress , đây là phòng y tế __ Hắn giải thích ( Mình gọi Lam Thiên là hắn)
-Bây giờ cậu ngồi đây để mình lên lớp lấy cặp sách rồi mình đưa cậu về __Hắn nói tiếp
- Ukm __Cô nói rất nhẹ
Hắn đưa cô về nhà rồi dặn dò cô từng chút một nào là ăn uống đầy đủ , ngủ đủ giấc , tránh căng thẳng ,vân vân và mây mây , toàn những chuyện lặt vặt khiến cô đang mệt
mỏi giờ lại càng mệt mỏi hơn .
- Thôi , mình về đây __Hắn tạm biệt Ngọc rồi bước ra khỏi cửa
- Cậu ..cậu không đợi gì à ? __Ngọc nói ấp a ấp úng
- Đợi gì ? __Câu nói ấp úng của Ngọc khiến hắn tưởng cô có ý gì với hắn nên cảm thấy vui lắm , hắn đang mở cờ trong bụng .
- Đợi ...Mình ĐUỔI VỀ __Cô cố nhấn mạnh 2 chữ cuối rồi ngồi cười hả hê
- Cậu .....__Hắn giận tím mặt , đùng đùng bỏ về không nói thêm câu nào
_________________________________HẾT CHƯƠNG 4_______________________________________________
Hôm nay rảnh nên mình đăng truyện mọi người đọc vui nha
/6
|