Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 1196: Còn… còn sống không? (2)

/1918


“Anh mới báo thù riêng ấy!” Trương Khải Bình tức tới trán giật giật, “Tôi là người như vậy sao!”

“Trước đó không phải, có điều sau khi có chị dâu thì nói không chừng.”

“Vương Đại Vũ!”

Trương Khải Bình không chịu được gào lên một tiếng, sau đó ngữ điệu thấp hẳn, gần như mang một chút cầu khẩn, “Anh gửi cho tôi ảnh nghi phạm trước đi, xảy ra chuyện gì tôi sẽ gánh hết.”

“Anh tin tưởng anh em trong đội có được không? Bọn tôi đang dốc sức phá án mà!”

“Không phải tôi không tin tưởng cục, nhưng mọi người điều tra lâu như vậy đã có chút manh mối nào chưa? Đúng, cũng có khả năng, nhưng mọi người cứ để tôi nhìn không như vậy mà không giúp được gì sao? Đó là mẹ vợ tôi!”

Vương Đại Vũ thở dài, rất lâu cũng đồng ý, “Được rồi, anh chờ một lát, lát nữa tôi sẽ gửi trộm cho anh.”

Trương Khải Bình thở phào, trước khi ngắt điện thoại còn thành khẩn nói, “Cảm ơn.”

Sau khi cuộc nói chuyện kết thúc, Tiểu Bạch cũng dần dần bình tĩnh trở lại. Cô ấy cầm một tờ giấy ăn lau nước mũi, hai mắt đỏ ngầu, không biết từ góc nào lấy ra một cái chun, buộc tóc lên. Nói thật, nếu cô ấy không buộc tóc lên thì Đậu Đậu sắp cảm thấy cô ấy lại biến thành quỷ nữa rồi. Đầu tóc rối tinh, khóc bù lu bù loa, thật đáng thương.

Tiểu Bạch buộc tóc lên, giọng nói mang theo giọng mũi, “Có ảnh của nghi phạm là có thể tra ra mẹ tôi ở đâu sao?”

Yêu Nghiệt lắc lắc đầu, “Không chắc, có lẽ sẽ có chút manh mối.”

Thứ đưa Susan đi là ma, nếu thứ đó thuộc phạm vi nghi phạm cục cảnh sát nhắm tới thì nhìn ảnh có thể nhìn ra manh mối. Nếu như trong số nghi phạm cục cảnh sát ngắm tới không có, vậy thì nhìn ảnh cũng chẳng nhìn ra được gì. Có điều điểm này hắn không thể nói thẳng được, nếu không có khi Tiểu Bạch sẽ lại muốn khóc. Khóc bù lu bù loa như vậy, vợ hắn cũng sẽ khóc theo ngay mất!

May mà Tiểu Bạch còn có Trương Khải Bình, nếu không hắn chắc chắn sẽ nghi ngờ vợ hắn thích Tiểu Bạch!

Yêu Nghiệt nói xong câu không chắc chắn thì cũng không nói thêm gì nữa, Tiểu Bạch gật đầu, cầm cốc nước trên bàn đã nguội rồi uống. Sau đó đột nhiên nghĩ tới nước rất nóng, vội vàng nhìn tay của Trương Khải Bình, “Anh bị bỏng rồi sao?”

Trương Khải Bình bị cô nắm tay đau tới thở hắt ra, nhưng anh ta nhịn, mặt nhăn lại, cười vô cùng khó coi, “Đâu có, da anh dày, không thấy gì cả.”

Đậu Đậu, “Không phải da anh dày, mà là da đen.” Sau đó chỉ cái lọ bên dưới bàn trà, “Trong đó là thuốc, bôi cho anh ta đi.”

Tiểu Bạch nghe theo lấy cái lọ, mở nắp ra, cẩn thận lấy cao màu trắng bên trong bôi lên trên. Bôi hai lần mới phát hiện thấy có gì đó không đúng, “Đây là sữa rửa mặt?”

Của Niệm Nô Kiều!

Đậu Đậu gật đầu, “Đúng vậy. Đây đúng là sữa rửa mặt, có điều ở trong có thành phần thuốc mà, hiệu quả như nhau ha ha ha.”

Tiểu Bạch, “…”

Sau đó cô ấy tin lời Đậu Đậu, tiếp tục bôi lên tay Trương Khải Bình.

Trương Khải Bình dịu dàng nhìn Tiểu Bạch, trong lòng nghĩ, khóc hai ba ngày chờ hai ba ngày, cuối cùng cũng có chút sinh khí rồi.


/1918

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status