Waking Love Up (Đánh Thức Tình Yêu)

Chương 18: Em Tàn Nhẫn Vậy Sao?

/20


“Mẹ ơi… con yêu trở về rồi nè’’ một cô gái vui vẻ, gương mặt rạng ngời chạy vào trong nhà. Ánh mắt đang tìm kiếm mẹ mình nhưng lại gặp người mà cô không muốn gặp nhất

“Em về rồi sao?” Ryan đang ngồi ở phòng khách đọc báo, khi nghe thấy tiếng của nó anh đã vội đứng lên nhìn nó

“Sao anh ở đây?” thay vì một câu tình cảm thì thay vào đó là sự lạnh lùng, khó chịu

“Anh đến thăm hai bác với lại Kang Hwang’’ Ryan cười tươi, ánh mắt không khỏi rời khỏi nó

“Vậy sao?” câu nói lạnh lùng vang lên. Sự lạnh lẽo ẩn sâu trong con tim đau đớn lại nhói đau thêm lần nữa, Ryan có chút buồn khi thấy người con gái mình yêu lạnh nhạt, cứ từ từ mà rời xa mình

Papa nó từ khi bước vào nhà có dự cảm không hay…

“Hai đứa này giận nhau sao?” đó là câu hỏi ông đặt ra trong đầu

“Cháu chào bác” Ryan cúi đầu chào hỏi

“À… cháu vẫn khỏe chứ?” ba nó đi lại phía Ryan… vỗ tay lên vai cậu

“Trông cháu gầy quá đấy… con bé bắt nạt cháu sao ?’’papa nó quay sang nó như trách mắng “Con lại ăn hiếp Yoon Jae sao?”

“Mẹ tôi đâu rồi?” nó không thèm để ý hai người quay sang kiếm má mì

“Bác ở trong bếp đó’’ Ryan cười tươi với nó nhưng chỉ nhận được sự lạnh lùng, máu lạnh từ con người nó tỏ ra

Nó không nói gì, đi thẳng vào bếp

“Sao anh lại như thế chứ?” nó suy nghĩ trong đầu nhưng lúc thấy má mì, nó trở nên vui vẻ, chạy lại ôm má

(Thật ra đã xảy ra chuyện gì?)

“Yoon Jae, cháu vào phòng sách với bác đi” ba nó nhìn Ryan

“Dạ”

Cả hai cùng vào phòng đọc sách, ông ngồi xuống ghế nhìn Ryan

“Cháu cũng ngồi đi”

“Dạ” Ryan lễ phép, lôi ghế ra ngồi xuống

Ba nó lúc này rất nghiêm túc

“Cháu nói đi. Đừng nói dối ta nữa” ba nó nhìn thẳng vào mắt Ryan như hi vọng anh sẽ nói ra hết mọi chuyện cho ông nghe

“Thật ra Eun Ji không còn nhớ cháu nữa” Ryan buồn bã nói

“Tại sao? Hai đứa đã ở đó hơn một năm rồi đó. Nếu vậy sao cháu không giúp con bé nhớ lại” ông nhìn Ryan, trong đầu đặt dấu chấm hỏi to đùng

“Thật ra em ấy đã không hề tỉnh lại. Cháu đã nói dối hai bác vì không muốn hai bác lo lắng. Cháu xin lỗi’’ Ryan cúi đầu trong sự buồn bã

“Cháu hãy kể lại cho ta nghe hết đi” papa nó vẫn bình tĩnh để nghe Ryan kể lại

“Mẹ à… mẹ nấu gì đó?’’ nó ôm lấy má mì ở đằng sau lưng, ánh mắt hướng về bàn tay đang làm đồ ăn

“Mẹ làm salad với bánh gạo Tteokbokki mà Yoon Jae thích’’

“Sao mẹ lại làm cho anh ta chứ” nó nhìn mẹ nó

“Thằng bé là con rể của mẹ mà. Làm cho con rể ăn thì có gì đâu. Với lại món salad là món con thích rồi còn gì?” mẹ nó bất ngờ khi nghe nó nói

“Con rể sao?” nó ngạc nhiên trước lời mẹ nó

“Ừ. Con không nhớ gì sao. Hai đứa yêu nhau và sẽ đính hôn đó. Với lại Yoon Jae đã giúp gia đình ta cũng như yêu con rất nhiều” mẹ nó quay lại nhìn con gái

“Thật sao? Con sẽ không đính hôn với anh ta hay kết hôn gì gì đó đâu” nó lạnh lùng nói

“Con ra ngoài kia đi… papa muốn nói chuyện với mẹ con” papa nó từ đâu bước vào

“Ông biết gì không? Con nói là…” chưa để vợ mình nói hết câu

“Tôi muốn nói chuyện với bà. Con cùng Ryan đi mua cho ba Hottek đi. Ba đã hứa với Kang Hwang là sau khi thằng bé đi học về, ba sẽ mua nó cho thằng bé ăn’’ papa nhìn nó

Nó không nói gì hết chỉ mỉm cười rồi đi ra khỏi nhà cùng với Ryan, trên đường đi cả hai không hề nói gì. Ryan muốn mở miệng nói nhưng không biết phải bắt đầu từ đâu

“Cảm ơn anh đã giúp tôi” nó lạnh lùng nói

“Chuyện gì?” Ryan quay sang nhìn nó

“Anh đã giúp tôi không để ba mẹ lo lắng, dẫn tôi đi Thụy Sĩ để không ai biết tôi có thể không tỉnh lại”

“Em đừng nói vậy chứ! Anh tin em sẽ tỉnh lại mà với lại bây giờ em đã tỉnh lại rồi, không phải em đang ở Seoul , ở cùng với gia đình và cả anh?” Ryan nắm lấy bàn tay của nó nhưng nó lập tức buông ra

“Tôi không biết lúc trước tôi với anh đã xảy ra chuyện gì nhưng tôi bây giờ không muốn nhớ tới. Tôi nghĩ anh nên quên tôi đi rồi bắt đầu cuộc sống mới” nó nhìn Ryan

“Không. Em biết anh yêu em mà’’ Ryan ôm nó, nó cố gắng buông ra nhưng không được

Hãy ở bên cạnh em, những giấc mơ không thể kéo dài mãi mãi nhưng em mong ước em sẽ không thức dậy

Sự ấm áp từ những ngón tay anh là một bài thơ tình yêu dành riêng cho em

Em muốn được sống như thế này, hãy giữ em trong vòng tay anh và đừng buông em ra.

“Anh lầm rồi. Tôi sẽ không yêu anh vì anh không phải là người tôi thích” nó đẩy Ryan ra, xém nữa là anh đã ngã ra đường rồi

Ryan nhìn nó mà tim anh rất đau

“Em không nhớ anh cũng được. Chúng ta bắt đầu lại đi” Ryan nhìn nó nhưng nó không nói gì

“Trên cổ em là sợi dây chuyền mà anh đã tặng cho em, đó cũng là chiếc nhẫn anh tặng em khi anh tỏ tình với em. Em nhớ không?”

Nó nhìn Ryan rồi lấy tay sờ trên cổ. Đúng là có một sợi dây

“Đó là của anh?” nó lạnh lùng hỏi

Ryan nhìn nó gật đầu

“Vậy sao?” nó mỉm cười “Tôi nói rồi tôi không hề yêu anh. Tôi hi vọng anh đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa. Nhìn thấy anh tôi ngứa mắt lắm’’ nó lạnh lùng nhìn Ryan, những lời nói cay độc thế mà nó cũng nói ra được sao?

“Sao em lại làm như vậy với anh. Em không thể cho anh cơ hội để anh giúp em nhớ được sao?” Ryan nhìn nó

“Tôi không biết anh là ai hết, cho dù biết chưa chắc đã yêu anh’’ người con gái bướng bỉnh nhìn chàng trai trước mặt mà nói, tay kia tháo sợi dây chuyền trên cổ ra ném xuống mặt đường. Xe tải đi qua cán làm đứt sợi dây đó

“Tôi không yêu anh’’ nó nói xong rồi quay mặt bước đi. Để lại Ryan đau khổ đứng ở đó mà nhìn sợi dây chuyền vừa bị xe tải làm tan nát, chỉ còn chiếc nhẫn còn nguyên vẹn do tránh được khỏi bánh xe chứ không nó cũng méo mó luôn rồi

Anh từng bước…từng bước… bước lại sợi dây chuyền… mặc kệ những chiếc xe cứ bấm còi hay những tiếng chửi rũa

“Khùng sao. Né ra đi chứ”

“Cậu muốn chết sao ?’’

“Đúng. Nếu tôi chết mà em ấy nhớ ra tôi. Tôi sẽ chết.’’ Ryan đau khổ, nước mắt anh rơi xuống. Tay cầm chiếc nhẫn lên mà nhìn nó đang bước đi phía trước… không hề quay lại nhìn anh một lần

“Em tàn nhẫn vậy sao ?’’

Anh đã đưa tay ra mà không nói bất cứ lời nào

Nên em siết chặt kéo nó về lại phía em

Sự cô đơn của niềm mong nhớ anh sao cứ rời rạc... đó là bí ẩn

Trước khi em biết điều đó cả hai đều là những cảm giác nối vào trong cơn gió

Hạnh phúc của chúng ta đang đến gần lắm và nó sẽ dẫn dắt chúng ta

Sự thật, chỉ cần cho một chút, em đã giả vờ mạnh mẽ hơn

Em cảm thấy như trái tim em đang tan chảy

(LOVE POEM_ So Yeon)

Hottek- bánh pancake đường phốĐây là loại bánh ngọt thường bán ở các quầy hàng trên đường phố Hàn, là món ăn ưa thích của học sinh, giới trẻ. Bột nhào hay bột nếp được cán thành những miếng tròn, dẹt trộn với nhân đường, đậu phộng và bột quế , sau đó nướng trên vỉ sắt nóng.

Hotteok được xem là món ăn nhẹ tuyệt vời dành cho mùa đông giá rét.


/20

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status