Cậu định hỏi lại „Ngươi tưởng ngươi là ai chứ, bộ chúng ta quen thuộc lắm sao?‟ Nhưng với khoảng cách này, cùng với thân hình của Triton, nó làm cậu cảm thấy có chút uy hiếp, cho nên cậu lui một bước, uyển chuyển hỏi lại: “Ngươi tìm ta sao? Đứng xa một chút nói chuyện được không?”
Triton trưng ra nụ cười làm người khác cảm thấy không chút thoải mái lại gần, mặt hắn gần như dán sát vào người Ngu Dung, hắn nhìn từ trên xuống dưới cơ thể của Ngu Dung một lượt, rồi mới dùng lại ở bụng cậu. Nhìn một lúc lâu, rồi không nói không rằng đưa tay ra sờ một cái.
“Nè! Ngươi làm gì vậy?” Ngu Dung vội vàng lấy tay che bụng mình lại, quát lên. Sao người này không có chút lễ phép chút nào hết vậy, thật sự là anh trai của Kraken sao? Ngu Dung hình như đã quên mất, trừ mình ra, đối với những người khác, Kraken cũng là một bộ dạng kiêu ngạo như vậy.
“Anh có thể sờ bụng của em một chút không?” Triton dùng biểu tình mong chờ hỏi cậu.
Có lẽ do bộ dạng lúc này của Triton có vẻ vô hại, cho nên ma xui quỷ khiến thế nào mà Ngu Dung lại gật đầu đồng ý. Ngay sau khi gật đầu, cậu liền có chút hối hận, nhưng dù sao cũng đáp ứng rồi, cậu đành cắn răng cho đối phương sờ một cái. Ngu Dung không ngừng an ủi mình trong lòng, Triton thoạt nhìn có chút kỳ quái, nhưng hắn sẽ không làm gì mình đâu, sẽ không có gì đâu…
Ngu Dung hơi ưỡn người lên cho Triton đặt tay lên bụng mình, từ trong bụng truyền đến cảm giác có một sinh mạng nhỏ ở trong đó làm cho Triton cảm thấy thích thú như trẻ nhỏ lần đầu thấy điều mới lạ. Ngu Dung thấy thế liền có chút thay đổi suy nghĩ về Triton, nhưng ngay lập tức, hành động kế tiếp của hắn lại làm cậu cảm thấy ấn tượng của cậu về hắn lúc trước là hoàn toàn chính xác.
Má nó, ngươi quả nhiên là kẻ đáng ghét mà!
Cho nên, khi Kraken vội vàng quay trở về, liền thấy trong cung điện mình xuất hiện một màn như sau…
Ông anh Triton của hắn thì ôm lấy bụng dưới, nằm run rẩy trên mặt đất, những người hầu của hắn thì đang ra sức trấn an bà xã của hắn, người thì bưng trà, người thì dâng điểm tâm, trên miệng không người nói, đừng nóng giận, sẽ làm ảnh hưởng đến đứa nhỏ trong bụng.
“Chuyện gì đã xảy ra?” Kraken cẩn thận quan sát Ngu Dung trước, thấy bảo bối của mình không bị gì mới trầm mặt hỏi.
“Hừ! Đi mà hỏi ông anh tốt của anh đó!” Ngu Dung hừ lớn một tiếng, quay mặt đi chỗ khác, thoạt nhìn giống như chú mèo con đang xù lông vậy, đáng yêu vô cùng, Kraken cố nén ý cười, dùng khuôn mặt nghiêm túc hỏi mấy người hầu của mình.
Tuy mỗi người đều kể lại sự việc theo một cách khác nhau, nhưng Kraken vẫn nắm được ý chính, sau khi nghe xong, thíu chút nữa là Kraken đã cười phá lên.
Trước khi Kraken rời đi đã dặn dò bọn họ rất kĩ, tuy nơi này người ngoài không thể đến quấy rối, nhưng để phòng ngừa bất trắc, tuyệt đối không được để Ngu Dung ở một mình, để khi cậu cần, bọn họ liền có mặt. Cho nên, lúc Triton và Ngu Dung gặp mặt, không phải chỉ có một mình bọn họ trong phòng, mà còn có mấy tiểu quái phụ việc trong cung điện nữa.
Thấy Triton sờ mó bụng của Ngu Dung, bọn người hầu đều cúi đầu nhìn chân mình, tuy trong lòng có chút không yên, nhưng dù sao đối phương cũng là anh trai của chủ nhân, bọn họ chỉ là một đám tiểu quái thấp cổ bé họng mà thôi. Nhưng ngay lúc bọn họ thấy Triton điện hạ bắt đầu không có ý tốt động tay động chân với Roy điện hạ thì, một giây sau, Triton điện hạ liền kêu thảm một tiếng, nằm lăn ra mặt đất, còn Roy điện hạ thì thở phì phò với vuốt độc màu xanh lam trên tay, bên trên còn dính một chút máu, trừng mắt nhìn Triton điện hạ đang lăn lộn dưới đất.
Sự thật chứng minh, cho dù ngươi có thần lực mạnh như thế nào, chỗ kia mà bị móng vuốt cắt đứt cũng coi như xong đời. Thần vương đầu tiên của bọn họ không phải vì bị thiến mà mất ngôi
vị đó sao? Cho nên, trải qua chuyện này, dù chưa có bị cắt mất nhưng e rằng Triton cũng phải dưỡng thương một thời gian dài mới có thể khôi phục lại, hy vọng không làm hắn ám ảnh…
Kraken trộm cười trong lòng, liếc nhìn Triton một cái, thầm nghĩ, đáng đời, đây là tự làm tự chịu, sau đó vì chừa cho Triton chút thể diện, Kraken mới cho bọn người hầu lui xuống.
Kraken biết rất rõ tính tình của ông anh này của mình, cho nên nếu Ngu Dung không có bị Triton làm gì, hắn cũng không muốn nhiều lời. Không phải hắn không quan tâm Ngu Dung, mà là ở thế giới bất đồng này, đối với các vị thần của đỉnh Olympus mà nói, chuyện vụng trộm gì đó là chuyện rất bình thường. Từ nhỏ Kraken đã được giáo dục như vậy, cho đến khi gặp Ngu Dung, hắn mới biết thế nào là độc chiếm, thế nào là tình yêu.
Thần lực của Kraken là Hủy diệt, cho nên hắn chỉ có thể dùng thần lực hút chất độc từ miệng vết thương của Triton ra, còn muốn nó lành lặn lại thì Triton phải nhờ vào thần lực của mình hay đi tìm một vị thần khác mới được.
Sau khi lấy hết độc ra, vết thương của Triton đã khá lên rất nhiều, nhưng cái chỗ kia dù sao vẫn là bị thương, hơi dùng sức một chút liền đau. Tuy rất tức giận, nhưng Triton chỉ có thể cười nói: “Hahahaha… Krakentos, sao em lại về nhanh như thế…”
Kraken vẫn không nói lời nào, chỉ dùng con mắt to như thau rửa mặt của mình nhìn chằm chắm Triton…
“Ha ha… vừa rồi anh chỉ đùa với Roy một chút… Móng vuốt của Roy đúng là lợi hại nha! A ha ha…” Triton bắt đầu dùng những lý do không đáng thuyết phục để giải thích hành vi của mình, càng nói hắn càng càm thấy có chút đuối lý.
“Ha ha… Cái kia… Kraken, anh đi trước. Lần sau nói tiếp…” Triton xoay xoay đuôi của mình, tư thế có chút mất tự nhiên đi vòng ra bên ngoài.
Vừa đi ra đến cửa, Triton liền nhẹ nhàng thở ra, có ý đồ với vợ người khác mà bị đối phương bắt gặp không phải là chuyện tốt, nếu là lưỡng tình tương duyệt thì còn có thể dùng lý do tình yêu để lấp liếm, còn đây, hắn bị người ta đánh lăn ra đất, nếu tin này truyền đi, thật sự là hắn không còn mặt mũi nữa. Hơn nữa, vẻ mặt của Krakentos trông rất không tốt, lúc nãy hắn còn đang lo sẽ bị đối phương bồi thêm một trận ấy chứ.
Tiến lên vài bước, Triton liền nghe thấy phía sau truyền đến âm thanh của Kraken…
“Triton…”
“Chuyện gì em trai?”
“Nếu chuyện này tái diễn một lần nữa, chúng ta không còn là anh em!”
Triton trưng ra nụ cười làm người khác cảm thấy không chút thoải mái lại gần, mặt hắn gần như dán sát vào người Ngu Dung, hắn nhìn từ trên xuống dưới cơ thể của Ngu Dung một lượt, rồi mới dùng lại ở bụng cậu. Nhìn một lúc lâu, rồi không nói không rằng đưa tay ra sờ một cái.
“Nè! Ngươi làm gì vậy?” Ngu Dung vội vàng lấy tay che bụng mình lại, quát lên. Sao người này không có chút lễ phép chút nào hết vậy, thật sự là anh trai của Kraken sao? Ngu Dung hình như đã quên mất, trừ mình ra, đối với những người khác, Kraken cũng là một bộ dạng kiêu ngạo như vậy.
“Anh có thể sờ bụng của em một chút không?” Triton dùng biểu tình mong chờ hỏi cậu.
Có lẽ do bộ dạng lúc này của Triton có vẻ vô hại, cho nên ma xui quỷ khiến thế nào mà Ngu Dung lại gật đầu đồng ý. Ngay sau khi gật đầu, cậu liền có chút hối hận, nhưng dù sao cũng đáp ứng rồi, cậu đành cắn răng cho đối phương sờ một cái. Ngu Dung không ngừng an ủi mình trong lòng, Triton thoạt nhìn có chút kỳ quái, nhưng hắn sẽ không làm gì mình đâu, sẽ không có gì đâu…
Ngu Dung hơi ưỡn người lên cho Triton đặt tay lên bụng mình, từ trong bụng truyền đến cảm giác có một sinh mạng nhỏ ở trong đó làm cho Triton cảm thấy thích thú như trẻ nhỏ lần đầu thấy điều mới lạ. Ngu Dung thấy thế liền có chút thay đổi suy nghĩ về Triton, nhưng ngay lập tức, hành động kế tiếp của hắn lại làm cậu cảm thấy ấn tượng của cậu về hắn lúc trước là hoàn toàn chính xác.
Má nó, ngươi quả nhiên là kẻ đáng ghét mà!
Cho nên, khi Kraken vội vàng quay trở về, liền thấy trong cung điện mình xuất hiện một màn như sau…
Ông anh Triton của hắn thì ôm lấy bụng dưới, nằm run rẩy trên mặt đất, những người hầu của hắn thì đang ra sức trấn an bà xã của hắn, người thì bưng trà, người thì dâng điểm tâm, trên miệng không người nói, đừng nóng giận, sẽ làm ảnh hưởng đến đứa nhỏ trong bụng.
“Chuyện gì đã xảy ra?” Kraken cẩn thận quan sát Ngu Dung trước, thấy bảo bối của mình không bị gì mới trầm mặt hỏi.
“Hừ! Đi mà hỏi ông anh tốt của anh đó!” Ngu Dung hừ lớn một tiếng, quay mặt đi chỗ khác, thoạt nhìn giống như chú mèo con đang xù lông vậy, đáng yêu vô cùng, Kraken cố nén ý cười, dùng khuôn mặt nghiêm túc hỏi mấy người hầu của mình.
Tuy mỗi người đều kể lại sự việc theo một cách khác nhau, nhưng Kraken vẫn nắm được ý chính, sau khi nghe xong, thíu chút nữa là Kraken đã cười phá lên.
Trước khi Kraken rời đi đã dặn dò bọn họ rất kĩ, tuy nơi này người ngoài không thể đến quấy rối, nhưng để phòng ngừa bất trắc, tuyệt đối không được để Ngu Dung ở một mình, để khi cậu cần, bọn họ liền có mặt. Cho nên, lúc Triton và Ngu Dung gặp mặt, không phải chỉ có một mình bọn họ trong phòng, mà còn có mấy tiểu quái phụ việc trong cung điện nữa.
Thấy Triton sờ mó bụng của Ngu Dung, bọn người hầu đều cúi đầu nhìn chân mình, tuy trong lòng có chút không yên, nhưng dù sao đối phương cũng là anh trai của chủ nhân, bọn họ chỉ là một đám tiểu quái thấp cổ bé họng mà thôi. Nhưng ngay lúc bọn họ thấy Triton điện hạ bắt đầu không có ý tốt động tay động chân với Roy điện hạ thì, một giây sau, Triton điện hạ liền kêu thảm một tiếng, nằm lăn ra mặt đất, còn Roy điện hạ thì thở phì phò với vuốt độc màu xanh lam trên tay, bên trên còn dính một chút máu, trừng mắt nhìn Triton điện hạ đang lăn lộn dưới đất.
Sự thật chứng minh, cho dù ngươi có thần lực mạnh như thế nào, chỗ kia mà bị móng vuốt cắt đứt cũng coi như xong đời. Thần vương đầu tiên của bọn họ không phải vì bị thiến mà mất ngôi
vị đó sao? Cho nên, trải qua chuyện này, dù chưa có bị cắt mất nhưng e rằng Triton cũng phải dưỡng thương một thời gian dài mới có thể khôi phục lại, hy vọng không làm hắn ám ảnh…
Kraken trộm cười trong lòng, liếc nhìn Triton một cái, thầm nghĩ, đáng đời, đây là tự làm tự chịu, sau đó vì chừa cho Triton chút thể diện, Kraken mới cho bọn người hầu lui xuống.
Kraken biết rất rõ tính tình của ông anh này của mình, cho nên nếu Ngu Dung không có bị Triton làm gì, hắn cũng không muốn nhiều lời. Không phải hắn không quan tâm Ngu Dung, mà là ở thế giới bất đồng này, đối với các vị thần của đỉnh Olympus mà nói, chuyện vụng trộm gì đó là chuyện rất bình thường. Từ nhỏ Kraken đã được giáo dục như vậy, cho đến khi gặp Ngu Dung, hắn mới biết thế nào là độc chiếm, thế nào là tình yêu.
Thần lực của Kraken là Hủy diệt, cho nên hắn chỉ có thể dùng thần lực hút chất độc từ miệng vết thương của Triton ra, còn muốn nó lành lặn lại thì Triton phải nhờ vào thần lực của mình hay đi tìm một vị thần khác mới được.
Sau khi lấy hết độc ra, vết thương của Triton đã khá lên rất nhiều, nhưng cái chỗ kia dù sao vẫn là bị thương, hơi dùng sức một chút liền đau. Tuy rất tức giận, nhưng Triton chỉ có thể cười nói: “Hahahaha… Krakentos, sao em lại về nhanh như thế…”
Kraken vẫn không nói lời nào, chỉ dùng con mắt to như thau rửa mặt của mình nhìn chằm chắm Triton…
“Ha ha… vừa rồi anh chỉ đùa với Roy một chút… Móng vuốt của Roy đúng là lợi hại nha! A ha ha…” Triton bắt đầu dùng những lý do không đáng thuyết phục để giải thích hành vi của mình, càng nói hắn càng càm thấy có chút đuối lý.
“Ha ha… Cái kia… Kraken, anh đi trước. Lần sau nói tiếp…” Triton xoay xoay đuôi của mình, tư thế có chút mất tự nhiên đi vòng ra bên ngoài.
Vừa đi ra đến cửa, Triton liền nhẹ nhàng thở ra, có ý đồ với vợ người khác mà bị đối phương bắt gặp không phải là chuyện tốt, nếu là lưỡng tình tương duyệt thì còn có thể dùng lý do tình yêu để lấp liếm, còn đây, hắn bị người ta đánh lăn ra đất, nếu tin này truyền đi, thật sự là hắn không còn mặt mũi nữa. Hơn nữa, vẻ mặt của Krakentos trông rất không tốt, lúc nãy hắn còn đang lo sẽ bị đối phương bồi thêm một trận ấy chứ.
Tiến lên vài bước, Triton liền nghe thấy phía sau truyền đến âm thanh của Kraken…
“Triton…”
“Chuyện gì em trai?”
“Nếu chuyện này tái diễn một lần nữa, chúng ta không còn là anh em!”
/34
|