Tại căn biệt thự lộng lẫy, xa hoa của nhà cô. Ở sân nhà cô đang diễn ra buổi party chúc mừng sinh nhật cô. Ai nấy đều đến tham dự nhưng chủ yếu vì để lấy lòng và cũng như có cơ hội nhận được sự giúp đỡ của tập đoàn nhà cô và nhân cơ hội hợp tác làm ăn với các đối tác khác.
“Bà nội” Kun thấy bà nội mình vừa đến là đã chạy ra ôm chầm lấy bà
“Cháu bà đẹp trai quá” bà nội ôm lấy cháu mình vui vẻ
Anh buông bà ra rồi nhìn những người đang đi tới
“Cháu chào ông bà” Kun cúi chào ông bà của cô
“Cháu của chúng ta đâu rồi?” ông nội cô nhìn anh
“Dạ. Cô ấy đang nghĩ ngơi’’
“Vậy sao? Để ta đi nói chuyện với con bé” ông nội cô nhìn Kun
“Cháu nghĩ là để em ấy nghĩ ngơi đi. Vẫn còn một tiếng nữa mà” Kun mỉm cười nói
“Chưa kết hôn mà cháu đã thương và quan tâm con bé vậy rồi! Thôi được rồi chúng ta vào trong chuẩn bị chào hỏi khách đi” ông nội cô mỉm cười. Ông cảm thấy rất vui vì trải qua bao nhiêu sóng gió thì cuộc hôn nhân này đã xảy ra và hạnh phúc hơn khi ông có một đứa cháu rể tài giỏi như vậy.
…
Tại sân bay, cô và anh đang ngồi nói chuyện cùng nhau. Không khí này ít có ai tưởng tượng được là nó rất nặng nề và khó chịu. Anh ngồi cách xa cô một cái ghế. Cả hai đều nhìn phía trước, thái độ của họ rất lạnh nhạt
“Sao em biết anh ở đây?” Jason vẫn nhìn phía trước mà hỏi cô
“Anh Jason nói cho em biết”
“Sao em không ở đó để dự tiệc?”
“Em không thích. Em muốn đi cùng anh. Còn anh? Sao anh lại không đến New York?” cô nhìn anh nhưng anh không ngó ngàng gì đến cô. Cô không trách anh vì cô biết rằng người khiến anh ra nông nỗi như thế này là do cô đã gây ra . Cô là người có lỗi chứ không phải anh.
“Anh sẽ đi Ha Oai nghĩ ngơi một thời gian sau đó sẽ quay lại làm việc”
“Nếu em muốn anh bỏ trốn cùng em. Anh sẽ bỏ tất cả theo em chứ?” cô vẫn nhìn anh cứ thế mà mong đợi anh sẽ về bên mình một lần nữa. Rời xa anh cũng là cô… kêu anh quay lại cũng là cô.
“Em biết không… từ khi em nói chia tay với anh, anh trách chính bản thân tại sao mình không cố gắng hơn nữa. Anh trách chính bản thân mình, nếu lúc em muốn kết hôn tại sao anh lại không cầu hôn em. Nếu lúc đó chúng ta cưới nhau thì có lẽ sẽ không như bây giờ”
“Em…” cô ấp úng
“Anh biết anh rất cần em bên cạnh nhưng anh cũng biết gia đình cũng rất cần em. Họ cần em nhiều hơn anh. Anh rất muốn sống cùng em như những người khác. Hạnh phúc quây quần bên con cái, có một cuộc sống giản dị nhưng có lẽ nó chỉ là giấc mơ” anh nói đến đây thì cô nhìn anh
“Không. Chúng ta sẽ xây dựng một gia đình như vậy”
“Không. Em sai rồi. Em có biết tại sao em lại được sinh ra trong một gia đình như thế không? Bởi vì em là một người tốt. Em quan tâm những người khác. Em cần phải sống và làm việc để có thể giúp thế giới này phát triển. Giúp dòng họ Stanford ngày càng vững mạnh và cả WW. Em phải giúp nó thành một tập đoàn thời trang hàng đầu trên thế giới và được mọi người biết đến. Em cần phải làm một thiên kim tiểu thư để giúp mẹ em hoàn thành ước mơ đó” anh nhìn cô…
“Không! Em không muốn. Thứ em cần là anh. Em không muốn làm một tiểu thư cũng không muốn làm chủ tịch. Em muốn làm một phụ nữ bình thường bên anh” Rachel đau đớn khi nghe anh nói những lời đó. Nước mắt cô cứ thế mà chảy ra
“Chuyến bay từ Paris đến Ha Oai sắp cất cánh…”
“Nhà Amada cần em. Vị hôn thê của em cần em. Em đã hứa là sẽ kết hôn thì đừng thất hứa. Em sống hạnh phúc, làm một người vợ… một người con dâu và một người mẹ tốt là tốt rồi. Anh sẽ chúc phúc cho em” Nick đứng lên, rút tờ khăn giấy ra lau nước mắt cho cô
“Em khóc xấu lắm. Hãy mỉm cười thật nhiều thì mới xinh đẹp trong ngày sinh nhật chứ. Sống hạnh phúc nhé” Nick ôm lấy cô rồi buông cô ra . Anh kéo va li rời khỏi. Anh cứ thế mà rời xa cô, cô đau lòng và trái tim tan nát
“Em xin anh. Đừng đi”
“Xin anh đừng rời xa em”
“Em yêu anh”
Nick đau lòng nhưng vì cô… anh phải ra đi. Anh phải rời xa cô để cô hạnh phúc… để cô có cuộc sống tốt đẹp hơn
“Anh yêu em Rachel. Em mãi trong tim anh”
Lúc này Oliver đã đến sân bay để tìm cô và bảo vệ cô an toàn. Liệu tình cảm giữa cô và Nick tới đây là hết. Họ có còn gặp nhau nữa không?
…
“Con bé đi đâu” ông nội cô nổi giận với cha cô
“Con xin ba. Buông tha cho con bé đi. Con bé yêu Nick” cha cô đau lòng
“Con thương con bé nhưng ta thương con bé còn hơn con. Nếu ta không làm như vậy thì ai sẽ bảo vệ con bé. Jonas có đủ sức để bảo vệ con bé thoát khỏi những thế lực đen tối ngoài kia không . Ta thừa nhận với con có một đứa cháu rể tài giỏi như vậy ta rất hạnh phúc nhưng không vì thế mà ta không yêu cháu gái của ta”
“Ba…”
“Ta rất lo cho con bé. Ta sợ con bé sẽ không chống trọi được vì thế ta mới để con bé kết hôn với Jonas nhưng nếu như con bé hôm nay mà trở lại thì cuộc hôn nhân này sẽ tiếp tục. Nếu con bé quyết định cùng thằng bé… rời khỏi thì ta sẽ để cháu gái ta đi và rời khỏi dòng dõi Stanford này cũng như người thừa kế WW sẽ thay đổi”
“Cảm ơn ba nhưng con bé là do vợ con sinh ra . Con bé mãi là cháu gái của gia đình này”
“Ba à. Con sẽ kết hôn” tiếng cô vang lên, cánh cửa mở ra
“Cháu…./con” cả hai nhìn cô
“Con biết mình cần phải làm gì rồi ? Con sẽ kết hôn và sống hạnh phúc’’ cô nhìn ba mình
“Cháu gái. Cảm ơn cháu đã đồng ý’’
“Ông à. Cháu cảm ơn ông đã chọn cho cháu người chồng tốt như vậy. Ba à… cảm ơn ba’’ cô mỉm người nhìn hai người đàn ông hết mực yêu cô
“Con đi thay đồ đi. Gia đình Kun đang chờ con đó” ba cô nhìn cô. Ông biết cô đang đau lòng nhưng ông không thể làm gì được. Ông tôn trọng quyết định của cô
….
“Xin chào mọi người đến với party ngày hôm nay’’
“Bây giờ chúng ta cùng chào đón chủ nhân của bữa tiệc này. Cô Eliza Stanford” tất cả mọi người đều vỗ tay chúc mừng
Ánh đèn sáng lấp lánh. Cô bước về phía trước. Ai cũng phải ngưỡng mộ trước vẻ đẹp của cô. Chiếc váy dạ hội được thiết kế tinh xảo. Không ai biết rằng đây là bản thiết kế của mẹ cô đã thiết kế chào mừng cô sinh nhật 18 tuổi. Nó rất đẹp và quyến rũ. Mái tóc được thắt đẹp và tôn lên dáng vẻ quý phái của cô. Tiếng vỗ tay vang lên không ngớt
Cô bước lên nhìn tất cả mọi người. Tất cả cũng hát bài Happy Birthday… sau khi cô ước và thổi nến ai nấy đều vỗ tay và chúc mừng
“Con bé đẹp như mẹ nó vậy” bà nội cô nói
“Và bây giờ là một tin hết sức bất ngờ’’ MC thông báo khiến mọi người chú ý. Họ chỉ biết là hôm nay đến đây để chúc mừng sinh nhật cô thôi mà. Còn tin gì quan trọng nữa chăng?
“Có thể để tôi tự nói được không ?’’ cô nhìn về phía MC, MC đưa mic cho cô
Cô nhìn tất cả mọi người
“Cảm ơn mọi người đã đến chúc mừng tôi. Tôi rất vui và hôm nay tôi muốn tuyên bố một tin hết sức quan trọng…’’ ai nấy đều nhìn để nghe cô nói
“Tôi xin được giới thiệu vị hôn thê của tôi và gia đình chồng tôi. Nhà Amada’’ cô nhìn xuống phía họ. Ai nấy đều bất ngờ trước tin đó nhưng họ ý thức là phải vỗ tay để chúc mừng
Một chàng trai bước lên. Ai cũng ngỡ ngàng vì vẻ đẹp trai đó. Do buổi tiệc cấm báo chí và khách tham dự chụp hình nên máy ảnh cũng ít. Chỉ có Oliver làm nhiếp ảnh gia và một người khác không ai khác là bạn thân của Kun
“Chào mọi người. Tôi xin tự giới thiệu tôi là con trai của nhà Amada: Jonas Kun Amada’’ anh mỉm cười nhìn mọi người
“Hôm nay tôi rất vui vì được vợ tương lai của mình giới thiệu với mọi người’’ Jonas quay sang nhìn cô “Cảm ơn em’’
Cô nhìn anh nhưng cũng cố gắng gượng nở nụ cười
Jonas bất ngờ quỳ xuống
“Làm vợ anh nhé’’ tất cả mọi người đều sốc
Cô gật đầu rồi đưa tay mình ra . Anh đeo nhẫn cho cô, cô cũng lấy một chiếc nhẫn đeo vào cho anh. Ở dưới tiếng hét vang lên
“Hôn đi….. hôn đi… hôn đi’’
Thời điểm này nhường như vô tận
Chúng ta đang khắc hình bóng của đối phương vào trong tim
Chúng ta không thể nào ngăn cản được mặt trời đang lên
Hãy nói với em đây không phải là khoảng khắc cuối cùng của hai ta
Em nghỉ rằng tình yêu này là dành cho em
P/s: do phải ôn thi nên mình sẽ không ra chap tiếp theo khoảng 2 or 3 tuần nên mong các bạn thông cảm nha. Luôn ủng hộ mình nhá. Thanks
“Bà nội” Kun thấy bà nội mình vừa đến là đã chạy ra ôm chầm lấy bà
“Cháu bà đẹp trai quá” bà nội ôm lấy cháu mình vui vẻ
Anh buông bà ra rồi nhìn những người đang đi tới
“Cháu chào ông bà” Kun cúi chào ông bà của cô
“Cháu của chúng ta đâu rồi?” ông nội cô nhìn anh
“Dạ. Cô ấy đang nghĩ ngơi’’
“Vậy sao? Để ta đi nói chuyện với con bé” ông nội cô nhìn Kun
“Cháu nghĩ là để em ấy nghĩ ngơi đi. Vẫn còn một tiếng nữa mà” Kun mỉm cười nói
“Chưa kết hôn mà cháu đã thương và quan tâm con bé vậy rồi! Thôi được rồi chúng ta vào trong chuẩn bị chào hỏi khách đi” ông nội cô mỉm cười. Ông cảm thấy rất vui vì trải qua bao nhiêu sóng gió thì cuộc hôn nhân này đã xảy ra và hạnh phúc hơn khi ông có một đứa cháu rể tài giỏi như vậy.
…
Tại sân bay, cô và anh đang ngồi nói chuyện cùng nhau. Không khí này ít có ai tưởng tượng được là nó rất nặng nề và khó chịu. Anh ngồi cách xa cô một cái ghế. Cả hai đều nhìn phía trước, thái độ của họ rất lạnh nhạt
“Sao em biết anh ở đây?” Jason vẫn nhìn phía trước mà hỏi cô
“Anh Jason nói cho em biết”
“Sao em không ở đó để dự tiệc?”
“Em không thích. Em muốn đi cùng anh. Còn anh? Sao anh lại không đến New York?” cô nhìn anh nhưng anh không ngó ngàng gì đến cô. Cô không trách anh vì cô biết rằng người khiến anh ra nông nỗi như thế này là do cô đã gây ra . Cô là người có lỗi chứ không phải anh.
“Anh sẽ đi Ha Oai nghĩ ngơi một thời gian sau đó sẽ quay lại làm việc”
“Nếu em muốn anh bỏ trốn cùng em. Anh sẽ bỏ tất cả theo em chứ?” cô vẫn nhìn anh cứ thế mà mong đợi anh sẽ về bên mình một lần nữa. Rời xa anh cũng là cô… kêu anh quay lại cũng là cô.
“Em biết không… từ khi em nói chia tay với anh, anh trách chính bản thân tại sao mình không cố gắng hơn nữa. Anh trách chính bản thân mình, nếu lúc em muốn kết hôn tại sao anh lại không cầu hôn em. Nếu lúc đó chúng ta cưới nhau thì có lẽ sẽ không như bây giờ”
“Em…” cô ấp úng
“Anh biết anh rất cần em bên cạnh nhưng anh cũng biết gia đình cũng rất cần em. Họ cần em nhiều hơn anh. Anh rất muốn sống cùng em như những người khác. Hạnh phúc quây quần bên con cái, có một cuộc sống giản dị nhưng có lẽ nó chỉ là giấc mơ” anh nói đến đây thì cô nhìn anh
“Không. Chúng ta sẽ xây dựng một gia đình như vậy”
“Không. Em sai rồi. Em có biết tại sao em lại được sinh ra trong một gia đình như thế không? Bởi vì em là một người tốt. Em quan tâm những người khác. Em cần phải sống và làm việc để có thể giúp thế giới này phát triển. Giúp dòng họ Stanford ngày càng vững mạnh và cả WW. Em phải giúp nó thành một tập đoàn thời trang hàng đầu trên thế giới và được mọi người biết đến. Em cần phải làm một thiên kim tiểu thư để giúp mẹ em hoàn thành ước mơ đó” anh nhìn cô…
“Không! Em không muốn. Thứ em cần là anh. Em không muốn làm một tiểu thư cũng không muốn làm chủ tịch. Em muốn làm một phụ nữ bình thường bên anh” Rachel đau đớn khi nghe anh nói những lời đó. Nước mắt cô cứ thế mà chảy ra
“Chuyến bay từ Paris đến Ha Oai sắp cất cánh…”
“Nhà Amada cần em. Vị hôn thê của em cần em. Em đã hứa là sẽ kết hôn thì đừng thất hứa. Em sống hạnh phúc, làm một người vợ… một người con dâu và một người mẹ tốt là tốt rồi. Anh sẽ chúc phúc cho em” Nick đứng lên, rút tờ khăn giấy ra lau nước mắt cho cô
“Em khóc xấu lắm. Hãy mỉm cười thật nhiều thì mới xinh đẹp trong ngày sinh nhật chứ. Sống hạnh phúc nhé” Nick ôm lấy cô rồi buông cô ra . Anh kéo va li rời khỏi. Anh cứ thế mà rời xa cô, cô đau lòng và trái tim tan nát
“Em xin anh. Đừng đi”
“Xin anh đừng rời xa em”
“Em yêu anh”
Nick đau lòng nhưng vì cô… anh phải ra đi. Anh phải rời xa cô để cô hạnh phúc… để cô có cuộc sống tốt đẹp hơn
“Anh yêu em Rachel. Em mãi trong tim anh”
Lúc này Oliver đã đến sân bay để tìm cô và bảo vệ cô an toàn. Liệu tình cảm giữa cô và Nick tới đây là hết. Họ có còn gặp nhau nữa không?
…
“Con bé đi đâu” ông nội cô nổi giận với cha cô
“Con xin ba. Buông tha cho con bé đi. Con bé yêu Nick” cha cô đau lòng
“Con thương con bé nhưng ta thương con bé còn hơn con. Nếu ta không làm như vậy thì ai sẽ bảo vệ con bé. Jonas có đủ sức để bảo vệ con bé thoát khỏi những thế lực đen tối ngoài kia không . Ta thừa nhận với con có một đứa cháu rể tài giỏi như vậy ta rất hạnh phúc nhưng không vì thế mà ta không yêu cháu gái của ta”
“Ba…”
“Ta rất lo cho con bé. Ta sợ con bé sẽ không chống trọi được vì thế ta mới để con bé kết hôn với Jonas nhưng nếu như con bé hôm nay mà trở lại thì cuộc hôn nhân này sẽ tiếp tục. Nếu con bé quyết định cùng thằng bé… rời khỏi thì ta sẽ để cháu gái ta đi và rời khỏi dòng dõi Stanford này cũng như người thừa kế WW sẽ thay đổi”
“Cảm ơn ba nhưng con bé là do vợ con sinh ra . Con bé mãi là cháu gái của gia đình này”
“Ba à. Con sẽ kết hôn” tiếng cô vang lên, cánh cửa mở ra
“Cháu…./con” cả hai nhìn cô
“Con biết mình cần phải làm gì rồi ? Con sẽ kết hôn và sống hạnh phúc’’ cô nhìn ba mình
“Cháu gái. Cảm ơn cháu đã đồng ý’’
“Ông à. Cháu cảm ơn ông đã chọn cho cháu người chồng tốt như vậy. Ba à… cảm ơn ba’’ cô mỉm người nhìn hai người đàn ông hết mực yêu cô
“Con đi thay đồ đi. Gia đình Kun đang chờ con đó” ba cô nhìn cô. Ông biết cô đang đau lòng nhưng ông không thể làm gì được. Ông tôn trọng quyết định của cô
….
“Xin chào mọi người đến với party ngày hôm nay’’
“Bây giờ chúng ta cùng chào đón chủ nhân của bữa tiệc này. Cô Eliza Stanford” tất cả mọi người đều vỗ tay chúc mừng
Ánh đèn sáng lấp lánh. Cô bước về phía trước. Ai cũng phải ngưỡng mộ trước vẻ đẹp của cô. Chiếc váy dạ hội được thiết kế tinh xảo. Không ai biết rằng đây là bản thiết kế của mẹ cô đã thiết kế chào mừng cô sinh nhật 18 tuổi. Nó rất đẹp và quyến rũ. Mái tóc được thắt đẹp và tôn lên dáng vẻ quý phái của cô. Tiếng vỗ tay vang lên không ngớt
Cô bước lên nhìn tất cả mọi người. Tất cả cũng hát bài Happy Birthday… sau khi cô ước và thổi nến ai nấy đều vỗ tay và chúc mừng
“Con bé đẹp như mẹ nó vậy” bà nội cô nói
“Và bây giờ là một tin hết sức bất ngờ’’ MC thông báo khiến mọi người chú ý. Họ chỉ biết là hôm nay đến đây để chúc mừng sinh nhật cô thôi mà. Còn tin gì quan trọng nữa chăng?
“Có thể để tôi tự nói được không ?’’ cô nhìn về phía MC, MC đưa mic cho cô
Cô nhìn tất cả mọi người
“Cảm ơn mọi người đã đến chúc mừng tôi. Tôi rất vui và hôm nay tôi muốn tuyên bố một tin hết sức quan trọng…’’ ai nấy đều nhìn để nghe cô nói
“Tôi xin được giới thiệu vị hôn thê của tôi và gia đình chồng tôi. Nhà Amada’’ cô nhìn xuống phía họ. Ai nấy đều bất ngờ trước tin đó nhưng họ ý thức là phải vỗ tay để chúc mừng
Một chàng trai bước lên. Ai cũng ngỡ ngàng vì vẻ đẹp trai đó. Do buổi tiệc cấm báo chí và khách tham dự chụp hình nên máy ảnh cũng ít. Chỉ có Oliver làm nhiếp ảnh gia và một người khác không ai khác là bạn thân của Kun
“Chào mọi người. Tôi xin tự giới thiệu tôi là con trai của nhà Amada: Jonas Kun Amada’’ anh mỉm cười nhìn mọi người
“Hôm nay tôi rất vui vì được vợ tương lai của mình giới thiệu với mọi người’’ Jonas quay sang nhìn cô “Cảm ơn em’’
Cô nhìn anh nhưng cũng cố gắng gượng nở nụ cười
Jonas bất ngờ quỳ xuống
“Làm vợ anh nhé’’ tất cả mọi người đều sốc
Cô gật đầu rồi đưa tay mình ra . Anh đeo nhẫn cho cô, cô cũng lấy một chiếc nhẫn đeo vào cho anh. Ở dưới tiếng hét vang lên
“Hôn đi….. hôn đi… hôn đi’’
Thời điểm này nhường như vô tận
Chúng ta đang khắc hình bóng của đối phương vào trong tim
Chúng ta không thể nào ngăn cản được mặt trời đang lên
Hãy nói với em đây không phải là khoảng khắc cuối cùng của hai ta
Em nghỉ rằng tình yêu này là dành cho em
P/s: do phải ôn thi nên mình sẽ không ra chap tiếp theo khoảng 2 or 3 tuần nên mong các bạn thông cảm nha. Luôn ủng hộ mình nhá. Thanks
/28
|