“Hảo đường muội, muội liền giúp đường huynh đi, đường huynh nhất định đối với muội cảm động đến rơi nước mắt, làm trâu làm ngựa báo đáp cho muội!” Quan Hoa tiểu Hầu gia tươi cười quấn lấy Huyên Trữ công chúa, một tấc cũng không rời.
Huyên Trữ công chúa mấp máy môi, không kiên nhẫn che lỗ tai tỏ vẻ không muốn lại nghe hắn dong dài:“Đường huynh, ngươi rốt cuộc có phải là nam nhân hay không a, nếu ngươi thích Hà Khả Y, phải đi nói với Vương huynh muốn cưới nàng a, làm sao đến làm phiền ta!”
“Cho nên ta mới đến cầu muội a, muội có biết, nhiều năm trước đây ta đã cầu Vương huynh chỉ định nhân duyên cho ta với một thiên kim tiểu thư, như là thiên kim của Liêu đại thần a, khuê nữ xinh đẹp của Cố đại thần, ta đều lần lượt đã cầu đường huynh ban hôn, đường huynh chẳng những một lời liền cự tuyệt ta, còn xoay người liền đem các nàng đều chỉ hôn cho Vương công quý tộc khác, nói rõ ràng chính là đường huynh không công bằng, lần này bất kể như thế nào muội đều phải giúp đỡ ta thuyết phục đường huynh, ta mới có thể như ý nguyện ôm mỹ nhân về a, dù sao muội vẫn không đành lòng nhìn ta cô độc sống quãng đời còn lại chứ.”
Trợn trừng mắt, Huyên Trữ công chúa xoay người đi vào trong cung điện, ngồi xuống chiếc ghế lớn, gương mắt nghiêm túc không có ứng gì.
Tiếng xấu phong lưu của Quan Hoa đường huynh đã sớm nổi tiếng trong các Vương hầu, ai chịu đem thiên kim khuê nữ gả cho hắn a, còn dám tới trách Vương huynh của nàng không công bằng!
“Huyên Trữ đường muội tốt, muội suy nghĩ kỹ chưa a? Không bằng bây giờ chúng ta phải đi yết kiến đường huynh đi.” Quan Hoa tiểu Hầu gia trơ mặt ra, nhẹ nhàng đề nghị.
“Không cần, ta không đi, đây là chuyện riêng của ngươi, ngươi tự mình làm đi, đừng đến làm phiền ta.” Huyên Trữ công chúa bị làm phiền có chút nổi giận, sắc mặt rõ ràng không tốt lắm.
Muốn nàng giúp đỡ cầu Vương huynh tứ hôn, nàng mới không muốn lội qua dòng nước đục này, huống hồ Hà Khả Y là người bên cạnh Tô Bối Bối kia, Vương huynh càng không có khả năng đem Hà Khả Y chỉ định cho đường huynh.
“Huyên Trữ!” Quan Hoa tiểu Hầu gia thấy cầu Huyên Trữ công chúa mà nàng lại không đáp ứng, cảm thấy có chút mất mặt không nén được giận, tốt xấu gì hắn cũng là đường huynh của nàng đó, lại không nể mặt như vậy.
Thấy sắc mặt của hắn có chút cứng ngắc, Huyên Trữ công chúa buồn bực đứng lên, đi tới đi lui, sau một hồi đấu tranh xong mới hạ quyết định.
“Đường huynh, đừng nói người làm đường muội này không giúp ngươi, bây giờ việc ngươi đi cầu Vương huynh tứ hôn là không thể thực hiện được, trừ phi ngươi đạt được tâm hồn của Hà Khả Y trước, chỉ cần các ngươi hai người tình đầu ý hợp, sau đó cùng nhau cầu Vương huynh tứ hôn, ta nghĩ đến lúc đó Vương huynh vốn không có lý do gì lại cự tuyệt thỉnh cầu của ngươi.”
“Nhưng mà...... Nhưng mà ta phải bồi dưỡng cảm tình với Hà Khả Y như thế nào a?” Quan Hoa tiểu Hầu gia nhíu mày khó xử, không muốn nói tới mấy ngày qua mỗi lần lúc hắn đi thăm Hà Khả Y, Thương Tuyệt Lệ đáng chết đó đều nhúng tay vào, hại hắn không có cơ hội gần gũi giai nhân.
Thật sự là tức chết người đi được, hắn rất muốn nổi giận một cước đá văng Thương Tuyệt Lệ, nhưng mà lại ngại Thương Tuyệt Lệ là hồng nhân trước mặt đường huynh, đành phải chịu đựng.
“Ngươi trực tiếp đi tìm nàng tỏ vẻ ân cần không phải được rồi sao, ngươi không phải giỏi nhất là dỗ nữ nhân sao?” Huyên Trữ công chúa nhịn không được châm chọc.
“Ai nha, đường muội, ta không phải không muốn tỏ vẻ ân cần, nhưng mà...... mỗi lần cái tên Thương hộ vệ kia đều đúng lúc có mặt a, ta làm thế nào xuống tay a.” Quan Hoa tiểu Hầu gia nghiến răng nghiến lợi thốt ra, thật sự là không nhịn được nữa.
“Thương hộ vệ? Hắn đi tìm Hà Khả Y làm gì?” Huyên Trữ công chúa có chút nghi hoặc khó hiểu.
“Ai biết a, không chừng cũng là coi trọng Hà Khả Y, muốn nhanh chân đến trước, hừ!” Hắn bực mình hừ lạnh.
Huyên Trữ công chúa liếc xéo hắn một cái:“Không có khả năng, Thương hộ vệ là một người đầu gỗ, nếu hắn nói yêu nữ nhân nào, ta cam đoan sẽ giúp hắn một tay!”
Quan Hoa tiểu Hầu gia nhất thời tìm không ra lý do phản bác, đành phải cứng giọng:“Vậy...... vậy nếu hắn lại có mặt lúc đó nữa?”
“Vậy bản công chúa liền phụ trách phái hắn đi nơi khác, chung quy như vậy được rồi chứ.” Huyên Trữ công chúa trừng mắt, cam đoan nói.
“Được, một lời đã định! hạnh phúc của đường huynh phải dựa vào muội, đường muội!” Quan Hoa tiểu Hầu gia lúc này mới lộ ra nụ cười vừa lòng.
......
Đèn hoa mới lên, ánh trăng đêm đã lên.
Khả Y theo cung nữ dẫn đường xuyên qua hành lang gấp khúc, ở một chỗ rẽ hành lang bên ngoài cung, vừa lúc cùng gặp mặt Thương Tuyệt Lệ.
“Hà cô nương? Đã trễ thế này nàng muốn đi đâu?” Thương Tuyệt Lệ có vẻ rất kinh ngạc.
Cung nữ lịch sự hành lễ:“Thương hộ vệ.”
Không ngờ lại gặp hắn, Khả Y cũng cảm thấy có chút kinh ngạc, nhưng mà trong lòng tự nhiên cảm thấy có chút vui mừng, còn có một chút thẹn thùng, không biết từ khi nào lại có cảm giác đó, nàng nhìn thấy hắn, thì cảm thấy tim đập nhanh hơn.
Loại cảm giác này, giống như......loại cảm giác để ý.
Nàng hạ thấp mắt để che dấu tình cảm của mình, dịu dàng trả lời:“Công chúa gọi ta đến.”
“Huyên Trữ công chúa?” Thương Tuyệt Lệ càng thêm kinh ngạc, công chúa không phải rất chán ghét Bối Bối tiểu thư sao? Làm sao có thể gặp Hà cô nương, người có tình cảm như chị em với Bối Bối tiểu thư?
Đột nhiên nhớ tới chuyện gì đó, hắn xúc động thốt ra:“Ta cùng nàng đi.”
“A?” Khả Y nhịn không được ngẩng đầu, đôi mắt sáng ngời chân thành lại dịu dàng nhìn hắn, nhìn đến hắn ánh mắt lại hơi lộ ra một chút xao động, hai má của nàng không khỏi hơi ửng hồng lên.
Thấy được khuôn mắt e thẹn ửng hồng của nàng, dưới ánh tuyết quang lại càng lấp lánh trong đêm, ửng hồng nhàn nhạt, như thế thật hấp dẫn người, Thương Tuyệt Lệ dường như không thể tự kềm chế nhìn chằm chằm vào nàng, trong lúc đó nhất thời quên cả nói chuyện.
Khả Y cảm giác được ánh mắt nồng cháy của hắn, nàng thẹn thùng gục đầu xuống, nhẹ nhàng mà gọi:“Thương công tử.”
“A? À...... Cái gì, ban đêm đường đi rất tối, ta...... ta hộ tống nàng đi.” Thương Tuyệt Lệ có chút lắp bắp, vì chính mình vừa rồi thật thất lễ cứ chăm chú nhìn, khuôn mặt thẳng thắng phảng phất một chút ửng hồng.
“Được.” Khả Y ngẩng đầu, yên lặng nhìn hắn, trong đôi mắt có ý cười nhàn nhạt.
Thương Tuyệt Lệ thấy thế, không khỏi nở nụ cười, tim đập trở nên nhanh hơn.
Vì thế, hai người sóng vai cùng nhau đi trước, cung nữ đi theo sau.
Hắn vẫy tay ý bảo cung nữ có thể lui ra, sau đó hạ mắt nhìn thẳng gương mặt của nàng, trong đôi mắt có ngọn lửa nóng, nhẹ nhàng mà nói:“Chúng ta đi thôi.”
“Uhm...... Ngươi về sau cứ gọi ta là Khả Y đi, giống như Bối Bối vậy, chúng ta...... là bằng hữu.” Nàng cố gắng lấy dũng khí, thật vất vả mới hoàn thành câu nói.
Sau đó từng bước đến gần hắn, làm cho khoảng cách giữa hai người kéo lại gần rất nhiều.
Thương Tuyệt Lệ kinh hỉ trước sau như một cố gắng hé mở bờ môi căng cứng:“Được, Khả Y.”
Giọng nói của hắn, bởi vì khẩn trương mà có vẻ khàn khàn.
Nghe vào tai của Khả Y, lại tràn ngập sức cuốn hút, nàng hơi hơi đỏ mặt, môi đỏ mọng vẫn mỉm cười.
Vì thế, hai người sóng vai cùng nhau hướng tới đầu hành lang cung ở bên kia.
Huyên Trữ công chúa mấp máy môi, không kiên nhẫn che lỗ tai tỏ vẻ không muốn lại nghe hắn dong dài:“Đường huynh, ngươi rốt cuộc có phải là nam nhân hay không a, nếu ngươi thích Hà Khả Y, phải đi nói với Vương huynh muốn cưới nàng a, làm sao đến làm phiền ta!”
“Cho nên ta mới đến cầu muội a, muội có biết, nhiều năm trước đây ta đã cầu Vương huynh chỉ định nhân duyên cho ta với một thiên kim tiểu thư, như là thiên kim của Liêu đại thần a, khuê nữ xinh đẹp của Cố đại thần, ta đều lần lượt đã cầu đường huynh ban hôn, đường huynh chẳng những một lời liền cự tuyệt ta, còn xoay người liền đem các nàng đều chỉ hôn cho Vương công quý tộc khác, nói rõ ràng chính là đường huynh không công bằng, lần này bất kể như thế nào muội đều phải giúp đỡ ta thuyết phục đường huynh, ta mới có thể như ý nguyện ôm mỹ nhân về a, dù sao muội vẫn không đành lòng nhìn ta cô độc sống quãng đời còn lại chứ.”
Trợn trừng mắt, Huyên Trữ công chúa xoay người đi vào trong cung điện, ngồi xuống chiếc ghế lớn, gương mắt nghiêm túc không có ứng gì.
Tiếng xấu phong lưu của Quan Hoa đường huynh đã sớm nổi tiếng trong các Vương hầu, ai chịu đem thiên kim khuê nữ gả cho hắn a, còn dám tới trách Vương huynh của nàng không công bằng!
“Huyên Trữ đường muội tốt, muội suy nghĩ kỹ chưa a? Không bằng bây giờ chúng ta phải đi yết kiến đường huynh đi.” Quan Hoa tiểu Hầu gia trơ mặt ra, nhẹ nhàng đề nghị.
“Không cần, ta không đi, đây là chuyện riêng của ngươi, ngươi tự mình làm đi, đừng đến làm phiền ta.” Huyên Trữ công chúa bị làm phiền có chút nổi giận, sắc mặt rõ ràng không tốt lắm.
Muốn nàng giúp đỡ cầu Vương huynh tứ hôn, nàng mới không muốn lội qua dòng nước đục này, huống hồ Hà Khả Y là người bên cạnh Tô Bối Bối kia, Vương huynh càng không có khả năng đem Hà Khả Y chỉ định cho đường huynh.
“Huyên Trữ!” Quan Hoa tiểu Hầu gia thấy cầu Huyên Trữ công chúa mà nàng lại không đáp ứng, cảm thấy có chút mất mặt không nén được giận, tốt xấu gì hắn cũng là đường huynh của nàng đó, lại không nể mặt như vậy.
Thấy sắc mặt của hắn có chút cứng ngắc, Huyên Trữ công chúa buồn bực đứng lên, đi tới đi lui, sau một hồi đấu tranh xong mới hạ quyết định.
“Đường huynh, đừng nói người làm đường muội này không giúp ngươi, bây giờ việc ngươi đi cầu Vương huynh tứ hôn là không thể thực hiện được, trừ phi ngươi đạt được tâm hồn của Hà Khả Y trước, chỉ cần các ngươi hai người tình đầu ý hợp, sau đó cùng nhau cầu Vương huynh tứ hôn, ta nghĩ đến lúc đó Vương huynh vốn không có lý do gì lại cự tuyệt thỉnh cầu của ngươi.”
“Nhưng mà...... Nhưng mà ta phải bồi dưỡng cảm tình với Hà Khả Y như thế nào a?” Quan Hoa tiểu Hầu gia nhíu mày khó xử, không muốn nói tới mấy ngày qua mỗi lần lúc hắn đi thăm Hà Khả Y, Thương Tuyệt Lệ đáng chết đó đều nhúng tay vào, hại hắn không có cơ hội gần gũi giai nhân.
Thật sự là tức chết người đi được, hắn rất muốn nổi giận một cước đá văng Thương Tuyệt Lệ, nhưng mà lại ngại Thương Tuyệt Lệ là hồng nhân trước mặt đường huynh, đành phải chịu đựng.
“Ngươi trực tiếp đi tìm nàng tỏ vẻ ân cần không phải được rồi sao, ngươi không phải giỏi nhất là dỗ nữ nhân sao?” Huyên Trữ công chúa nhịn không được châm chọc.
“Ai nha, đường muội, ta không phải không muốn tỏ vẻ ân cần, nhưng mà...... mỗi lần cái tên Thương hộ vệ kia đều đúng lúc có mặt a, ta làm thế nào xuống tay a.” Quan Hoa tiểu Hầu gia nghiến răng nghiến lợi thốt ra, thật sự là không nhịn được nữa.
“Thương hộ vệ? Hắn đi tìm Hà Khả Y làm gì?” Huyên Trữ công chúa có chút nghi hoặc khó hiểu.
“Ai biết a, không chừng cũng là coi trọng Hà Khả Y, muốn nhanh chân đến trước, hừ!” Hắn bực mình hừ lạnh.
Huyên Trữ công chúa liếc xéo hắn một cái:“Không có khả năng, Thương hộ vệ là một người đầu gỗ, nếu hắn nói yêu nữ nhân nào, ta cam đoan sẽ giúp hắn một tay!”
Quan Hoa tiểu Hầu gia nhất thời tìm không ra lý do phản bác, đành phải cứng giọng:“Vậy...... vậy nếu hắn lại có mặt lúc đó nữa?”
“Vậy bản công chúa liền phụ trách phái hắn đi nơi khác, chung quy như vậy được rồi chứ.” Huyên Trữ công chúa trừng mắt, cam đoan nói.
“Được, một lời đã định! hạnh phúc của đường huynh phải dựa vào muội, đường muội!” Quan Hoa tiểu Hầu gia lúc này mới lộ ra nụ cười vừa lòng.
......
Đèn hoa mới lên, ánh trăng đêm đã lên.
Khả Y theo cung nữ dẫn đường xuyên qua hành lang gấp khúc, ở một chỗ rẽ hành lang bên ngoài cung, vừa lúc cùng gặp mặt Thương Tuyệt Lệ.
“Hà cô nương? Đã trễ thế này nàng muốn đi đâu?” Thương Tuyệt Lệ có vẻ rất kinh ngạc.
Cung nữ lịch sự hành lễ:“Thương hộ vệ.”
Không ngờ lại gặp hắn, Khả Y cũng cảm thấy có chút kinh ngạc, nhưng mà trong lòng tự nhiên cảm thấy có chút vui mừng, còn có một chút thẹn thùng, không biết từ khi nào lại có cảm giác đó, nàng nhìn thấy hắn, thì cảm thấy tim đập nhanh hơn.
Loại cảm giác này, giống như......loại cảm giác để ý.
Nàng hạ thấp mắt để che dấu tình cảm của mình, dịu dàng trả lời:“Công chúa gọi ta đến.”
“Huyên Trữ công chúa?” Thương Tuyệt Lệ càng thêm kinh ngạc, công chúa không phải rất chán ghét Bối Bối tiểu thư sao? Làm sao có thể gặp Hà cô nương, người có tình cảm như chị em với Bối Bối tiểu thư?
Đột nhiên nhớ tới chuyện gì đó, hắn xúc động thốt ra:“Ta cùng nàng đi.”
“A?” Khả Y nhịn không được ngẩng đầu, đôi mắt sáng ngời chân thành lại dịu dàng nhìn hắn, nhìn đến hắn ánh mắt lại hơi lộ ra một chút xao động, hai má của nàng không khỏi hơi ửng hồng lên.
Thấy được khuôn mắt e thẹn ửng hồng của nàng, dưới ánh tuyết quang lại càng lấp lánh trong đêm, ửng hồng nhàn nhạt, như thế thật hấp dẫn người, Thương Tuyệt Lệ dường như không thể tự kềm chế nhìn chằm chằm vào nàng, trong lúc đó nhất thời quên cả nói chuyện.
Khả Y cảm giác được ánh mắt nồng cháy của hắn, nàng thẹn thùng gục đầu xuống, nhẹ nhàng mà gọi:“Thương công tử.”
“A? À...... Cái gì, ban đêm đường đi rất tối, ta...... ta hộ tống nàng đi.” Thương Tuyệt Lệ có chút lắp bắp, vì chính mình vừa rồi thật thất lễ cứ chăm chú nhìn, khuôn mặt thẳng thắng phảng phất một chút ửng hồng.
“Được.” Khả Y ngẩng đầu, yên lặng nhìn hắn, trong đôi mắt có ý cười nhàn nhạt.
Thương Tuyệt Lệ thấy thế, không khỏi nở nụ cười, tim đập trở nên nhanh hơn.
Vì thế, hai người sóng vai cùng nhau đi trước, cung nữ đi theo sau.
Hắn vẫy tay ý bảo cung nữ có thể lui ra, sau đó hạ mắt nhìn thẳng gương mặt của nàng, trong đôi mắt có ngọn lửa nóng, nhẹ nhàng mà nói:“Chúng ta đi thôi.”
“Uhm...... Ngươi về sau cứ gọi ta là Khả Y đi, giống như Bối Bối vậy, chúng ta...... là bằng hữu.” Nàng cố gắng lấy dũng khí, thật vất vả mới hoàn thành câu nói.
Sau đó từng bước đến gần hắn, làm cho khoảng cách giữa hai người kéo lại gần rất nhiều.
Thương Tuyệt Lệ kinh hỉ trước sau như một cố gắng hé mở bờ môi căng cứng:“Được, Khả Y.”
Giọng nói của hắn, bởi vì khẩn trương mà có vẻ khàn khàn.
Nghe vào tai của Khả Y, lại tràn ngập sức cuốn hút, nàng hơi hơi đỏ mặt, môi đỏ mọng vẫn mỉm cười.
Vì thế, hai người sóng vai cùng nhau hướng tới đầu hành lang cung ở bên kia.
/395
|