Hơn một năm sau
Là ngày cực kì quan trọng của Dream King Dom nên từ sáng sớm tất cả các nhân viên đã có mặt đầy đủ để chuẩn bị cho buổi họp cổ đông. Hiện giờ đã hơn một tiếng mà các nhân viên chưa nghe được bất cứ thông tin nào từ phòng họp lan ra, họ chỉ biết chờ đợi và nôn nóng nhưng không biết bên trong đang rất căng thẳng.
Phóng viên của các đài truyền hình lớn đều tập trung trước cửa phòng họp và một số thì đi phỏng vấn nhân viên của Dream:
“Chúng tôi nghe nói công ty sẽ công bố phá sản. đây có phải là sự thật?” một phóng viên của đài IBC
“Tôi không biết nhưng tôi nghĩ là sẽ không vì tôi tin các vị lãnh đạo” một nhân viên của công ty trong nhóm phóng viên hỏi lên tiếng trả lời
“Đúng vậy. Chúng tôi tin công ty sẽ không làm gì khiến chúng tôi mất việc” đám nhân viên ùa theo người đó
“Có tin nói rằng người thừa kế đã từ bỏ Dream. Các bạn nghĩ sao?” một bên khác phóng viên của IBC cũng hỏi
“Chúng tôi không biết. Xin lỗi”
“Chào các bạn đang xem đài, hiện giờ công ty hàng đầu về giới tài chính cũng như trong lĩnh vực kinh doanh đang chính thức họp cổ đông. Đã hơn một tiếng nhưng phòng họp vẫn đóng. Có thông tin cho rằng họ sẽ tuyên bố phá sản hoặc bán công ty. Cũng có thông tin cho rằng người thừa kế sẽ quay trở về hoặc từ bỏ. Liệu chuyện gì đang xảy ra trong đó. Bây giờ chúng ta sẽ xem những gì nhân viên của Dream nói nha. Phóng viên đài SBS”
Trong phòng họp hiện giờ là gương mặt sợ hãi đến toát mồ hôi của các cổ đông cũng như các cấp lãnh đạo
“Tôi đã nói là tôi sẽ không bán xưởng sản xuất quần áo của con gái tôi” papa nó là chủ tịch của công ty, do không kiềm chế nổi sự giận dữ mà đứng dậy nói khiến ai cũng sợ
“Chủ tịch. Công ty chúng ta sắp phá sản rồi. Hãy nghĩ xem hiện giờ tiểu thư chưa trở về nếu cô ấy không trở về thì chúng ta giữ cái xưởng đó làm gì nhưng cho dù có trở về việc thành lập bộ phận thiết kế cũng là vấn đề” phó chủ tịch nói
“Tôi tin con bé sẽ không bỏ Dream” papa nó tức giận trước Phó chủ tịch
“Chúng tôi nghĩ rằng: hiện giờ việc trả lương cho nhân viên Dream là vấn đề lớn nhất. Giá cổ phiếu trong thời gian qua chỉ ở mức độ trung bình nhờ việc hợp tác với DVD nhưng chúng ta cũng sắp hết hạn hợp đồng với họ. Vậy hãy thảo luận về vấn đề đó trước” một cổ đông lên tiếng
“Chủ tịch, bà Ambert cũng nói vậy rồi. Tôi nghĩ bán công xưởng để trả lương cho nhân viên lúc này là tốt nhất” PCT vẫn giữ nguyên ý kiến
“Tôi nói không là không” papa nó vẫn giữ vững lập trường của mình
“Chúng tôi không thể nghe lời chủ tịch thêm nữa. Bây giờ chúng ta nên bỏ phiếu để quyết định đi. Chúng ta nên cho nhân viên câu trả lời tốt nhất” một cổ đông trung thành với PCT lên tiếng
“Được. Vậy bỏ phiếu đi” papa nó hết cách, giờ phút này bất chấp mọi thứ, mạo hiểm một lần
Mọi người bắt đầu bỏ phiếu. Hiện giờ papa nó hết sức lo lắng vì ông sợ sẽ không giữ được xưởng cho nó đến khi nó trở về, ông lo lắng nhưng không hề tỏ ra bên ngoài khiến người khác rất khâm phục tính cách này của ông.
“Chủ tịch”
“PCT”
“CT” “PCT”
Người đọc phiếu đọc từng lá phiếu lên khiến ai cũng lo lắng
“Hiện giờ cổ phiếu đang ngang ngửa nhau và có 2 phiếu trắng”
“Vậy phải làm sao đây?” mọi người bàn tán
“Trật tự hết đi” PCT quát to khiến ai cũng im lặng
“Vậy được rồi. Tôi nghĩ chúng ta nên nhờ một người khác” một cổ đông lên tiếng
“Hiện giờ người nắm giữ cổ phần còn lại của công ty là cô Park Eun Ji nhưng cô ấy chưa trở về nhưng nếu để chủ tịch quyết định thay con gái mình thì sẽ tốt hơn” PGĐ lên tiếng
“Vậy khác gì sẽ không bán xưởng” PCT nói trong sự tức giận. Ai cũng phải im lặng. Họ không hiểu tại sao họ là anh em lại cứ thích đấu đá nhau như vậy?
“Đúng” papa nó nói
“Vậy chúng ta có cái xưởng đó để làm gì? Nhà kho hay nơi chứa rác” PCT bây giờ đã hết kiên nhẫn nên mặc kệ tất cả. Papa nó phát tức trước thái độ của ông
“Chú. Con bé là cháu của chú đó” papa nó nhìn PCT
“Vậy sao? Nhưng với tôi Dream quan trọng như mạng sống vậy” PCT lên tiếng, bên kia cô của nó cũng nói
“Em nghĩ anh hai nên gọi con bé về đi. Con bé nên trở về rồi” cô nó chính là PGĐ của công ty
“Tôi về rồi” mọi người ngạc nhiên nhìn nhau vì không biết tiếng nói phát ra từ đâu hay chỉ là nghe nhầm nhưng chắc không phải rồi. Tiếng cửa phòng họp dần dần mở ra trước sự ngạc nhiên của tất cả mọi người. Ai cũng tập trung vào người đang xuất hiện ở giữa cánh cửa. Hai bên là vệ sĩ mặc áo đen, phía sau là những người đang ngăn cản phóng viên. Cô gái đó tiến vào trong dưới sự bảo vệ của hai vệ sĩ cũng như ánh mắt ngạc nhiên của tất cả mọi người. Cô mặc một chiếc váy công sở màu đen, bên ngoài khoác một chiếc áo lông trắng dài (do đang là mùa đông nên mặc áo lông cũng là điều tức nhiên) trên gương mặt lúc này hiện ra vẻ cao sang và quyền quý như một vị lãnh đạo, điểm nhấn là cặp mắt kính hiệu Chanel vừa mới sản xuất khiến cô càng thêm phần sang trọng và uy nghiêm. Cô gái đó đã cao lại kết hợp với đôi giày cao gót cao 2 phân càng hiện lên vẻ quyến rũ và rạng ngời khiến ai cũng phải ngưỡng mộ và kính trọng. Họ biết chắc chắn đó là một tiểu thư cao sang đến mức nào. Cô gái đó tiến lại phía PCT thay vì chủ tịch
“Chú ngạc nhiên chứ” cô gái đó tháo chiếc mắt kính trên gương mặt ra, mỉm cười nhìn ông ta rồi quay sang các vị cổ đông
“Tôi chính là Park Eun Ji ‘’ sau khi nó nói xong thì ánh mắt của tất cả đều đổ dồn về phía nó với ánh mắt ngưỡng mộ cũng như nhẹ nhõm hơn vì nó đã trở về Dream
Là ngày cực kì quan trọng của Dream King Dom nên từ sáng sớm tất cả các nhân viên đã có mặt đầy đủ để chuẩn bị cho buổi họp cổ đông. Hiện giờ đã hơn một tiếng mà các nhân viên chưa nghe được bất cứ thông tin nào từ phòng họp lan ra, họ chỉ biết chờ đợi và nôn nóng nhưng không biết bên trong đang rất căng thẳng.
Phóng viên của các đài truyền hình lớn đều tập trung trước cửa phòng họp và một số thì đi phỏng vấn nhân viên của Dream:
“Chúng tôi nghe nói công ty sẽ công bố phá sản. đây có phải là sự thật?” một phóng viên của đài IBC
“Tôi không biết nhưng tôi nghĩ là sẽ không vì tôi tin các vị lãnh đạo” một nhân viên của công ty trong nhóm phóng viên hỏi lên tiếng trả lời
“Đúng vậy. Chúng tôi tin công ty sẽ không làm gì khiến chúng tôi mất việc” đám nhân viên ùa theo người đó
“Có tin nói rằng người thừa kế đã từ bỏ Dream. Các bạn nghĩ sao?” một bên khác phóng viên của IBC cũng hỏi
“Chúng tôi không biết. Xin lỗi”
“Chào các bạn đang xem đài, hiện giờ công ty hàng đầu về giới tài chính cũng như trong lĩnh vực kinh doanh đang chính thức họp cổ đông. Đã hơn một tiếng nhưng phòng họp vẫn đóng. Có thông tin cho rằng họ sẽ tuyên bố phá sản hoặc bán công ty. Cũng có thông tin cho rằng người thừa kế sẽ quay trở về hoặc từ bỏ. Liệu chuyện gì đang xảy ra trong đó. Bây giờ chúng ta sẽ xem những gì nhân viên của Dream nói nha. Phóng viên đài SBS”
Trong phòng họp hiện giờ là gương mặt sợ hãi đến toát mồ hôi của các cổ đông cũng như các cấp lãnh đạo
“Tôi đã nói là tôi sẽ không bán xưởng sản xuất quần áo của con gái tôi” papa nó là chủ tịch của công ty, do không kiềm chế nổi sự giận dữ mà đứng dậy nói khiến ai cũng sợ
“Chủ tịch. Công ty chúng ta sắp phá sản rồi. Hãy nghĩ xem hiện giờ tiểu thư chưa trở về nếu cô ấy không trở về thì chúng ta giữ cái xưởng đó làm gì nhưng cho dù có trở về việc thành lập bộ phận thiết kế cũng là vấn đề” phó chủ tịch nói
“Tôi tin con bé sẽ không bỏ Dream” papa nó tức giận trước Phó chủ tịch
“Chúng tôi nghĩ rằng: hiện giờ việc trả lương cho nhân viên Dream là vấn đề lớn nhất. Giá cổ phiếu trong thời gian qua chỉ ở mức độ trung bình nhờ việc hợp tác với DVD nhưng chúng ta cũng sắp hết hạn hợp đồng với họ. Vậy hãy thảo luận về vấn đề đó trước” một cổ đông lên tiếng
“Chủ tịch, bà Ambert cũng nói vậy rồi. Tôi nghĩ bán công xưởng để trả lương cho nhân viên lúc này là tốt nhất” PCT vẫn giữ nguyên ý kiến
“Tôi nói không là không” papa nó vẫn giữ vững lập trường của mình
“Chúng tôi không thể nghe lời chủ tịch thêm nữa. Bây giờ chúng ta nên bỏ phiếu để quyết định đi. Chúng ta nên cho nhân viên câu trả lời tốt nhất” một cổ đông trung thành với PCT lên tiếng
“Được. Vậy bỏ phiếu đi” papa nó hết cách, giờ phút này bất chấp mọi thứ, mạo hiểm một lần
Mọi người bắt đầu bỏ phiếu. Hiện giờ papa nó hết sức lo lắng vì ông sợ sẽ không giữ được xưởng cho nó đến khi nó trở về, ông lo lắng nhưng không hề tỏ ra bên ngoài khiến người khác rất khâm phục tính cách này của ông.
“Chủ tịch”
“PCT”
“CT” “PCT”
Người đọc phiếu đọc từng lá phiếu lên khiến ai cũng lo lắng
“Hiện giờ cổ phiếu đang ngang ngửa nhau và có 2 phiếu trắng”
“Vậy phải làm sao đây?” mọi người bàn tán
“Trật tự hết đi” PCT quát to khiến ai cũng im lặng
“Vậy được rồi. Tôi nghĩ chúng ta nên nhờ một người khác” một cổ đông lên tiếng
“Hiện giờ người nắm giữ cổ phần còn lại của công ty là cô Park Eun Ji nhưng cô ấy chưa trở về nhưng nếu để chủ tịch quyết định thay con gái mình thì sẽ tốt hơn” PGĐ lên tiếng
“Vậy khác gì sẽ không bán xưởng” PCT nói trong sự tức giận. Ai cũng phải im lặng. Họ không hiểu tại sao họ là anh em lại cứ thích đấu đá nhau như vậy?
“Đúng” papa nó nói
“Vậy chúng ta có cái xưởng đó để làm gì? Nhà kho hay nơi chứa rác” PCT bây giờ đã hết kiên nhẫn nên mặc kệ tất cả. Papa nó phát tức trước thái độ của ông
“Chú. Con bé là cháu của chú đó” papa nó nhìn PCT
“Vậy sao? Nhưng với tôi Dream quan trọng như mạng sống vậy” PCT lên tiếng, bên kia cô của nó cũng nói
“Em nghĩ anh hai nên gọi con bé về đi. Con bé nên trở về rồi” cô nó chính là PGĐ của công ty
“Tôi về rồi” mọi người ngạc nhiên nhìn nhau vì không biết tiếng nói phát ra từ đâu hay chỉ là nghe nhầm nhưng chắc không phải rồi. Tiếng cửa phòng họp dần dần mở ra trước sự ngạc nhiên của tất cả mọi người. Ai cũng tập trung vào người đang xuất hiện ở giữa cánh cửa. Hai bên là vệ sĩ mặc áo đen, phía sau là những người đang ngăn cản phóng viên. Cô gái đó tiến vào trong dưới sự bảo vệ của hai vệ sĩ cũng như ánh mắt ngạc nhiên của tất cả mọi người. Cô mặc một chiếc váy công sở màu đen, bên ngoài khoác một chiếc áo lông trắng dài (do đang là mùa đông nên mặc áo lông cũng là điều tức nhiên) trên gương mặt lúc này hiện ra vẻ cao sang và quyền quý như một vị lãnh đạo, điểm nhấn là cặp mắt kính hiệu Chanel vừa mới sản xuất khiến cô càng thêm phần sang trọng và uy nghiêm. Cô gái đó đã cao lại kết hợp với đôi giày cao gót cao 2 phân càng hiện lên vẻ quyến rũ và rạng ngời khiến ai cũng phải ngưỡng mộ và kính trọng. Họ biết chắc chắn đó là một tiểu thư cao sang đến mức nào. Cô gái đó tiến lại phía PCT thay vì chủ tịch
“Chú ngạc nhiên chứ” cô gái đó tháo chiếc mắt kính trên gương mặt ra, mỉm cười nhìn ông ta rồi quay sang các vị cổ đông
“Tôi chính là Park Eun Ji ‘’ sau khi nó nói xong thì ánh mắt của tất cả đều đổ dồn về phía nó với ánh mắt ngưỡng mộ cũng như nhẹ nhõm hơn vì nó đã trở về Dream
/20
|