Đã hơn 4 tháng rồi mà nó vẫn nằm yên trên giường, hằng ngày Ryan vẫn chăm sóc cho nó, có khi thì dẫn nó đi dạo, có lúc thì kể cho nó nghe những câu chuyện vui và nấu những món nó thích ăn nhất. Anh biết rằng nó sẽ cảm nhận được tình cảm của anh dành cho nó lớn biết chừng nào. Thất vọng lắm chứ ! Ai mà chẳng thất vọng, nó chỉ biết nằm im trên giường mà thôi, bế nó đi đâu thì nó đi đấy, hỏi gì cũng không trả lời, ăn thì ăn không được, nói cũng nói không xong. Chăm sóc như vậy Ryan cũng khổ lắm chứ, thà rằng nó tỉnh lại chăm sóc nó còn sướng hơn là khi nó ngủ như thế này. Cứ ngày qua ngày ai thấy mà chẳng nản đến bác sĩ còn cảm thấy rung động trước tình cảm của Ryan dành cho nó. Ông nhìn Ryan mà thương xót, lúc nào cũng cầu nguyện thượng đế cho nó mau tỉnh lại nhưng có lẽ là vô ích. Bốn tháng… 5 tháng trôi qua… đã nữa năm rồi, cũng chỉ nằm im không hề tỉnh lại
‘‘Eun Ji nè, đã nữa năm rồi em tỉnh lại nhìn anh đi, nói cho anh nghe đã xảy ra chuyện gì với em mà nước mắt em lại chạy ra vậy. Đừng để trong lòng nữa, nói cho anh nghe đi để anh còn giúp em nữa chứ. Anh muốn nghe giọng của em lắm đó. Ba mẹ cũng lo cho em lắm, tuy nghe được giọng nói của em hằng ngày nhưng họ rất lo cho em. Anh sai bác giúp việc gọi cho ba mẹ em, giả làm em để họ yên tâm nhưng giọng nói cũng khác mà, em nên tỉnh dậy đi. Nhóc con nhớ em lắm đó, nhóc con muốn em dẫn đi chơi kìa. Tỉnh lại đi mà’’ Ryan vừa nhìn nó vừa cầm chai rượu trên tay mà uống, mấy ngày nay trong bụng anh chỉ toàn là rượu không thôi, chẳng có chút thức ăn nào. Cứ như thế này phải rửa ruột mất
‘‘Em lo cho anh thì tỉnh dậy đi. Nấu canh giải rượu cho anh. Em nghe anh nói không Eun Ji. Dậy đi mà… anh xin em đó Park Eun Ji. Kang Yoon Jae này xin em đó Park Eun Ji’’. Ryan nhìn nó mà đau lòng, nước mắt cũng theo đó mà chảy xuống (tác giả: ước gì chồng mình sau này cũng như thế).
“Cậu Yoon Jae” bác giúp việc nhìn thấy Ryan như vậy cũng đau lòng không kém nhưng cũng đâu biết làm sao
“Cậu ăn tí cơm đi nếu không cậu bệnh ai chăm sóc cho cô ấy”
“Tôi muốn em ấy vì lo cho tôi mà tỉnh dậy. Ngày nào cũng kể chuyện cho em ấy, dẫn em ấy đi dạo và gọi điện về cho gia đình em ấy, tôi cảm thấy tim đau lắm. Thà rằng em ấy nói một câu thôi nhưng lúc nào cũng khóc. Em ấy đau tôi còn đau hơn” Ryan như thế mà uống ngày càng nhiều
“Cô Eun Ji sẽ sớm tỉnh lại thôi. Tôi tin cô ấy đang khóc vì cậu đấy. Cô ấy chắc chắn sẽ không muốn thấy cậu như thế này đâu. Khi cô ấy tỉnh lại cậu phải đẹp trai thì cô ấy mới thích chứ. Cậu phải chứng tỏ cậu là người mà cô ấy có thể dựa dẫm và tin tưởng phải không nào”
“Thiệt chứ?” Ryan nhìn bác giúp việc mà hỏi
Gật đầu và mỉm cười đó là hành động lúc này của bác “Không ai là không tin vào chính mình trừ khi họ có muốn tin hay không. Tôi tin tình cảm của cậu sẽ giúp cô ấy tỉnh dậy sớm thôi”
“Bác đưa cơm cho cháu đi” Ryan bỏ chai rượu xuống, bác giúp việc đưa khay cơm lại cho Ryan mà mỉm cười
“Bác giúp cháu cất chai rượu đi” Ryan cầm chén cơm lên mà ăn. Anh tin rằng nó sẽ tỉnh dậy và mãi chờ đợi nó cho dù nó có tỉnh hay không.
…
“Xin chào mọi người, lại gặp mọi người rồi. Tôi là Park Eun Ji là thành viên mới của lớp chúng ta. Anh trai tôi đã xin nghĩ học ở trường và tôi sẽ ngồi chỗ của anh ấy. Mọi người là anh chị của tôi nhưng tôi không muốn xưng hô như thế vì thế cũng đừng ai gọi tôi là em hay là cô nhóc. I don’t like. Tôi biết mọi người biết tiếng anh nên muốn nói gì thì dùng ngôn ngữ đó nha và nay tôi cũng sẽ là người dám sát trình độ tiếng anh của lớp này, kết quả hàng tháng sẽ được cập nhật tại website của câu lạc bộ IL và người có thành tích tốt sẽ được cộng điểm tốt nghiệp cho lớp 12. OK.” Nó nói xong lạnh lùng bước xuống bàn mà anh hai nó thường hay ngồi. Ryan ở kế bên nhìn nó nảy giờ nhưng chỉ nhận được ánh mắt lạnh lùng
Phone rung trong chế độ im lặng
“Đừng nhìn như thế chứ. Đừng nghĩ là quen biết thân thiết mà làm gì cũng được nha. English… speak E đó nha”
“Con bé này, chơi mình sao” Ryan suy nghĩ trong đầu rồi nhắn cho nó một tin nhắn đầu hàm ý
“Devil Race” 2 chữ hiện lên trước mặt nó (tác giả: có ai hiểu Ryan muốn nói gì không?)
“Want?” lạnh lùng một chữ
“8 p.m. XX street/////….” ( không hiểu luôn)
“Want?” ( lại là want)
Ryan không trả lời nữa nhìn nó nở nụ cười khiến nó ức chế như muốn quýnh anh này một cái nhưng do trong lớp nên không còn cách gì. Nhịn cơn tức lại, rút tai nghe ra nghe nhạc rồi nằm ngủ ngon lành. Ánh nhìn của ai đó nảy giờ cứ nhìn chằm nó không hề chớp mắt.
“Rõ ràng là cô ta mới trung học thôi mà chưa qua lớp 10 lại dám nhảy lên lớp 12 học là sao? Lại còn là người dám sát trình độ tiếng anh của lớp Vip nữa chứ. Được lắm xe, cô làm gì đây?”
“Nè! Em mới vào. Em lên giải giúp cô bài này được chứ” cả lớp nghe bà cô dạy toán nói xong mà hết hồn. Đây là bài toán khó đến học sinh giỏi cũng mất một ngày mới xong huống gì là một cô nhóc chưa hề học xong lớp 9 nữa chứ
Nó nghe thấy ai gọi tên nó nên ngồi dậy, ngước mặt nhìn bà cô “Cô kêu em?”
“Đúng vậy. Do em thiếu điểm nên hãy làm bài này đi, cô sẽ lấy điểm miệng, 1 tiết và 15 phút hết năm học cho em nếu em làm được bài này. Em chỉ cần thi cuối kì và tốt nghiệp thôi” ba cô nói khiến cả lớp há hốc mồm
“Cái gì? Chỉ một điểm mà được cả năm sao?”
“Sướng thiệt đó nha”
“Đừng vội mừng nếu em làm không được thì là con 0 đó. Em dám làm không?” bà cô nhìn nó nói
“Không”
“Nếu không làm thì sao?” nó lạnh nhạt hỏi bà cô, Ryan ngồi kế bên cũng lo sợ cho nó. Nó tuy giỏi thì thiệt nhưng đây không phải bài đơn giản đâu, nói 12 vậy thôi chứ nó là đại học chuyện ngành toán đó
“Cô chỉ muốn em đừng ngủ trong lớp nữa. Cô biết đây là lớp Vip, học hay không thì tùy nhưng đã gần hết năm rồi nên cũng phải lắng nghe chứ” bà cô nhìn nó nói, bà cũng có chút quan tâm và lo lắng cho nó
“Coi cô làm sao?”
Nó không nói gì, nhìn xung quanh lớp xong rồi mỉm cười nhìn Ryan nhưng chỉ nhận được lắc đầu từ anh
“Anh phải đãi em đó nha” đó là một câu tiếng Pháp nó nói với Ryan, mọi người trong lớp chẳng hiểu gì hết trừ ai đó
Ryan lắc đầu nhìn nó nhưng sau đó lại gật đầu
“OK” sau cái gật đầu của Ryan nó quay lại bước lên bục giảng
“3 phút em sẽ làm xong nó” sau câu trả lời đó là
“Cái gì?”
“3 phút”
“Cô ta khùng chắc”
Có người nào đó vẫn chăm chú nhìn nó
“Mày nghĩ xem Alex làm được không?”
“Coi thì biết thôi” lạnh lùng ghê
3 phút nó vứt cục phấn xuống bảng, quay người lại thì thấy bà cô và học sinh há hốc mồm, có một số người chụp ảnh lại để đăng tin tức
Ryan mỉm cười nhìn nó, nó nhìn Ryan mỉm cười
“Nè, tỉnh lại đi” Ryan đứng lên hét to khiến các đầu óc trở lại nguyên trạng, lúc nhìn lên bảng là lúc nó về chỗ nằm ngủ rồi. Ngoài bài giải ngắn gọn ra là dòng chữ
“Ai đăng chuyện ngày hôm nay thì coi chừng đó. Tuyệt đối cấm đăng, nói, bàn tán, nghe được là chém”
Nhìn câu đó mà ai cũng sợ, cả bà cô còn sợ hơn. Từ hồi đi dạy bà hiếm thấy được nhân tài như thế này. Mới có 12 tuổi mà cả bài khó của khối chuyện toán mất cả ngày bà mới giải ra mà chỉ 3 phút mà nó làm được, lại còn lời giải ngắn gọn, nhìn vào cả đứa ngu cũng hiểu
“Đúng rồi. 10 điểm cho cả năm. Các em phải học theo gương Alex đó, Chúng ta qua bài mới”
“Nè, Alex giỏi thiệt đó” Tae Min quay xuống chỗ Ji Hoon
Ji Hoon chỉ cười nhạt một cái rồi tiếp tục nằm xuống ngủ
Ryan cứ quay sang nhìn nó chằm chằm khiến ai cũng ghen tị
“Hoa khôi giỏi quá ta” tin nhắn của các học sinh trong lớp
“Ước gì cô ấy là bạn gái của mình”
“Mày nằm mơ à. Không thấy Ryan sao?”
“Ờ cũng phải. Ryan với Alex có gì gì đấy”
“Hai người họ lúc nào cũng đi chung”
“Có ai biết Kang Suk nghĩ không?”
“Không. Hỏi Alex xem?”
“Tao không dám”
DEVIL RACE mệnh danh là con đường sinh tử nằm sát bên dãy núi, do địa hình gồ ghề nên lúc xuống lúc lên dốc, không ai biết được nơi đây thường tập trung đua xe của các giới trong bóng tối, có hàng ngàn tay đua cừ khôi xuất hiện ở đây. Chưa kể hôm nay tốc độ chạy sẽ nâng cao gấp đôi và được đua bằng các siêu xe thể thao (xe hơi ấy nha). F3 của chúng ta hôm nay cũng xuất hiện và một người nữa có tính cách lạnh lùng không đến đây bao giờ nhưng biết tin có ai đến nên cũng đi theo xem cuộc vui
“Nè, một người như cậu hôm nay cũng đến sao?” Tae Min đi lại vỗ tay anh bạn
“5 năm rồi chưa đến đây”
“Sao nay lại tới vậy, tai nạn 5 năm về trước đến nỗi xuống giường bệnh không được nữa mà còn muốn đua sao?” Tae Min nhìn thằng bạn của mình với ánh mắt lo lắng
“Đua sao, tôi không đua chỉ xem thôi” Ji Hoon nhìn Tae Min rồi nhìn chặng đường đua dài ngoằn ngoèo đó, một nỗi ám ảnh vang lên trong đầu, trong trí thức
“Kết em nào ở đây sao mà lại đích thân hoàng tử Hang Ji Hoon phải đến chứ” Tae Min nhìn Hoon mà cảm thấy phấn khích
“Thiệt sao?” trước câu hỏi đó, Ji Hoon lãng tránh
“Mấy giờ đua”
“15 phút nữa”
“Nghe nói F3 cũng đua đó. Tò mò ghê nha” Tae Min nhìn đám siêu xe trước mắt…
P/S: CHAP SAU SẼ LÀ: DEVIL RACE (đường đua ác quỷ/tử thần)
‘‘Eun Ji nè, đã nữa năm rồi em tỉnh lại nhìn anh đi, nói cho anh nghe đã xảy ra chuyện gì với em mà nước mắt em lại chạy ra vậy. Đừng để trong lòng nữa, nói cho anh nghe đi để anh còn giúp em nữa chứ. Anh muốn nghe giọng của em lắm đó. Ba mẹ cũng lo cho em lắm, tuy nghe được giọng nói của em hằng ngày nhưng họ rất lo cho em. Anh sai bác giúp việc gọi cho ba mẹ em, giả làm em để họ yên tâm nhưng giọng nói cũng khác mà, em nên tỉnh dậy đi. Nhóc con nhớ em lắm đó, nhóc con muốn em dẫn đi chơi kìa. Tỉnh lại đi mà’’ Ryan vừa nhìn nó vừa cầm chai rượu trên tay mà uống, mấy ngày nay trong bụng anh chỉ toàn là rượu không thôi, chẳng có chút thức ăn nào. Cứ như thế này phải rửa ruột mất
‘‘Em lo cho anh thì tỉnh dậy đi. Nấu canh giải rượu cho anh. Em nghe anh nói không Eun Ji. Dậy đi mà… anh xin em đó Park Eun Ji. Kang Yoon Jae này xin em đó Park Eun Ji’’. Ryan nhìn nó mà đau lòng, nước mắt cũng theo đó mà chảy xuống (tác giả: ước gì chồng mình sau này cũng như thế).
“Cậu Yoon Jae” bác giúp việc nhìn thấy Ryan như vậy cũng đau lòng không kém nhưng cũng đâu biết làm sao
“Cậu ăn tí cơm đi nếu không cậu bệnh ai chăm sóc cho cô ấy”
“Tôi muốn em ấy vì lo cho tôi mà tỉnh dậy. Ngày nào cũng kể chuyện cho em ấy, dẫn em ấy đi dạo và gọi điện về cho gia đình em ấy, tôi cảm thấy tim đau lắm. Thà rằng em ấy nói một câu thôi nhưng lúc nào cũng khóc. Em ấy đau tôi còn đau hơn” Ryan như thế mà uống ngày càng nhiều
“Cô Eun Ji sẽ sớm tỉnh lại thôi. Tôi tin cô ấy đang khóc vì cậu đấy. Cô ấy chắc chắn sẽ không muốn thấy cậu như thế này đâu. Khi cô ấy tỉnh lại cậu phải đẹp trai thì cô ấy mới thích chứ. Cậu phải chứng tỏ cậu là người mà cô ấy có thể dựa dẫm và tin tưởng phải không nào”
“Thiệt chứ?” Ryan nhìn bác giúp việc mà hỏi
Gật đầu và mỉm cười đó là hành động lúc này của bác “Không ai là không tin vào chính mình trừ khi họ có muốn tin hay không. Tôi tin tình cảm của cậu sẽ giúp cô ấy tỉnh dậy sớm thôi”
“Bác đưa cơm cho cháu đi” Ryan bỏ chai rượu xuống, bác giúp việc đưa khay cơm lại cho Ryan mà mỉm cười
“Bác giúp cháu cất chai rượu đi” Ryan cầm chén cơm lên mà ăn. Anh tin rằng nó sẽ tỉnh dậy và mãi chờ đợi nó cho dù nó có tỉnh hay không.
…
“Xin chào mọi người, lại gặp mọi người rồi. Tôi là Park Eun Ji là thành viên mới của lớp chúng ta. Anh trai tôi đã xin nghĩ học ở trường và tôi sẽ ngồi chỗ của anh ấy. Mọi người là anh chị của tôi nhưng tôi không muốn xưng hô như thế vì thế cũng đừng ai gọi tôi là em hay là cô nhóc. I don’t like. Tôi biết mọi người biết tiếng anh nên muốn nói gì thì dùng ngôn ngữ đó nha và nay tôi cũng sẽ là người dám sát trình độ tiếng anh của lớp này, kết quả hàng tháng sẽ được cập nhật tại website của câu lạc bộ IL và người có thành tích tốt sẽ được cộng điểm tốt nghiệp cho lớp 12. OK.” Nó nói xong lạnh lùng bước xuống bàn mà anh hai nó thường hay ngồi. Ryan ở kế bên nhìn nó nảy giờ nhưng chỉ nhận được ánh mắt lạnh lùng
Phone rung trong chế độ im lặng
“Đừng nhìn như thế chứ. Đừng nghĩ là quen biết thân thiết mà làm gì cũng được nha. English… speak E đó nha”
“Con bé này, chơi mình sao” Ryan suy nghĩ trong đầu rồi nhắn cho nó một tin nhắn đầu hàm ý
“Devil Race” 2 chữ hiện lên trước mặt nó (tác giả: có ai hiểu Ryan muốn nói gì không?)
“Want?” lạnh lùng một chữ
“8 p.m. XX street/////….” ( không hiểu luôn)
“Want?” ( lại là want)
Ryan không trả lời nữa nhìn nó nở nụ cười khiến nó ức chế như muốn quýnh anh này một cái nhưng do trong lớp nên không còn cách gì. Nhịn cơn tức lại, rút tai nghe ra nghe nhạc rồi nằm ngủ ngon lành. Ánh nhìn của ai đó nảy giờ cứ nhìn chằm nó không hề chớp mắt.
“Rõ ràng là cô ta mới trung học thôi mà chưa qua lớp 10 lại dám nhảy lên lớp 12 học là sao? Lại còn là người dám sát trình độ tiếng anh của lớp Vip nữa chứ. Được lắm xe, cô làm gì đây?”
“Nè! Em mới vào. Em lên giải giúp cô bài này được chứ” cả lớp nghe bà cô dạy toán nói xong mà hết hồn. Đây là bài toán khó đến học sinh giỏi cũng mất một ngày mới xong huống gì là một cô nhóc chưa hề học xong lớp 9 nữa chứ
Nó nghe thấy ai gọi tên nó nên ngồi dậy, ngước mặt nhìn bà cô “Cô kêu em?”
“Đúng vậy. Do em thiếu điểm nên hãy làm bài này đi, cô sẽ lấy điểm miệng, 1 tiết và 15 phút hết năm học cho em nếu em làm được bài này. Em chỉ cần thi cuối kì và tốt nghiệp thôi” ba cô nói khiến cả lớp há hốc mồm
“Cái gì? Chỉ một điểm mà được cả năm sao?”
“Sướng thiệt đó nha”
“Đừng vội mừng nếu em làm không được thì là con 0 đó. Em dám làm không?” bà cô nhìn nó nói
“Không”
“Nếu không làm thì sao?” nó lạnh nhạt hỏi bà cô, Ryan ngồi kế bên cũng lo sợ cho nó. Nó tuy giỏi thì thiệt nhưng đây không phải bài đơn giản đâu, nói 12 vậy thôi chứ nó là đại học chuyện ngành toán đó
“Cô chỉ muốn em đừng ngủ trong lớp nữa. Cô biết đây là lớp Vip, học hay không thì tùy nhưng đã gần hết năm rồi nên cũng phải lắng nghe chứ” bà cô nhìn nó nói, bà cũng có chút quan tâm và lo lắng cho nó
“Coi cô làm sao?”
Nó không nói gì, nhìn xung quanh lớp xong rồi mỉm cười nhìn Ryan nhưng chỉ nhận được lắc đầu từ anh
“Anh phải đãi em đó nha” đó là một câu tiếng Pháp nó nói với Ryan, mọi người trong lớp chẳng hiểu gì hết trừ ai đó
Ryan lắc đầu nhìn nó nhưng sau đó lại gật đầu
“OK” sau cái gật đầu của Ryan nó quay lại bước lên bục giảng
“3 phút em sẽ làm xong nó” sau câu trả lời đó là
“Cái gì?”
“3 phút”
“Cô ta khùng chắc”
Có người nào đó vẫn chăm chú nhìn nó
“Mày nghĩ xem Alex làm được không?”
“Coi thì biết thôi” lạnh lùng ghê
3 phút nó vứt cục phấn xuống bảng, quay người lại thì thấy bà cô và học sinh há hốc mồm, có một số người chụp ảnh lại để đăng tin tức
Ryan mỉm cười nhìn nó, nó nhìn Ryan mỉm cười
“Nè, tỉnh lại đi” Ryan đứng lên hét to khiến các đầu óc trở lại nguyên trạng, lúc nhìn lên bảng là lúc nó về chỗ nằm ngủ rồi. Ngoài bài giải ngắn gọn ra là dòng chữ
“Ai đăng chuyện ngày hôm nay thì coi chừng đó. Tuyệt đối cấm đăng, nói, bàn tán, nghe được là chém”
Nhìn câu đó mà ai cũng sợ, cả bà cô còn sợ hơn. Từ hồi đi dạy bà hiếm thấy được nhân tài như thế này. Mới có 12 tuổi mà cả bài khó của khối chuyện toán mất cả ngày bà mới giải ra mà chỉ 3 phút mà nó làm được, lại còn lời giải ngắn gọn, nhìn vào cả đứa ngu cũng hiểu
“Đúng rồi. 10 điểm cho cả năm. Các em phải học theo gương Alex đó, Chúng ta qua bài mới”
“Nè, Alex giỏi thiệt đó” Tae Min quay xuống chỗ Ji Hoon
Ji Hoon chỉ cười nhạt một cái rồi tiếp tục nằm xuống ngủ
Ryan cứ quay sang nhìn nó chằm chằm khiến ai cũng ghen tị
“Hoa khôi giỏi quá ta” tin nhắn của các học sinh trong lớp
“Ước gì cô ấy là bạn gái của mình”
“Mày nằm mơ à. Không thấy Ryan sao?”
“Ờ cũng phải. Ryan với Alex có gì gì đấy”
“Hai người họ lúc nào cũng đi chung”
“Có ai biết Kang Suk nghĩ không?”
“Không. Hỏi Alex xem?”
“Tao không dám”
DEVIL RACE mệnh danh là con đường sinh tử nằm sát bên dãy núi, do địa hình gồ ghề nên lúc xuống lúc lên dốc, không ai biết được nơi đây thường tập trung đua xe của các giới trong bóng tối, có hàng ngàn tay đua cừ khôi xuất hiện ở đây. Chưa kể hôm nay tốc độ chạy sẽ nâng cao gấp đôi và được đua bằng các siêu xe thể thao (xe hơi ấy nha). F3 của chúng ta hôm nay cũng xuất hiện và một người nữa có tính cách lạnh lùng không đến đây bao giờ nhưng biết tin có ai đến nên cũng đi theo xem cuộc vui
“Nè, một người như cậu hôm nay cũng đến sao?” Tae Min đi lại vỗ tay anh bạn
“5 năm rồi chưa đến đây”
“Sao nay lại tới vậy, tai nạn 5 năm về trước đến nỗi xuống giường bệnh không được nữa mà còn muốn đua sao?” Tae Min nhìn thằng bạn của mình với ánh mắt lo lắng
“Đua sao, tôi không đua chỉ xem thôi” Ji Hoon nhìn Tae Min rồi nhìn chặng đường đua dài ngoằn ngoèo đó, một nỗi ám ảnh vang lên trong đầu, trong trí thức
“Kết em nào ở đây sao mà lại đích thân hoàng tử Hang Ji Hoon phải đến chứ” Tae Min nhìn Hoon mà cảm thấy phấn khích
“Thiệt sao?” trước câu hỏi đó, Ji Hoon lãng tránh
“Mấy giờ đua”
“15 phút nữa”
“Nghe nói F3 cũng đua đó. Tò mò ghê nha” Tae Min nhìn đám siêu xe trước mắt…
P/S: CHAP SAU SẼ LÀ: DEVIL RACE (đường đua ác quỷ/tử thần)
/20
|