Cảm giác bị cướp mất nụ hôn đầu một cách trắng trợn làm cho Vân nhi tức đến nỗi khóc thét lên,nhưng vì hắn đang bị truy đuổi nên ;_NAY!co mà ko im là tôi hôn tiếp đây,nghĩ thế là nó im bặt.
Đột nhiên hắn ngất lịm đi,khuôn mặt tái nhợt ,hơi thở gấp,nhìn hắn như thế nó cũng thấy lo ,mà ko biết hắn lm gì ng ta mà bị truy đuổi ra nông nỗi này
-
NÀy, nó lại gần ,sợ quá ko biết hắn có chết ko nữa.
_Vậy là nó gọi điện cho Như ngọc gấp:_
_bà đang làm gì đây vào nhà vệ sinh tui nho nhanh
_Nhưng....uk ok
_ 5phut sau
_Sao anh ấy lại ở đây _như ngọc ngạc nhiên nói
_bà quen hắn hả_no
_àk ừk,..anh ấy bị sao thế!!!^.^
_han bi truy sat ,cai ten khung ,bien thai nay !trốn đâu ko trốn .lại chui vào nhà vệ sinh nữ
_...
_bà làm cách nào đưa hắn đi đi ,han ngất zui
_để tôi gọi người
_...._
_mau tới đây có việc gấp ,cho các ngươi phut
VẬY là hắn đã được đưa tới bệnh viện ,nó bức xúc lắm ,đi sinh nhật mà chẳng ăn được cái gì còn mất lun nụ hôn đầu ,bức xúc wá ,nó thế nó mà gặp lại han ,nó băm hắn chết lun
Mang nỗi bực dọc về nhà thế là cả đêm nay nó mất ngủ;Nó lại nghĩ đến gia đình .Nghĩ đến người cha vô nhân tính ,người cha mà nó đã từng rất kính trọng ,từ khi nó được sinh ra trong gia đình ko ai yêu quý nó cả, họ ko coi nó là người 1 nhà mà ngược lại đã đày đọa nó ,họ coi nó như rác rưởi ,tức giận thì chút hết lên đầu nó ,nó làm cái gì cũng bị bắt bẻ,nó khóc ,nó tủi thân,nó nhớ mẹ. đã bao lần nó muốn được lên thiên đường với mẹ ,nó bị họ coi như là đứa mang đến xui xẻo,tình thương là gì ra đình là chi ,mà khi nghe lòng nó đau nhói,..Giờ thì nó chẳng tin vào bất kì ai ,ngày thường nó vui vẻ bao nhiêu thì đem đến nó tự dằn vặt mình bấy nhiêu .Nó nghĩ ,nó sẽ mãi cô đơn sẽ chẳng có ai hiểu nó và quan tâm nó cả bởi vì nó ko xứng .Điều mà duy nhất nó sợ là mọi người bỏ nó ,nhưng thực sự đâu ai bên cạnh nó đâu mà nói là bỏ, nó sống với rất nhiều tính cách và khuôn mặt ,nó tiếp xúc với bạn bè bằng nụ cười = sự thân thiện kể cả đứa bạn thân nhất cũng ko biết gì về tính cách thứ hai của nó ,nó sợ khi nói cho mọi người biết ,nó sẽ mãi mãi rời xa họ ,rời xa người bạn ,nhưng nếu cứ dùng nhiều bộ mặt như vậy liệu nó còn có thể trụ được bao lâu .Từ lâu nó đã ko lấy lại một nụ cười đúng nghĩa của mình, nó cười với rất nhiều kiểu ,đã ai thấy bạn có thể cười nhiều kiểu khác nhau chưa (lúc đó bạn sẽ đau lm).Nỗi đau chất chứa nhưng nó chưa từng tâm sự với bất kì ai. Ngay cả Như ngọc cũng ko biết gì về nó cả ,.Nghĩ nhiều ,no thiếp đi lúc nào không hay
Đột nhiên hắn ngất lịm đi,khuôn mặt tái nhợt ,hơi thở gấp,nhìn hắn như thế nó cũng thấy lo ,mà ko biết hắn lm gì ng ta mà bị truy đuổi ra nông nỗi này
-
NÀy, nó lại gần ,sợ quá ko biết hắn có chết ko nữa.
_Vậy là nó gọi điện cho Như ngọc gấp:_
_bà đang làm gì đây vào nhà vệ sinh tui nho nhanh
_Nhưng....uk ok
_ 5phut sau
_Sao anh ấy lại ở đây _như ngọc ngạc nhiên nói
_bà quen hắn hả_no
_àk ừk,..anh ấy bị sao thế!!!^.^
_han bi truy sat ,cai ten khung ,bien thai nay !trốn đâu ko trốn .lại chui vào nhà vệ sinh nữ
_...
_bà làm cách nào đưa hắn đi đi ,han ngất zui
_để tôi gọi người
_...._
_mau tới đây có việc gấp ,cho các ngươi phut
VẬY là hắn đã được đưa tới bệnh viện ,nó bức xúc lắm ,đi sinh nhật mà chẳng ăn được cái gì còn mất lun nụ hôn đầu ,bức xúc wá ,nó thế nó mà gặp lại han ,nó băm hắn chết lun
Mang nỗi bực dọc về nhà thế là cả đêm nay nó mất ngủ;Nó lại nghĩ đến gia đình .Nghĩ đến người cha vô nhân tính ,người cha mà nó đã từng rất kính trọng ,từ khi nó được sinh ra trong gia đình ko ai yêu quý nó cả, họ ko coi nó là người 1 nhà mà ngược lại đã đày đọa nó ,họ coi nó như rác rưởi ,tức giận thì chút hết lên đầu nó ,nó làm cái gì cũng bị bắt bẻ,nó khóc ,nó tủi thân,nó nhớ mẹ. đã bao lần nó muốn được lên thiên đường với mẹ ,nó bị họ coi như là đứa mang đến xui xẻo,tình thương là gì ra đình là chi ,mà khi nghe lòng nó đau nhói,..Giờ thì nó chẳng tin vào bất kì ai ,ngày thường nó vui vẻ bao nhiêu thì đem đến nó tự dằn vặt mình bấy nhiêu .Nó nghĩ ,nó sẽ mãi cô đơn sẽ chẳng có ai hiểu nó và quan tâm nó cả bởi vì nó ko xứng .Điều mà duy nhất nó sợ là mọi người bỏ nó ,nhưng thực sự đâu ai bên cạnh nó đâu mà nói là bỏ, nó sống với rất nhiều tính cách và khuôn mặt ,nó tiếp xúc với bạn bè bằng nụ cười = sự thân thiện kể cả đứa bạn thân nhất cũng ko biết gì về tính cách thứ hai của nó ,nó sợ khi nói cho mọi người biết ,nó sẽ mãi mãi rời xa họ ,rời xa người bạn ,nhưng nếu cứ dùng nhiều bộ mặt như vậy liệu nó còn có thể trụ được bao lâu .Từ lâu nó đã ko lấy lại một nụ cười đúng nghĩa của mình, nó cười với rất nhiều kiểu ,đã ai thấy bạn có thể cười nhiều kiểu khác nhau chưa (lúc đó bạn sẽ đau lm).Nỗi đau chất chứa nhưng nó chưa từng tâm sự với bất kì ai. Ngay cả Như ngọc cũng ko biết gì về nó cả ,.Nghĩ nhiều ,no thiếp đi lúc nào không hay
/28
|