Hắn chẳng hiểu mình đã sai cái gì mà người đó rời hắn mà đi vì người đó mà giờ hắn không biết lí do mình tồn tại là gì ,lí do gì khiến hắn có thể tồn tại đến bây giờ .Hắn gục xuống bàn ,trái tim hắn như đang gỉ máu ,trong đầu hắn hiện lên hình ảnh của nó ,tại sao lúc này hắn lại nhớ nó phải chăng vì nó thật giống với người đó ,nó làm hắn có thể cảm nhận được là mình đang còn sống ,hắn điện thoại cho nó
_điện thoại cậu kêu kìa _quân nói với nó khi điện thoại nó reo
_uk _nó nhìn xuống điện thoại ,hắn ư ? hắn đã nói không còn liên quan từ lâu lắm rồi mà ,nó đang phân vân thì tiếng điện thoại kêu liên tục như đánh thức nó
_Alo _
_đầu dây bên kia im lặng
_alo
_....._
_tôi cúp máy đây
_đừng
_có chuyện gì
_đang ở đâu đấy _hắn thấy mình hỏi một câu thật ngu ngốc
_nhà
Cả hai đều im lặng mặc dù điện thoại không tắt như chẳng muốn nói gì ,chỉ muốn biết sự tồn tại của nhau
_ai vậy ,sao không nói gì vậy _giọng quân vang vào chiếc điện thoại làm nó giật mình vội vàng cúp máy
_à ,không có gì một người quen hỏi thăm
_ừm ,_cậu chỉ biết gật gù ừm ,,cậu biết không phải nhưng không dám hỏi nó mà nói ra là không đủ tư cách
Hắn nhìn điện thoại ,nó cúp máy rồi ,người bên cạnh nó là ai vậy ??? nhưng hắn thắc mắc cái này làm gì khi hắn đâu có muốn liên quan đến nó đâu ,nghĩ thế nhưng hắn vẫn chạy ra lấy xe phóng đến nhà của nó
Hắn đến nhà nó thì cửa nhà khóa ,căn nhà tối om ,nó không có nhà ,nó nói dối hắn ,hắn ngạc nhiên vì cảm xúc của mình ,hắn là gì mà nó phải nói sự thật ,hắn vẫn đứng trước cửa nhà nó ,tựa người vào cột nhà nó ,mắt cụp lại ,mệt mỏi
Còn nó thì nghĩ chắc hắn gọi hỏi thăm thế thôi chắc không có gì đâu ,thật ra thì đó cũng chỉ là nó tự an ủi mình không uan tâm đến hắn nữa .Nó mệt mỏi dựa vào vai Quân ngủ mất .Còn Quân cậu ngồi đeo đuổi suy nghĩ của riêng mình quay lại thì thấy nó ngủ mất rồi sợ nó ngủ ở đây lạnh . Cậu nhẹ nhàng bế nó xuống phòng ngủ . Cậu nhìn nó ngủ sao mà đáng yêu thế cơ chứ ,tay cậu chạm nhẹ vào đôi má mềm mịn của nó ,vừa nãy khi mà sao băng, cậu đã ước ,cậu ước rằng nó sẽ là của cậu ,tuy có đôi chút ích kỉ nhưng cậu thực sự yêu nó mất rồi. Đang mải suy nghĩ của chính mình thì cậu thấy tay nó dật dật ,một giọt nước mắt đọng lại trên khóe mắt của nó ,cậu ngạc nhiên tại sao khi ngủ nó lại rơi nước mắt mà điều lạ nhất là giọt nước mắt đấy không rơi nó cứ đọng lại trên khóe mắt như cố níu kéo điều gì đó ,nó bị làm sao , nó đã mơ gì mà nó ra như vậy ,cậu sẽ tìm ra và bảo vệ cho nó ,nghĩ rồi cậu đưa tay xoa dịu bàn tay nó , đắp chăn lại cho nó ,bước dậy ,đóng cửa đi ra .Một đêm thật dài đối với hắn và quân
_
_điện thoại cậu kêu kìa _quân nói với nó khi điện thoại nó reo
_uk _nó nhìn xuống điện thoại ,hắn ư ? hắn đã nói không còn liên quan từ lâu lắm rồi mà ,nó đang phân vân thì tiếng điện thoại kêu liên tục như đánh thức nó
_Alo _
_đầu dây bên kia im lặng
_alo
_....._
_tôi cúp máy đây
_đừng
_có chuyện gì
_đang ở đâu đấy _hắn thấy mình hỏi một câu thật ngu ngốc
_nhà
Cả hai đều im lặng mặc dù điện thoại không tắt như chẳng muốn nói gì ,chỉ muốn biết sự tồn tại của nhau
_ai vậy ,sao không nói gì vậy _giọng quân vang vào chiếc điện thoại làm nó giật mình vội vàng cúp máy
_à ,không có gì một người quen hỏi thăm
_ừm ,_cậu chỉ biết gật gù ừm ,,cậu biết không phải nhưng không dám hỏi nó mà nói ra là không đủ tư cách
Hắn nhìn điện thoại ,nó cúp máy rồi ,người bên cạnh nó là ai vậy ??? nhưng hắn thắc mắc cái này làm gì khi hắn đâu có muốn liên quan đến nó đâu ,nghĩ thế nhưng hắn vẫn chạy ra lấy xe phóng đến nhà của nó
Hắn đến nhà nó thì cửa nhà khóa ,căn nhà tối om ,nó không có nhà ,nó nói dối hắn ,hắn ngạc nhiên vì cảm xúc của mình ,hắn là gì mà nó phải nói sự thật ,hắn vẫn đứng trước cửa nhà nó ,tựa người vào cột nhà nó ,mắt cụp lại ,mệt mỏi
Còn nó thì nghĩ chắc hắn gọi hỏi thăm thế thôi chắc không có gì đâu ,thật ra thì đó cũng chỉ là nó tự an ủi mình không uan tâm đến hắn nữa .Nó mệt mỏi dựa vào vai Quân ngủ mất .Còn Quân cậu ngồi đeo đuổi suy nghĩ của riêng mình quay lại thì thấy nó ngủ mất rồi sợ nó ngủ ở đây lạnh . Cậu nhẹ nhàng bế nó xuống phòng ngủ . Cậu nhìn nó ngủ sao mà đáng yêu thế cơ chứ ,tay cậu chạm nhẹ vào đôi má mềm mịn của nó ,vừa nãy khi mà sao băng, cậu đã ước ,cậu ước rằng nó sẽ là của cậu ,tuy có đôi chút ích kỉ nhưng cậu thực sự yêu nó mất rồi. Đang mải suy nghĩ của chính mình thì cậu thấy tay nó dật dật ,một giọt nước mắt đọng lại trên khóe mắt của nó ,cậu ngạc nhiên tại sao khi ngủ nó lại rơi nước mắt mà điều lạ nhất là giọt nước mắt đấy không rơi nó cứ đọng lại trên khóe mắt như cố níu kéo điều gì đó ,nó bị làm sao , nó đã mơ gì mà nó ra như vậy ,cậu sẽ tìm ra và bảo vệ cho nó ,nghĩ rồi cậu đưa tay xoa dịu bàn tay nó , đắp chăn lại cho nó ,bước dậy ,đóng cửa đi ra .Một đêm thật dài đối với hắn và quân
_
/28
|